Chương 30: Chú ý an toàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dẫn Dịch Dao vào phòng kế bên, Đàn Hoa suýt chút nữa không kiềm chế được cơn giận của mình, đưa lưng về phía cô trên gương mặt nhu hòa có tầng băng lạnh. Anh đã bao lâu rồi không có tức giận như vậy? Ba năm ? Từ lúc người phụ nữ kia rời đi.

Hắn làm sao có thể không tức giận được cơ chứ? Cái cô gái này--
Tưởng tượng đến dáng vẻ của em trai mỗi lần nhắc đến cô anh liền kiềm chế không được lửa giận! Đây là mối tình đầu của tiểu Minh! Mối Tình Đầu! Mấy ngày trước lúc gặp cô ở buổi phỏng vấn liền có linh cảm không tốt và sau đó điều tra một chút phát hiện cô mấy năm nay quả thực chỉ làm trợ lý cũng không thật sự muốn gia nhập giới giải trí sự bất an mới tạm thời lắng xuống. Nhưng hôm nay, hôm nay cô đột nhiên xuất hiện cùng Trác Bất Tẫn còn ủy thác Trác Bất Tẫn " Mua" nhân vật?

Quen biết Trác Bất Tẫn ai mà không biết cùng hắn làm giao dịch chỉ có hai phương thức trao đổi-- tiền hoặc sắc.

Cô lấy cái gì đi " Mua"?

" Cô rất có tiền sao?"

Đàn Hoa cầm lấy phấn má hồng trên bàn chưa thu thập xong, rũ mắt xuống nhìn sắc thái minh diễm nhu thuật thấp giọng nói. Anh có nghe em trai nói về gia cảnh của cô, biết rất rõ đáp án nhưng vẫn hy vọng xa vời!

Tiền? Dịch Dao không nghĩ tới đối phương mở miệng chính là muốn tiền nhưng nếu như có thể dùng tiền để giải quyết thì quá tốt " Hiện tại thì không có nhưng tôi có thể--."

" Có thể cái gì?" Anh đột nhiên xoay người đối diện với Dịch Dao, bàn tay lạnh lùng mà vuốt ve cằm cô-- quả thực là gương mặt đẹp, đôi mắt trắng đen rõ rãng, hai má thiếu nữ mềm mại, đôi môi căng mọng phấn hồng tự nhiên, gương mặt thanh thuần nhỏ nhắn phù hợp với dáng người, bộ ngực no đủ, chẳng trách có thể nói " Mua" với Trác Bất Tẫn! Trác Bất Tẫn đã nói cái gì?

Người cũng không tệ lắm? Nhìn dáng vẻ Trác Bất Tẫn được cô hầu hạ đến thực vừa lòng a!

Cô rất đắc ý! Một bên đem cơ thể mình bán, một bên chơi đùa tình cảm của em trai hắn! Sao cô ta dám! Một bụng lửa giận muốn bùng phát!

" Có thể lấy thân...."

" Tiền đưa theo tháng!" Dịch Dao vội vàng nói " Tôi có thể đưa tiền theo tháng! Tôi biết như vậy là không hợp quy cũ nhưng tôi có thể viết hợp đồng mượn nợ, Ninh Nguyệt Cầm cũng không cần thù lao đóng phim, chúng tôi không đòi hỏi phải là một trong những nhân vật quan trọng chỉ cần có vài cảnh diễn và một vài câu thoại, tên có thể xuất hiện trong dàn diễn viên là được!"

" Ninh, Ninh Nguyệt Cầm?"

Một giờ sau, trước cửa đại học Đông X.

"Cảm ơn Hoa ca đã đưa em về! Tư liệu về đến ký túc xá em sẽ gữi qua gmail cho anh! Làm phiền anh nhiều rồi, thật sự cảm ơn anh! Cơ hội lần này đối với chị ấy rất là quan trọng!"

Dịch Dao khom người dùng ánh mắt long lanh đầy hy vọng, tỏa sáng rực rỡ nhìn người đàn ông điển trai bên trong xe.

Cô thật sự có cảm giác lần này mình được nữ thần mai mắn chiếu rọi! Nhìn thoáng qua ngoại hình Boss của tổng giám chế nghệ thuật thế nhưng lại là anh trai Đàn Minh và quan trọng hơn anh là đội trưởng bộ phận tạo hình diễn viên cho đoàn phim 《 Nguyệt chi âm》! Càng càng quan trọng hơn nữa là anh đã đồng ý sẽ giúp đỡ!

" Biết rồi, anh sẽ cố gắng." Đàn Hoa mỉm cười gật đầu đáp ứng.

Cho đến khi thân ảnh mảnh khảnh của Dịch Dao biến mất trong tầm mắt, Đàn Hoa xấu hổ mà buồn cười lắc đầu đỡ trán. Từ lần ở chỗ em trai biết được sự tình kia bản thân anh giống như bị thay đổi trở nên xúc động dễ đánh mất lí trí, lần này suýt chút nữa nháo ra che cười. Nếu anh không cẩn thận mà phá hoại mối tình đầu của em trai anh thật không biết đi đâu tìm thuôc hối hận uống.

Thì ra Dịch Dao cũng không phải là muốn mua nhân vật cho chính mình mà là mua cho Ninh Nguyệt Cầm dì của cô. Vì một diễn viên nhiều năm rồng chưa thành danh đi mua nhân vật, thậm chí cô tham gia phỏng vấn đều là muốn thăm dò tin tức, cô rất dũng cảm.

Đến chuyện " Mua nhân vật" này anh cũng không có ý kiến, tài nguyên không có chuyện ngồi đó mà chờ đợi, cho dù tranh giành tài nguyên bằng cách " Mua nhân vật" đó cũng phải cược xem vận may trước mắt của bản thân. Nếu Ninh Nguyệt Cầm phù hợp anh cũng không ngại thuận nước mà đẩy thuyền.

Dịch Dao..... Nhớ lại gương mặt duyên dáng trong sáng của cô ý cười trên môi Đàn Hoa càng sâu, em trai thật có mắt nhìn phụ nữ.

" Tiểu Minh, lần trước đi mua lắc tay để tặng bạn gái rồi tặng chưa?" Lấy điện thoại ra gọi cho em trai.

" Còn, còn chưa có tặng, chuẩn bị buổi tối hôm nay mới tặng."

Nghe giọng chút ngượng ngùng của em trai, Đàn Hoa trêu ghẹo nói " Ồ, buổi tối a.... Chú ý 'an toàn nha' !"

" Anh! Chỉ là ăn cơm thôi! Anh tưởng tượng đi đâu vậy!"

" Hảo hảo hảo, ăn cơm ăn cơm, trước ra cổng trường rồi cùng anh đi ăn cơm trưa".

Ăn xong cơm trưa Đàn Hoa dẫn theo Đàn Minh đi trung tâm thương mại mua thêm vòng cổ có kiểu dáng giống lắc tay của Đàn Minh đã mua để tối nay Đàn Minh cùng tặng cho Dịch Dao, nói là ưu đãi của đối tác.

Nhìn khuôn mặt tuấn tú của em trai hiện đầy sự vui vẻ, Đàn Hoa không khỏi nghĩ tới cô gái có bộ dạng khả ái, thanh thuần kia. Tuy rằng không ai biết hắn từng có hiểu lầm nhưng cứ xem đây là một chút tâm ý nho nhỏ xin lỗi đi.

Lúc này Đàn Hoa tuyệt đối không thể tưởng tượng được không lâu nữa hắn sẽ đem cô gái khả ái thanh thuần đó đè dưới thân tùy ý, thậm chí là tàn khóc mà đùa bỡn, nhục nhã....
....

Ngày 11 tháng 11. Chạng vạng 6 giờ. Bên trong một gian phòng của nhà hàng. Đồ ăn còn chưa dọn lên Ngải Kỳ, Phục Viễn, tiểu Công Tôn Sách lại lần lượt không thấy bóng dáng, Dịch Dao rốt cuộc xác định có việc không thích hợp. Nơi này là một nhà hàng đạt chuẩn năm sao chỉ có những người có thẻ hội viên mới  được vào, Triển Phục Viễn nói ba người bọn họ đã đặt một bàn nhưng giữa chừng muốn đổi chỗ nhưng bàn đã đạt không thể hồi lại, vì thế bọn họ được hời mà ăn uống no nê nhưng khi vào cửa chỉ thấy Đàn Minh còn ba người kia lại chậm chạp không thấy tới, ném cô cùng với Đàn Minh hai người trong gian phòng trên cao với cách trang trí ấm áp rồi cùng nhau ngắm cảnh đêm, cho dù bị trì độn cô cũng đoán được bọn họ muốn chơi trò gì!

Nhưng cô bây giờ....

" Dao Dao——."

" Tiểu Ngải như thế nào lại còn chưa đến, có khi nào bị lạc đường không? Tớ đi gọi điện thoại một chút." Chạy ra phòng như trốn giống nhau, Dịch Dao đứng bên ngoài nhìn cửa phòng ăn trong lòng ngũ vị tạp trần. Tiểu Ngải từng áp chỉ qua nói Đàn Minh thích cô, cho nên cô cố hết sức không ở chung đơn độc với cậu ấy, ngày thường vẫn luôn duy trì khoảng cách chính là muốn dùng hành động này thay cho thái độ để tránh cho cục diện trước mắt xảy ra.

Trước sau nhìn nhìn, Dịch Dao nắm chặt điện thoại đi hướng toilet.

Phía sau cô một đôi tuấn nam mỹ nữ ngoại hình xuất chúng vừa lúc đi vào cửa.

Thoáng nhìn bóng dáng Dịch Dao, người đàn ông có hơi bất ngờ.

" An thiếu, Chu tiểu thư, bên này mời, gian phòng này đã chuẩn bị tốt cho hai vị."

" ......" An Kinh Vĩ thu hồi tầm mắt.

" Gian phòng đằng kia là của ai đặt?"

Hội viên nơi này cũng không nhiều nhưng mỗi người nơi đây đều có địa vị, anh thật cảm thấy hứng thú a, trong khoảng thời gian ngắn như vậy cô gái kia lại bò lên giường của ai?
             ☆☆☆☆☆☆

Editor: sắp đến trọng điểm rồi.... Mình sẽ cố gắng siêng để ra chương đều... nhưng cái lười nó ăn vào máu rầu m.n... buồn😶

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro