2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thanh Pháp cuối cùng cũng đã về nhà. suốt quãng đường về cậu không ngừng lo lắng về việc mình đã vô tình phát hiện ra bọn Đăng Dương, không biết hắn ta có chú ý gì đến cậu không nữa, lo lắng quá đi mất!

trở về nhà với tâm trạng rối bời, cậu không biết nên làm sao mới phải. Thanh Pháp rất sợ mình sẽ là đối tượng tiếp theo của bọn Đăng Dương và sẽ bị bắt nạt như hồi ở trường cũ.

hôm sau, Thanh Pháp đến trường với tâm trạng bất an, cậu cứ sợ bọn Dương sẽ úp xọt mình ở đâu đấy trên đường nên cậu đi mà cứ cúi gằm mặt xuống đất.

vào lớp, Thanh Pháp thở phào nhẹ nhõm vì tên Trần Đăng Dương vẫn chưa đến lớp. tầm này trong lớp chỉ mới có một vài người thôi vì còn khá sớm.

"Thanh Pháp, buổi sáng tốt lành!" Phong Hào vui vẻ khi thấy cậu vào lớp

"Ừm... chào" Thanh Pháp chợt giật mình khi nghe thấy tiếng của Phong Hào

"cậu sao thế, cậu không được khoẻ sao?" Hào để ý thấy sắc mặt của cậu không được tốt lắm

"không có, tớ ổn. cậu đừng lo!"

đến khi chuông reo vào học, học sinh vào lớp cũng đầy đủ cả rồi, tầm năm phút nữa thì giáo viên sẽ lên lớp mà vẫn chưa thấy tên Trần Đăng Dương kia vào lớp.

cầu trời cho hắn nghỉ luôn đi, Thanh Pháp thật sự không muốn đối mặt với hắn ta tí nào cả.

đang đắm mình trong dòng suy nghĩ thì cái tên họ Trần đấy bước vào lớp, hai tay bỏ vào túi quần, dáng đi ung dung, tự tại của một alpha nhà giàu.

bỗng hắn ta đi đến chỗ cậu, Pháp bối rối nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh như không có chuyện gì cả.

hắn ta cúi người xuống tai cậu mà thì thầm: "mày thú vị đấy!" rồi bỏ về chỗ.

Thanh Pháp khẽ rùng mình rồi lại bắt đầu sợ sệt vì câu nói của hắn.

Đăng Dương về chỗ của mình, chân thì gác lên bàn, tay thì lướt điện thoại, chẳng thèm để ý người khác bàn tán gì, khó ưa thật!

Phong Hào thấy cảnh khi nãy thì liền kéo Thanh Pháp lại thì thầm.

"Thanh Pháp, cậu và tên Dương đó có quen nhau sao?"

"không... không phải đâu Phong Hào"

"tớ mong là cậu sẽ không có dính dáng gì với tên đó, dù có là gì nữa thì cũng không!"

Thanh Pháp chỉ cười trừ rồi lại tránh né ánh mắt của Phong Hào, còn y thì lại liếc xéo hắn.

đến khi giáo viên vào lớp thì ai cũng đứng dậy chào giáo viên, chỉ có Trần Đăng Dương là vẫn ngồi yên đấy bấm điện thoại.

không cần hỏi lí do vì sao, vì ngôi trường này có vốn đầu tư của gia đình hắn, đến cả hiệu trưởng cũng có phần nể mặt hắn.

học lực của Nguyễn Thanh Pháp có thể nói là tốt, trong giờ học cậu luôn chăm chú nghe giảng rồi lại cẩn thận ghi chép lại những thứ cần thiết.

Trần Đăng Dương thì thuộc nhóm người bấm điện thoại chán chê rồi thì lại lăn ra ngủ. hắn ta chả học hành gì đâu, suốt ngày chỉ lên trường quậy phá, kiếm chuyện với người này người kia. nên thành tích lúc nào cũng đứng khá thấp trong trường.

giờ ra chơi

cậu và y đang ngồi xem lại một số tài liệu của môn tiếp theo, họ đúng là đôi bạn cùng tiến, đều học hành giỏi cả.

đang chăm chú sách vở thì bỗng nhiên từ bên ngoài có một cô nhóc lớp 11 chạy vào lớp họ, rồi cô tiến đến bàn cậu, đặt một hộp sữa dâu lên bàn.

"chào anh, em là Quỳnh Anh, lớp 11a3. em muốn tặng anh hộp sữa này để làm quen, anh uống đi rồi học tốt nhé, em về đây!" nói rồi nhóc ấy vội chạy đi mất

"chà, Nguyễn Thanh Pháp mới nhập học hôm qua thôi mà hôm nay đã có người muốn làm quen rồi cơ đấy~" Hào huých nhẹ cùi chỏ vào cậu mà trêu chọc

"c-chuyện này là sao vậy?"

Pháp mắc cỡ mà hỏi y, từ trước đến giờ, đây là lần đầu tiên có người làm quen cậu theo kiểu này đấy.

"trên hộp sữa có giấy note kìa, cậu đọc đi" y chỉ vào tờ giấy note trên hộp sữa cậu đang cầm

nội dung của nó nôm na là cô nhóc Quỳnh Anh ấy muốn làm quen với Thanh Pháp vì cô nàng đổ vẻ đẹp trai của cậu khi thấy cậu ở sân trường vào hôm qua.

nghe cũng dễ thương ấy nhỉ? nhưng tiếc quá, Thanh Pháp lại là một omega, làm sao có thể nhận tấm lòng này của cô nàng đây?

hai người họ trong lớp mà chẳng để ý rằng có một người đang đứng ở cửa dưới quan sát họ.

mỗi lớp học ở trường này đều có hai cửa ra vào, một cái là ở trước mặt mọi người, cái còn lại ở sau lưng họ để tiện cho việc di chuyển, người đó không ai khác chính là tên alpha Trần Đăng Dương. hắn ta bỏ đi đến một chỗ ít người sau đấy nhấc máy gọi cho Hoàng Đức Duy.

"Duy, chiều nay ra về tụi bây chặn đường Quỳnh Anh lớp 11a3 lại cho tao, tao có chuyện muốn nói với nó!"

"mày thì có chuyện gì để nói? thích nhỏ đó à?" Đức Duy bất ngờ mà hỏi

"đéo, cứ làm hộ bố, không cần hỏi nhiều!" hắn cộc cằn mà cúp máy

giờ ra về

cô nhóc Quỳnh Anh đó đang tung tăng ra về vì hôm nay nhóc đã tặng được quà làm quen cho crush, nào ngờ cô lại bị Đức Duy cùng hai người nữa chặn đường mình lại rồi lôi cô vào một chỗ khá vắng vẻ để nói chuyện.

"các anh làm gì vậy? sao lại lôi tôi đến đây, có tin tôi la lên không?" cô nhóc lớn tiếng hâm doạ

lúc này Trần Đăng Dương đứng phía sau họ đi đến trước mặt cô rồi lại trừng mắt nhìn Quỳnh Anh.

"mày có biết Nguyễn Thanh Pháp là người của tao không? ai cho phép mày tặng sữa cho cậu ta hả, con khốn?" Đăng Dương nghiến răng ken két

"em... em thật sự không biết, em xin lỗi anh Dương..." Quỳnh Anh sợ hãi mà cầu xin hắn

"tao cấm mày không được lén phén đến gần Nguyễn Thanh Pháp nữa, nếu không thì đừng có trách tao!"

"mau biến đi!"

Hoàng Đức Duy kéo balo của cô nhóc rồi đẩy đi. vì quá sợ hãi nên Quỳnh Anh nhanh chóng chạy đi mất.

"mày bị cái quái gì vậy Đăng Dương ? Thanh Pháp cậu ta là người của mày khi nào vậy, cậu ta là alpha đấy!" Duy bắt đầu nổi đoá với hắn

"không phải việc của mày!"

"ồ, hoá ra mày kêu tụi tao chặn đường Quỳnh Anh là để mày nói chuyện đó đấy à?" Đức Duy cười nhạt

hẳn không trả lời mà thong thả bỏ tay vào túi quần rồi đi trước bọn họ. Trần Đăng Dương là như thế đấy, hẳn nghĩ gì không ai biết được, cộng với chuyện mình không muốn trả lời, cho dù có cậy miệng, hắn cũng không nói nửa lời.

nhà Đăng Dương

Dương đang nằm trên giường bấm điện thoại thì Đức Duy gửi tin nhắn đến cho hắn.

hoangducduy_0603 : alo, tao có cái này cho mày. chắc chắn mày sẽ thích!

trandangduong:

👍

hoangducduy_0603 đã gửi một ảnh

trandangduong:

kiếm đéo nào ra vậy?

hoangducduy_0603:

500k móc xỉa

trandangduong:

ói ra

nói rồi Đăng Dương liền chuyển cho Đức Duy 500k như cậu ta mong muốn.

hoangducduy_0603:

instagram của cậu ta: thanh_phap3

trandangduong :

xéo đi

Đăng Dương cũng có tính tò mò nên đã vào xem instagram cá nhân của cậu.

thanh_phap3

❤💬
người thích: insidenck và
519 người khác
thanh_phap3 : em be
xem tất cả 138 bình luận

xem qua một vài bài viết của Thanh Pháp, Đăng Dương cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm và có chút nghi ngờ. một alpha sao lại có thể nhìn ngây thơ và trong sáng thế này. chẳng lẽ có khúc mắc gì ở đây sao?

rồi Trần Đăng Dương cũng chẳng thèm quan tâm nữa, quẳng điện thoại sang một bên mà nằm ngủ luôn.

nhà Thanh Pháp

giờ này cũng đã muộn rồi mà Thanh Pháp vẫn chưa ngủ được, bèn nằm nghịch điện thoại xem có gì thú vị không.

"insidenck đã bắt đầu theo dõi bạn? hoá ra là instagram của lớp trưởng Phong Hào"

Thanh Pháp lục lại những bức ảnh mà mình đã chụp để xem có gì hay ho không rồi quyết định đăng một tấm thế này đây.

thanh_phap3

❤💬
người thích: insidenck và
483 người khác
thanh_phap3 😖
xem tất cả 106 bình luận

insidenck : thấy cưng 💅

| thanh_phap3 💗

mấy nay Thanh Pháp cứ thấy không khoẻ trong người cho lắm, chẳng lẽ cậu sắp đến kỳ phát tình sao? phải sống trong cái danh phận alpha làm cậu mệt mỏi quá đi mất.

rồi bỗng dưng cậu lại nhớ đến câu nói lúc sáng của Đăng Dương "mày thú vị đấy!", Trần Đăng Dương hắn ta rốt cuộc là có ý gì?

Thanh Pháp vẫn đang nghịch điện thoại thì cậu thấy có một gợi ý kết bạn là người dùng: trandangduong, tò mò nên Thanh Pháp bấm vào xem thử. ồ hoá ra là trang cá nhân của tên alpha xấu tính đó.

lướt qua một số bài viết có thể thấy hắn ta có lượt tương tác rất khủng.

trandangduong

❤💬
người thích : hoangducduy_0603 và 4.513 người khác
trandangduong : ?
xem tất cả 586 bình luận

xem qua sơ lượt một số comment, đa phần đều là khen hắn ta đẹp trai, nhà giàu rồi muốn gả cho hắn các thứ. nhưng Đăng Dương chẳng trả lời cái nào cả, vì hắn chỉ đăng lên cho vui thôi.

"cậu ta chỉ được cái đẹp mã chứ tính tình thì lại chẳng ra gì!" Thanh Pháp bĩu môi khinh bỉ mà nói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro