Duy Ngã Độc Tôn C593-653

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Duy Ngã Độc Tôn 

Tác giả: Tiểu Đao Phong Lợi 

-----oo0oo----- 

Chương 593: Chiến đấu điên cuồng!

Phía dưới đệ tử Ngô Công Môn nội chiến càng ngày càng kịch liệt. Theo ngày từ đầu mười mấy nơi, đến hiện tại là mấy chục nơi, gần như khắp nơi đều có chiến đấu, hơn nữa các loại độc dược đều sử dụng ra. Thoạt nhìn những người này ở Ngô Công Môn cũng không phí công, ít nhất học được dùng độc thế nào.

Đám người Cơ Ngữ Yên trợn mắt há mồm nhìn chiến đấu bên dưới. Họ đều rất khó hiểu những người đó vì sao phải điên cuồng giết chóc người một nhà?

Bạch Trung Tuyết nói thầm trong miệng:

- Này làm sao mà còn kịch liệt hơn chủng tộc linh thú chiến đấu? Những người này đang làm gì?

Thượng Quan Thi Vũ cười lạnh nói:

- Tự nhiên là vì chiếm lợi ích lớn hơn. Môn chủ đều đã chết, đám hộ pháp, trưởng lão... bên dưới môn chủ tự nhiên đều muốn lên ngôi. Không những muốn ngôi lên ghế môn chủ, đồng thời còn muốn quét sạch kẻ địch của bọn họ. Cho nên, tự nhiên liền phát sinh tranh đấu.

Tần Lập khen ngợi gật đầu, nói:

- Chính là như vậy. Những người này ngày thường có Phù Phong Sát áp chế, tự nhiên không dám biểu hiện quá mức. Mà nay Phù Phong Sát đã chết, bọn họ tự nhiên không còn kiêng kị gì.

- Nhưng còn có đám lão tổ gì đó càng cường đại hơn mà?

Cơ Ngữ Yên có chút khó hiểu nhìn Tần Lập.

Tần Lập cười lạnh nói:

- Đám lão tổ kia, làm sao lo lắng sống chết của những người này? Đối với đám lão tổ đó mà nói, những người này căn bản là một đám con kiến. Hơn nữa, Phù Phong Sát đã chết, tự nhiên phải có người lên ngôi. Ai cuối cùng có thể ngồi lên vị trí kia, nói lên thực lực hắn mạnh nhất. Đám lão tổ kia ước gì đều muốn nhìn loại tình huống này ấy chứ.

- Trời ạ. Tại sao có thể như vậy?

Đôi mắt Cơ Ngữ Yên bắn ra hào quang khó tin, không nghĩ tới trên đời này không ngờ còn có môn phái như thế.

Lúc này, từ trong dãy núi phía xa truyền đến một luồng dao động năng lượng cường đại. Bảy tám bóng người từ xa xa như tia chớp bắn tới.

Giọng nói lão già khô héo vừa chạy trốn lại truyền đến, khặc khặc cười nói:

- Các ngươi không có chạy trốn? Thật tốt quá, đỡ mất công lão tổ phải đuổi theo các ngươi. Các vị huynh đệ, dựa vào các vị rồi, cẩn thận Bảo Khí trên tay tiểu tử kia. Mấy nữ oa kia đều là tuyệt sắc, cũng không nên giết hết!

- Hắc hắc! Sư huynh vên tâm. Chúng ta sẽ bắt hết bọn họ!

Một giọng khác có vẻ già nua vang lên.

Trong nháy mắt đối phương đã tới trước mặt đám người Tần Lập.

Tính cả lão già khô héo kia, tổng cộng là tám người. Trong đó có năm người dáng người đều khô gầy thấp bé, không khác gì lão già khô héo kia, toàn thân phủ trong áo bào đen, hắc khí cuồn cuộn quanh thân thể bọn họ, nhìn qua hết sức quỷ dị khủng bố.

Hai người còn lại là hai nam tử trẻ tuổi anh tuấn, một người trong đó nhìn qua bộ dạng cũng chỉ ba lăm, ba sáu tuổi, cũng mặc một bộ áo bào đen, trên áo bào dùng tơ vàng thêu quái thú dữ tợn, đầu đội kim quan. Nhìn trang phục, không khác gì Phù Phong Sát đã chết.

Người còn lại nhìn qua chỉ khoảng ba mươi tuổi, đồng dạng toàn thân áo bào đen, nhưng trên áo hắn dùng tơ vàng thêu một con đại mãng sặc sỡ, từ trên xuống dưới giống như là quấn quanh trên người hắn. Trên đầu cũng đội kim quan, nhưng không phải màu vàng mà là màu tím, diện mạo anh tuấn, khí độ ung dung. Nếu hắn xuất hiện ở bên ngoài, nhất định làm người ta nghĩ lầm là một thế tử thế lực lớn nào đó, hoặc là người của hoàng gia.

Hơn nữa, cách ăn mặc của hắn cũng lộ rõ địa vị của hắn trong đám người.

Xà Xà ở một bên đổi với đại mãng sặc sỡ thêu trên người thanh niên này có vài phần phê bình:

- Thứ gì vậy? Không ngờ thêu đại mãng lên quẩn áo. Vừa nhìn làm người ta cảm thấy chán ghét!

Thanh niên ba mươi tuổi này híp mắt đánh giá một nam bốn nữ trước mặt, trong mắt cũng không kìm nổi hiện lên một vẻ kinh diễm, đôi mắt dừng trên người Tẩn Lập, hiện lên một tia âm lãnh, cười lạnh nói:

- Lá gan các ngươi không nhỏ, dám xông vào nơi này giương oai. Nếu đến đây, vậy không cần phải đi nữa.

Thanh niên ba lăm ba sáu tuổi bên cạnh hắn nói:

- Không cần nói nhiều với bọn họ. Giết nam nhân này, lưu lại mấy nữ nhân.

- Dạ!

Năm lão già hắc bào khô gầy cùng lên tiếng, xông lên. Hắc vụ cuồn cuộn vờn quanh thân bọn họ, tản về phía đám người Tần Lập, đồng thời năm lão già này cùng lấy vũ khí ra.

Vũ khí của bọn họ đều giống nhau như đúc, toàn bộ đều là quyền trượng điêu khắc đầu khô lâu, dài không quá một thước, đen như mực. Bên trên đầu khô lâu kia còn phát ra từng đợt tiếng kêu khủng bố, trấn nhiếp tâm hồn!

- Kết trận!

Một lão già trong đó dùng giọng nói khàn khàn già nua khẽ quát một tiếng.

Năm người này phân biệt đứng năm nơi, bao vây bọn Tần Lập vào giữa, miệng lẩm bẩm. Theo đó, phía trên quyển trượng khô lâu của bọn họ phát ra lực lượng âm hàn vô cùng, từng đợt dao động, đánh về phía bọn Tần Lập.

Âm phong nổi lên bốn phía, tiếng gào khóc thảm thiết!

Cả bầu trời cao mây đen dày đặc giống như biến thành địa ngục. Vô số thanh âm gào thét, rít gào, lại có vô số linh hồn từ trên quyền trượng khô lâu của năm lão già giãy dụa xông ra. Nhưng linh hồn này không ngờ có thể thấy bằng mắt thường.

Bộ mặt từng linh hồn đều dữ tợn đáng sợ vô cùng, giương nanh múa vuốt vồ tới.

Những linh hồn khủng bố không ngừng từ quyền trượng của năm lão già hắc bào giãy dụa ra, trong khoảnh khắc đã có hơn một ngàn linh hồn xông về phía bọn Tần Lập nhưng đều bị chắn ở bên ngoài hộ thể cương khí do Tiên Thiên Tử Khí ngưng kết thành.

Loại năng lượng tinh túy nhất trong thiên địa này đối với những âm hồn có tác dụng khắc chế tương đương mạnh mẽ. Chỉ thấy đám âm hồn đụng vào hộ thể cương khí, một khi đụng vào Tiên Thiên Tử Khi lập tức phát ra tiếng kêu sợ hãi, sau đó bắt đầu tan rã.

Đám âm hồn này tuy rằng không có thần trí, nhưng loại ý thức tự bảo vệ cùng cảm giác sợ hãi vẫn còn, những linh hồn phía sau bắt đầu do dự không lên.

Năm lão già hắc bào khô gầy thấy thế, tâm thần chấn động, ngay cả hai người trẻ tuổi kia trong mắt đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Lập tức, năm lão già này lại lẩm bẩm trong miệng, mệnh lệnh những âm hồn này liều mạng công kích.

Bị cỗ lực lượng kỳ dị này khống chế, đám âm hồn đều phát ra tiếng gào thét điên cuồng. Chỉ riêng loại thanh âm này đối với người thường mà nói cũng đã đủ trí mạng.

Cho dù đám Cơ Ngữ Yên, Thượng Quan Thi Vũ thực lực mạnh mẽ, giờ phút này mặt hoa biến sắc. Từ lúc chào đời tới nay bọn họ chưa từng gặp qua cảnh tượng khủng bố như vậy.

Tần Lập khẽ nói:

- Nhắm mắt lại.

Tiếp theo một cỗ lực lượng khổng lồ từ Bàn Long Thiên Tử Kiếm ầm ầm tuôn ra, mang theo một cỗ uy năng hoàng giả muôn đời, bộc phát ra hào quang dữ dội khiến người ta không thể mở mắt, đem những âm hồn nhào vào hộ thể cương khí điên cuồng cắn xé chấn động hồn phi phách tán. Sau đó hình thành một đạo kiếm khí hình rồng chém về phía năm lão già hắc bào khô gầy kia.

Đồng thời, năm lão già khô gầy trong miệng phun ra một ngụm máu đen, ngay sau đó quyền trượng khô lâu trong tay bọn họ đồng thời nổ tung!

Hết thảy mọi chuyện xảy ra nhanh như một tia chớp, nhanh đến mức làm người ta không kịp phản ứng. Năm lão già khô gầy này liền phát ra một loạt tiếng hét thảm kinh thiên động địa, chẳng những bị vũ khí trong tay nổ làm trọng thương, còn bị kiếm khí của Bàn Long Thiên Tử Kiếm chém lên người.

Một lão già trong đó, trên yết hầu xuất hiện một đường máu, theo hắn há mồm hét thảm, đường máu này đột nhiên vỡ ra, đầu người rơi xuống đất. Một vòi máu nóng phun lên cao hơn hai trượng.

Một lão già khác từ mi tâm cho đến bụng xuất hiện một đường máu. Mới vừa phát ra một tiếng hét thảm, toàn bộ thân hình chia làm hai nửa, từ không trung ngã xuống.

Ba lão già khác còn lại, một người bị chém xiên thành hai đoạn, hai người một bị kiếm khí linh hoạt sắc bén chém rớt một cánh tay, một người hai chân bị chặt đứt. đồng dạng từ không trung ngã xuống đất.

Trời cao như thế, ngã xuống đất hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Năm lão già hắc bào khô gầy mới rồi còn vô cùng kiêu ngạo không ngờ bị một chiêu của Tần Lập chém chết bốn, chỉ còn lại một lão già chặt đứt một tay, đan điền đột nhiên nổ tung!

Hai người trẻ tuổi kia đã cùng lão già chiến đấu với Tần Lập sớm nhất đồng thời hoảng hốt thối lui về phía sau.

Tần Lập cùng bốn nàng cũng đồng thời lui ra xa xa.

Năm lão già này có thực lực Đan Nguyên Anh Hóa. Đan Nguyên Anh Hóa tự bạo tương đương khủng bố, toàn bộ không gian dường như bị xé rách, vặn vẹo lộ ra một khe lớn khổng lồ tối đen như mực.

Hộ thể cương khí của Tần Lập lung lay muốn tan, Tử Khí Quyết điên cuồng vận chuyển, anh hài đan nguyên trong cơ thể đạt tới cảnh giới Lôi Kiếp mở mạnh hai mắt. Tiên Thiên Tử Khí khổng lồ càng thêm tinh thuần từ thân thể Tần Lập phát ra. Hộ thể cương khí lập tức trở nên chắc chắn hơn.

Cho dù là như thế, Tần Lập bị chấn động chính diện vẫn bị chút nội thương, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi. Tuy nhiên, một chiêu đánh chết năm cường giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, mà lại là loại võ giả tu luyện công pháp tà ác, cho dù là cường giả cảnh giới Lôi Kiếp cũng gần như không có khả năng làm được.

Khả năng càng lớn hơn là ngược lại một võ giả Lôi Kiếp bị năm lão già tu luyện công pháp tà ác này giằng co tiêu hao mà chết.

Trên bầu trời tràn ngập khói độc kịch liệt, đây là thứ từ trong thân thể lão già tự bạo kia tản ra, nếu chạm lên thân người một chút cũng đủ trí mạng!

Hơn nữa, loại khói độc này kéo dài không tiêu tan, hết sức ngoan cố, cho dù võ giả Lôi Kiếp cũng đồng dạng khó lòng phòng bị.

Nếu không phải Tần Lập có Tiên Thiên Tử Khí làm hộ thể cương khí, căn bản không thể giữ cho mấy nàng an toàn. Đối với thứ ác độc tà ác như vậy, trong lòng Tần Lập lửa giận phùng phừng.

Một lão già hắc bào khô gầy còn sót lại đột nhiên phát ra một tiếng bi thiết kinh thiên động địa:

- Huynh đệ!

Thân hình hóa thành một ngôi sao băng màu đen xông tới đám người Tần Lập.

Cỗ năng lượng dao động khổng lồ kia khiến thiên địa chấn động, không gian phát ra từng đợt vặn vẹo kỳ dị dường như không thể chịu đựng, tùy thời có khả năng vỡ vụn!

Sắc mặt Tần Lập hơi chút biến đổi. võ giả cảnh giới Lôi Kiếp tự bạo, cho dù là hắn cũng không thể chính diện ngăn cản.

Lão già hắc bào khô gầy này hiển nhiên bị kích thích quá mạnh, không tiếc liều mạng cũng muốn đồng quy vu tận với bọn Tần Lập, Tần Lập nhìn thoáng qua bốn nàng, quát:

- Đừng nhúc nhích!

Hắn tiện tay bày ra một kết giới Tiên Thiên Tử Khí. Kết giới này cũng chỉ có thể duy trì được một khắc, hiện tại toàn bộ trời cao đều tràn ngập kịch độc, nếu không có Tiên Thiên Tử Khí, cho dù là Bảo Khí Hắc Thiết Lệnh Bài trên người Cơ Ngữ Yên cũng không thể ngăn cản.

Thân hình Tần Lập hóa thành một ngôi sao băng, đồng dạng xông về phía lão già khô gầy điên cuồng lao tới.

Hai người tiếp cận với một tốc độ khó tin, Tần Lập đã thấy rõ nụ cười ác độc trên khuôn mặt điên cuồng của đối phương.

- Đi chết đi!

Lão già hắc bào kia dữ tợn rít gào.

Duy Ngã Độc Tôn 

Tác giả: Tiểu Đao Phong Lợi 

-----oo0oo----- 

Chương 594: Bảo Khí hay là Kiếp Khí?

- Phu quân!

- Tần Lập!

- Công tử!

Mấy nữ nhân sợ hãi cực độ. miệng đồng thanh hô lên. mắt như muốn nứt ra!

- Cút con bà ngươi đi!

Tần Lập trong khoảnh khắc như một tia chớp điên cuồng vận hành năng lượng toàn thân, tốc độ lại được mạnh mẽ tăng cao gấp đôi.

Trong khoảnh khắc trước khi lão già hắc bào khô gầy tự bạo. Tần Lập hung hăng một cước đá lên đan điền lão già hắc bào này!

- Phanh!

Lão già hắc bào giống như một bao cát bị đánh bay. bắn nhanh như chớp về phía hai thanh niên hoa phục kia.

Hai thanh niên kia sợ tới mức hồn vía lên mây. Lôi Kiếp tự bạo. ai đám chính điện ngăn cản?

Trong lòng đối với Tần Lập đã hận đến đỉnh, nhưng chân lại không chút chậm trễ. điên cuồng bạo lui về phía sau.

- Ầm

Toàn bộ bầu trời dường như bị tiếng nổ này làm ra một lỗ thúng lớn vô cùng, toàn bộ thiên địa không ngừng quanh quân tiếng nô.

Ầm- Ầm— Ầm--—

Trên bầu trời nổ ra một luồng lực lượng mênh mông mãnh liệt, ầm ầm tràn ra bốn phương tám hướng.

Những nơi đi qua. bầu trời đều sụp đồ. Cái loại áp lực lớn vô cùng này cho dù là cường giả Lôi Kiếp cũng sẽ bị xé thành mảnh nhò!

Bầu trời vặn vẹo không ngừng xuất hiện từng khe rách khổng lồ nhìn không thấy đáy. giống như từng con quái thú thời thái cổ muốn cắn người, khủng bố mà dữ tợn!

Hai thanh niên kia bị cồ lực lượng này hung hăng đánh lên người, miệng đều phun máu tươi. Tuy rằng bọn họ phản ứng rất nhanh, nhưng vẫn bị ảnh hưởng đến. bị thương không nhẹ.

Mà Tần Lập sau khi một cước đá bay lão già hắc bào khô gầy. lại giống như một tia chớp bay trở về chỗ cũ. kéo bốn nàng đang thét chói tai bay thật xa ra phía sau. đồng thời đồn tất cả lực lượng che chở phía sau lưng.

Cơ Ngữ Yên lúc này cũng phản ứng vô cùng mau lẹ. mở ra món Bảo Khí phòng ngự trên người. Hai người chung sức vẫn như trước không thể ngăn cản uy lực sinh, ra do võ giả cảnh giới Lôi Kiếp tự bạo.

Nhưng bọn họ bị ánh hướng đến lại xa xa không bằng hai thanh niên hoa phục kia. Tần Lập chỉ cảm giác một trận khí huyết nhộn nhạo, mấy nàng khác được Tần Lập bảo vệ. đều chỉ cảm thấy khí huyết dâng trào, lục phũ ngũ tạng như lệch vị trí bị chút vết thương nhẹ nhưng cùng không quá nghiêm trọng.

Lúc này. toàn bộ độc tố trên trời cao đều bị xua tan sạch sẽ. không biết bắn đi nơi nào. Nhưng mắt thường có thể thấy được, toàn bộ ngọn núi cao bên dưới, đỉnh núi chừng tràm thước bị cỗ lực lượng kinh khủng vừa rồi san bằng!

Vừa rồi mọi người đang liều mạng đánh nhau ở chỗ này. đều tan thành mây khói!

Tần Lập không nói lời nào nhìn thoáng qua những người sống sót đang điên cuồng chạy tứ tán bên dưới. Bọn họ hiện tại cùng không đánh nữa. vẫn là chạy trối chết quan trọng hơn. Trong đâu Tần Lập hiện lên một câu: “Đây là thân tiên đánh nhau, hại đến phàm nhân!”

Nhìn những người chạy tán loạn phía dưới. Tần Lập biết nếu mặc kệ những người này chạy ra khỏi nơi Thần bí này. sẽ sinh ra ảnh hướng thật lớn đổi vói thể giới bên ngoài. Tuy rằng lối vào nơi thần bí này bị phá đi. nhưng khó đảm bảo trong những người này không có mấy người thực lực cường đại.

Nghĩ trong lòng. Tần Lập nói với Thượng Quan Thi Vũ:

- Thi Vũ. Nàng cùng Xà Xà và Bạch Trung Tuyết giết sạch đám bại hoại bên dưới đi.

Ngàn vạn lần đừng cho bọn họ trốn ra bên ngoài!

Tần Lập sợ Thi Vũ có gánh nặng tâm lý. lại nói thêm một câu:

- Nghĩ đến những người thường vô tội kia. toàn bộ thành trên thôn trang đều bị ôn địch của bọn họ làm hại chết!

- Yên tâm đi phu quân. Ta hiểu!

Thượng Quan Thi Vũ nói xong. Huyết Ngọc Kiếm vung lên. lao xuống phía dưới. Xà Xà cùng Bạch Trung Tuyết theo sát phía sau.

Tần Lập nói với Cơ Ngữ Yên:

- Cùng ta đi giết hai tên kia!

Cơ Ngữ Yên cười xinh đẹp:

- Ta chính đang có ý này!

Nói xong, vung Thúy Trúc Trượng trong tay. theo Tần Lập bay về hướng hai thanh niên

kia.

Hai thanh niên kia sau khi bị thương, lập tức khoanh chân lơ lửng ở không trung, đều từ trong lòng lấy ra một viên đan dược đỏ như máu. liếc mắt nhìn nhau, đồng thời ăn vào.

Thương thế trong cơ thể bọn họ theo đan dược ăn vào bắt đầu nhanh chóng chuyền biến tốt đẹp. Đồng thời, thực lực nháy mắt tăng vọt, cỗ đao động năng lượng mãnh liệt phát ra khiến mí mắt Tần Lập điên cuồng nhảy lên.

Khóe miệng Tần Lập khẽ co giật, trong lòng đoán hai người này hơn phân nửa là dùng loại được vật nào đó kích phát thực lực trong thời gian ngắn. Loại dược vật này thường thường rất cường đại. nhưng thương tổn đối với bản thân cùng rất lớn. tác dụng phụ phi thường rõ ràng.

Hiển nhiên, đổi phương cùng là bị hắn bức nóng nảy.

Thanh niên ba lăm ba sáu tuổi đột nhiên phát ra một tiếng rống giận thống khổ đến cực điểm. dáng người nguyên bản cao to đột nhiên trướng lớn. Cánh tay gô lên. đùi cũng to lên. ngay cả khuôn mặt vốn anh tuấn tiêu sái cũng trở nên xấu xí dữ tợn vô cùng.

Thanh niên này phát ra tiếng cười thống khổ khặc khặc, hai mắt đò thẫm nhìn tần lập:

- Tiêu tử. Có thể bức hai huynh đệ chúng ta tới tình trạng này. ngươi xem như là người đầu tiên. Cho dù những Thánh Đế Nam Cương năm xưa cùng không bức chúng ta tới ngày hôm nay. Nếu muốn đầy chúng ta vào đường cùng, ha ha ha. tiểu tử. Ngươi làm tốt chuẩn bị bị ta xé nát đi!

Thanh niên này nói xong, thân hình chợt biến mất tại chỗ. ngay sau đó liền xuất hiện trước mắt Tần Lập. một quyền hung hăng cắt qua không gian đánh tới trước mặt Tần Lập.

Trên nắm tay thật lớn kia không ngờ sinh ra vô số mũi nhọn cứng rắn. giống như một con nhím, hung hăng đánh về phía đầu Tần Lập.

Thân hình Tần Lập chợt lóe. né tránh một quyền nhất định phải trúng của thanh niên kia chỉ trong gang tấc. đồng thời Bàn Long Thiên Tử Kiếm trong tay bắn ra một đạo kiếm khí màu tím. hung hăng đánh lên thân thể thanh niên.

Bộ hoa phục màu đen của thanh niên này vốn đã bị căng rách tung tóe. bị kiếm khí từ Bảo Khí bảo kiếm phát ra đảo qua. Y phục đều vỡ vụn lộ ra thân thể thanh niên.

Keng!

Giống như đánh lên kim loại, đạo kiếm khí sắc bén này không ngờ không thể thương tổn đến thân thể thanh niên một chút nào.

Chỉ để lại một vệt màu hồng trên da thịt màu vàng nhạt kia.

- Ngao-—

Thanh niên này lại phát ra một tiếng rống đau đớn khó nhịn, sau đó lại đánh tới Tần Lập.

Một thanh niên khác mặc hắc bào đại mãng sặc sỡ. sau khi dùng đan được thân thể lại không chút biến hóa, chỉ là hai mắt biến thành một màu máu. giơ cao hai tay. ngửa mặt lên trời gầm giận dữ. đồng dạng dùng hai tay không đánh tới Tần Lập.

Thúy Trúc Trương của Cơ Ngữ Yên đảo qua. bộc phát ra một chùm tia sáng màu lục chói mắt. cả thiên địa được chiếu thành một màu lục.

Hào quang chói mắt như thế. ngay cả thanh niên này cũng không dám nhìn thẳng, nhắm hai mắt lại đánh một quyền về Cơ Ngữ Yên.

Một quyên này mang theo lực lượng không thể địch nối hung hăng đánh lên chùm sáng lục do Thúy Trúc Trượng phát ra. Hai cỗ lực lượng khổng lồ chạm cùng một chỗ. phát ra tiếng nổ ầm ầm.

Trên bầu trời cao đột nhiên xuất hiện vô số vết rách, giống như mạng nhện khuếch tán ra. Tuy rằng chỉ trong nháy mắt. dưới thiên đạo pháp tắc bầu trời lại khôi phục bình thường.

Nhưng đủ thấy được uy lực một đòn này!

Đánh nát tầng trời!

Đây đã hoàn toàn vượt qua sự nhận thức của người thường. Thân thể Cơ Ngữ Yên giống như diều đứt dây bay về phía xa rơi xuống. Không ngờ bị một đòn của thanh niên hoa phục này đánh bay!

-Ngữ Yên!

Tần Lập giận dữ điên cuồng, phát ra một tiếng gầm. hét lớn:

- Thôn Phệ!

Kiếm thứ tư của Duy Ngã Cửu Kiếm - Thôn Phệ thi triển ra. Thanh niên hoa phục đáng người trở nên khôi ngô khổng lồ trong giây lát ở phía sau xuất hiện một hắc động lớn vô cùng, chung quanh hắc động vặn vẹo, điên cuồng như muốn khép lại. trên bầu trời sấm nổ chớp lóe.

Loại lực lượng trái với thiên đạo pháp tắc này. là chân chính nghịch thiên mà đi! Thiên đạo sẽ đem nó hủy diệt. Cho nên. mặc dù thanh niên khôi ngô sau khi dùng viên đan được màu máu. có được thực lực làm người ta sợ hãi. Bảo Khí đánh lén người đều không gây thương tổn. Nhưng hắn vẫn không có lực lượng chống cự lực lượng thiên đạo!

Đây chính là nguyên nhân càn vì sao Tần Lập mạnh mẽ áp chế thực lực bản thân, thế nào cũng phải sau khi lĩnh ngộ một tia thiên đạo pháp tắc mới tấn thăng cảnh giới Lôi Kiếp!

Nói thì chậm mà diễn biến thì nhanh. Thanh niên hoa phục khôi ngô bị kiếm thứ tư của Duy Ngã Cửu Kiếm - Thôn Phệ tạo thảnh hắc động hút vào. xé thảnh mảnh nhỏ chỉ là chuyện trong nháy mắt.

Tần Lập không để ý tới năng lượng toàn thân Bởi vì một chiêu này mà tiêu hao hon nửa. tiện tay lấy ra hai viên long đan. ném vào trong miệng, nhanh chóng khôi phục lực lượng bản thân, rồi đuổi theo hướng Cơ Ngữ Yên bị đánh bay đi.

Đồng thời trên bầu trời truyền đến tiếng cười thảm của thanh niên hoa phục kia:

- Ha ha ha ha. Không nghĩ tới hai huynh đệ ta tung hoảnh gần vạn năm. hai ngàn năm

trước dưới sự vây công của một đoàn Thánh Đế. Thánh Tứ. Thánh Nữ của Nam Cương đều có thể chạy ra đường sống, ở Trang Châu này. một nơi nhỏ bé không bắt mắt không ngờ lại gặp được cường địch như thế. lại bị thương nặng như thẻ. Trung Châu quả nhiên không hố là nơi huy hoàn nhất thời Thái cổ. quả không hổ là Thái cổ đệ nhất châu! Lão Nhị. ngươi chết thật là thám! Ca ca báo thù cho ngươi! A Ta báo thù cho ngươi!!!

Tốc độ thanh niên hoa phục này quả thực nhanh đến khó tin, điên cuồng xông tới Tần Lập. một quyền hung hăng đập tới Tần Lập. Theo động tác của thanh niên hoa phục hai mắt đỏ thẫm này. toàn bộ pháp tắc trên bâu trời đều bị hắn năm trong tay. không gian theo thân hình hắn. một đường sụp xuống!

Pháp tắc thiên đạo cường đại nhanh chóng chữa trị nơi bị phá hủy. tia chớp điên cuồng bổ theo thanh niên hoa phục, nhưng mà đại đa số đều bổ vào khoảng khòng!

Bởi vì ngay cả tốc độ chớp lóe cũng không nhanh bằng thanh niên hoa phục này.

Ngẫu nhiên có mấy tia chớp bồ trúng thân thể thanh niên hoa phục này. nhưng ngay cả áo quần trên người hắn cũng không ảnh hướng mày may. Cự mãng thài trên thân hắn không ngờ sống lại. mỗi một lần tia chớp bổ trúng thân thể hắn. cự mãng lại há cái mồm như chậu máu. trục tiếp cắn nuốt tia chớp.

“Mẹ nó. Quần áo kia chẳng lẽ là một Bào Khí?” Tần Lập dùng khóe mắt liếc nhìn cảnh này. trong lòng rang động không thôi. Không ngờ còn có Bào Khí nhu thế!

Đó là Bảo Khí... hai là Kiếp Khí?

Trong đầu Tần Lập trong giây lát hiện lên ý niệm này. tốc độ lại tăng mạnh, lại thấy Cơ Ngữ Yên vung tay đút vào miệng một viên đan dược, sau đó khoát tay với hàm ý bảo không việc gì.

Trong lòng Tần Lập ổn định, xoay người lại. hướng về phía người thanh niên hoa phục hoàn toàn điên cuồng này, nhe răng cười:

- Ngươi có thể đuổi được ta sao?

- Đi chết đi!

-o0o-

Duy Ngã Độc Tôn 

Tác giả: Tiểu Đao Phong Lợi 

-----oo0oo----- 

Chương 595: Duy Ngã Cửu Kiếm - Sát Thần!

Biểu tình của thanh niên hoa phục dữ tợn giống như cự mãng sặc sỡ sống lại trên quần áo hắn, nổi giận gầm lên một tiếng, hung hăng đập một quyền tới Tần Lập.

Một cỗ nâng lượng dao động mãnh liệt khổng lồ theo nắm tay của thanh niên hoa phục này rít gào phun ra. Lực lượng này lớn đến mức dường như có thể đánh trời ra một lỗ thủng, không gian chung quanh căn bản không chịu được loại áp lực cực lớn này, đều sụp đổ tan nát.

Thiên đạo pháp tắc. có vẻ gian nan tu bổ những không gian sụp đổ tan nát này. hết thảy đều trở nên hết sức thong thả. Trong thiên địa, dường như chỉ còn lại cồ lực lượng kinh thế hãi tục này.

Ngay cả lực lượng không gian đè ép đồng thời ép tới Tần Lập.

Cỗ lực lượng này thậm chí đã siêu việt thực lực của một võ giả cảnh giới Lôi Kiếp. Nhưng Tần Lập lại biết đây là lực lượng của cảnh giới Lôi Kiếp.

Bởi vì giữa người với người, Bởi vì công pháp tu luyện khác nhau, dung lượng đan điển cũng hoàn toàn khác nhau. Tựa như Tần Lập. trải qua rất nhiều lần rèn luyện thân thể, mức độ cứng còi của thân thể đã có thể sánh ngang với đại nâng Địa Tiên, kinh mạch cũng rộng lớn cứng còi hơn võ giả Lôi Kiếp bình thường rất nhiều lân.

Cho nên. lực lượng trong cơ thể Tần Lập vượt xa so với võ giả Lôi Kiếp. Cho tới nay, Tần Lập cũng không gặp được người biến thái hơn mình, hôm nay rốt cục khiến hắn gặp một người. Thanh niên này nói hắn sống vạn năm. nếu hắn là võ giả nhân loại, như vậy hắn nhất định đã dùng đan được tục mệnh vô số lần.

Nếu không, bằng vào một cảnh giới Lôi Kiếp, hắn đã sớm hôi phi vên diệt, chuyển thế luân hồi. như thế nào có khá năng sống hơn vạn năm?

Mà trải qua hơn vạn năm tích lũy. thực lực hắn cho dù không tới cảnh giới Địa Tiên, nhưng lực lượng của hắn so với võ giả Lôi Kiếp bình thường không biết cao hơn bao nhiêu lần.

Phải vận dụng lực bổn nguyên sao? Trong đầu Tần Lập lập tức phủ định ý niệm này. Chính mình gặp phải, đều không phải đại năng Địa tiên. Lúc trước Tần Lập vẫn cho rằng, cho dù gặp đại năng Địa Tiên cũng có lực đánh một trận.

Như vậy, đối phó với người trước mắt này. nếu vận dụng lực bổn nguyên như vậy lại có tư cách gì đám nói đối chiến Địa Tiên? Mà không vận dụng lực bôn nguyên, như vậy cùng chỉ có thể sử dụng kiếm thứ năm của Duy Ngã Cửu Kiếm mới có thể đối kháng thanh niên hoa phục này.

- Lão tử liều mạng với ngươi!

Tần Lập quát nhẹ một tiếng, khí thế chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn hoàn toàn bộc phát ra. Tần Lập lạnh lùng cười, cắn răng một cái điên cuồng quát:

- Sát Thần!

Kiếm thứ năm Duy Ngã Cửu Kiếm - Sát Thần!

Bàn Long Thiên Tử Kiếm trong tay dường như có chút không thể chịu đựng được cỗ lực lượng này. phát ra một loạt tiếng run rây. Một luông hào quang giống như là sóng thần vỡ đê từ mũi Bàn Long Thiên Tử Kiếm cuồn cuộn phun ra, rít gào đánh về phía thanh niên hoa phục.

Ầm—

Trên bầu trời phát ra một tiếng nồ rung trời. Bầu trời trong phạm vi trăm dặm đều bị cỗ lực lượng này chấn động vặn vẹo vỡ vụn, sụp đổ.

Tất cả mây đen cuồn cuộn trong nháy mắt bốc hơi, hoàn toàn không nhìn thấy chút nào.

Cả bầu trời, chỉ có thể nhìn thấy màu sắc lam thẫm cùng với những hắc động không gian đang vặn vẹo.

Cỗ lực lượng này trực tiếp đánh tan nát một kích phải giết do thanh niên hoa phục, sau đó cỗ kiếm khí tràn ngập giết chóc thuần túy hung hăng đánh lên ngực thanh niên hoa phục.

Lục phủ ngũ tạng của thanh niên hoa phục bị chấn nát tại chỗ.

- Phốc!

Một ngụm máu đen từ trong miệng hắn phun ra. ở trên bầu trời ngưng tụ thành một màn sương máu. như một đóa hoa màu đỏ thẫm đẹp đẽ mà sáng lạn.

Trong mắt thanh niên hoa phục không có một tia hối hận. Có lẽ. sống được đến như hắn cũng không còn gì mà hối hận. Trong mắt hẳn chỉ trân ngập vẻ khó tin.

Hắn không tin trên đời này không ngờ có người thật sự tổn thương đến hắn. Không phải là thương mà là... Giết chết!

Hắn có thể cảm giác được sinh, mạng của mình đang trôi qua rất nhanh, có lẽ chẳng được bao lâu. hắn phải chết. Chấm đứt cuộc sống tràn ngập tội ác. kinh hiểm mà dài lâu.

Hối hận sao? Có lẽ có một chút. Hối hận duy nhất chính là nám xưa cướp bảo ý Kiếp Khí này ở môn phái kia. mà không có đồng thời cướp chủ nhân bảo ý - Thánh nữ kia đi cùng.

Ngoài ra. không còn gì hối hận. Trong cổ họng thanh niên hoa phục phát ra từng tiếng “khò khè” thở dốc, hai mắt của hắn vẫn kiêu ngạo như trước, vẫn tràn ngập thần thái. Hắn biết, sau một kiếm này. người trẻ tuổi đối diện cũng không còn lực để đánh tiếp. Có lẽ hiện tại chỉ một võ giả Thiên cấp tới đều có thể dễ dàng giết chết hai người bọn họ.

Thân thể hẳn từ trên cao rơi xuống, tốc độ rất nhanh. Loại cảm giác này trước nay hắn chưa từng có.

Cứ như vậy ngã chết, hẳn là cũng sẽ thật sảng khoái hả? Trong lòng thanh niên hoa phục nghĩ thầm, hai mắt nhắm lại cảm thụ cảm giác rơi xuống tốc độ cao. bỗng nhiên nhớ tới lúc mình vừa mới có thể phi lên. cảm giác giống như một con chim tự do tự tại.

Loại cảm giác này. thậm chí đã bị hắn sớm quên đi. Mấy ngàn năm đều không nghĩ ra. hiện tại bỗng nhiên nghĩ lại. cảm thấy được ấm áp như vậy.

Sắp chết rồi!

Lão tử sắp chết. Lão Nhị, chờ ca ca một lúc. ca ca lập tức đến với ngươi.

Thanh niên hoa phục đột nhiên có cảm ứng. đồng thời hắn cảm giác thế rơi của mình chậm lại. Lập tức hắn mở hai mắt. phát hiện trước mắt hắn đúng là người trẻ tuổi vừa dùng một kiếm đánh mình ra thế này. Hắn không khỏi kinh hãi. nhưng tốc độ rơi xuống cùng thân thể bị thương nặng khiến hắn không thể nói ra lời gì.

Tần Lập cười hắc hắc nói:

- Ta sợ ngươi làm bân quần áo của ta. Cho nên. đừng hiểu lầm. ta không phải vì cứu ngươi.

Thanh niên hoa phục cũng là một người thông minh vô cùng, nháy mắt liền hiểu được quân áo Tần Lập nói là cái gì. lập tức trợn mắt xem thường.

Tần Lập vừa mới ăn vào một viên long đan. chỉ hồi phục được một chút lực lượng ít ỏi đáng thương. Nếu không phải bằng vào một cỗ túi niệm chống đỡ. hiện tại ngay cả thanh niên hoa phục này hắn cũng không chộp được.

Kiếm thứ năm Duy Ngã Cửu Kiếm - Sát Thần. Đó là chiêu thức mà ngay cả Địa Tiên cũng không thể chống cự chính điện. Thanh niên hoa phục này nếu không phải mặc bảo y. đã sớm bị đánh thành tro.

Lúc này hai người rốt cục rơi xuống đỉnh một ngọn núi. Trên ngọn núi này vốn có người, Bởi vì đỉnh núi hết sức bằng phăng, là một diễn võ trường rộng lớn. nhưng hiện tại không một bóng người, chỉ có mấy cỗ thi thể. hiển nhiên là bị đám Thượng Quan Thi Vũ càn quét.

Tần Lập cầm thanh niên hoa phục này đặt vào một hàng ghế gỗ ở cạnh diễn võ trường, để cho hắn ngồi tựa vào. sau đó mình cùng ngồi xuống, thở hổn hển từng ngụm lớn. Hiện tại tuy Tần Lập đã hoàn toàn nắm giữ ý nghĩa của Duy Ngã Cửu Kiếm nhưng rất hiển nhiên lấy cảnh giới Lôi Kiếp của hắn cao nhất cũng chỉ có thể thi triển ra kiếm thứ năm- Sát Thân!

Bốn chiêu sau: Liệt Địa, Trảm Thiên. Sơn Hà Vạn Lý. Duy Ngã Độc Tôn. phải tới cảnh giới Địa Tiên mới có thể thi triển ra. Tần Lập hiện tại mơ hồ có chút hoài nghi cho dù tiến vào cảnh giới Địa Tiên cũng không có khả năng hoàn toàn thi triển ra.

Một chiêu Sát Thần liền hoàn toàn rút sạch tất cả lực lượng trong cơ thể hắn. Mà lực lượng trong cơ thể Tần Lập hiện tại cho dù không bằng Địa Tiên nhưng là vượt xa võ giả Lôi Kiếp khác.

Có thể tường tượng bổn chiêu kiếm sau cùng bất kể uy lực hay là tiêu hao lực lượng đều là một con số cực kỳ kinh người. Thanh niên hoa phục lúc này miễn cưỡng mở hai mắt. nhìn Tần Lập hắc hắc cười, thở đốc nói:

- Người trẻ tuổi. Ngươi thật sự... rất lợi hại. Không nghĩ tới. ta không ngờ lại thua trong tay ngươi. Ha ha. Không có gì để nói, lão tử cá đời này đã từng tiền đồ sáng lạn. không có gì tiếc nuối. Trước khi chết, ta cảnh cáo ngươi, ngươi có tin hay không thì tùy. Bảo y trên người ta là Kiếp Khí, là một món chí bảo. Nhưng... ngươi ngàn vạn lần đừng mặc nó tiến vào Nam Cương. Nếu ngươi dám mặc nó lộ diện, nhất định sẽ có vô số người muốn giết chết ngươi. Năm xưa lão tử cướp bảo y này từ trên người một Thánh nữ ở Thánh địa phía nam có thế lực lớn nhất Nam Cương. Ngươi nghĩ xem. nếu ngươi dám mặc nó vào Nam Cương, nhất định là chỉ có đường chết!

- Ngươi đến từ Nam Cương?

Tần Lập híp mắt. ánh mắt lóe lên nhìn thanh niên hoa phục này. trong lòng không biết nghĩ đến cái gì.

- Đúng vậy. Ta là người Nam Cương, đáng giếc cùng không thể sống trở về.

Thanh niên hoa phục thiêu đốt chút sinh mệnh lực cuối cùng của mình khiến cho tinh Thần của hắn trở nên tốt hơn rất nhiều, nhìn qua giống như một người bình thường. Hắn hít thật sâu một ngụm không khí mới mè, nói tiếp:

- Mười ba đại phái Nam Cương, có tám Thánh nữ của tám đại phái bị ta xxoo. Ha ha ha! Lão tử đó mới gọi là nhân sinh như ý. Nghĩ lại năm xưa. thật sự là con mẹ nó... sảng khoái. Chỉ tiếc Thánh nữ Nam cực Thánh địa kia, lão tử lúc ấy mềm lòng, không có động nàng. Hiện tại nghĩ lại. thật sự là hối hận muốn chết, hối hận muốn chết nha!

Tần Lập vẻ mặt không có Lời gì để nói. nhìn người này.

Thanh niên hoa phục nhìn thoáng qua Tần Lập. cau mày hỏi:

- Ngươi hãn không phải người nơi này hà? Như thế nào ngươi lại có thực lực cường đại như vậy? Chẳng lẽ ngươi là truyền nhân của một gia tộc lánh đời thời Thái cổ?

Tần Lập lắc đầu:

- Ta sinh ra ở một gia tộc thế tục, trong nhà của ta. thực lực mạnh nhất cũng chỉ là Thiên cấp...

- Điều này sao có thể? Ngươi tu luyện chiến kỹ gì?

Thanh niên hoa phục vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tần Lập.

- Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn.

Tần Lập nói.

- Shit...

Thanh niên hoa phục lập tức mở to mắt. khó tin nhìn Tần Lập. lập tức trên mặt lộ ra cười khả. lắc đầu thở đài:

- Trách không được, trách không được ta lại thua Bởi tay ngươi. Ngươi ** nhiên là truyền nhân của hắn. ô Quận Vương... Con bà ngươi. Ngươi rốt cục có truyền nhân, ngươi nhất định rất đắc ý hả...

Tần Lập cũng là cả kinh, mắt không chớp nhìn vào thanh niên hoa phục, hỏi:

- Ngươi biết ô Quận Vương?

Mái tóc thanh niên hoa phục nhanh chóng bạc trắng, chỉ một chút đã thành trắng như tuyết. Mặt hắn nhanh chóng lão hóa. đầy nếp nhăn.

Nghe xong Lời nói của Tần Lập. hắn nỡ nụ cười, giống như một con cáo già, nhìn Tần Lập. Lông mày biến thành tuyết trắng nhướng lên. hắc hắc cười nói:

- Ta vì sao phải nói cho ngươi? Tiêu từ. Ngươi đánh ta trọng thương sắp chết, ta sẽ không nói cho ngươi.

Tần Lập vẻ mặt không còn gì để nói nhìn thanh niên hoa phục này. vẻ không quan tâm

nói:

- Tùy tiện. Có nói hay không, ta cùng không cần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro