Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Lee Minhyung, tôi chính là sẽ không bao giờ rơi vào lưới tình với kẻ như cậu."

Đó mà những lời mà Ryu Minseok - một học sinh chuyển trường đã nói với Minhyung - một trong những hot boy của trường LCK khi hắn bày tỏ lòng mình. Theo lẽ thường khi được Minhyung tỏ tình thì dù là nam hay nữ sẽ đều có phản ứng chung là ngại ngùng rồi sau đó sẽ gật đầu đồng ý. Cái này là thiên hạ đồn vậy chứ kẻ may mắn được hắn tỏ tình thì tính tới thời điểm này chỉ có duy nhất một mình Minseok, vậy tại sao em lại từ chối hắn ?

Quay lại khoảng thời gian em mới từ trường cũ chuyển đến, do dáng người nhỏ nhắn cùng với tính cách có phần hướng nội mà ở trường cũ em gặp không ít rắc rối tệ hơn em còn là nạn nhân của việc bạo lực học đường. Do gia đình em chỉ là 1 gia đình bình thường, không có quyền, tài sản thì cũng chỉ đủ để ăn để mặc nên không thể nào đối chọi lại với gia đình giàu có của những kẻ bắt nạt vì thế chuyển trường chình là lựa chọn duy nhất để chấm dứt chuỗi ngày đau khổ đó. Việc lựa chọn LCK là ngôi trường để cún con bé bỏng nhà họ theo học là thông qua lời gợi ý của Kim Hyukkyu - con trai của nhà hàng xóm thân thiết với gia  đình của Minseok. Ngày đầu đi học, Minseok bị choáng ngợp bởi sự rộng lớn và sang trọng của ngôi trường. Theo lời anh Hyukkyu thì đây là ngôi trường kết hợp cả cấp 2 với cấp 3 nên nó sẽ rộng hơn ở trường cũ của cậu. Tuy nhiên có một vấn đề là nhà cậu lại quá xa trường nên phải ở lại trong ký túc xá và Hyukkyu đang đi làm nốt thủ tục cho cậu và để cậu lại sân trường 1 mình. Thật ra nếu để bị bỏ lại ở giữa 1 nơi lạ lẫm như thế, với 1 người hướng nội và có đôi chút nhút nhát như Minseok thì sẽ không đồng ý mà đòi đi theo anh cho bằng được nhưng vì hiện tại vẫn là đang trong tiết học và Hyukkyu hứa sẽ hoàn thành nhanh thôi nên em đã đồng ý đứng đợi anh. Không may cho em cái nhanh của Hyukkyu lại là hơn 30 phút vẫn chưa thấy quay lại, mà tiết học lại sắp hết thúc, Minseok lúc này chỉ ước là mình không nhẹ dạ cả tin cái sự "nhanh thôi mà" của Alpaca chúa. Đang không biết phải làm sao thì chuông reo... "Đúng là ông trời thật biết cách bóp chết người hèn mà..." - Minseok nghĩ. Em đang định tìm chỗ nào đó kín kín để lánh nạn tạm trong lúc ông anh trời đánh của mình quay lại thì 1 dàn ... à không cái này cỡ 10 dàn 100 dàn chứ 1 nỗi gì chạy đến khiến em bị kẹt cứng trong dòng người không tài nào di chuyển được. Nhờ có thân hình nhỏ bé nên em dễ dàng lách ra được nhưng người xui mà, ông trời đâu dễ dàng tha cho như vậy được, em lách kiểu gì mà lách hẳn lên hàng đầu luôn nhưng mà cũng nhờ thế mà em biết được nguyên nhân tại sao mọi người lại tập trung đông thế. Đập vào mắt em là 1 chiếc xe sang trọng đỗ ở ngay giữa cổng trường, và biết gì không... họ còn trải cả thảm đỏ như đi dự sự kiện ấy... "Tổng thống đến à hay là hiệu trưởng mà phải làm quá vậy? Nhưng mà mọi người ai lại đi phát cuồng vì mấy người như vậy bao giờ đâu?" - Minseok nghĩ mãi không ra tại sao lại có nhiều người để ý đến vậy nhưng có lẽ em đã biết lý do rồi. Những tiếng hét của nữ sinh khiến em nhận ra rằng chẳng có vị tổng thống hay hiệu trưởng nào cả mà bước xuống xe là 3 nam sinh với ngoại hình điển giai, hèn gì mấy chị này mê đến thế. Theo như em nhận xét thì người ở giữa là người có nhìn có vẻ nhỏ nhất, nhưng cũng chỉ là thấp hơn 1 tẹo, người này đeo kính, nhìn cực kì tri thức. Bên cạnh là một cậu trai với mái tóc bạch kim, nhìn vô cùng đô con, người còn lại - cũng là người đứng gần vị trí em nhất cũng là 1 người to lớn không kém gì người có tóc bạch kim kia nhưng nhìn bạn này có vẻ thân thiện hơn bạn kia bởi cậu ấy từ lúc xuống xe thì luôn cười. Minseok cứ mãi bị cuốn theo nụ cười như mang cả những ánh dương ấm áp sưởi ấm, xoa dịu hết những tổn thương em đã phải chịu mà không để ý đến chủ nhân của ánh nắng ấy đang đặt tầm mắt của mình vào em. Mãi cho đến khi em nghe thấy tiếng của Hyukkyu mới thôi nhìn người ta mà ngại ngùng cúi đầu:

" Ya con chim cánh cụt chết tiệt kia, mày làm cái chó gì mà bây giờ mới đến trường? Biết bố mày tìm mày trên văn phòng cả 1 tiết không?? "

Người đứng giữa từ từ hướng ánh mắt về phía chủ nhân của tiếng gọi đó lên tiếng:

" Nay tao trống tiết? Bộ bây giờ đến là vi phạm quy định hả ngài Deft?"

" ... Thế còn 2 thằng nhõi này? Tao nhớ hôm nay khối 10 có tiết từ sáng đến chiều mà? Sao hai đứa mày lại đi cùng con chim cánh cụt này?" - Hyukkyu vì không bắt bẻ được con chim kia mà quay ra sấy 2 thằng nhóc bên cạnh.

"Ấy không phải em trốn học đâu mà nay em được nghỉ tiết đầu mà anh" - chàng trai tóc bạch kim kia cười hề hề vài cái đưa tay lên gãi gãi mái đầu của gã trả lời Hyukkyu. Anh nghe là biết điêu nhưng anh cũng lười vạch trần hất cằm sang người còn lại người kia cũng hiểu mà trả lời

" Sáng nay em họp gia đình, anh không tin có thể hỏi chú em, chú sẽ làm chứng cho em"

" Rồi họp gia đình mày mắc gì thằng Oner đi chung xe vậy?" Lạc đà cảm thấy khó hiểu, lạc đà thắc mắc

Họ cứ đứng đấy nói chuyện mà không để ý đến xung quanh họ là cả dàn fan girls đang xì xào ở bên cạnh và Minseok nhỏ bé đã vô tình nghe hết cuộc trò chuyện của những bạn nữ đó về họ. Nôm na là 4 người kia được xem là F4 của trường LCK, anh đeo kính là Faker - chủ tịch hội học sinh, thuộc dòng họ lớn nhất cũng là giàu bậc nhất ở Seoul, cổ phiếu của trường cũng là nhà anh ta nắm nhiều nhất. Anh Hyukkyu của em thì ở đây mọi người gọi là Deft là hội phó của hội học sinh, em cũng đã được anh Hyukkyu phổ biến qua rằng khi nhập học em sẽ được phát cho 1 cái id định danh và mọi người sẽ sử dụng nó như tên khi học ở trong trường. Cậu bạn tóc trắng kia là Oner là đội trưởng câu lạc bộ Karate của trường, cũng là con nhà tài phiệt giàu nhất nhì Seoul, là bạn thân của cháu trai Faker - Gumayusi - bạn có nụ cười ấm áp kia. Cậu ấy là đội trưởng câu lạc bộ bóng rổ của trường, thành tích học tập chỉ xếp sau chú của mình, chuẩn tiêu chuẩn nhà giàu học giỏi ấm áp, là gu của mọi chị em trong trường. Bốn người họ đều có điểm chung là rất giỏi, rất giàu và rất nổi tiếng.

Đứng đôi co với 3 con báo kia, một lúc sau Deft mới nhìn thấy em nhỏ của mình đang lấp ló chen chúc trong đám người kia, anh liền ra hiệu vẫy vẫy em lại gần. Minseok nhìn thấy, dù hơi ngại nhưng vẫn rón rén từng bước đi tới, núp sau lưng của Deft cúi gằm mặt xuống, nắm lấy vạt áo anh không dám ngẩng đầu. Ba người trước mặt nhìn cục bông nhỏ sau lưng Deft mà không khỏi thắc mắc đây là ai, Oner lúc này mới lên tiếng trêu chọc:

" Anh Deft à, không lẽ anh và anh Meiko đã nhận con nuôi rồi sao? Sao sớm thế? Bây giờ 2 anh mới học lớp 11 và 12 thôi mà?"

Deft nghe thế liền trừng mắt gõ 1 cái vào đầu của con hổ tài lanh kia:

" Đây là em trai tao, con tao cái gì? Nó bằng tuổi chúng mày đấy"

Oner không tin vào tai mình, thật ra không phải chỉ một mình gã là không tin mà 2 người còn lại cũng không tin nổi rằng nhóc con trước mặt này lại học lớp 10 rồi. Faker nhìn sang Minhyung nghĩ: " Không phải là quá bé rồi sao? Còn không bằng 1 nửa của thằng Minhyung nữa". Dường như cảm nhận được ánh mắt lẫn suy nghĩ của ông chú nhà minh, Minhyung cũng nhìn qua mang ý nghĩ: " Chú không cần nhìn cháu như thế, cháu biết chú đang nghĩ gì đấy ".

Deft như nhớ ra điều gì đó, cặp lông mày của anh châu lại rồi đánh cho tên chủ tịch kia 1 phát:

" Mày bây giờ lên ngay văn phòng để duyệt cho bố cái giấy đăng kí slot ở kí túc của em tao nhanh, trước khi tao ngăn cản tình yêu của mày với vợ mày."

Sau đó gã quay lại nhìn em, nét mặt thay đổi 360 độ, xoa đầu em rồi ân cần cất lời:

" Em mau chào mọi người đi."

Em nhỏ sau gã giật mình khi bất ngờ bị nhắc nhở liền gật đầu lia lịa rồi dần dần ngước lên nhìn 3 người kia. Khoảnh khắc em vừa nhìn lên, thái tứ của LCK - Gumayusi đã ngay lập tức bị thu hút bởi gương mặt đáng yêu của em dùng đôi mắt cún to tròn long lanh và nốt ruồi xinh đẹp dưới mắt em. Lúc em cất tiếng chào, gã như tan chảy trước chất giọng của em, nghe đáng yêu giống như em bé vậy. Mà nói em là em bé cũng không sai, từ ngoại hình đến giọng nói của em đều giống em bé, thật sự rất rất đáng yêu. Gã như chết chân ở đấy, ngắm nhìn em mãi đến khi em cảm nhận được ánh mắt chằm chằm của gã cứ gắn vào mình mà ngại ngùng cúi đầu kéo áo anh trai, khi ấy Deft mới để ý ánh nhìn của con gấu này lên cún con nhà mình, anh không nhanh không chậm liền gõ cho hắn 1 cái rõ đau:

" Mày nhìn gì mà lâu thế? Muốn ăn tươi nuốt sống em tao hay gì hả thằng kia?"

Gã đau điếng mà ôm đầu, nhìn lại Deft bằng ánh mắt oán giận, đang định nói gì thì tiếng chuông báo hết giờ nghỉ vang lên chặt họng hắn. Nghe vậy đám nữ sinh cũng tiếc nuối mà quay đầu vào lớp bởi chủ tịch và phó chủ tịch hội học sinh đang đứng đây, không có đứa nào mà u mê bất chấp đến nỗi dám hi sinh điểm hạnh kiểm cả - 2 tên ác ma này đẹp thì đẹp nhưng một khi đã trừ điểm là trừ thẳng tay, chỉ có 2 em yêu của 2 gã đồng niên này là ngoại lệ. Faker ra hiệu cho " 2 đàn em" của mình mau chóng vào lớp còn mình thì lên phê duyệt hồ sơ của con Alpaca, em cũng theo 2 người cùng đi lên văn phòng để làm nốt thủ tục cho ngày mai bắt đầu buổi học mới mà không để ý có một ánh mắt cứ nhìn em mãi cho đến khi bóng em đã đi xa, gã mới quay đầu đi về lớp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro