duong gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm ngày hôm sau, Dương Tông Bảo đã tới tìm tổ mẫu Xà Tái Hoa của hắn để hỏi cho ra lẽ.

Khi hắn đi tới cửa thì nghe được bên trong có tiếng nước chảy. Dương Tông Bảo nhìn qua khe cửa, hóa ra là nha hoàn Thu Hà đang tắm rửa ở gian ngoài.

Dương Tông Bảo vốn định xoay người rời đi, nhưng hai chân lại không nghe lời, hai mắt hắn cứ nhìn chằm chằm thân thể của Thu Hà, tấm thân đã phô bày hoàn toàn trước mắt hắn. Chỉ thấy nàng mặt như hoa đào, da như hoa tuyết, phong nhũ cao vút, eo thon mông tròn, tuy không phải là mỹ nhân tuyệt sắc nhưng cũng đủ xinh xắn để khêu gợi tính dục của nam nhân.

Trong nháy mắt, dâm tố trong cơ thể Dương Tông Bảo liền phát tác, hắn bất chấp mọi thứ, lao thẳng vào trong phòng ôm lấy Thu Hà đè xuống nền đất. Tay chân thoăn thoắt cởi bỏ y phục, Tông Bảo để lộ ra kê kê dài hơn một thước đã sớm ngẩng đầu đứng thẳng, chuẩn bị xung phong phá trận của mình.

Thu Hà còn chưa kịp phản ứng, Tông Bảo đã thô bạo đè lên người nàng, hai tay ra sức nắn bóp đôi vú vừa mới phát dục trưởng thành của Thu Hà. Kê kê ở phía dưới cứ nhấp nhấp nhưng mãi vẫn không vào được động đào để nương thân.

Dương Tông Bảo quýnh lên, cúi đầu đưa tay mở tiểu huyệt của nàng ra, trường thương đâm thẳng vào. Chỉ nghe thấy Thu Hà kêu thảm một tiếng rồi ngất đi.

Dương Tông Bảo cũng không thèm để ý mà tiếp tục liều mạng nhấp như điên.

Hóa ra, hai năm trước khi Dương Tông Bảo bị "Kim ngân phi long vương" cắn thương, Dương gia vì tránh cho dâm độc trong người hắn phát tác nên đã đổi tất cả nha hoàn hầu hạ hắn thành nam, hơn nữa còn ra nghiêm lệnh, không được có cử chỉ thân mật nào trước mặt hắn. Cho nên hai năm qua mọi người đều bình an vô sự. Còn định đợi qua hai năm nữa sẽ cưới vợ cho hắn, tránh để xảy ra chuyện loạn luân mà "Thiên Sơn Tiên Cơ" đã cảnh báo mọi người.

Nhưng "Người tính không bằng trời tính", mọi người không thể ngờ được Dương Tông Bảo nhìn thấy cảnh một nha hoàn đang tắm rửa lại có thể kích phát dâm độc ẩn giấu trong người hắn suốt hai năm qua.

Đến lúc này thì không ai có thể ngăn cản được hắn nữa. Tai kiếp năm đó "Thiên Sơn Tiên Cơ" lo lắng đã khó tránh khỏi rồi.

Dương Tông Bảo dục hỏa công tâm, không còn quan tâm chuyện khác nữa, chỉ biết theo bản năng cuồng gian Thu Hà...

Thu Hà vì sao mới sáng sớm đã đi tắm rửa? Hóa ra là do đêm qua Xà Tái Hoa khó nén dục hỏa nên đã gọi Thu Hà tới giúp nàng "chữa lửa" ( tuy Xà Tái Hoa gần năm mươi rồi, nhưng do vẫn còn rất trẻ nên cứ gọi là nàng). Hai người vui chơi cả đêm khiến cả người dơ bẩn, cho nên hôm nay mới sáng sớm Thu Hà đã dậy múc nước tắm, ai ngờ được Dương Tông Bảo lại tới đó chứ?...

Lại nói, Xà Tái Hoa sáng sớm đã ra hậu hoa viên luyện võ, hăng say quá nên về trễ một chút.

Đợi nàng luyện xong, về đến cửa phòng thì nghe được bên trong truyền ra tiếng thở hổn hển của một nam tử, cùng với tiếng nhục thể va chạm mãnh liệt.

Xà Tái Hoa trong lòng không khỏi giận dữ, nghĩ thầm:"Kẻ nào mà to gan đến vậy, lại dám yêu đương vụng trộm trong phòng ta." Sau lại nghĩa:"Ta nên nhìn kỹ rồi hãy nói, hay là các nàng..."

Xà Tái Hoa cúi người trước khe cửa rồi nhòm vào bên trong, vừa vặn thấy được một bên mặt của Dương Tông Bảo.

Xà Tái Hoa vừa thấy Dương Tông Bảo thì trước tiên là định xoay người bỏ đi. Nhưng sau hai mắt lại bị kê kê cực lớn của Dương Tông Bảo hấp dẫn, hai chân không chịu sự điều khiển, đứng như đóng đinh tại chỗ, không muốn rời đi nửa bước, mắt cứ nhìn chằm chằm kê kê của Dương Tông Bảo.

Chỉ thấy kê kê ở dưới khố hắn nóng hầm hập, dựng đứng, hùng dũng oai vệ, khí thế hiên ngang, thô to hơn cả cánh tay của đứa con nít. Mặc dù nàng không nhìn được rõ xem rốt cục nó dài tới chừng nào, nhưng từ phần lộ ra ngoài đã dài bảy tám tấc, có thể tưởng tượng được độ dài tổng thể của nó kinh người tới mức nào...

Xà Tái Hoa tuy không nghe được tiếng rên rỉ của Thu Hà, nhưng căn cứ vào kê kê to lớn của Dương Tông Bảo và những cú đâm rút mãnh liệt của hắn, nàng chắc chắn Thu Hà đang cảm thấy rất sung sướng.

Nhớ lại lúc Dương Tông Bảo bị thương hai năm về trước, nhớ lại cái quy đầu đáng sợ của hắn, nàng không khỏi rùng mình một cái, không biết làm sao tiểu nha đầu kia có thể chịu được...

Xà Tái Hoa cảm thấy rất tức giận:"Tiểu nha đầu này,dám trái lệnh ta đi câu dẫn tiểu thiếu gia! Chờ Tông Bảo rời đi, ta không giết ngươi không được!"

Quan sát một lúc, nàng liền cảm thấy cả người khô nóng, không kìm chế được đưa tay vào trong quần áo, một tay xoa nắn vú, một tay luồn vào nội khố, tiểu huyệt nàng đã sớm trở nên ướt át.

Xà Tái Hoa vô thức đút một ngón tay vào trong tiểu huyệt. Ai ngờ, không đút tay vào tiểu huyệt còn đỡ, càng đút vào càng làm dục hỏa trong người bùng cháy dữ dội. Tiểu huyệt càng thấy ngứa ngáy vô cùng, chỉ muốn mau mau có một cái kê kê cắm vào trong huyệt, không khỏi tăng tốc độ của ngón tay, không cẩn thận va phải cửa phòng làm nó mở ra...

Dương Tông Bảo nghe thấy cửa phòng bị va đập thì quay mặt ra nhìn, chỉ thấy có một nữ nhân quần áo xốc xếch đang muốn xoay người bỏ đi.

Lúc này Dương Tông Bảo đang hưng phấn, mà nữ nhân ở dưới thân sớm đã mất đi phản ứng, muốn dừng cũng không dừng được. Giờ đột nhiên lại phát hiện ra một nữ nhân khác, Dương Tông Bảo không kịp suy nghĩ, cũng chẳng hỏi han, nhìn kỹ xem đó là ai, thực hiện một chiêu "Di hình hoán vị" đuổi tới đằng sau, tóm lấy cánh tay nàng kéo vào trong phòng. Bàn tay hắn cứ thoăn thoắt, lột sạch y phục của nàng nhanh như chớp rồi đè nàng lên ghế, hắn ở đằng sau đem kê kê của mình nhắm ngay tiểu huyệt, chỉ nghe "Phụp" một tiếng kê kê đã cắm sâu vào tiểu huyệt, tiếp theo đó là những tiếng:"Ư...a a...không được...ngươi không thể..."

Lúc này Xà Tái Hoa như mất hết võ nghệ, ngay cả chút sức mạnh để phản kháng cũng không có, vừa định lên tiếng ngăn cản thì tiểu huyệt lại khiến nàng thất vọng, nó sớm đã nuốt dương cụ nóng hầm hập của Dương Tông Bảo vào trong. Một cảm giác sảng khoái không nói thành lời truyền khắp toàn thân:"...A...không được...a...ngươi không thể...ư...a a...ngươi dừng lại...không...không...đừng...đừng... đừng dừng...tốt...tốt...mạnh lên...đâm mạnh lên...a...ơ...ư...."

Tuy Xà Tái Hoa năm nay đã bốn mươi tám tuổi, hơn nữa còn bắt đầu sinh liên tục chín người con - bảy nam hai nữ - từ lúc mười lăm tuổi, nhưng do có võ công cao cường, lại thường xuyên luyện tập "Ngọc nữ thần công", có thuật trú nhan, nên có được vóc dáng của một diễm phụ mới ba mươi.

Nàng trời sinh có tính dục rất mạnh, nhu cầu cao hơn người thường nhiều. Khiến nhiều lúc Dương lệnh công về nhà mà thấy gian khổ hơn cả lúc ra chiến trường. Mà cũng có thể do sợ gặp nàng nên mới chủ động xin đi đánh trận, trốn miết ở tiền tuyết tránh sự quấy rầy của Xà Tái Hoa. Bởi vì, Dương lệnh công căn bản không thể khiến nàng hoàn toàn thỏa mãn, mỗi lần đều phải nhờ sự trợ giúp của "Giác tiên sinh" mới có thể làm cho nàng đạt tới cao trào. Nhưng Dương lệnh công mỗi lần về phủ, việc đầu tiên phải làm là cần nhanh chóng đến phòng của Xà Tái Hoa, đem kê kê cắm vào trong tiểu huyệt của nàng.

Có một lần, Dương lệnh công xuất chinh hơn một năm mới trở về, ngồi ngơ ngẩn ở tiền sảnh một lúc rồi mới đến phòng của Xà Tái Hoa. Liền bị nàng bắt ăn bảy viên "Long tượng kim đan", lại nhờ sự trở giúp của "Giác tiên sinh", hai người ở trong phòng không ăn không uống, liên tục đâm rút suốt hai ngày hai đêm, ngay cả cái kê kê giả cũng bị dùng hỏng mới dập được dục hỏa của Xà Tái Hoa.

Cuối cùng, Dương lệnh công vì quá lao lực nên hôn mê suốt hai ngày hai đêm, nghỉ ngơi ba tháng mới khôi phục hoàn toàn.

Tiểu huyệt của Xà Tái Hoa thì bị "Giác tiên sinh" chơi đến mức hơn nửa tuần vẫn chưa khép lại được, nên bước đi cứ khập khà khập khễnh.

Xà Tái Hoa một khi bị dẫn phát tính dục liền vui quên trời đất, không hoàn toàn thỏa mãn thì nàng không thể dừng lại.

Chỉ một lát, Xà Tái Hoa đã bị Dương Tông Bảo chinh phục hoàn toàn, miệng không ngừng phát ra dâm ngữ:"...Tuyệt quá...thật sướng...nhanh...kê...kê kê của...hảo ca ca...rất lớn...đâm...muội muội...muội muội thật sướng...thật sướng...a...a...ư...ư, đại...đại kê kê...đâm tới...bi tâm (bi=âm hộ) ...của...muội muội rồi...a...a...a..."

"Đâm đi...đâm nữa đi...a...a...mạnh...mạnh hơn....nhanh...a...ư...đâm....đâm chết...muội muội đi...a...a...đâm rách...cái....cái tiểu dâm bi đi...a...á..."

Đến lúc này, Xà Tái Hoa đã coi Dương Tông Bảo trở thành Dương lệnh công rồi.

Dương Tông Bảo bị những lời dâm thanh lãng ngữ của Xà Tái Hoa kích thích nên càng dũng mãnh hơn, kéo nhanh đâm mạnh, chiêu nào chiêu nấy đều đâm vào huyệt tâm của Xà Tái Hoa, có xu thế đâm xuyên cả tử cung.

Trải qua trận kịch chiến dài cả canh giờ, cuối cùng trong cơn sung sướng vô bờ, Xà Tái Hoa cả người run rẩy, huyệt tâm đau nhức, phóng ra một cỗ âm tinh rồi ngất đi.

Dương Tông Bảo bị âm tinh của nàng công kích liền cảm thấy trên quy đầu tỏa ra những khoái cảm không nói thành lời, từng đợt từng đợt, kích thích hắn càng đâm rút mãnh liệt hơn.

Trong quá trình Dương Tông Bảo đâm rút, Xà Tái Hoa dần dần tỉnh lại, cảm thấy trong tiểu huyệt của nàng vẫn còn căng trướng, nóng hầm hập, đầu óc nàng thanh tỉnh lại một chút, bắt đầu ý thức được người làm cho nàng thỏa mãn không phải là Dương lệnh công, mà là tôn tử Dương Tông Bảo của nàng.

Nhưng bây giờ nàng đã yêu sâu sắc cái đại kê kê của Dương Tông Bảo, chỉ hy vọng có thể chiếm hữu nó vĩnh viễn, nàng nghĩ thầm:"Gia gia nó cho dù dùng "Giác tiên sinh" chơi mình cả đêm có khi cũng không thể khiến mình tiết thân. Mình hiện giờ đã luyện "Ngọc nữ thần công" tới tầng thứ tám, ngay cả "Giác tiên sinh" cũng khó có thể thỏa mãn mình. Nhưng nó lại quá mạnh mẽ, mình không thể rời xa nó được nữa, Xà Tái Hoa mình mặt dày mày dạn, cho dù phải lên trời xuống đất, rừng thương mưa đạn, núi đao biển lửa, sau khi chết phải xuống mười tám tầng địa ngục, bất kể thế nào, mình cũng không thể rời khỏi nó. Hơn nữa, rời khỏi nó thì công lực của mình làm sao tiến thêm một tầng nữa đây? Mình không quan tâm loạn luân hay là không loạn luân, mình chỉ cần sung sướng là đủ, lo lắng những chuyện kia để làm gì? Lo nhiều có thể khiến mình sung sướng sao? Bây giờ cho dù nó bảo mình đi giết Dương Nghiệp mình cũng nguyện ý!"

Khi Xà Tái Hoa nảy ra những ý nghĩ này, thì cũng bắt đầu lo lắng cho Dương Tông Bảo:"Đã lâu như vậy nó hẳn cũng mệt rồi." Không tự chủ được mở miệng hỏi:"Tông Bảo, con có mệt không?" Lời vừa nói ra miệng, nàng liền thấy hối hận ngay.

Dương Tông Bảo tuy vẫn chưa xạ tinh, nhưng đầu óc cũng dần dần tỉnh táo lại, đột nhiên nghe thấy Xà Tái Hoa hỏi, hắn cảm thấy tiếng nói rất quen, liền xoay đầu Xà Tái Hoa lại nhìn, vừa nhìn lập tức cảm thấy kinh hãi, vội rút dương cụ ra rồi cứ đứng ngơ ngẩn ở đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro