Chương 18 : Kết thúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Phanh!" một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra. Liễu Thuần Đình xách túi y tế tiêu sái đi vào, chọn một chỗ ngồi thoải mái, không đợi chủ nhà tiếp đón.

"Liễu thư ký, tôi không phải gọi bác sĩ sao? Bác sĩ đâu?" Lâm Hạo Quân nhìn ra cửa tìm kiếm.

"Tôi mời rồi, còn là danh y nữa." Liễu Thuần Đình ôn tồn trả lời, bắt đầu lấy dụng cụ trong túi ra.

"Vậy người đâu?" Anh lạnh lùng hỏi.

"Đã đến!" Thật là, ánh mắt sáng như vậy cũng không nhìn thấy người đang đứng trước mặt chứ!

"Cô đừng nói là cô nha?" Thanh âm Lâm Hạo Quân lại càng thêm lạnh, vẻ mặt căng thẳng rất muốn đánh người.

"Đúng vậy a! Có gì sao?" Hoài nghi a? Có rất nhiều người trả giá cao để mời cô khám bệnh mà còn không được đấy!

"Liễu thư ký, cô không cần thổi phòng vậy chứ?" Chọn lúc này mà nói giỡn là không được đâu.

"Tôi không có nói giỡn." Cô nghiêm túc trả lời.

"Cô..." Anh phát điên nhịn không được nhấc tay lên định đánh lại bị một bàn tay mềm mại khác giữ lại.

"Ngụy, Thuần Đình không nói giỡn. Cô ấy thật là danh y." Bất quá là danh y chuyên thuộc hắc đạo .

"Thật sao?" Anh nghi vấn hỏi lại.

"vâng." An Thy thiếu điều giơ tay lên thề.

Hơn nữa, nếu bọn tranh cãi nữa, anh tuyệt đối sẽ thua. Nhưng mà ngững lời này không thể nói ra, sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của đang ông.

"Thực lắm lời, có muốn tôi khám bệnh không?" Lãng phí thời gian.

Lần này, Lâm Hạo Quân không nói gì nữa, lui qua bên để Liễu Thuần Đình chuyên tâm khám bệnh.

Cô nghe mạch rồi sờ mó một hồi, cuối cùng kết luận: "Không gì bệnh, chỉ là sự cố gắng của Tổng tài đã có kết quả mà thôi."

Khám bệnh xong, Liễu Thuần Đình chậm dãi thu dọn dụng cụ.

"Cái gì?" Lâm Hạo Quân nhíu mày không hiểu.

"Ừ... Cậu nói đi!" Phất tay, Liễu Thuần Đình tiêu sái dời đi. Trước khi đi còn trừng mắt nhìn người đang nằm trên giường.

"Rốt cuộc là bị làm sao?" Anh lo lắng hỏi.

"Chính là..." An Thy cười cười, "Em lại có thai rồi !"

"Có thai... Đợi chút! Có mang? Em nói là em sao?" Anh kinh hỉ nhìn cô rồi lại nhìn xuống bụng cô.

"Chẳng nhẽ là anh?" An Thy vui vẻ cười trêu.

"Anh chỉ biết, sự cố gắng của anh cũng có thành quả rồi." Lâm Hạo Quân khoa trương cười, hưng phấn nhẩy lên giường ôm lấy cô.

"Này, này!" Cô cười ứng cùng.

"Hôm nay anh đã nói anh yêu em chưa nhỉ?"

"Vâng, nhưng em không ngại nghe thêm lần nữa. Người tình một đêm của em"

"Không phải một đêm, là mỗi đêm!"

"Ưm….ưm…."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro