P.6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai ngày sau , Jun đến quán cà phê yêu thích của Jongdae để mua đồ uống trước khi đến phòng thu của ca sĩ . Một số người trong đội ngũ sản xuất có mặt để có một cuộc họp nhỏ , thảo luận về khái niệm mà họ có cho sự trở lại của Jongdae . Anh đến trễ nên được yêu cầu phải đi mua đồ uống .
Và cũng sẽ không có ích gì nếu anh nói ''không''.
Ngay khi bước vào quán cà phê , anh đã nhìn thấy chàng trai mù từ lần trước đến quầy . Anh đi đến xếp hàng và đứng sau người con trai ấy .

"Cảm ơn anh ." Anh nghe cậu ấy nói rồi quay đi . Jun chỉ ngước nhìn  khi người con trai ấy đi đến một cái bàn gần đó .
"Xin chào , một ngày mới tốt lành ."
Một giọng nói quen thuộc cất lên . Jun quay sang quầy và nhận ra tại sao giọng nói lại quen thuộc .
"Tôi đã nhận thấy từ lần trước rằng anh đã dõi theo cậu  ấy ." Jongin nói , người phục vụ đã phục vụ họ lần trước.
Jun nở một nụ cười ngượng ngùng . "Tôi không có ý đó ."
Jongin nhặt một cái khay đã để đầy đồ uống , nở một nụ cười và bước đi phục vụ .
Anh sau đó cũng gọi đồ uống mà anh được yêu cầu mua . Bởi vì anh đã gọi một vài loại khác nhau nên anh phải đợi một lúc để tất cả đồ uống đã yêu cầu được chuẩn bị đầy đủ cho anh .
Không muốn đứng lâu hơn một chút nào nữa , anh tìm kiếm một cái bàn trống để ngồi trong khi chờ đợi . Nhưng không có . Jongin đến gần anh .
"Có một chỗ trống ở đằng kia ." Người phục vụ chỉ ra cái bàn nơi chàng trai mù đang ngồi , có một chiếc ghế trống ở phía đối diện . "Anh biết đấy , chia sẻ là quan tâm ."
Anh nở nụ cười . "Tôi ổn mà ."
"Đồ uống của anh sẽ mất một chút thời gian mới hoàn thành ." Jongin nói . "Không tệ khi chia sẻ bàn với cậu ấy trong vài phút ."
Jun có chút kỳ lạ với Jongin vì anh chỉ biết anh chàng từ lần cuối mấy ngày trước khi họ đến đây .
Người phục vụ đang hành động như thể anh ta biết rõ về Jun . Nhưng Jongin nói đúng , sẽ không có bất kì tổn thương nào  khi chia sẻ một cái bàn và có lẽ xin lỗi người con trai đó một tiếng vì đã hét vào mặt cậu ta trước đây . Jun mỉm cười và tiếp tục bước đến , một chút do dự , dừng lại bên bàn anh nói .
"Xin lỗi ." 
Chàng trai đứng bật dậy khi nghe giọng nói của anh .
Lông mày của cậu ta di chuyển trong khi cậu ta nói . "Vâng ?"
"Tôi chia sẻ bàn với cậu có ổn không ?" Anh hỏi . "Tôi đang chờ đợi phục vụ đưa ra đồ uống của tôi khi chuẩn bị xong ."
Người con trai mỉm cười . "Chắc chắn . Không có vấn đề gì . Dù sao tôi cũng chỉ có một mình với cái bàn này ."
"Cảm ơn ." Anh nói rồi kéo ghế ra ngồi xuống .
Người mù nhấm nháp đồ uống của mình và Jun không thể không nhìn cậu ta . Thật là một cảnh tượng đáng buồn khi anh ta bị mù mặc dù khuôn mặt đẹp trai của cậu ta bù đắp cho điều đó . Đối với Jun , người con trai trước mặt giống như một trong những anh chàng người mẫu bước ra từ tạp chí .  Anh không thể khống chế bản thân mà tiếp tục nhìn chằm chằm trên người cậu ấy .
"Có lẽ anh đang nhìn chằm chằm vào tôi ?" Người con trai lên tiếng .
Jun mất cảnh giác nên giật mình và hắng giọng , khiến người mù cười thầm .
"Không sao đâu ." Chàng trai nói . "Ít nhất là tôi không nhìn thấy nó . Nó sẽ là một thứ đáng sợ đối với tôi nếu tôi nhìn thấy ."
Jun chớp mắt . "Tôi không có ý đó ."
Người đàn ông lại cười khúc khích và nhấm nháp từ đồ uống của mình . Im lặng ùa về giữa hai người họ . Jun không thể không cảm thấy lo lắng khi anh cứ nghiêng đầu từ trái sang phải và ngược lại chỉ để đánh lạc hướng mình . Người mù dường như không bị làm phiền , vẫn nhấm nháp tách trà trong tay .
Có lẽ bây giờ là lúc để xin lỗi người trước mặt .
"Tôi xin lỗi về chuyện lần trước ." Anh chợt buột miệng .
Người con trai trước mặt dừng lại giữa ngụm đồ uống và không nói gì trong vài giây .
"À , không có gì lạ khi giọng nói của anh khá quen thuộc . Mặc dù hôm nay hơi thấp ."
Jun trở nên bối rối .
"Anh là người đó từ hai ngày trước ." Cậu vừa nói , vừa cười thầm . "Người mà tôi va vào , phải không ?"
"Làm sao có thể - chính tôi là người đã va vào cậu ."
Người con trai đặt cốc của mình lên bàn . "Đó là tôi . Chỉ vì tôi bị mù không có nghĩa đó là một cái cớ ."
" Tôi --"
"Đừng xin lỗi vì tôi bị mù và anh cảm thấy tồi tệ vì điều đó ." Người con trai nói và mỉm cười . "Điều đó thực sự là không có gì . Không cần phải xin lỗi ."
Jun bị bất ngờ . Làm thế nào mà chàng trai này lại quá tốt đẹp như vậy ?
"Vẫn ." Jun nói, vẫn cảm thấy có tội . "Tôi hét vào cậu . Tôi thật là thô lỗ ."
Cậu cười . "Tôi nghĩ đó là những gì anh nên xin lỗi ."
Jun mỉm cười . Anh không thể chối cãi nó . "Tôi thực sự xin lỗi về điều đó ." Anh nói . "Tôi không để ý . Tôi đã bị phân tâm bởi thứ gì đó ."
"Một cái gì đó anh ghét , tôi nói như vậy có phải không ."
"Hửmh ?"
"Anh có vẻ sẽ rất tốt ." Người con trai nói tiếp . "Sẽ tốt , nếu chúng ta không có những ngày tồi tệ đó , phải không ?"
Jun gật đầu nhưng nhận ra rằng chàng trai sẽ không thể nhìn thấy nó , anh nói . "Umm ."
Người đàn ông chỉ mỉm cười và bắt đầu uống . Jun chỉ nhìn cậu ta thêm một lúc .
Anh có một sự thôi thúc trong lòng rằng hãy giới thiệu bản thân mình , vì vậy anh đã làm .
"Nhân tiện , tôi là Junmyeon . Kim Junmyeon ."
Người con trai mỉm cười . "Oh Sehun ."
"Đó là một cái tên đẹp ."
Người con trai mù , giờ anh biết là Sehun , mỉm cười . "Tôi có thể nói như vậy với anh ."
Tên của Jun sau đó được nhân viên thu ngân gọi .
Anh đứng dậy . "Rất vui được gặp cậu , Sehun ." Anh nói . "Hẹn gặp lại cậu chỗ này ?"
Sehun gật nhẹ đầu . "Tương tự như vậy ."
Anh liếc nhìn người con trai lần nữa và đi về phía quầy . Khi anh chuẩn bị rời khỏi quán cà phê , anh đưa mắt nhìn Sehun lần cuối , mỉm cười và cuối cùng ra ngoài .

Jun đến trường quay . Cuộc họp mặt không chính thức đã bắt đầu . Anh đã đi khắp nơi để đưa đồ uống anh mua cho từng người có mặt ở đây . Anh ngồi xuống sau khi lắng nghe họ nói . Khi anh nhìn thấy một vị trí chưa có người đảm nhận trong kế hoạch lần này , anh hỏi . "Hoon chưa trả lời ?"
"Vẫn chưa ." Một trong những nhân viên trả lời . "Thật đáng sợ khi cuối tuần đến gần hơn vì có thể anh ấy sẽ không phản hồi gì cả ."

"Sẽ thật tuyệt khi được làm việc với cậu ấy , anh biết đấy ." Jongdae nói . "Giống như mặt đối mặt . Tôi sẽ buồn nếu cậu ấy không trả lời."
Minseok nhìn sang Jun . "Hai người trước đây không làm việc chung à ?"
Jun gật đầu . "Chúng tôi đã làm . Cho album của Jongdae ." Anh trả lời . "Nhưng chúng tôi chưa bao giờ nhìn thấy nhau cả . Chúng tôi làm việc như chúng tôi là bóng ma với nhau vậy ."
Các nhân viên cười nhạo những gì anh nói khi anh uống một ngụm .
Jongdae thở dài . "Thật tuyệt khi được làm việc với cậu ấy một lần nữa và lần này được nhìn thấy khuôn mặt của cậu ấy . Tôi luôn tò mò về vẻ ngoài của cậu ấy ." 

"Có ai nhìn thấy khuôn mặt của anh ấy chưa ?" Một nhân viên hỏi .
"Một vài . Nhưng đó là những người cậu ta liên tục làm việc cùng ."
Jun chỉ nghe khi các nhân viên khác nói .
"Tôi nghe nói Baekhyun và Chanyeol biết cậu ấy ." Các nhân viên khác nói . "Giống như biết thực sự cậu ấy trông như thế nào vậy đó ."
Jongdae khịt mũi . "Thật quá may mắn cho họ ."
"Tôi thực sự tự hỏi tại sao cậu ta không thể xuất hiện với khuôn mặt của mình ." Jun nói . "Tôi cá là cậu ta xấu ."
Jongdae bắn cho anh một cái nhìn . "Tôi nghĩ anh là một fan hâm mộ của cậu ấy ."
"Tôi chưa bao giờ nói chính xác điều đó ." Anh nói . "Đó là cậu đó Jongdae . Một fan hâm mộ nghiêm túc ."
Jongdae cười thầm .
"Tôi là một fan hâm mộ của những bài hát mà anh ấy đã viết . Tất cả chúng ta đều có thể đồng ý rằng cậu ấy viết những kiệt tác ." Anh nói . "Nhưng cậu ta có lẽ là một thằng ngốc ."
Minseok nhíu mày . "Ý cậu là gì ?"
Jongdae cười . "Anh ấy đã đề cập lần trước , khi tôi nói với anh ấy rằng Hoon đã làm việc với Chanyeol trước đó , rằng Hoon có thể là một kẻ ngốc bởi vì anh ấy làm việc với một kẻ ngốc như Chanyeol ."
Các nhân viên cười và Jun cảm thấy xấu hổ .
"Tôi không biết đó là Hoon khi tôi nói điều đó ." Jun tự bảo vệ mình . "Nhưng umm , có một cơ hội lớn mà cậu ấy thì ..." 
Minseok đã cho anh một cái vỗ nhẹ vào vai ."Làm thế nào phán xét." Minseok nói . "Nhưng điều đó cũng khiến cậu trở nên giật mình vì cậu đã làm việc với cậu ta trước đây ."
Các nhân viên cười còn Jun thì rít lên .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro