Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiệc Bách Hoa mỗi năm một lần được tổ chức vô cùng hoành tráng tại tiên giới .
Lại là dịp chúng tiên của các tộc cùng nhau tụ họp.

Phất Dung Quân vốn cùng tam hoàng tử  Bắc Hải tộc tên Bắc Tiểu Viêm có mối quan hệ khá tốt , lâu lắm rồi mới có dịp hội ngộ liền tay bắt mặt mừng ôm nhau thắm thiết.

Người kia dung mạo cũng được xem vào hàng tuấn tú , đứng cạnh Phất Dung Quân liền khiến người khác cảm thấy hai người họ giống như một cặp trúc mã .

Thẩm Ly cùng Mặc Phương ngồi ở bàn đối diện, dĩ nhiên mọi hành động của hai người họ đều sớm đã thu vào tầm mắt .

Nhìn thấy Phất Dung Quân cùng nam nhân xa lạ kia kề vai bá cổ , nói chuyện đến vui vẻ , trong lòng Mặc Phương liền cảm thấy khó chịu .

Nghĩ tới da thịt trắng mềm của y bị kẻ khác chạm vào , bàn tay cũng bất giác siết lại.

Thẩm Ly bên cạnh nhận ra biểu tình của Mặc Phương liền đem một xiên quả nhét vào miệng hắn trêu chọc.

"Nhìn gì vậy ?"

Mặc Phương dĩ nhiên không thể nói mình đang bị hai người trước mắt vô tình làm cho ngứa ngáy, vội vàng lấp liếm.

"Thuộc hạ chỉ là đang cảm thấy tiên giới sa hoa như vậy, thứ gì cũng tốt, giá như linh giới của chúng ta cũng được như vậy ..."

Mặc Phương cắn thử một miếng  phát hiện thứ này quả thực ngon miệng liền lấy lên đưa cho Thẩm Ly.

"Vương gia cũng ăn thử xem , rất ngon !"

Mà một màn đút đồ qua lại này liền trực tiếp bị U Lan từ phía xa trông thấy.

" Thẩm Ly , giữa đại tiệc ở tiên giới mà cô cũng dám tình tứ với nam nhân khác  vậy hả , cô đừng quên mình là người đã có hôn ước ."

" Phất Dung Quân là phu quân tương lai của ta còn chưa quản , sao thần nữ phải vội ra mặt bức xúc như vậy ?"

Dĩ nhiên ta phải bức xúc rồi, Phất Dung Quân là tiểu đệ của ta , không thể để nó chịu ấm ức được ."

Nói xong liền đi qua chỗ Phất Dung Quân kéo y lại.

Phất Dung Quân vốn dĩ cũng không có quan tâm đến chuyện của hai người kia , y lúc này đã có chút say, nghiêng ngả dựa trên người của Bắc Tiểu Viêm.

Mà người kia cũng rất biết phối hợp trực tiếp ôm lấy eo y .

Thứ đệ đệ ngu ngốc còn không biết đường chỉnh đốn lại vợ tương lai của mình , U lan tức giận đến đỏ mặt trực tiếp gõ cho Phất Dung Quân một cái .

Y vô cớ bị ăn đánh ôm đầu tức giận nói.

"Ta không quản đấy, tỷ thích thì đi mà quản , thật mất hứng. "

Nói xong lại kéo Bắc Tiểu Viêm đi mất.

Thẩm Ly xem đến một màn kia không nhịn được cười , lại hướng U Lan thêm vài câu khiêu khích khiến người kia không chịu được mà bỏ đi.

Mặc Phương bên cạnh lại không có mấy vui vẻ đem  ly rượu trước mặt một hơi uống cạn.

Tâm trí lúc này giường như đều đặt trên bàn tay đang ôm lấy thắt lưng người nào đó.

Từ phía xa thi thoảng lại truyền đến tiếng cười hi ha của Phất Dung Quân, Mặc Phương đối với loại tiệc tùng này cảm thấy vô cùng nhàm chán, không hiểu có gì mà khiến người kia vui đến vậy.

Hình như đã lâu rồi hắn chưa có thấy lại nụ cười của Phất Dung Quân, mỗi lần đối mặt y sẽ đều cố tình bày ra một bộ dáng  bất cần lại khách khí.Trên gương mặt không có lấy nửa điểm vui vẻ.

Rượu trên tiên giới thật sự mạnh , hắn mới uống vài ly đã cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ, lại không biết Thẩm Ly bên cạnh từ bao giờ đã bị tên Thần Quân Hàh Chỉ tới dụ dỗ đi mất.

Nhìn bên trái Hành Chỉ cùng Thẩm Ly đang trò chuyện.

Bên phải Phất Dung Quân cùng Bắc Tiểu Viêm đang bá vai cười nói.

Mặc Phương chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu cũng không biết bản thân đến cùng bực bội như vậy là vì ai .

Bỗng có một tiên tử chậm rãi tiến đến. người này xem ra là một trong mấy vị tiên tử hôm trước tới phủ điện của Phất Dung Quân tìm hắn .
Thấy mặc Phương ngồi một mình liền yểu điệu ngồi xuống bên cạnh rót cho hắn một ly rượu

"Tiểu Quan, ta mời ngài một ly ."

Mặc Phương vốn dĩ cũng không có nhận ra người trước mặt mình, chỉ theo phép lịch sự nhận lấy .

"Sao ngài lại ngồi đây một mình thế này , để ta bồi chuyện cùng ngài nhé !"

Tiên tử mỉm cười e lệ, lại đem một ly rượu lên trực tiếp đưa đến bên miệng Mặc Phương .

Hắn nhắm mắt lại uống cạn một ly này , bỗng cảm thấy đỉnh đầu truyền đến một cơn đau nhức,  bản thân hình như sắp mất ý thức luôn rồi.

Xung quanh là một mảng tối đen mà lúc Mặc Phương cơ hồ có một chút cảm nhận liền phát hiện mình đang được  đưa đi khỏi bữa tiệc.

Chắc chắn trong rượu kia có vấn đề mới khiến hắn mất ý thức như vậy.

"Cô định đưa ta đi đâu?"

Mặc Phương muốn đẩy người kia ra liền phát hiện cả cơ thể lúc này đều trở nên vô lực .

"Tiểu quan, ngài đẹp như vậy không có được thật uổng, đêm nay hai chúng ta ở bên nhau có được không ?"

Nữ nhân không biết liêm sỉ, thân là tiên tử trên thiên đình lại vì sắc dục làm ra loại chuyện xấu hổ đến như vậy .

" Tất nhiên là không được rồi!"

Một tiếng nói từ xa vọng lại , kèm theo đó là một luồng thần lực trực tiếp lao tới , đánh cho ả ta ngã sõng xoài trên mặt đất.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro