C134- Giấc mơ khác ✨

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ăn xong bữa sáng rồi quay trở lại khách sạn, Diệp Thiếu Dương mở điện thoại gửi tin nhắn cho Tiểu Thụy: "Tiểu Thụy, em gần đây có chú ý đến siêu thoại # Nhật Nguyệt Đồng Huy # không?"

Tần Thụy đã sớm mở acclone, mỗi ngày đều lướt xem các bài đăng.

Ở góc độ của Tần Thụy mà xem, Anh họ và Trì Sóc là một đôi cực kỳ xứng đôi, nhóc khó có thể tưởng tượng được trừ Trì Sóc ra thì ngoài kia có Alpha nào có thể yêu đương với anh họ.

Hơn nữa chiều cao và ngoại hình của Trì Sóc là không thể bắt bẻ, mấu chốt là anh ấy đối xử với anh họ cực kỳ tốt, cho nên từ lần trước sau khi phát hiện ra siêu thoại # Nhật Nguyệt Đồng Huy #, Tần Thụy liền trộm leo lên cái thuyền CP này.

Đương nhiên, nhóc chỉ dám trộm theo dõi thôi.

Đến khi anh họ nói "bọn anh chỉ là bạn bè" Tần Thụy vẫn bán tín bán nghi.

Dù sao anh của nhóc rất tùy tiện, có khi là thích Trì Sóc rồi nhưng không nhận ra?

Thấy Diệp Thiếu Dương sáng ra đã nhắn tin cho mình, Tần Thụy hơi ngẩn ra, lập tức trả lời: "em ngẫu nhiên cũng sẽ xem một chút, chủ yếu là xem xem có người hắc anh hay không! Anh họ, anh đột nhiên hỏi cái này làm cái gì?"

Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, gửi tới một đoạn voice chat: "Tiểu Thụy, em cũng là một Omega, theo em thấy nếu Omega chủ động ôm Alpha có hơi không ổn cho lắm hay không? Dễ khiến người khác hiểu lầm đúng không?"

Bản thân Diệp Thiếu Dương không có tự giác của một Omega. Dù sao ở kiếp trước cậu đường đường là một thẳng nam, đột nhiên xuyên đến đây, cho dù cấu tạo bên trong thân thể có thay đổi thì bề ngoài vẫn là nam. Cho nên cậu vẫn luôn nghĩ rằng mình là giới tính nam, thái độ đối với các bạn bè là con trai cũng giống như ở kiếp trước, anh em tốt kề vai sát cánh gì đó, ở góc độ của cậu mà xem thì thấy rất bình thường mà?

Nhưng ở thế giới này thì không bình thường!

Con trai với con trai còn có thể sinh baby, anh em tốt cái rắm ấy!

Cho nên cậu quyết định hỏi Tiểu Thụy một chút.

Tiểu Thụy là một Omega lớn lên ở thế giới này, hiểu biết đối với những việc này khẳng định đáng tin cậy hơn cậu.

Tần Thụy nhớ tới video tập hợp những chiếc ôm ở trên siêu thoại ngày hôm qua, đoán không chừng bị anh họ thấy được, nhóc nháy mắt đã hiểu ý của Diệp Thiếu Dương, trả lời lại: "Omega chủ động ôm Alpha còn phải xem là ở trường hợp nào. Có đôi khi nếu là ôm lịch sự thì không vấn đề gì cả. Nhưng thường xuyên lén ôm quả thật sẽ khiến người khác hiểu lầm."

Diệp Thiếu Dương vuốt cằm suy tư trả lời: " Vậy Trì đội hẳn sẽ không hiểu lầm đâu nhỉ?"

Tần Thụy: "...... cái này thì em cũng không biết."

Diệp Thiếu Dương nỗ lực thuyết phục chính mình: "anh từng nói qua với cậu ấy là lấy thi đấu làm trọng, cậu ấy cũng nói anh là cộng sự tốt nhất, tụi anh chỉ là quan hệ đồng đội. Đánh thắng, tâm tình kích động ôm nhau một chút chắc cũng không sao nhỉ?"

Tần Thụy: "ặc......"

Một hai lần thì cũng không có gì, vấn đề là hai người mỗi lần đánh xong đều phải ôm nhau một cái?

Chẳng lẽ các anh không phát hiện, ánh mắt Trình Tinh khi nhìn hai người rất không hợp lý sao? Một ánh mắt ăn cơm chó tới nghẹn!

Diệp Thiếu Dương thấy em họ trả lời bằng một chữ "ặc" cũng cảm thấy cách giải thích của mình có chút gượng ép.

Không thể đem cái tư duy thẳng nam ở thế giới hiện thực vào thế giới ABO được, cậu là Omega, chủ động ôm một Alpha khác đúng thật là không tốt. Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ nói: " lần sau anh sẽ chú ý giữ khoảng cách với Trì đội, miễn cho fan CP não bổ quá nhiều. Tương lai khi Trì Sóc yêu đương, nếu đối tượng của cậu ấy nhìn thấy thứ fan CP não bổ ra như vậy khẳng định sẽ không thoải mái."

Tần Thụy ngơ ngác: "Anh họ, anh nói gì cơ? Sau này Trì đội sẽ yêu đương?"

Diệp Thiếu Dương nói: " Anh với Trì Sóc thật sự không phải như những gì fan CP não bổ, anh trước kia xem nhẹ việc mình phân hoá thành Omega nên thời điểm tiếp xúc với cậu ấy không quá đúng mực, sau này sẽ không tái phạm nữa."

Trì Sóc hiện tại tuy rằng không tính tới yêu đương nhưng tương lai tóm lại chắc vẫn sẽ yêu đương đúng không?

Bạn gái / bạn trai tương lai của hắn nhìn thấy những hình ảnh ái muội của Diệp Thiếu Dương và Trì Sóc khẳng định sẽ không vui. Cho nên vẫn là nên bảo trì khoảng cách đi, không thể cứ dùng tư duy thẳng nam mà tiếp xúc với Trì đội.

Diệp Thiếu Dương nỗ lực thuyết phục chính mình.

Kỳ quái chính là khi nghĩ đến sau này Trì Sóc sẽ yêu đương với người khác, trong lòng cậu không hiểu sao lại có chút không thoải mái.

Không biết phải hình dung như thế nào, đại khái chính là vì anh em tốt yêu đương mà xa cách với mình nên không thoải mái?

Diệp Thiếu Dương đau đầu day day huyệt Thái Dương, kiếp trước cậu là một thẳng nam, lại còn là xử nam thành tích 0 lần yêu đương nên hiểu biết đối với chuyện tình cảm quả thật không rõ ràng lắm, vẫn là phân tích thi đấu đơn giản hơn.

Vốn dĩ cho rằng Trì Sóc là anh em tốt, nhưng trên thực tế cái thân thể hiện tại này của cậu còn có thể sinh baby cho Trì Sóc đấy, đậu má! Cậu vẫn luôn quên cái giả thiết này aaaaaa.

Diệp Thiếu Dương chạy đi dội nước lạnh rửa mặt, dùng laptop đăng nhập trò chơi, tùy tiện đánh mấy trận trong mục giải trí. Sau khi ăn cơm trưa xong, mọi người chuẩn bị tới sân bay, Diệp Thiếu Dương nhanh chóng thu thập hành lý rồi cùng các đồng đội lên xe.

Từ khách sạn đến sân bay mọi người đều đã đi qua rất nhiều lần, bình thường Diệp Thiếu Dương đều là ngồi cùng Trì Sóc, nhưng hôm nay sau khi cậu lên xe liền chủ động đi đến trước mặt Khúc Giang.

Omega và Alpha sẽ hấp dẫn tin tức tố lẫn nhau, thường xuyên ở cạnh nhau sẽ dễ bị người khác hiểu lầm. Nhưng Beta không có tin tức tố, Khúc Giang là một Beta, cậu cùng người anh em tốt Khúc Giang này ngồi chung liền không có vấn đề.

Diệp Thiếu Dương cười nói: "Khúc Giang, tôi ngồi bên cạnh cậu."

Khúc Giang: "?"

Trình Tinh: "???"

Mọi người đều nghi hoặc mà liếc cậu một cái, lại trộm liếc mắt nhìn Trì Sóc một cái, nghĩ thầm: Hai người đang giận nhau?

Diệp Thiếu Dương cười tủm tỉm nói với Khúc Giang nói: "tôi có chuyện muốn nói với cậu."

Khúc Giang đành phải dịch người nhường một vị trí cho cậu.

Trì Sóc ngồi ở hàng phía sau không nói chuyện, dù sao vị trí trên xe cũng nhiều, Diệp Thiếu Dương thích ngồi ở đâu là tự do của em ấy, Trì Sóc ngược lại cũng không cần đến cả việc nhỏ như vậy cũng phải để ý.

Diệp Thiếu Dương hàn huyên với Khúc Giang: "trước kia cậu chơi đường giữa, rất quen thuộc với các anh hùng đường giữa, thật ra rất nhiều tuyển thủ đường giữa cũng có thể đi phụ trợ, hay là hai chúng ta thử đấu pháp Mid-Sp liên thủ mở giao tranh xem sao?"

Đường giữa và phụ trợ liên tiếp khống chế mở giao tranh, đây cũng là một trong những phương pháp thường thấy nhất trong lúc thi đấu.

Khúc Giang cười nói: "Được nha, khi nào trở về có thể luyện một chút. Trước kia tôi dùng [ Nữ Thần Băng Sương ] chơi SP, hiệu quả khá tốt. Chẳng qua, loại phụ trợ máu mỏng này không bảo hộ được Tiểu Tinh, cũng không dễ đi tạo tầm nhìn."

Diệp Thiếu Dương gật đầu tán đồng: "chuyện này tôi cũng mới nghĩ tới thôi, trở về để tổ huấn luyện viên phân tích kĩ lại một chút đã. Nữ Thần Đại Địa, Thánh Linh Pháp Sư, những anh hùng này trên lý thuyết thì đều có thể đi phụ trợ."

Cậu chỉ là cảm thấy Khúc Giang đã từng là đường giữa ổn định nhất, sau khi chuyển sang chơi phụ trợ liền bị mai một. Kỳ thật, Khúc Giang hoàn toàn có thể chọn một vài anh hùng đường giữa để phát huy ra ưu thế của bản thân, đánh cho đối diện không kịp trở tay.

Trì Sóc nhàn nhạt chen vào nói: "Thiếu Dương nói không sai, nếu luôn dùng Trung Dã liên hợp, khi các chiến đội khác phá giải được tiết tấu liên hợp của chúng ta về sau sẽ rất khó đánh. Thử nhiều loại đấu pháp hơn sẽ chiếm được lợi thế."

Khúc Giang gật đầu: "Có lý, trở về chúng ta thảo luận một chút với huấn luyện viên."

Hàn huyên một lát Diệp Thiếu Dương nói: "tôi ngủ một lát, đến sân bay thì gọi tôi nhé."

Khúc Giang cười nói: "ừm, cậu ngủ đi."

Diệp Thiếu Dương dùng tay chống đầu liền ngủ mất.

Trì Sóc ngồi ở hàng phía sau ngẩng đầu liếc cậu một cái, chỉ thấy đầu của cậu lúc ẩn lúc hiện, ngủ đến mơ mơ màng màng, khoé miệng Trì Sóc không khỏi hơi cong lên.

Xe lên cao tốc, 1 giờ sau tới sân bay, Trì Sóc thấp giọng nói: "Dương Dương, tỉnh dậy đi."

Diệp Thiếu Dương mơ mơ màng màng tỉnh lại, xoa đôi mắt hỏi: "Tới rồi sao?"

Nghe thấy âm thanh quen thuộc này cậu vội vàng đứng lên.

Bởi vì thức dậy quá vội vàng đầu cậu "oành" một tiếng đụng vào trần xe.

Diệp Thiếu Dương ôm đầu, cảm thấy bản thân thực sự có chút không thích hợp ——nửa giờ ngủ trên xe vừa rồi cậu vậy mà lại mơ thấy hình ảnh Trì Sóc đánh dấu cậu.

Tình tiết trong mơ rất rõ ràng, Trì Sóc nhẹ nhàng ôm cậu, rất ôn nhu mà cắn phá tuyến thể của cậu, cậu lại rất ừm...híp mắt hưởng thụ, miệng còn đang nói: "Trì đội, thêm lần nữa"......

Thật mẹ nó điên rồi.

Diệp Thiếu Dương ngượng ngùng nhìn Trì Sóc, nhanh chóng xuống xe cùng các đồng đội cùng đi qua cổng an ninh.

Mỗi lần ra ngoài thi đấu hành lý của cậu đều không nhiều lắm, không cần gửi vận chuyển. Khi đi đến cổng an ninh, Diệp Thiếu Dương đột nhiên cảm thấy tay trái trống trơn giống như thiếu cái gì. Cậu nhìn túi laptop trong tay các đồng đội, đột nhiên một vỗ trán: "trời má, tôi quên máy tính ở khách sạn rồi!"

Chiều nay sau tỉnh ngủ tâm tình rất bực bội, lúc sắp xếp hành lý liền không chú ý, tùy tay ném laptop ở trên sô pha, khi cùng mọi người xuống lầu tập hợp, cậu chỉ cầm theo ba lô mà quên mất túi laptop.

Diệp Thiếu Dương ảo não.

Trì Sóc nhìn bộ dáng sốt ruột của cậu, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cậu, thấp giọng nói: "Đừng nóng vội, khách sạn kia có hợp tác với Liên Minh, anh có số điện thoại của khách sạn, gọi qua hỏi một chút."

Trì Sóc gọi điện thoại cho lễ tân khách sạn, lễ phép nói: "xin chào, tôi là khách của phòng số 702, vừa rồi rời đi quá vội vàng liền để quên máy tính ở khách sạn. Xin hỏi bên khách sạn có người thấy một cái notebook ở phòng 702 không ạ? Có sao? Cảm ơn, phiền phía khách sạn gửi chuyển phát nhanh đến cho chúng tôi, phí vận chuyển để bên chúng tôi trả. Địa chỉ là......"

Trì Sóc nói địa chỉ của chiến đội Thiên Hoàn cho lễ tận khách sạn.

Diệp Thiếu Dương nghe âm thanh bình tĩnh của Trì Sóc, trong lòng có chút phức tạp.

Cậu trước kia cũng từng là đội trưởng, các đội viên ra ngoài thi đấu không cẩn thận đem đồ vật quên ở khách sạn, loại chuyện này gặp qua rất nhiều lần, mỗi lần hắn đều có thể bình tĩnh xử lý. Hôm nay không biết lại làm sao, trong đầu lộn xộn, ngay lúc phát hiện mình quên mang máy tính kia trong lòng liền sốt ruột, còn nghĩ sẽ quay lại tìm lại quên mất có thể dùng chuyển phát nhanh.

Trì Sóc xử lý xong, quay đầu nhìn về phía phía Diệp Thiếu Dương: "Đừng lo lắng, anh đã nói bọn họ vận chuyển đường bay, máy tính của em ngày mai là có thể gửi đến căn cứ."

Diệp Thiếu Dương xấu hổ mà vò đầu: "tôi... tôi hôm nay không biết sao lại thế này, cả người cứ như đang mộng du, có thể là do ác mộng tối hôm qua ảnh hưởng."

Trình Tinh lo lắng nói: " sáng sớm hôm nay sư phụ có nói là bị ác mộng làm tỉnh. Dương ca cũng mơ thấy ác mộng sao?"

Lão Tần vẻ mặt hoang mang: "Hôm qua thi đấu thắng, các cậu sao lại mơ thấy ác mộng nhỉ? Đúng rồi, cảnh trong mơ là ngược lại, nếu các cậu mơ thấy trận thi đấu tiếp theo thua vậy trận tiếp theo của chúng ta nhất định sẽ thắng!"

Khúc Giang dùng ánh mắt nhìn tên ngu mà nhìn hắn

Trình Tinh lập tức lo lắng mà nhìn Diệp Thiếu Dương: "Dương ca, anh không sao chứ?"

Diệp Thiếu Dương cười gượng: "Ha ha ha không có việc gì, ác mộng thôi, hôm nay tinh thần của tôi không tốt lắm, trở về nghỉ ngơi một chút là được. Ngày mai cứ theo thông thường mà huấn luyện, không cần lo lắng."

Trì Sóc cái gì cũng không nói.

Thiếu Dương, em là mơ thấy anh sao? Nếu không vì sao phải tránh né ánh mắt của anh?

Dùng cái từ "Ác mộng" này để che giấu, là do nếu nói thẳng ra sẽ rất ngượng nhỉ?

Cảnh trong mơ tối hôm qua, những cái cốt truyện không thể miêu tả đó khiến Trì Sóc thực tủy tri vị, sáng nay liền nổi lên phản ứng kịch liệt, vọt đi tắm nước lạnh nửa giờ mới có thể áp xuống dục vọng của bản thân.

( thực tuỷ tri vị : ăn tuỷ rồi mới biết nó ngon : trải qua một lần lại muốn lần nữa)

Hôm nay tinh thần của Thiếu Dương không tốt lắm, lúc ăn sáng đã có chút không thích hợp, lúc gần đi lại mơ hồ quên máy tính ở khách sạn, có phải bởi vì trong mộng của em ấy cũng có một vài hình ảnh quá mức ái muội?

Nghĩ đến việc mình xuất hiện ở trong giấc mơ của Diệp Thiếu Dương, lồng ngực Trì Sóc liền nóng lên từng đợt.

Alpha và Omega có độ phù hợp cao nằm mơ cũng sẽ tâm linh tương thông hay sao?

Diệp Thiếu Dương ở bên cạnh chột dạ cúi đầu.

Giấc mơ của cậu kỳ thật cũng không có gì, buổi tối mơ thấy gắt gao ôm nhau với Trì Sóc, vừa rồi lúc trên xe lại mơ thấy cảnh tượng Trì Sóc đánh dấu cậu —— đều là việc đã phát sinh trong hiện thực được tái hiện lại một lần ở trong mộng.

Có thể là hôm nay vẫn luôn nghĩ về vấn đề quan hệ của mình và Trì Sóc nên mới thường xuyên mơ thấy Trì Sóc.

Dưới tình huống không ảnh hưởng đến quan hệ đồng đội, giữ khoảng cách nhất định, bao gồm: Ra ngoài ngồi xe/ngồi máy bay sẽ không ngồi cạnh Trì Sóc, thi đấu xong thì tận lực không chủ động đi ôm Trì Sóc?

Omega và Alpha quả thật là cần tránh tiếp xúc thân thể quá nhiều.

Nhưng vẫn lén đánh rank như cũ, thời điểm thi đấu cũng vẫn là đồng đội tốt mười phần ăn ý?

Cậu và Trì Sóc càng bình thường thì người ngoài mới có thể cảm thấy trong lòng hai người bọn họ không có quỷ, chỉ là quan hệ đồng đội bình thường.

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ cẩn thận điểm này, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.

Tuy rằng sau khi cậu xuyên tới đây, thân thể đã biến thành Omega, nhưng về mặt tâm lý thì cậu vẫn là một thẳng nam. Cậu không có cong, cậu sẽ không thích đi cường ngạnh đàn ông, tuyệt đối không!

___________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro