Chương 51: Phát biểu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người kết hôn với em sẽ là anh.

Úc Tâm nằm đối diện với Đường Mật, mí mắt hơi rũ xuống, hàm chứa ý cười, đôi mắt như nhiễm một chút ánh nắng mặt trời.

Đường Mật cứ như vậy nằm đối diện với anh, vô số suy nghĩ bay lượn di chuyển trong đầu.

" Em không thấy vui sao ?"

Ánh mắt Úc Tâm vẫn luôn khóa trụ (?) tầm mắt Đường Mật , mang theo một loại cảm giác áp bách mơ hồ, khó diễn tả.

Đường Mật bỗng phát hiện, Úc Ý càng ngày càng giống Úc Tâm, đồng thời, Úc Tâm cũng càng ngày càng giống Úc Ý.

Hai hàng lông mi cô run run, mở miệng hỏi: " Úc Ý thật sự sẽ không trở lại?"

Úc Tâm nói: "Đương nhiên rồi, em vẫn yên tâm cùng anh kết hôn đi".

Đường Mật cau mày, chỉ trích nói: "Anh đây là ăn cắp thành quả lao động của người khác đấy!"

Úc Tâm cười một tiếng nói: "Từ nhỏ đến lớn, Úc Ý chiếm đi tiện nghi từ anh còn thiếu sao? Rõ ràng đều là anh làm từ đầu, cuối cùng hắn ta lại hưởng thụ kết quả, lần này anh chiếm hắn một ít tiện nghi, chỉ có thể xem như một chút hời nhỏ."

Tuy rằng cảm thấy anh nói có đôi chút hợp lý, nhưng đôi khi phụ nữ không quan tâm.

Đường Mật giật giật lông mày, nhìn Úc Tâm nói: "Tôi đây không gả cho anh, hôn ước bị xóa bỏ!"

Tựa như đã sớm dự đoán được cô sẽ nói như vậy, khóe môi khẽ cong lên, trên mặt hai cái má lúm đồng tiền càng thêm rõ ràng: "Anh đã tận dụng thời điểm lúc em ngủ, công bố với báo chí chúng ta sẽ kết hôn vào cuối tháng tới."

Anh nói xong, ghé sát vào Đường Mật chớp chớp mắt, "Sweetheart, em thật sự muốn hủy hôn sao? Úc Ý sẽ thực mất mặt."

Đường Mật: "......"

Ngọa tào, người này quả thật bỉ ổi!

Như thể sợ cô không tin, Úc Tâm lấy ipad ở đầu giường, đầu ngón tay lướt vài cái: "Em xem, bây giờ các website chính của Úc thị đều đăng tin hôn sự của chúng ta."

Đường Mật: "......"

Cô nhìn giao diện đỏ rực kia, còn có những bản văn dào dạt không khí vui mừng, có chút đau lòng.
Tối hôm qua nhất định là anh không ngủ đi.

Úc Tâm đem ipad cất đi, nhìn Đường Mật cười cười: "Tiệm bánh ngọt của em đầu tháng sau có thể khai trương, hôn lễ......" Anh nhìn Đường Mật, cười cười bí ẩn, "Úc Ý đã bắt đầu chuẩn bị hôn lễ cho em từ rất lâu trước kia, rõ ràng lúc đó còn chưa cầu hôn em. Cùng lắm như vậy cũng tốt, anh được giảm bớt rất nhiều phiền toái, lễ đường hắn đã hẹn trước cũng tốt, khi nào có thời gian rảnh chúng ta đi chọn áo cưới."

Đường Mật sửng sốt một cái chớp mắt, Úc Ý như vậy đã sớm bắt đầu chuẩn bị hôn lễ sao?

Mắt Úc Tâm giật giật, nhếch khóe miệng lên dần dần thành một đường thẳng tắp: "Em lại suy nghĩ tới Úc Ý?" Anh nhìn thẳng Đường Mật, tựa như nghĩ nhìn đôi mắt cô sẽ thấy được suy nghĩ, "Đầu tiên nói thích em là anh, lần đầu hôn em cũng là anh, tại sao em lại muốn lựa chọn hắn?"

Trong mắt của anh ta hỗn tạp không cam lòng cùng tức giận, còn có một tia bi thương.

Đường Mật chạm vào ánh mắt anh, tựa như chạm vào miệng vết thương trên người anh, trái tim khẽ run lên.

Cô rũ rũ mắt, như thể tránh đi đôi mắt đẹp đẽ kia của Úc Tâm: "Tôi vẫn luôn cho rằng, anh chính là một bộ phận của Úc Ý."

Úc Tâm im lặng một lúc, thu hồi ánh mắt, đứng dậy đi đến phòng quần áo, kéo cửa tủ quần áo: "Em đi rửa mặt trước đi, chờ lát nữa còn đến công ty."

Ánh mắt Đường Mật dõi theo anh động tác dừng ở phòng quần áo: "Đến công ty? Anh cũng phải đến công ty?"
Úc Tâm nghiêng đầu , nhìn cô cười cười: "Đương nhiên."

Anh nói xong, gọn gàng cởi bộ đồ ngủ của mình ra.

  Các cơ bắp và đường cong đẹp trên eo và bụng ngay lập tức bị lộ ra trước mặt Đường Mật, Đường Mật hơi sửng sốt, quay đầu sang một bên, gương mặt nóng lên.

Úc Tâm thay quần áo xong, rất có hứng thú mà đi đến bên nhìn cô: "Làm sao vậy, Sweetheart?"

"Không có gì."

Lông mày Đường Mật khẽ run, quay đầu lại, thấy Úc Tâm, mày lại run lên, "Anh muốn mặc bộ quần áo này tới công ty? Không, có thể không tới công ty không?"

Úc Tâm nhướng mày nói: "Gần đây bởi vì vấn đề Thánh Địa Bánh Ngọt và Công viên Tinh Quang, Úc Ý vẫn luôn rất bận, cùng lắm vấn đề và anh cũng không có gì liên quan, nếu Sweetheart không muốn anh đi làm, hãy để cho những người kia xử lí đi."

Đường Mật: "......"

Người này quả nhiên thật không biết xấu hổ

"Công ty anh sẽ xử lí ra sao?" Úc Ý đã nói trí tuệ của anh chính là có vấn đề!

Úc Tâm cười ha hả một tiếng, bước tới trước mặt cô, hôn nhẹ một cái: "Yên tâm đi Sweetheart, anh sẽ không đem công ty làm phá sản, dù sao anh còn muốn nuôi em đây."

Đường Mật: "......"

Không hề phòng bị mà đã bị chiếm tiện nghi.

Cô dụi dụi chỗ vừa rồi bị hôn, xụ mặt nhìn Úc Tâm: "Vậy ít nhất anh phải đổi quần áo lại rồi mới công ty a!"

Úc Tâm khinh thường nói: "Đổi thành quần áo của Úc Ý? Nói thật, hắn ta trừ bỏ ánh mắt nhìn phụ nữ, các mặt khác phẩm vị đều kém."

Đường Mật: "......"

Không, tôi cảm thấy phẩm vị có vấn đề rõ ràng là anh đấy!

Cuối cùng vì sự kiên trì của Đường Mật, Úc Tâm rốt cuộc cũng thay một bộ tây trang, chẳng qua sống chết không nguyện ý thắt cà vạt, áo sơ mi cũng chọn một hồng nhạt tươi sáng.

Đường Mật nhìn anh từ trên xuống dưới vài lần, chỉ có thể tính miễn cưỡng hài lòng, tuy nhiên vẫn không cảm thấy có sự bá đạo tổng tài lãnh cảm của Úc Ý.

Úc Tâm kéo khóe miệng, nhìn Đường Mật cười một cái: "Có thể xuống lầu ăn cơm không?"

Đường Mật mếu máo, cầm quần áo của mình chạy vào phòng tắm thay.

Úc Tâm thế nhưng chính mình chủ động đi công ty đi làm, chẳng lẽ Úc Ý thật sự sẽ không tái xuất hiện sao?

Không, cô không tin.

Úc Ý không có khả năng, cứ như vậy bị Úc Tâm nhốt lại.

Lúc cô từ trong phòng tắm bước ra, Úc Tâm đang ở phía trước cửa sổ chăm chú nhìn nơi xa, bóng dáng mơ hồ rất giống Úc Ý tối hôm qua.

Đường Mật đang muốn nói, điện thoại của cô liền vang lên, là Lan Thiên Thanh gọi tới.

Đường Mật nhíu mày lại, bắt máy: "Mẹ, có chuyện gì vậy?"

Nghe được Đường Mật gọi mẹ, Úc Tâm cũng quay đầu nhìn cô.

Bên kia điện thoại, Lan Thiên Thanh tâm tình rõ ràng không vui: "Đường Đường, Úc Ý công bố tin hôn sự cùng con, con biết không?"
Đường Mật nhấp nhấp khóe miệng, đáp: "Vâng, ngày hôm qua anh ấy cầu hôn con, con đồng ý rồi."

Lan Thiên Thanh trầm mặc một chút, tăng thêm ngữ khí nói: "Chuyện lớn như vậy mà con cũng không cùng chúng ta thương lượng một chút? Bố con có biết không?"

"Ách, ngày hôm qua con có gọi cho bố nhưng không được."

Những lời này tựa như làm Lan Thiên Thanh nhớ tới bọn họ vẫn luôn không phải một đôi xứng chức cha mẹ, khí thế lập tức yếu đi không ít.

Đường Mật thấy bà không nói chuyện nữa, chủ động nói: "Chuyện này lần sau con và mẹ nói chuyện tiếp, bây giờ con muốn tới nhà hàng đi làm."

Lúc cô cúp điện thoại, Úc Tâm chạy tới trước mặt cô. Anh nhìn cô, khóe môi treo lên nụ cười ngọt: "Là điện thoại của mẹ vợ?"

Đường Mật kéo kéo khóe miệng, oán giận mà nhìn anh: "Đều là anh gây họa! Úc Ý vốn dĩ muốn đích thân đi nói chuyện hôn sự với mẹ tôi! Tôi thật muốn cắn anh!"

Úc Tâm mắt sáng rực lên, chủ động đẩy cổ áo sơ mi ra, để lộ cổ: "Đến đây đi Sweetheat, không cần chịu đựng."

Đường Mật: "......"

Cô ném điện thoại xuống, xông lên cắn anh.

Úc Tâm kêu rên một tiếng, một tay vòng lấy Đường Mật eo, con ngươi nổi lên tán không đi ý cười.

Đường Mật cảm thấy nếm vị máu, mới rời miệng đi.

Úc Tâm thấy trên vai mình cắn một vòng thật sâu có cả dấu răng, còn mang vết máu.

Úc Tâm cúi đầu nhìn cô một cái, cười hỏi: "Đau lòng?"

Đường Mật không chút khách khí mà ném cho hắn một cái xem thường: "Tôi là đau lòng Úc Ý!"

Úc Tâm tay ôm lấy eo cô hơi dùng lực, đem cô hướng lòng ngực mình: "Sweetheart, về sau tốt nhất ở trước mặt anh không được nhắc tới hắn."

Đường Mật không phục mà nhìn hắn: "Nhắc thì thế nào?"

Úc Tâm gợi lên khóe miệng, cười cười: "Gia pháp xử trí."

Nói xong, anh liền hôn lên môi Đường Mật.

Úc Ý đã từng nói, nụ hôn của Đường Mật ngọt ngào hơn bất kì chiếc bánh nào anh đã ăn.

Điều này cũng đúng với Úc Tâm.

Chỉ là anh sẽ không giống Úc Ý ở chỗ che giấu dục vọng của mình.

Trong chớp mắt, anh đã đem Đường Mật đặt trên giường.

Đường Mật hoảng loạn, ở dưới thân anh hơi giãy giụa lên. Úc Tâm ngừng một lát, sau đó buông lỏng môi Đường Mật ra.

Đường Mật nhìn anh, khuôn mặt anh ửng hồng. Úc Tâm cười cười, lộ ra hai cái má lúm đồng tiền thật sâu: "Lần này buông tha cho em, lần sau lại nhắc tới hắn, gia pháp xử trí."

Đường Mật nghẹn một hơi, đột nhiên đẩy ra anh, cầm lấy túi xách chạy xuống tầng.

Sau nụ hôn đó, Úc Ý vẫn không có trở về.

Hai người im lặng ăn xong bữa sáng sáng, Úc Tâm không yêu cầu tài xế đưa bọn họ đi, tự mình từ gara lấy Lamborghini ra, dừng lại trước mật Đường Mật: "Lên xe."

Đường Mật rối rắm một chút, vẫn lên xe. Cô vừa mới bí mật gọi cho La Hạo, công ty bên kia hẳn là sẽ có chuẩn bị đi?

Hy vọng rằng sẽ không có gì xảy ra, Amen.

Lúc tới nhà ăn, cô yêu cầu Úc Tâm dừng để cô xuống ở một ngã tư, Úc Tâm không để bụng mà cười cười: "Tin hôn sự của chúng ta đều công khai, em còn gì mà ngại ngùng?"

Đường Mật: "......"

Xong rồi, hôm nay thật sự cô còn có thể sống trong nhà hàng sao!

Úc Tâm dương môi dưới không nói nữa, trực tiếp đem xe ngừng ở cổng lớn Dream.

Nhà ăn rất nhanh có nhân viên tò mò mà chạy ra xem, Úc Tâm nghiêng người, nhìn Đường Mật nói: "Sweetheart, có muốn một nụ hôn tạm biệt không?"

Đường Mật khóe miệng hạ xuống, tháo dây an toàn: "Quỳ đi, Cẩu Đản nhi!"

Cô nói xong liền khập khiễng xuống xe, lao vọt vào cửa hàng dưới ánh mắt của một loạt nhân viên.

Sau khi cô vào, các nhân viên còn lại vẫn nhìn theo. Úc Tâm ngồi trong Lamborghini, cười nhìn các cô nàng vẫy vẫy tay.

Nhóm nhân viên tức khắc nổ ra một trận chấn động. Úc Tâm cười một tiếng, khởi động xe đi ra ngoài.

Nơi vừa rồi bị cắn vẫn đang còn đau, Úc Tâm trái liếc mắt nhìn vai trái một cái, cười nghĩ, rốt cuộc ai mới là Cẩu Đản nhi?

Lamborghini chạy đến bên ngoài tổng công ty Úc Thị, La Hạo đã chờ ở cửa với trạng thái cảnh giác.

Úc Tâm cong khóe miệng cười cười, đem xe đỗ bên ngoài tòa nhà, sau đó "Phanh" đóng cửa và đi xuống : "Giúp tôi đậu xe."

Anh nói tùy tay đem trong tay chìa khóa xe ném cho bảo vệ đang trợn mắt há mồm choáng váng.

"Chào buổi sáng, Trợ lý La." Anh đi đến trước mặt La Hạo, dừng chân chào hỏi.

La Hạo nhìn đôi mắ tanh nồng đậm ý cười, cũng đi theo với một nụ cười: "Chào buổi sáng, Úc tổng."

| HẾT CHƯƠNG 51 |

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro