Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giản Lê đập tay xuống bàn, ngọn lửa quyết tâm trong lòng dâng lên hừng hực.

Không thể để mọi chuyện cứ thế này được.

Anh là gia sư được thuê về dạy, hàng tháng được trả công đàng hoàng, nếu không dạy dỗ học sinh tử tế thì quá có lỗi với nhà giáo, quá vô trách nhiệm với học sinh.

Phải làm gì để Tiểu Dương chịu chú tâm học hành đây? Lòng anh rối như tơ vò, ngổn ngang những suy nghĩ.

"Cạch." Tiếng mở cửa cắt đứt mạch suy nghĩ của Giản Lê. Khuôn mặt tinh xảo như như điêu mài của cậu học trò hiện trước mặt anh.

Giản Lê âm thầm ra quyết định, hôm nay nhất định phải thoả hiệp với Tiểu Dương!

"Thầy đến rồi đấy à? Cởi quần ra đi."

"..." Lời chưa kịp nói nghẹn lại ở cổ họng.

Aaa biết nói gì bây giờ? Sao em ấy có thể trực tiếp như thế?!

Một màu đỏ hồng lan từ cổ đến tai Giản Lê. Anh bối rối, không dám nhìn thẳng cậu. Thấy vậy, Triệu Dương hơi buồn cười: "Gì hả? Làm bao nhiêu lần rồi còn ra vẻ trinh nữ thanh thuần thế?"

Anh ho khụ một tiếng, chỉ chỉ về phía chiếc đệm ngồi đối diện mình, cách nhau một cái bàn màu trắng. Ý bảo: "Ngồi xuống đi, hôm nay tôi có chuyện nghiêm túc muốn nói với em."

Triệu Dương hơi nhíu mày: "Ồ?"

Giản Lê mím môi, quyết tâm nhìn thẳng vào mắt cậu.
.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

"Ư ư...chậm lại...chậm thôi mà..." Giản Lê nức nở, cố quay đầu ra sau cầu xin học trò.

Trước mặt Giản Lê vẫn là chiếc bàn trắng, lưng anh quay về phía Triệu Dương, cậu giữ chặt eo anh, nắc háng liên tục thúc con cặc bự vào lỗ đít anh, thỉnh thoảng như có như không cọ vào điểm hơi gồ lên trong vách lỗ làm anh sợ run.

Lỗ đít vốn không dùng để làm tình, nhưng qua quá trình dạy dỗ, cộng với thiên phú dị bẩm của Giản Lê, nay nó đã trở thành một cái động dâm loằn biết cách co rút, phun nước lấy lòng đàn ông.

Triệu Dương bị kẹp sướng tê cả da đầu, nói: "Thầy nói xem sao cái lỗ đít này lại đĩ như thế? Kẹp tôi suýt bắn mấy lần! Có phải thầy vốn là hồ ly tinh muốn dùng hai cái lỗ dâm hút cạn tinh lực đàn ông không?!"

"Hu...đừng nói...đừng nói nữa..."

"Ban nãy thầy nói gì ấy nhỉ? Để xem...muốn tôi tập trung học hành, hả? Ngừng lại mấy trò hoang đường, hả?"

Mỗi tiếng "hả" là một cú thúc như trời giáng, Giản Lê cắn chặt răng khóc nấc, người bị đâm cho xóc nảy lên mấy lần.

"Được thôi, thấy thầy Giản tâm huyết với nghề, đã mong mỏi như vậy sao tôi có thể phụ lòng thầy được." Triệu Dương cầm lấy túi bút trên bàn đổ hết xuống, các loại bút bi bút chì rơi lộp cộp lên bàn.

Tiện tay cầm một cây bút bi, Triệu Dương bấm đuôi bút vào đầu vú thầy một cái "tách". Cậu gõ gõ bút lên tờ đề để trên mặt bàn:

"Tôi sẽ làm hết số bài này."

Giản Lê sững sờ, nhìn tờ đề một cái rồi ngơ ngác ngước mặt nhìn Triệu Dương một cái, cuối cùng mừng rỡ cười tươi, thậm chí còn quên luôn cây gậy chôn trong mông mình, bộ dạng nước mắt nước mũi tèm lem mà miệng lại toe toét, nhìn rất ngu ngốc, Triệu Dương khẽ cười.

"Nhưng mà, phải có điều kiện." Triệu Dương liếc mắt, "Nếu làm đúng tôi muốn phải có thưởng."

"Được được, chỉ cần em chăm chỉ học tập, em muốn gì cũng được!" Giản Lê vui vẻ không hề suy nghĩ trước khi đáp.

Triệu Dương gần như chỉ đợi câu này, cười tươi, nụ cười này khiến thầy Giản ngơ ngẩn.

Đến khi nghe câu tiếp theo, Giản Lê mới sực tỉnh, không khỏi lắp bắp nói: "Em...em vừa bảo gì cơ?"

"Không nghe rõ sao, hôm nay tôi làm đề này, mười câu, đúng một câu, nhét một cái bút vào bướm thầy."

Vành mắt Giản Lê ngay lập tức đỏ lên, mím môi: "...Sao em lại trêu đùa tôi như vậy? Tôi đã tưởng em thật sự muốn nghiêm túc học..."

"Sao hả? Ý thầy là tôi đang không nghiêm túc à? Được, vậy thì ta tiếp tục, coi như tôi chưa từng nói gì đi." Triệu Dương nhíu mày.

Giản Lê nghe vậy liền gấp gáp: "Khoan đã..."

"Hửm?"

Giản Lê cắn răng, một lúc sau cúi gằm mặt xuống như đã hạ quyết tâm : "...Được, nhưng em phải làm đúng bài..."

Triệu Dương mỉm cười: "Sẽ cố gắng." Nói rồi nắm lấy thắt lưng Giản Lê tiếp tục công việc dang dở. Con cặc lớn như tức giận vì bị bỏ quên nãy giờ, dồn dập địt vào như muốn chứng minh sự tồn tại.

"Ứm! Ư...ư... hức...sao em bảo...làm bài... aa...!"

"Phải làm chứ." Triệu Dương đáp. "Nhưng trước đó phải để nó thoả mãn một lần đã rồi tính tiếp."

Giản Lê cứ mơ mơ màng màng bị đụ cho tan rã đầu óc.

_____________________

Sau khi bắn khoảng hai lần trong đít mềm của gia sư, thằng em kia mới "tạm" thoả mãn, nhưng vẫn cố chấp không chịu rút ra. Giản Lê mệt không còn sức nói, miệng không ngừng hít thở lấy sức.

Bây giờ Giản Lê đang được Triệu Dương ôm vào lòng, lưng tựa lên ngực, nhìn qua trông như một cặp tình nhân thân mật, tất nhiên đấy là nếu không phải con cặc đã hơi mềm xuống của cậu vẫn chôn trong mông thầy giáo.

Triệu Dương nhìn tờ đề, rất nghiêm túc hỏi gia sư, "Dạng này làm như thế nào?" Hai tay cậu từ lúc nãy cũng rất nghiêm túc mân mê ngực thầy Giản, hết xoa bóp rồi lại vân vê mò mẫn núm vú như em bé sờ ti mẹ.

Giản Lê cố mở mắt ra, anh biết có nói cũng vô dụng nên cố gắng chịu đựng cảm giác tê tê trước ngực, giảng lại cách làm tổng quát một lần cho cậu.

"Ừm, ra vậy." Triệu Dương gật gật đầu, se vú anh một cái ra hiệu mình đã hiểu. Tay phải cậu tiếc nuối bỏ ra khỏi đầu vú, cầm lấy bút viết bài.

Một lúc sau, nói: "Xong, thầy kiểm tra đi!"

Giản Lê nhìn bài giải, không khỏi bất ngờ, đáp số đúng, trình bày chặt chẽ, không thừa không thiếu.

Dạng này không phải quá cơ bản, viết cũng không ngắn. Anh rất rõ ràng rằng trước đây Triệu Dương chưa từng nghiêm chỉnh nghe mình giảng lần nào, nên vừa nãy là lần đầu tiên. Thế mà đã có thể hiểu rõ và làm bài tập thuần thục, có thể nói là rất thông minh.

Anh vui vẻ đưa tay xoa đầu cậu, nhưng nụ cười trên khoé môi hơi cứng lại khi thấy ánh mắt ấy nhìn mình chăm chú.

"Không phải thầy đã quên giao hẹn rồi chứ?"

Giản Lê mím môi quay mặt đi, lắc đầu.

"Tốt, tự banh lồn ra, tôi muốn nhét bút."

Thầy Giản da mặt mỏng, nghe yêu cầu khiến người xấu hổ đó, mặt đỏ tía tai, lại lắc đầu.

Núm vú bỗng bị nắm chặt lấy kéo mạnh ra phía trước, anh hét toáng lên. Nhưng cậu vẫn không dừng lại, túm lấy cả hai núm vú bắt nạt hai hạt đậu yếu ớt này, hết kéo rồi lại xoay. Anh thở hổn hển bắt lấy cổ tay cậu định lôi ra, nhưng không sao lay chuyển được, chỉ còn cách nức nở kêu lên: "Được, được, đừng kéo nữa...sắp rách rồi! Aaa..."

Bây giờ hai cái vú mới được buông tha. Triệu Dương thúc giục: "Mau lên, đừng có thách thức sự kiên nhẫn của tôi."

Giản Lê vừa nấc vừa mở hai đùi ra thêm một chút, một tay đỡ con cặc mềm rũ, ngón trỏ run rẩy móc vào mép lồn, kéo nhẹ ra, toàn bộ quá trình đều nhắm chặt mắt mím môi quay đi chỗ khác.

Triệu Dương cầm một cái bút bi nhét từ chuôi vào, nhìn chằm chằm cái bướm từ từ ăn mất bút dài hơn 15cm, rộng khoảng 0.8 cm, nhét đến khi đầu bút chỉ còn lấp ló 1cm bên ngoài mới hài lòng, vui vẻ nói: "Được rồi, tiếp tục làm bài tập thôi."
Giản Lê thở hổn hển, cảm giác kì quái của dị vật khiến anh ngứa ngáy, chưa kể đến con cặc bự nhồi trong lỗ đít, tuy đã mềm xuống nhưng kích thước vẫn không phải dạng vừa, có vẻ nó đang muốn lần nữa rục rịch trong mông anh.

Triệu Dương tiếp tục làm sang bài tiếp theo, tay trái vòng qua ôm lấy người anh, bàn tay vẫn không chịu an phận mà lần nữa mò đến vú. Hình như tay cậu đã quen mùi biết vị, làm việc gì cũng phải nắn nắn hai hạt đậu này mới yên tâm.

Hơn một tiếng sau, mười bài tập đã được viết kín trên tờ đề. Giản Lê vừa bị cặc đâm thọc lỗ đít, vừa bị banh hai đùi ra, cưỡng chế nhét cây bút thứ mười vào lồn. Mắt anh rưng rưng, nghẹn ngào xin: "Đừng nhét nữa mà...không được nữa đâu..."

"Mẹ nó, cặc của tôi cũng ăn được thoải mái, mới có ngần này bút đã kêu chật! Đĩ dâm, định lừa ai hả?!" Triệu Dương dùng hai ngón tay tách mạnh mép bướm múp ra, tiếp tục nhét cây bút vào khe hở nhỏ xíu.

Giản Lê khổ sở vặn vẹo hông, cảm giác hai nơi đều bị nhồi đầy rất lạ lẫm.

Nhét được hết, Triệu Dương cười: "Thấy chưa? Dù có to như nào thì cái lồn dâm này vẫn tự động chảy nước ngoan ngoãn ngậm hết vào đấy thôi!" Nói rồi thoả mãn mà ôm người tiếp tục đóng cọc.

"Ư...hức...không muốn...aa..."

Tần suất ngày càng nhanh mạnh hơn, Giản Lê thở không ra hơi, gục mặt xuống bàn, mặc người bám lấy eo mình thúc đẩy điên cuồng.

Cứ bị cọ vào tuyến tiền liệt một cái, người anh lại run bắn lên. Con cặc bự cố tình nhằm vào chỗ đó mà ma sát qua lại, thầy Giản khóc rưng rức, nước lồn chảy ròng ròng, nhỏ xuống tí tách từ đống bút lúc nhúc, nước dâm trong lỗ đít cũng tự động phân bố để cặc bự ra vào thoải mái hơn. Quy đầu cứng rắn to trướng lựa góc độ chuẩn xác, rồi đột nhiên không báo trước, tại nơi đó thọc mạnh một nhát!

"Á á á á a a.....!"

Hét thảm một tiếng, con cặc phía trước của Giản Lê bắn tinh, cái lồn cũng cao trào, nước lồn phun như bắn tiểu, lỗ đít co rút một trận khiến Triệu Dương sung sướng bắn vào trong.

Giản Lê nằm trên bàn, nấc vài tiếng, thỉnh thoảng giật giật vài cái. Triệu Dương nhấc người Giản Lê dậy, xoay anh lại 180 độ trong khi chưa rút cặc ra, khiến anh mặt đối mặt mình, rồi kê gối để anh tựa người lên bàn.

Chuẩn bị xong xuôi, cậu như thường lệ lôi điện thoại ra, chụp lại khung cảnh này. Theo lời cậu nói thì đây gọi là "lưu lại kỉ niệm", tập hợp thành một album, sau này xem lại sẽ thấy bồi hồi.

Chụp đã rồi, cậu mới rút cặc ra, không biết từ đâu lấy ra một cái butt plug* dài khoảng 6cm, hình dạng phình ra ở giữa nhét vào lỗ đít anh, ngăn không cho tinh dịch chảy ra.

"Hết giờ học rồi, đống bút này với đám con cháu của tôi tặng thầy làm quà. Phải về đến nhà thầy mới được bóc quà rõ chưa?" Triệu Dương vừa đỡ Giản Lê dậy vừa nói, "Nhớ phải quay video cảm xúc khi bóc quà gửi tôi đấy, quay rõ~ràng vào."

Nhìn nụ cười rạng rỡ của học sinh, Giản Lê âm thầm đổ lệ trong lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro