Chương 9: Quái nhân quái danh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rời khỏi khách sạn, Dịch Dao ngồi ở ga tàu có chút thất thần. Buổi sáng cũng không có bắt cô phải ở yên trong khách sạn, cho nên lúc Cầu Dịch Hành nói sẽ kêu người lái xe đưa cô trở về cô tìm cái cớ uyển chuyển mà từ chối. Lấy tình trạng thân thể cô hiện tại cô chỉ muốn tìm một chỗ tốt tốt mà ngủ một giấc, chỗ của Cầu Dịch Hành đương nhiên không phải là chỗ tốt đẹp để ở lại ngủ, vạn nhất hắn hứng khởi lên muốn tuyên dâm ban ngày thì phải làm sao, cô sẽ im lặng mà chết ở trên giường hắn mất thôi. Trở về thì khỏi bàn bởi vì sẽ làm cho tiểu Ngải nhìn ra được cái gì rồi sao mà Ninh Nguyệt Cầm sợ cũng giống như vậy. Hay là cô đi thuê một phòng nào đó để ngủ?

Lấy tiền trong balo ra đếm đếm chỉ được ít ỏi mấy tờ tiền lẻ, Dịch Dao ngượng ngùng mà bỏ lại trong balo. Ninh Nguyệt Cầm đại diện cho người không có khái niệm quản lí tiền bạc, thêm nữa là mấy năm nay lịch trình đi diễn càng ngày càng ít, tiền được lãnh cũng không đủ xài. Cho nên tiền sinh hoạt phí của gia gia nãi nãi cũng là tiền cô kiếm được gữi về cho hai ông bà còn hơn phân nữa đều đem xài trên người Ninh Nguyệt Cầm. Trên thực tế, cô còn đang rầu rỉ về chuyện tiền thuê nhà của Ninh Nguyệt Cầm... Gia gia nãi nãi vẫn luôn oán hận Ninh Nguyệt Cầm nên cô không mở miệng xin tiền gia gia nãi nãi, làm bọn họ lo lắng.

Tiền thuê nhà! Đúng rồi! Cô như thế nào lại quên! Cô có chỗ để ngủ a!

Mở cửa phòng ra, nhìn mãi cũng thành thói quen phòng khách một mảnh hỗn độn, Dịch Dao chịu đựng cơ thể mệt mỏi đem quần áo đàn ông lộn xộn khắp nhà một chút thu thập một chút, phân loại xong rồi đem một số cái bỏ vào máy giặt sau đó đem sáu bảy cái quần lót bỏ vào trong bồn giặt đã đổ nước, nhìn nhìn quần áo còn dư lại, chậm rãi ngồi dựa vào ban công sát đất trên mặt đất.

Ngủ một chút đi. Ngủ trong chốc lát rồi đem quần lót tên kia giặt sạch, sau đó ngủ tiếp.....

Còn phải phơi quần áo.....
Đúng rồi, cô vừa phơi được mấy cái? Hắn hình như có bảy cái quần lót đi....

Dịch Dao cực độ khốn khổ mà nhắm hai mắt lại, phòng ngủ vẫn luôn đóng chặt nhẹ nhàng mở ra, một cái thân ảnh trần trụi trắng nõn, một cái cơ thể hoàn mỹ người lặng lẽ bước ra sau cánh cửa.

Ngón tay thon dài chạm nhẹ vào khuôn mặt của người con gái đang ngủ say, đôi mắt lóe sáng mà quang sát kỉ càng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng kia, hình như là có trang điểm nhẹ, đôi mày thanh tú có nét tự nhiên không cần vẽ, đầu mày lại hơi hơi lộ ra vài phần kiên cường và quật cường. Đôi mắt có cặp lông mi cong cong xinh đẹp một cách đáng yêu, cái mũi không giống đại đa số con gái phương Tây cao thẳng mà lại rất tinh tế, còn có....

Ngón tay xoa xoa cánh môi phấn nộn hồng hào của người con gái,  cảm giác dưới ngón tay tê tê làm ngón tay cứng lại nhưng sau đó cả bàn tay đều chậm rãi mà chạm vào cả  khuân mặt. Ánh mắt từ đôi môi hồng nhuận nhìn xuống lướt qua cái cầm mượt mà rơi vào cổ áo hơi mở...

Bàn tay đột nhiên thu hồi, ánh mắt của người con trai bị thu hút bởi dấu hôn thâm tím kia. Trong cơ thể có xa lạ mà mãnh liệt phản ứng làm chủ nhân của bàn tay hoang mang cùng thất thố, cường ngạnh mà dời đi ánh mắt. Cơ thể hoàn mỹ cúi người nhặt lên vài kiện quần áo, lại nhìn đến quần lót trong chậu nước trực tiếp tròng lên rồi mặc quần dài áo sơ mi đi nhanh ra cửa.

Chờ Dịch Dao giật mình tỉnh dậy đồ trong máy giặt đã giặt xong. Dịch Dao vội vàng vất nước quần lót, phơi lên, quần lót đã được giặt phơi xong cuối cùng còn phơi quần áo nữa là xong. Dọn dẹp xong phòng khách, cuối cùng chờ đến lúc cô mở ra cửa phòng ngủ chuẩn bị dọn dẹp phòng ngủ thì cô mới phản ứng lại đây.... cô tới đây để ngủ a!

Không đúng, Tùy Nhược Thủy không phải buổi sáng ra ngoài chụp ngoại cảnh tới buổi tối mới trở  về sau? Như thế nào quần áo lại đầy nhà? Hắn là trở về sớm đi? Tưởng tượng đến cái kia kỳ quái có máu hỗn loạn nam nhân Dịch Dao không khỏi nhíu nhíu mày dẹp bỏ ý định mượn chỗ ngủ.

Quen biết được người con trai này là bất quá mới mấy tháng trước, lúc ấy cô giúp Lương thúc đi đưa một bản hợp đồng cho giám đốc của công ty người mẫu đang làm ổ trong nhà ký tên, chính là vừa mới ký xong hợp đồng cô liền ngửi thấy được mùi âm mưu, cái vị giám đốc kia cầm lấy một đùm chìa khóa chạy nhanh ra ngoài.... kia tầng lầu đều bị hắn mua rồi cải trang thành chung cư cho thuê.
Lại sau đó, cô liền nhìn thấy ở trong phòng với bãi rác giống nhau mặt không biểu tình đối mặt với một cái phừng phựt lửa giận quái nhân.

Quái nhân tên Tùy Nhược Thủy, người quái tên cũng quái, giận gì mà giận có thể cháy nhà giống nhau, cô không muốn bội phục cũng không được. Cái kia giám đốc khi nghe được cô là sinh viên đại học liền lấy danh nghĩa " phải vừa học vừa làm" trả lương cực thấp thuê cô làm, vì lúc đó rất cần tiền nên cô lấy nữa năm tiền lương làm điều kiện. Vì thế mỗi tuần phải lại đây giúp quái nhân dọn phòng.

Dịch Dao quay đầu nhìn một lượt dãy phơi quần lót ở ban công, đếm đếm, một hai ba bốn năm sáu bảy. Ân, xem ra là hắn đã mua quần lót mới rồi đi.

Ngày 23 tháng 10, nhiều mây chuyển đen, đêm có mưa nhỏ.

Cầm thiệp mời mà Khổng Đức đưa cho , cô ăn mặc một thân váy dài cổ đứng  màu diệp lục Dịch Dao đi một mình vào đại sảnh. Ngồi ở hàng ghế phía trước của buổi đấu giá là người chủ trì cũng chính là An Kinh Vĩ. Thực tế trên một mức độ nào đó ý nghĩa của tiệc tối cao hơn hội đấu giá. Thậm chí có thể nói buổi tiệc đấu giá tối nay chỉ là một cái cớ mà thôi. Chính khách, thương nhân, giới nghệ sĩ những con người ngày thường chỉ có thể thất trên tạp chí hiện tại có mặt đầy đủ hết ở đây, top năm top ba thấp giọng bàn luận.

Trải qua giáo huấn bi thảm lần trước cô đã chuẩn bị đầy đủ, nhìn chung quanh hội trường không bao lâu cô đã tìm được mục tiêu trọng điểm đầu tiên... trước mắt là hội đạo diễn của Nguyên Thái.

Về 《 Nguyệt chi âm》rất ít có tin tức cụ thể về việc được cải biên làm điện ảnh, nhưng xem từ tình hình của  Nguyên Thái thì 《 Nguyệt chi âm》 từ hội đạo diễn có khả năng rất lớn được cải biên. Tóm lại trước tiếp xúc một chút cũng không có hại, trước có được càng nhiều tin tức càng tốt.

Lấy qua một ly vang đỏ, đối với ly rược luyện tập cười cười,xong Dịch Dao lập tức hướng bên trái đi đến. Cách năm mét, một đôi mắt trầm tĩnh ẩn ẩn hiện lên vẻ tức giận.

-----
Vì mê game với đánh chữ chậm nên ra chương hơi chậm. Mong các nàng thông cảm.
@uyennhi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro