Quyển 1 - Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nước suối róc rách va chạm mạnh từng đợt vào những tảng đá trong dòng nước . Giữa dòng suối lổn nhổn những hòn đá lớn nhỏ khác nhau , nước đánh vào tạo thành từng đám hoa nước trắng xóa.

Một đường mòn nhỏ gấp khúc chạy giữa hẻm núi những chiếc xe ngựa nối tiếp nhau đi qua tiến về phía trước .

Khung cảnh núi non hùng vĩ nhưng lại không hề thấy một điểm vui mắt nào bởi bất cứ nơi nào xung quanh đều là những tảng đá gồ ghề. Dãy núi cao này nằm sừng sững phía ngoài Kiền thành thập phần cao lớn .

Lúc trên đường đến đây Mạn Duẫn không quan sát cẩn thận xung quanh , nên bây giờ xe vừa vào núi thì lập tức vén màn xe lên nhìn quang cảnh bên ngoài.

Sườn núi bên kia của sơn cốc có rất nhiều cây đại thụ to lớn cành đan vào nhau rậm rạp còn sườn mà xe ngựa chạy bên này lại trụi lủi trống không không hề có cây cối nào che lấp.

Hẳn là Nam Trụ quốc đã sai người chặc trụi cây cối. Quang cảnh tuy độc đáo nhưng địa hình chỗ này lại nguy hiểm cực kỳ.

Dễ công khó thủ

Còn đường không rộng lắm nếu có kẻ định công kích thì đoàn người sẽ không làm gì được dễ dàng trở nên hỗn loạn khiến số người thương vong càng cao .

Mạn Duẫn nhìn vách núi hẳn nhiên là nghiêng rồi. Nếu có người đánh từ trên xuống sẽ dễ dàng thành công . Tại sao Nam Trụ quốc lại có thể tạo ra một địa hình quá hiểm trở như vậy ? Không sợ sẽ có người đột nhiên đánh tới sao?

Nhìn ra được sự lo lắng của Mạn Duẫn một vị đại thần ngồi đối diện trong xe nói : " Ngay cả một đứa bé như ngươi mà còn nghĩ đến. Nam Trụ quốc đương nhiên cũng sẽ nghĩ đến .Trên đỉnh sơn cốc từ một tháng trước khi Tân Hoàng lên ngôi đã bố trí một vạn quân đội. Cho nên về vấn đề an toàn không cần lo lắng "

Không cần lo lắng ?

Mạn Duẫn đúng là rất lo lắng ngộ nhỡ Sử Minh Phi muốn giải quyết hết những kẻ liên can cùng một lần đây chẳng phải là cơ hội tốt nhất đó sao .

Tịch Mân Sầm vỗ nhẹ lưng Mạn Duẫn bế nàng lên ngồi trên đùi .

" Hắn chưa có cái lá gan để đắc tội với hầu hết các quốc gia khác đâu. " Đến dự ở đây toàn là sứ giả của các quốc gia khác nếu sứ giả chết từng quốc gia sẽ truy cứu.

Hắn vừa lên ngôi quan trọng nhất là củng cố quyền lực của bản thân ở Nam Trụ quốc chứ không phải là gây thù hằng với các quốc gia khác .

Mạn Duẫn vừa định gật gật đầu bên tai truyền tới một tiếng nổ long trời . Từ trên truyền xuống.....

Tịch Mân Sầm lúc này cũng đồng thời cảnh giác hẳn lên.

Đột nhiên bên trên sơn cốc một loạt những tảng đá lớn vừa ầm ầm va chạm với nhau vừa lăn xuống.

Nhìn về phía sau có mấy chiếc xe ngựa bị đập nát bét. Mà từ phía trên đá vẫn lăn xuống không ngừng.

Cùng lúc Chu Phi vén rèm xe lên .

Không đợi hai người mở miệng Tịch Mân Sầm đã nói :" Bảo vệ bốn vị đại thần "

Bốn vị đại thần này là trung lương báo quốc có cống hiến vô cùng to lớn với Phong Yến quốc. Đặc biệt bốn vị này là người hiểu rõ nhất sự tình nội bộ của Nam Trụ quốc.Nếu mất mạng ở chỗ này tổn thất của Phong Yến quốc sẽ rất lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro