Giới thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Lạc mất lối... làm sao tìm nhau giữa một trời trắng xóa?"

Làm sao tìm nhau?

Làm sao tìm?...

Bởi trời trắng xóa, khi lạc lối mới tìm ra nhau...

Lông ngỗng rợp trời, áo choàng kia tan trăm mảnh, hệt như thứ tình yêu rách nát.

Hẳn là nơi tình yêu kết thúc đi?

Thực ra, với Mị Châu, tình yêu đã cạn từ lâu. Lời thề non hẹn biển, mối tình khắc vào xương, tất cả, đều tan thành mây khói, hoặc còn, cũng tả tơi xơ xác như áo lông ngỗng kia rồi.

Đau khổ nhất không phải hai người yêu nhau không đến được với nhau. Đau khổ nhất là hai người yêu nhau, nhưng không cùng một lúc. Tình Mị Châu đã cạn, nhưng tình Trọng Thủy bao giờ cho vơi?

Những ân oán đau thương, những mưu toan quyền lực, kẻ này buông được, kẻ kia không, cho đến khi nhìn lại, cả hai đều không nắm được thứ mà mình muốn. Cái kết cuối cùng, chỉ là một bầu trời khi dương tà rực rỡ, lông ngỗng đỏ tung bay, không biết vì nhuốm hoàng hôn hay nhuốm máu tanh...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro