Chap 10: Vượt qua nổi sợ?!...Bạn và tôi!(phần cuối)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ohayo Mina! Buồn quá mọi người ơi, tiếc thật đấy xém chút nữa là U23 Việt Nam bước vào đá pentaly rồi! Toto tin chắc nếu Uzbekistan ko vào trái đó thì Việt Nam đã có cơ hội dành chiến thắng.... Nhưng thôi dù gì họ chắc chắn đã là nhà vô địch trong lòng người dân Việt Nam chúng ta đúng ko?
Bỏ qua chuyện đó đi! Bây giờ các bạn hãy cùng với Toto theo dõi chap tiếp theo của chuyện nhá!
____________________&_______________
- BD! Ngọc Nữ! Tớ đến rồi đây!!! ( vừa chạy kèm thở như điên) Các cậu chờ tớ có lâu ko (khuôn mặt ngây thơ vô số tội)
- Song My à....Lâu cái con khỉ! Tớ với Ngọc Nữ chờ cậu gần hơn nữa tiếng rồi đấy!!! Tính về rồi đây.
- BD cậu ấy đến đây sớm nhất rồi giờ lại là người la to nhất. Cậu xem.... Còn cậu nữa Song My, sao cậu đến trễ thế? Còn An Anh đâu?
- Hihi tại tớ ngủ quên đấy!
- "NGỦ QUÊN"! _nó vẫn đang còn rất bực a!.... Con này lúc nào cũng đến trễ, mỗi lần như zậy thì bắt nó chờ như điên. Mà tính chị cừu nhà ta... Ngồi chờ? Đó là cái cừu ghét trong ghét đó. - Thôi mà Dương nhi, đừng giận nữa tớ sẽ ko đến trễ nữa đâu, tớ hứa đó! ( mặc dù ko bik đã hứa bao nhiêu N+1 lần rồi....) Còn An Anh á hả, cậu ấy chưa đến đc đâu. Cậu ấy nói còn phải chỉnh sửa gì đó đó cho trang phục diễn của các cậu.
- Hêhê...Trang...trang phục diễn_ Hey... Các bạn bik ko, nhớ bữa đó...
_Hồi tưởng....
-Đăng ký xong rồi!
- Đăng ký xong rồi vậy khi nào các cậu biểu diễn?_ Song My hỏi.
-Ờ tớ xem trong tờ poster hình như là khoảng 1 tuần sau.
- Zậy các cậu phải tập luyện vất vả rồi, các cậu tập ở đâu thế? _ An Anh hỏi.
- Tụi tớ cũng ko bik nữa... Hey... Tớ đã nói là ko cần đăng kí mà tại sao tớ lại làm theo các cậu thế đây.
- Vì Ngọc Nữ cũng muốn đăng ký cùng tớ mà đúng ko?
-..... Ừm. _Ngọc Nữ cười nhẹ, thật cô ko nghĩ là mình sẽ đăng ký. Với chức hội phó hội học sinh bây giờ thì ko khó để cô kết bạn ở ngôi trường mới và tìm bạn hát nhưng để tìm một người bạn chuyền cho cô dũng khí để một lần nữa bước lên sân khấu thì chắc đó ko phải là chuyện dễ dàng. Thấy Ngọc Nữ ngơ ra Song My nói tiếp
- Ko sao các cậu ko cần tìm nữa. Chỗ tập tớ có một nơi. Sân khấu trường mình nơi các cậu sẽ thi đấy. Thứ bảy trường mình ít người chúng ta sẽ đến đó.
- Zậy các cậu đã có trang phục diễn chưa?
- Trang phục diễn??? _ Hai cô nhóc mặt ngu ko hiểu chuyện gì đang xảy ra
-Ừm trang phục diễn!
- Thôi tụi tớ ko cần đâu, tớ mặc đồ thường đc rồi.
- Đồ thường? Ko đc! Các cậu ko đc mặc đồ thường! Chúng ta là con gái lên sân khấu ra đường hay bất cứ cái gì, các cậu cũng phải ăn mặc đẹp!
- Nhưng.....
- Ko nhưng nhị gì nữa, đồ diễn yên tâm! Cứ để tớ lo! Tớ sẽ khiến các cậu nổi bật nhất trong đấy!!! (Khí thế hào hùng)
- Hehe.... Đó mới là thứ tớ đang lo đấy... _ nó ko còn gì để nói lun. Mỗi lần nhắc đến thiết kế trang phục hay quần áo là chị An Anh nhà ta như biến thành một người khác.
_kết thúc hồi tưởng...

- Thôi đc rồi vào thôi các cậu. _ Song My đã đi vào trường từ lúc nào.
...........
- Rồi bây giờ chúng ta bắt đầu tập thôi!_BD và Ngọc Nữ bước lên sân khấu, SgM thì đứng dưới chỉ đạo.
- Rồi bây giờ tớ bật nhạc đây. Nhạc bắt đầu vang lên, ko bik vì sao Ngọc Nữ đột nhiên rất kì lạ. Suốt bài cậu ấy hát toàn hát lệt nhịp ko thì sai lời thậm chí còn ko dám hát. SgM thấy Ngọc Nữ có vẻ có gì đó sợ hãi, BD cũng vậy, Ngọc Nữ vốn hát rất hay điều này nó bik nhưng sao hôm nay lại như thế nó hoàn toàn ko hiểu đc.
- Ko! Tớ ko làm đc!!!! _ Ngọc Nữ đột nhiên chạy xuống sân khấu chạy đi đâu mất. BD tính đuổi theo nhưng SgM cản lại, nói nó chờ ở đây để cô đuổi theo Ngọc Nữ. BD ko muốn nhưng nó tin vào bạn mình, nó có cảm giác SgM hình như bik vì sao Ngọc Nữ lại như thế...
_ Một góc phía sau trường.
- Ngọc Nữ cậu sợ bước lên sân khấu hát trước mọi người đúng ko? _ SgM hỏi, cô ngạc nhiên.
- Sao.....sao cậu bik?!
- Ko, tớ ko bik. Tớ chỉ có cảm giác thôi, tại vì....trước đây tớ cũng từng như cậu....
- Từng như tớ? Cậu cũng từng sợ hát trước mọi người?
- Ko phải hát trước mọi người nhưng cậu bik ko, hồi đó tớ xấu lắm. Ko đc như giờ đâu, các bạn xung quanh thường chọc ghẹo tớ. ( Toto: Xấu? Giờ nhìn Chị SgM nhà ta dễ thương lắm mà ta?; SgM: Uk hồi đó chị mày hơi bị xấu hehe. Nhưng.... ; Toto: Dậy thì thành công?!; SgM: Bính boong! Chính xác a!) Tớ rất buồn và dần dần xa dần mọi người, tớ ko có bạn và từ từ tớ bị mắc bệnh sợ đám đông.... Cho đến khi....
- BD! Đã để cậu chờ lâu! _ SgM chạy đến chỗ BD và dẫn theo Ngọc Nữ.
- BD xin lỗi cậu tại...tại tớ....
- Ko ko, cậu đã giải quyết xong vấn đề của mình rồi phải ko, dù là chuyện gì đừng lo nữa nha cậu còn có tớ, SgM, và An Anh nữa mà đúng ko?
-....Uk!_ Theo Toto đoán hình như Ngọc Nữ đã bình thường lại rồi! Thật tốt quá!
- Thôi thôi, đừng tám chuyện nữa BD, NgNữ chúng ta tập tiếp thôi!
- Thôi tớ ko hát nữa đâu, à! Hay là Ngọc Nữ cậu hát đi!
- Tớ hát?
- Ừm bài hôm đó cậu hát đấy!
- Nhưng.....
- Thôi hát đi mà tớ muốn nghe lắm!
- Thôi đc! Tớ sẽ hát!
     _ Một góc gần đó....
- Chị ơi, mình vào đây có sao ko?
- Đc! Chị điều tra rồi thứ bảy trường này hình thường ko có người, vào đây thăm quan chút có chết ai đâu. Chị đã mún vào đây học lâu lắm rồi. (Ể đây ko phải là 2 cô tiểu thư nhà họ Lưu sao.)
-Chị sân khấu hôm đó chúng ta nhận giải ở đây phải ko? ( Chưa thi mà bik mình thắng? Tự tin gớm.)
- Ừ đúng rồi. Sân khấu hôm đó chúng ta nhận giải ở đây. Hôm đó nhớ mặc đồ cho đẹp lên nhận giải có khi chị em ta lại đc mấy anh đẹp trai để ý( về nhà mà mơ đi cưng)
- Chị Ngọc Nữ và mấy con nhỏ hôm bữa kìa!!!! 
      " Trời lung linh ngàn sao lấp lánh muôn ánh vàng....
   Sương bóng đêm dần tan với muộn phiền
    Ngồi đây giữa màn đêm lòng em mơ đến đây
  Ánh dương lên nhanh trời xanh ước mơ hồng.... 
      Lòng rộn ràng em cất tiếng ca...
     Đi thắp chấp cánh bay về phương xa
Cầm tay ta cùng nhau tìm kiếm những ước mơ
  Rồi cất lên câu ca bạn tôi hát vang nào....!   "

https://www.youtube.com/watch?v=b2kaBth1SRs

* Hihi thật nhớ bài này quá đi! Toto rất thích bài hát cũng như phim này nên cho vào lun! Bên trên là lời Việt, còn đây là nhạc ^.^
- Hay quá!!! Hay quá!!! Cậu hát rất hay a!
- Cậu nói đúng! Ngọc Nữ hát rất hay!
- Cảm ơn các cậu, tớ ko hát hay đến zậy đâu
- Ko ko! Cậu hát hay thật đấy! Mà nè tớ nghe bài này quen quen... *Nhớ....!  Nhớ....!!! Nhớ!!!! - A! Nhớ rồi! Đây là bài hát của Tomoyo đúng ko?!
- Um! Đúng đấy! Sao cậu bik?
- Tớ là fan của bộ phim này á, tớ yêu bộ phim này lắm lun! Nhất là Sakura!
- Tớ cũng vậy! Tớ rất thích Tomoyo và những bài hát của cậu ấy. Tớ nghe nó mỗi khi bùn và cũng chính nó đã giúp tớ yêu ca hát! Nói ra thật là xấu hổ quá đi....
- Ngọc Nữ cậu ko có gì phải xấu hổ đâu! Tớ cũng như cậu mà, tới tận bây giờ tớ vẫn còn rất thích nó đấy!
- Uk!
_ Một cái góc nào đấy....
   -Hát hay quá.... Chị ơi lần đầu em thấy có người hát hay hơn hai chị em mình...
   - Ừ đúng zậy.....
   - Chị ơi giờ tính sao? Em sợ cậu ta...
   - Xàm bậy! Chị em mình chắc chắn sẽ thắng! Cứ chờ đó chị sẽ nghĩ cách, chúng ta về!
_ Trở lại với nhóm BD.....
   - Các cậu ơi! Tớ đến rồi đây! _ An Anh từ phía cửa đi đến.
   - Cậu đến trễ quá đấy. _ SgM nói.
   - "SgM mọi chuyện ổn rồi đúng ko?"_ An Anh đi đến hỏi nhỏ SgM.
  - Cậu...?
  - Ừm.... Khi BD gọi nói về chuyện Ngọc Nữ thì tớ đã hiểu chuyện gì xảy ra rồi. ^_^
  - Quả đúng là An Anh!
  -BD! NgNữ! Đồ đây này các cậu vào thay thử đi.
  - Thay?
  - Ừm thay đi! _ An Anh đẩy BD và NgNữ vào nhà vệ sinh thay đồ.....
  _ 5 phút sau....
   - Wow! Đẹp nha! Chụp hình cái coi!!! _ Vừa thay đồ xong thì hai chị nhà ta lập tức bị SgM lôi ra chụp hình quay phim tùm lum.
      _ Tới....hôm...thi....
        - Meo.....meo meo! _ ko có chút động tỉnh.....
       - Mèo.....meo.....meo.....méo...!!!!_ Vẫn chẳng có chút tiến chuyển.
       - MÉO....!!!!! MÉO.....!!!! MÉO....!!!!!
_ Tình trạng y chang như xưa.... (Trời ơi! Chị dậy giùm em đi mà...(╥.╥) Ai giúp cái điện thoại đáng thương này với)
   _ Ở dưới lầu....
- Trên kia có gì mà điếc tai quá. _ Trong khi cái điện thoại đang làm hết tốc lực để gọi con cừu lười biếng này dậy thì có một anh chàng nãy giờ ở dưới đang mún điếc cái lỗ tai bởi tiếng nhạc chuông "êm dịu" của nó.
   ........
_ Cốc! Cốc! Cốc! - Nè nhóc làm gì trong đó mà um sùm thế?_ gõ cửa nhiều lần mà chẳng thấy có con ma nào ra mở cửa cậu mở cửa vào lun. _ Ủa?..... Cửa ko khóa? _ Vào trong phòng nó cậu ko còn gì để nói... Phòng thì lộn xộn, cái điện thoại kêu ing ỏi, người thì trốn trong chăn chẳng thèm bận tâm đến nhân sự thế gian. Cậu đi đến tắt chuông báo thức, đi lại giường nó cậu gọi nó dậy.... - Nè nhóc! BD! Dậy đi! Dậy đi!
  - Hả tên nào to gan dám gọi bổn tiểu thư ta dậy thế! _ Vẫn còn đang mơ đây mà.....
  - Hey...... Vâng thưa tiểu thư, cái chuông điện thoại của cô nó kêu ing ỏi như sắp cháy nhà. Tôi thấy điếc tai quá nên lên đây gọi cô. _ Nghe thấy tiếng gọi BD từ từ mở mắt, cô mở mắt ra thấy cậu Đang trong phòng mình không chỉ zậy mặt cậu còn rất gần với mặt cô và.... Vâng! Theo phản xạ tự nhiên cô dùng tay đấm vào mặt cậu một cái, như vậy nè....
- BỐP!!! _ Chàng Song Tử xui xẻo nhà ta bị nó đấm vào mặt một cái té xuống đất và bầm lun con mắt! ( Toto:  phản xạ của chị thật lợi hại! Em đây bái phục bái phục! ; BD: Hể? Chuyện gì đang xảy ra.....? ; Toto: Hả?!.... Bái phục bái phục!)
- Song Tử?! Cậu làm gì trong phòng tôi zậy?!
- Ui da... Gõ cửa nhiều lần nhóc ko phản ứng vào phòng gọi nhóc dậy giùm cái điện thoại tội nghiệp kia. Nhóc ko cảm ơn thì thôi đã vậy còn đánh tôi. _(*Điện thoại: Em thay mặt cả gia tộc điện thoại ngàn lần cảm ơn anh! *)  Song Tử vẫn còn đang ngồi xoa xoa con mắt đáng thương của mình. BD thì vẫn còn đang ngồi đó nhớ lại.....
    _ 11 giờ tối hôm qua......
   - Alo Song My? Cậu gọi tớ có gì ko?
[ Tớ gọi cậu đương nhiên là có việc]
   - Việc gì zậy?
[ Cậu còn nhớ hồi chiều tớ dặn cậu chuyện gì ko đấy!]
    - Chuyện gì?.... À tớ nhớ mà, tớ phải đặt báo thức trước 10 phút tớ nhớ mà. [ Thiệt ko đấy? Ko ngày mai lại đi trễ cho coi. ]
    - Thật cậu đừng lo, tớ nhớ mà.
[ Ừm, thôi đc rồi, cậu nhớ thì tốt. Ngủ đi, đừng chơi game nữa trễ rồi đấy! ]
    - Rồi! Rồi! Tớ bik rồi. Thôi bye cậu nhé!
[ Ừm. Ngủ ngon!]
    - Ngủ ngon!
_Trở lại với hiện tại.....
   - Á! CUỘC THI! CHẾT MÌNH RỒI!!! _ sao khi ngược nguyên một dòng kí ức thì cuối cùng chị ta cũng đã nhớ ra. BD tức tốc chạy vào nhà vệ sinh cá nhân, thay đồ,.... Và cuối cùng sau 5 phút chị đã có mặt ở dưới và chuẩn bị sẵn sàng... Chạy!
   - Nè nhóc! Nhóc đến trường tham gia cuộc thi hả? _ nghe có người đang gọi mình nó đứng lại.
    - Ừ! Đr!
    - Đi chung ko? Tôi cũng đang tính đến đó.
    - Hở? Đến trường cậu đến trường làm gì?
    - " Hể? Cô nhóc này thực sự ko bik gì sao? Thú vị nè, xem bằng để nhóc bất ngờ một phen" À tôi đến trường cũng có việc.
    - Việc? Đừng nói cậu tham gia cuộc thi nha?
    - Cũng có thể nói là như zậy....
    - Hể!!!!!
    - Yên tâm đi tôi ko đến để giành giải với cô đâu. Đi ko?
    - " Thôi kệ đi, giờ đi chung với cậu ta lun đi. Vừa đỡ tốn sức vừa kịp giờ. Ừm!!!" Đc tui đến đây!
    _ Trên trường......
- Ể nè!.... Sao anh đi theo tôi zậy? Ko phải anh nói anh có việc sao.
- Ai nói tôi đi theo nhóc.
- Zậy sao nãy giờ anh đi theo tôi vậy? Đừng nói tính thi thiệt nha?
- Nè! _ Song Tử giơ hình trên điện thoại lên cho nó xem. - Nhìn góc này nè!
- Giám khảo có.....và Song.... Song Tử?!
- Nhóc thấy rồi chứ
- Thôi tôi về đây.
- Gì vậy thấy tôi làm giám khảo nên ko giám thi nữa à? _ Đắc ý.
-Gì....! Gì cơ...! Sao tôi lại ko giám thi chứ! _Rồi, bị nói chúng tim đen rồi... Hồi sáng đánh người ta u lun một bên mắt. Chưa thi đã đắc tội giám khảo chết chị rồi cừu ạ.( Ta đâu cố ý chứ!) - Tôi....tôi đi đây!_ Và, sao khi chị cừu nhà ta vụt nhanh đi mất, cậu nở một nụ cười hơi bị gian à nha.
- A! Song tử cậu đây rồi! Biên tập tìm cậu kìa cuộc thi sắp bắt đầu rồi đó!.... Ủa mà mắt cậu bị sao thế_ một nhân viên của cuộc thi đi đến.
- À! Cái này hả... Ko có gì đâu! Chỉ là hồi sáng có con cừu hoang lạc vào nhà rồi đánh mình thôi. _ nói xong cậu bỏ đi để lại một con người ngơ ngác....
- Cừu....? Hoang....? Lạc vào nhà....? Nè cậu nói gì thế? Làm gì có cừu trong thành phố! Nè đợi tớ với!
     _Tại phòng chuẩn bị....
  - Chết rồi! Chết rồi! Mình đã lỡ đắc tội với cậu ta, cậu ta sẽ ko vì thế mà đánh cho đội mình thua chứ!
    _ Tưởng tượng......
  - Nhóc thua rồi đi xuống đi.
  - Gì?... Gì cơ....! Tôi còn chưa hát mà!
  - Ko cần hát nữa, thua rồi! Hồi sáng nhóc đánh bầm tím cả mắt tôi. Ko cần thi nữa. Nhóc rớt rồi.
_ Quần chúng xung quanh. - Đúng rồi! Xuống đi!!! Xuống đi!!!
     _ kết thúc tưởng tượng.....
  - Nè Dương nhi! Cậu đến trễ đấy! Tớ đoán ko sai mà. Còn ko mau vào chuẩn bị!
- Hả?
- Cậu ngơ gì đấy? Hay là lại đi gây chuyện gì rồi?
- Hả? Ko! Đâu có! Tớ đi liền đây!
    ............
  -[ Và bây giờ sẽ đến phần thi tiếp theo! Chúng ta hãy chào đón cặp đôi Bạch Dương và Ngọc Nữ!!! ]
- Cố lên nha hai cậu!
- Làm tốt nhá! * Lôi lôi....kéo kéo... * Song Ngư nói gì đi chứ!
- Um...um.... Các cậu... Thi tốt nha.
- Uk!!! Cảm mơn các cậu! _ BD và Ngọc Nữ bước lên sân khấu. Một ánh mắt gian gian nào đó nhìn vào nó.... Nuốt nứơc bọt- Kệ cậu ta, chị mày cứ thi thôi!
_ Ở một góc nào đó
- Chị ơiii! Tới bọn họ thi rồi kìa!
- Nè! Làm gì phải hoảng chị của em đã tính hết rồi! Còn nhớ năm lớp 7 ko....
   - Chúng ta cùng cố gắng lên nhé! _ Thấy Ngọc Nữ còn một chút do dự BD nắm tay cùng cô đi lên.
  - Uk!!! _ Tinh thần đã sẵn sàng! Nhạc bắt đầu đc nổi lên. Các cô gái của chúng ta bắt đầu hát. Nhưng.....! Chưa hát đc chữ nào nhạc lại tắt thế kia.....
  - Xin lỗi, có sự cố kĩ thuật một chút! Tôi sẽ bật nhạc lại! _ nhân viên phát thanh phát loa. Ngọc nữ cậu ấy....có vẻ... Hoảng sợ.....
  - Ngọc Nữ ko sao chỉ là sự cố kĩ thuật. _ BD chấn an tinh thần của NgNữ. Nhạc lại bắt đầu vang lên....mọi chuyện....mọi chuyện lại lặp lại.....
  - Nè!!! Các người! Có chuyện gì thế!!!_ BD hét lên trong khi NgNữ càng lúc càng hoảng loạn.... Một lúc sau thì cả khán đài cúp hết điện. Khán giả sợ hãi, nhân viên thì đang chấn an mọi người. Mọi chuyện thật tồi tệ. SgM, An Anh và SN vội chạy đi tìm hiểu nguyên nhân chuyện này
  - Mọi chuyện.....mọi chuyện..... Giống như 4....năm trước..... _ NgNữ ngồi bật xuống ôm đầu sợ hãi. Bây giờ.....bây giờ....BD thật sự cũng ko bik làm gì cả.....
     - Mọi người bình tĩnh!_ Song Tử đứng dậy bước lên sân khấu. - Mọi người bình tĩnh đừng sợ hãi nhân viên đang tìm hiểu lí do xin mọi người hãy ổn định lại. _ SgT cầm mic nói to nhưng hình như do sợ hãi quá nên chẳng ai nghe cậu nói... - Hey.... Hình như ko hiệu quả rồi. BD nhóc hát đi.
- Hát?! Hát trong tình thế này cậu giỡn hả SgT?
- Tin tôi! Hát đi, mic này là mic bluetooth, cho dù cúp điện cũng chẳng sao. Với lại nhóc cũng cần hoàn thành phần thi của mình và cậu ta nữa đúng ko. _ SgT nói, ko bik vì sao lúc này cô lại thấy lời của cậu nhóc này đúng a. BD cầm mic lên....
     -" Tuổi thơ bên nhau cho ta vô tư với bao mơ mộng....( đố các bạn bài gì nè! ^.^)
  Biết bao tháng ngày bạn kề bên sớt chia_ Những người hoảng loạn dừng lại- có hiệu quả rồi!
      Những lúc lặng thầm.....thả tung giấc mơ lên trời! Bạn ơi nhớ ko?....
Biết bao những kỷ niệm buồn vui cùng tôi.... "[BD]
  - NgNữ.... Hát cùng tớ nhé! _ BD kéo Ngọc Nữ đứng lên, đưa mic cho cô.
  - Nhưng......
  - NgNữ cố lên nào!!!! Chúng ta cùng hát!
  - ...... Uk!!!! _ Ngọc nữ đứng lên, lúc này cô có cảm giác khi có bạn bè ở đây cô ko còn sợ gì cả. Đúng! BD và mọi người đã giúp cô thoát ra cái quá khứ đó rồi!
   -" Tuổi thơ thần tiên.... Biết bao tiếng cười..... Bik bao nỗi buồn.... Bạn và tôi có nhau
Những yêu dấu ngọt ngào tựa như vẫn còn đâu đây....
    Kỹ niệm ơi! Xin giữ mãi trong tim!!! " [NgNữ]
   -" Từng trang giấy với nét bút quen thuộc kia với...những ước mơ trẻ con, nơi chất chứa bao mơ mộng! "
- " Hàng cây phựơng dài trong sân"[BD]
   - " Nơi chúng ta khắc lên một trái tim"[NgNữ]
- " Sao giờ đây khi xa nhau cây bùn ngơ ngác.... "
- " Thời gian hỡi nếu có lướt qua ngày xưa... nhớ nhắn những bạn thân hãy giữ trên môi những nụ cười... "[ NgNữ]
-" Để mai này khi trong tim nghe vắng xa hãy nhớ về Một Giấc Mơ "[BD]
    -" Giấc mơ thần tiên.... Tuổi học trò!"_ Tự nhiên ngay lúc họ hát chung  đèn nhạc nổi lên, khúc nhạc đc mở ngay đúng phần đó. SgM, An Anh và SN đã bắt đc thủ phạm, đó chính là Ngọc Liên,Ngọc Hoa,nhất định hai người này sẽ bị phạt thật thích đáng. Mọi người ổn định lại, BD và Ngọc nữ tiếp tục hát tiếp.... Những tiếng hát thật hay! Thật êm dịu....
  ..............
  - [ Và người chiến thắng cuộc thi hôm nay, chính là....... CẶP ĐÔI BD VÀ NGỌC NỮ!!!!!!!! ]
- YEAH!!!!!!!!!
  -[ Mặc dù đã xảy ra một số sự cố ko hay nhưng họ vẫn đã xuất sắc thể hiện phần thi của mình! ]_ Mọi tiếng vỗ tay vang lên thật lớn! Thật to! Ai cũng ko mún cũng phải công nhận rằng họ thật sự hát rất hay!
   - SgT!_ Sau khi phần trao giải kết thúc mọi người đều lên sân khấu để chụp hình lưu nhiệm. Mọi việc đã ổn cả nhưng có vẻ như BD vẫn còn đang nợ ai đó một lời cảm ơn...
- Gì hả nhóc? _ SgT đi đến. 
- Cảm ơn cậu! Cảm ơn cậu rất nhiều! _ BD ôm chầm lấy Song Tử cô thật sự phải cảm ơn cậu rất nhiều, nếu ko có cậu chưa chắc lúc đó cô đã có can đảm hát trong tình thế đấy. Còn về phần SgT lúc đó cậu chỉ nghĩ cần phải ổn định mọi người lại và mình đã từng trải qua chuyện này rồi, có thể dùng tiếng hát để chấn an mọi người nhưng..... Nhưng lúc này khi được cô ôm cậu lại có cảm giác thật kì lạ. Cảm giác thật thoải mái thật ấm áp. Đây là loại cảm giác gì...?
- BD ơi! Chúng ta đi tìm SgM với NgNữ thôi!
- Rồi tớ đến liền đây!_ nghe tiếng gọi BD thả SgT ra trước lúc đi mất còn cảm ơn cậu một lần nữa. SgT ko cậu chưa mún cảm giác ấy biến mất nhưng đành phải để cô đi.
_ Một góc khác.....
  - Ngọc nữ! An Anh bảo tớ đưa cái này cho cậu. _ SgM cầm trên tay bức ảnh đưa cho NgNữ.
- Đây là.....
- Uk! Là bức ảnh hôm qua của hai cậu lúc thay trang phục!
- Ừm.... Mà SgM nè! Cảm ơn cậu! Chuyện của cậu ngày hôm qua đã giúp tớ rất nhiều!
- ko ko! Chuyện có gì đâu vì cậu đã sớm ko còn sợ điều đó kể từ khi cậu đồng ý tham gia cùng BD rồi! BD cậu ấy tuy hơi lười, ngốc nghếch và hậu đậu ( BD: *ách xì. Ai đang nói xấu mình zậy) nhưng cậu ấy rất tốt bụng và quan tâm mọi người rất nhiều. Tớ chỉ giúp cậu nhận ra bạn bè lun ở bên cậu!!!
- Uk!_ Ngọc nữ Ngọc nữ đừng khóc chứ! Đang vui mà sao lại khóc! ( Dạ do con xúc động má ơi.; Toto: Ủa zậy hả....)
  " _ Hôm qua.....
- Tớ lun bị chọc ghẹo cho đến khi.... Tớ gặp đc BD. Cậu ấy đã đánh tất cả bọn chọc ghẹo tớ, chơi với tớ, giới thiệu mọi người với tớ và lun nhắc tớ cố lên. Vì vậy cậu cũng như thế nhé!!!
- ....... Uk! Tớ hiểu rồi! "

_ Ngọc Nữ nhìn vào tấm ảnh gọi SgM và nói. - SgM! Club cậu.....còn tuyển người ko? _ SgM quay lại ngạc nhiên nhưng sao đó là nụ cười tươi...
- Ừm còn chứ! Hoan nghênh cậu!
- Ê nè! Các cậu ở đây nói gì thế? Mọi người tìm các cậu nãy giờ! _ BD từ đâu đi đến cùng với An Anh và SN.
- Ko ko có gì đâu...
- Nè! Có nói xấu gì tớ ko đấy
- Có....có đâu...
- KO CÓ......? Mặt cậu đổ mồ hôi nhiều nhỉ...?
- Đâu...đâu có.... _ Ngày hôm ấy đã kết thúc với rất nhiều rắc rối, rất nhiều niềm vui và một tình bạn đẹp mới bắt đầu.....

  ________________End chap 10______
  Hêy!.... Cuối cùng cũng xong! Chap này hơi dài nhỉ? Các bạn thấy thế nào hãy góp ý để những chap sau ngày càng hay hơi nhá! ^.<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro