Kết: SE (Sad Ending)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Thế là đã sáu năm trôi qua rồi, tôi không còn là cô gái mười bảy tuổi nữa mà đã trở thành nhân viên văn phòng ở một công ty nước ngoài. Công việc của tôi bắt đầu từ tám giờ sáng và kết thúc lúc năm giờ chiều. Và ngày nào tôi cũng như thế.

   Hình như từ lúc tôi quyết định chọn sự nghiệp cho đến nay thì chưa có một ngày nào tôi cho phép bản thân một ngày nghỉ ngơi. Nên nhân ngày hôm nay công ty cho chúng tôi đi chơi  biển, tôi cũng thử để cho bản thân mình " xõa" một ngày.

   Trong công ty ai cũng hứng khởi với chuyến đi này. Nên suốt dọc đường đi, trong xe lúc nào cũng đầy ắp tiếng hát, tiếng cười đùa. Đã quá lâu rồi, tôi mới nghe lại những âm thanh ấy. Tôi cảm thấy có một sự xúc động nhẹ.

   Xe dừng tại khu nghỉ dưỡng, sau khi nhận phòng, cất hết mọi đồ đạc, tôi một mình đi dạo biển.

   Hôm nay, bầu trời thật trong xanh, những bọt sóng vỗ vào bờ trắng xóa, những tiếng sóng đập vào bờ, tiếng chim, tiếng gió thôi. Tất cả mọi thứ hòa quyện lại tạo ra một âm thanh làm cho tôi cảm thấy vô cùng thư giãn.

   Bước đi trên bãi cát mềm, tôi nhìn về phía biển xanh. Tôi thả hồn mình vào thiên nhiên, tôi đã quá mệt mỏi với sự ồn ào náo nhiệt ở thành phố rồi. Bây giờ tôi chỉ cần một nơi yên tĩnh nào đó để có thể dừng chân thôi.

   Tôi tiếp tục đi tiếp và thấy bóng hình quen thuộc ngày nào. Sau bao nhiêu năm thì anh ấy vẫn không thay đổi. Tôi không ngờ có thể gặp được anh ấy ở nơi này. Trong lòng tôi bây giờ không biết đang vui hay đang buồn. Đang bình yên hay dậy sóng.

   Khi tôi vừa bước bước chân đầu tiên thì một hình bé nhỏ chạy tới bên cạnh người ấy.

-Ba ơi, bế con.

-Được rồi, nào, để ba bế con lên.

   Và tiếp theo đó là bóng hình một người phụ nữ đi tới ôm người ấy.

   Ồ, hóa ra anh ấy đã có gia đình. Anh ấy đã có một tổ ấm cho riêng mình rồi.

   Tôi tự cười chính bản thân mình đã qua mê muội, đã lụy quá sâu vào một người đến nỗi không thể nhấc chân lên được.

   Tôi cảm thấy như mình là người thứ ba trong "bức ảnh" gia đình hạnh phúc này, tôi không do dự mà quay đầu lại và bước về phòng của mình.

   Tôi xin mượn câu nói ngôn tình để gửi tới anh ấy:" Chàng trai của tôi, chúc anh một đời hạnh phúc. Và sẽ có người thay thế em yêu anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro