Duyên số

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Prologue ----------------

Cậu bé 5 tuổi trong chiếc quần sọt trắng và chiếc áo thun hình chuột Mickey đen đang xúc cát và đổ vào cái xô màu vàng.Bố mẹ bé ấy đang ngồi đằng kia nhưng họ vừa trông chừng bé vừa nói chuyện với bố mẹ cô bé bên cạnh.Cô bé mặt một chiếc váy màu hồng,một chiếc váy thích hợp cho thời gian vui chơi cùng gia đình trên bãi biển.Hai gia đình là hàng xóm và con của họ là những người bạn thân;hai bé chơi với nhau mỗi ngày,đặc biệt là mùa hè.Trong các kì nghỉ đặc biệt,bố mẹ thường mang 2 bé theo ra biển nơi 2 bé cùng xây lâu đài cát và nghịch nước.

Cô bé trong chiếc váy hồng vừa thở dài vừa vẽ những hình vẩn vơ dưới nền cát bằng ngón tay của mình.

"Sica!Hãy cùng xây lâu đài cát nào!" cậu bé mặc áo chuột mickey nói.

Sica vừa quay lại nhìn người bạn của mình vừa tự phồng má mình lên.

"Tớ không thích xây lâu đài cát Yuri" cô bé nói.

"Sao không?"

"Vì tớ không muốn."

Yuri nhỏ bé không biết phải phản ứng lại như thế nào và quyết định tự mình xây lâu đài cát,cậu bé tiếp tục đổ cát vào cái xô màu vàng trong im lặng.Thật sự cậu bé rất vui mặc dù cậu đang chơi một mình.Chỉ khi Jessica làm cậu bé đủ vui.

"Yuri?"

"Hmm?"Yuri vừa le lưỡi vừa tiếp tục đổ cát vào xô nhiều hơn.

"Mẹ và bố nói gia đình tớ sẽ chuyển đến Mĩ."

Yuri ngừng việc đang làm và quay qua nhìn Jessica."Ý cậu nói là cái nơi ở mặt bên kia của biển cả à?".Yuri vừa nói vừa chỉ tay ra biển.

"Tớ không biết nhưng nó xa lắm!Chúng ta phải đi bằng máy bay!"Jessica nói một cách hứng thú.

"Thật không?Tớ chưa bao giờ đi máy bay trước đây cả!"

"Tớ cũng vậy,nhưng tớ sẽ được đi!"

"Khi nào?"

"Ngày mai."

"Mang tớ theo nữa!Tớ cũng muốn được đi máy bay!"

"Tớ không thể.Tớ đã hỏi mẹ có thể mang cậu theo không và mẹ nói không.Mẹ nói gia đình tớ sẽ chuyển đến đó và không trở về trong một thời gian dài."

"Yuri ngừng lại. "Nghĩa là chúng ta không thể chơi chung nữa."

Gương mặt Jessica trở nên buồn bã."Mẹ tớ cũng nói thế."

2 đứa trẻ bắt đầu im lặng khi nhận ra chúng sẽ không gặp mặt nhau nữa.

"Nhưng,tớ không muốn cậu đi,"Yuri nói một cách bình thản."Cậu là bạn thân nhất của tớ."

"Tớ cũng đã nói với mẹ như thế!Tớ đã nói tớ muốn ở đây với cậu nhưng mẹ nói không."Sau đó Jessica nhìn xuống khi cô bé kết thúc câu nói.

Sự im lặng bao trùm 2 đứa trẻ lần nữa khi biển mang tới những con sóng mạnh và đập vào bàn chân không của chúng.

"Jessica,công chúa!Chúng ta về nhà thôi!" một giọng nói vang lên.

"Yuri-ya!Về luôn thôi con!" một giọng khác vang lên.

2 đứa trẻ nhìn nhau

"Cậu phải hứa rằng cậu sẽ quay về!"Yuri nói.

"Được!Tớ hứa!"

2 đứa trẻ móc ngéo ngón tay út và ngón tay cái

"Có thể chúng ta sẽ gặp lại nhau khi chúng ta lớn!"Yuri nó một cách vui vẻ.Jessica chỉ le lưỡi ra chọc quê.

"Các con! Đi thôi!'

"Dạ!" cả hai cùng nói.Yuri quay sang Jessica.

"Chạy đua chứ?" cô bé vừa la lên vừa bắt đầu chạy.

"Này! Chờ đã!" Jessica vừa la vừa chạy nhanh nhất có thể.Cuối cùng cô bé vấp chân và mặt cô bé dính đầy cát.Nước mắt bắt đầu rơi ra từ sụ ngại ngùng nhưng khi cô bé nhìn lên,cô thấy một bàn tay chìa ra giúp cô.

"Tới đây,Sica!"

Sau đó Sica nắm chặt tay Yuri và phủi cát ra khỏi váy của mình.mặt trời từ từ lặng xuống,cả hai cùng chạy bên nhau,tay trong tay,biết rằng chúng sẽ gặp lại nhau vào một ngày nào đó.

Chap 1 ------------

13 năm sau....

"Oh! Hãy đi ăn kem nào!"

"Eh,không phải bây giờ,tớ phải về nhà."

2 cô gái đứng bên cạnh cửa hàng kem,một trong hai đang nhìn qua cánh cửa sổ,nhìn những hương vị kem khác nhau khi cô gái còn lại chỉ nhìn bạn mình trong sự mệt mỏi.

"Tới đây,Jessi!Tớ sẽ mua cho cậu một cái!' cô gái đứng cạnh cửa sổ nói

Cô gái kia với sự lo lắng đang phồng má mình lên một chút và suy nghĩ về lời đề nghị.Một chút kem cũng tốt nhưng tất cả những gì cô ấy muốn là ngủ.

"Để lần sau đi,fany," cuối cùng cô ấy cũng nói.

"Không!Sao cậu không ngồi xuống đây trong khi tớ mua một ít cho chúng ta!"

Cô gái mệt mỏi ra dấu hiệu."Thôi được,nhưng nhanh lên đó!"

Fany mỉm cười với cái ánh mắt trăng lưỡi liềm khi chạy vào trong cửa hàng kem.Jessica ngồi xuống một cái ghế dài và nhìn mọi người đi qua đi lại.Đã nửa đêm và hai cô gái mới vừa về từ buổi tập của họ tại tòa nhà công ty.Họ đã được tập huấn hơn 1 năm nay.Họ là hàng xóm ở Mỹ và muốn trở thành ca sĩ cùng nhau nên họ đã quyết định gửi băng thử giọng cho một vài công ty ở Hàn Quốc.Cà hai cùng dược chọn vào cùng công ty và cùng chuyển tới Hàn Quốc,với gia đình jessica.Gia đình Tiffany ở lại và không đồng ý với quyết định của cô nhưng rồi họ cũng bị thuyết phục,Fany sẽ được đi con đường mà mình chọn.

Jessica và Tiffany hầu như không thể tách nhau ra được.Họ đi đến trường cùng nhau cũng như tập luyện cùng nhau.Thậm chí họ sống cùng nhau vì Tiffany không có nơi nào để đi và Jessica đề nghị cô ấy ở lại cùng gia đình mình.Họ gần như là chị em vậy.

Sau khi chờ khoảng 10 phút,Tiffany cuối cùng cũng bước ra và đến gần Jessica thiếu kiên nhẩn.

"Sao cậu lâu vậy?" Jessica hỏi một các lạnh lùng.

"Họ hết kem dâu và tớ cố thuyết phục họ đi làm để có nhưng họ cứ nói rằng họ đã hết.Ý tớ là,lại đây nào,thật sai lầm!Cửa hàng kem gì mà lại hết kem thế không biết?"

Jessica tròn mắt."Vậy cậu đã lấy kem gì?"

"2 viên chocolate!"Tiffany vừa nói vừa lấy hai viên kem ra cùng với hai cái muỗng.

Jessica cầm lấy một cái và nhích một chút tới chỗ Fany ngồi.

"Jessi,về jaejoong...."cô gái có đôi mắt cười bắt đầu khi cô ấy đưa một chút kem lên miệng mình.

"Thì sao,Fany?"Một vài tháng trước,Tiffany đã chọc Jessica về một trainee khác trong công ty tên là jaejoong.Jaejoong và Jessica thật ra chỉ là bạn và Jessica coi cậu ấy như một người anh.Trong mắt Tiffany,bằng cách nào đó,cô nhìn thấy được jaejoong có một chút tìh cảm với cô bạn của mình.

"Tớ sẽ nói,"Tiffany mút một muỗng nhiều kem hơn và đưa vào miệng."Nếu jaejoong mời cậu đi chơi thì sao?2 người sẽ rất tuyệt,phải không?Cậu sẽ đi chứ?"cô ấy hỏi với muỗng đầy kem trong miệng.

"Lần cuối cùng,Fany,không.Tớ chỉ xem anh ấy như một anh trai,một người bạn thân,một chingu,một amigo,một tomodachi,một am,một-"

"Được rồi,tớ hiểu rồi,"Fany ngắt lời.

"Cậu chắc không?Vì cậu cứ hỏi tớ những câu hỏi giống nhau."

"Được,tớ sẽ không hỏi nữa."

2 cô gái tiếp tục ăn kem và khi Jessica ăn muỗng cuối.cô ấy đứng dậy.

"Okay,đi nào."

"Chờ đã! Tớ chưa xong mà!"

"Ăn trên đường về.Tớ muốn ngủ."

Jessica bỏ ly kem vào một thùng rác gần đó và nhanh chóng Tiffany ăn xong phần của mình rồi làm đêều tương tự.

"Ah..."Fany vừa nói vừa đặt tay lên đầu mình.

"Chuyện gì thế?"

"Lạnh quá buốt đầu."

Jessica tròn mắt lần nữa.

"Nhanh nào,về nhà thôi,"cô ấy nói và bắt đầu bước đi.

Fany nhanh chóng bước đi bên cạnh Jessica và nắm tay cô ấy,siết chặt tay mình vào.Sica đi theo và cũng siết nhẹ tay Fany lại.

"Ngày mai chuyển sang căn hộ của công ty cậu vui chứ,Sica?" Tiffany hỏi.

"Hm,tớ đoán thế,Tớ không biết tại sao nó cần thiết; chúng ta không thể sống tiếp tục ở đây à?"

"Uhm,công ty nói rằng họ lên kế hoạch debut chúng ta với những cô gái khác nên chúng ta cần phải ở cạnh nhau vì thậm chí chúng ta phải tập nhiều hơn và chuẩn bị... Oh my god!Tớ thích quá!" Tiffany la lên.

Sica chỉ cười khúc khích."Một thời gian dài chúng ta chung phòng về tớ không thể điều khiển một người mà tớ biết rất rõ."

"Đừng lo,chúng ta chung phòng mà!Cookie oppa nói thế đó!"

"Tốt."

Sau đó 2 cô gái im lặng nhưng họ vẫn nắm tay nhau bước đi.Tâm trạng 2 cô thật thoải mái cho đến khi nghe tiếng bước chân đằng sau họ.

"Uh huh,uh huh,uh,tớ đến ngay đây!" một anh chàng người Hàn Quốc tiến đến gần họ.

"Lần cuối cùng,tớ sẽ không mua cho cậu đồ ăn! Tớ không có tiền! Cái gì?Ở yên đó!Không,cậu không thể đụng vào! Dừng ngay!"

Sau đó anh chàng vừa nói chuyện điện thoại vừa bước đi.Không để ý nhiều đến mọi thứ xung quanh,cậu ấy đi ngang qua Jessica và đụng mạnh vào vai Sica.

"DỪNG LẠI!" cậu ấy tiếp tục cuộc nói chuyện với người trong điện thoại và bước đi.Jessica nhìn theo lưng anh chàng ấy.Sica không nhìn được mặt anh chàng ấy vì anh ấy đi quá nhanh và vì anh ấy đội một cái nón lưỡi trai.

"Thật bất lịch sự,anh ấy thậm chí không nói xin lỗi vì đã đụng tớ," Jessica nói trong sự giận dữ.

"Không sao mà,Jessi,chúng ta gần về tới nhà rồi và sau đó cậu có thể ngủ,"Fany vừa an ủi Sica và nắm nhẹ tay Sica lại.

Jessica thở dài."Ngủ..."

Sau đó, một người đàn ông bắt kịp họ nắm lấy túi của Jessica và bỏ chạy.

"NÀY!" Sica la lên."DỪNG LẠI!ĂN CƯỚP!"

Sica và Fany bỏ tay nhau ra và bắt đầu rượt theo sau tên cướp.Mọi người trên đường ai cũng đứng nhưng chả ai làm gì cả.Ai đó trong số họ bắt đầu gọi cho cảnh sát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro