A Huê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* yêu cơ một người đẹp, lợi hại của hồ ly tam quốc đòi hỏi các anh hùng hảo hán trên gian hồ
phải đánh nhau ,giành giật nàng.

Bỗng điện thoại của A Hue đổ chuông, hắn rời khỏi giường, bỏ ra ngoài, là điện thoại của A Đệ nói đợt hàng có chip định vi đều được Hoa Liên kiểm duyệt qua, may mắn không bị phát hiện. A Hue hắn cảm thấy vô cùng phấn chấn, nhưng có thể chia sẻ cùng ai, bây giờ hắn mới cảm thấy mình vô cùng cô độc, cũng không hiểu sao lại giúp Lâm Quỳ, sự phấn chấn này có phải bắt nguồn từ sự ghen ghét. Mà người này chính là Hạ Yên.
Hạ Yên vô cùng cảnh giác, cô nằm trên giường sẽ chia đôi bởi gối dài, còn chưa an tâm cô cố gắng mở thật to mắt nhưng được một lúc cơn buồn ngủ đưa người ta vào mộng mị, một lúc cô biết có người vào phòng, rồi một bên giường bị lõm xuống, a Hue trở lại phòng ngủ thấy cô nằm vô cùng tĩnh tại, một chân co nhẹ lộ ra bắp chân trắng noãn, ống chân nhỏ nhắn đối lập với thân thể nam tính, cao lớn của hắn, chiếc áo dây rơi xuống vai cảnh xuân trước ngực ẩn hiện, một bộ ngực thiếu nữ mới dậy, to tròn, nhìn đã biết mềm mại, sự rắn rỏi của A Hue bị thu hút bởi vẻ mềm mại của cô, một bên cương một bên nhu. Hai người như thỏi nam châm. Hơi ra nhè nhẹ, thân hình nhỏ nhắn cựa quậy một chút, hàng lông màu như hơi cau mà lại không cau, một vẻ đẹp bách niên nan ngộ (trăm năm khó gặp),bất cứ người nào so với cô đều khập khiển. Hạ Yên đẹp tới nỗi diễm áp quần phương(đẹp điên đảo, lấn át tất cả) Hắn nghĩ nhà văn Kim Dung không bốc phét tận trời nếu ông đã gặp Hạ Yên chắc chắn sẽ hài lòng.
Bàn tay thô ráp của hắn đặt lên bụng của cô, vòng eo nhỏ nhắn, mềm mại như có thể vắt ra nước, bàn tay đàn ông ấm nóng cách một lớp vải mỏng máy lạnh, hắn ôm cô như có cảm giác như có cả thế giới, một cảm giác thành công . Thoã mãnghơn cả đàm phán thành công một đơn hàng vài tỷ đô, hơn cả một vụ đánh thắng phòng tuyến của FBI.Muốn ' cai' cô sao? Đợi một trăm năm nữa , lần đầu chỉ ngửi được hương thơm của cô hắn đã mộng tưởng,
Ôm hương huyễn Ngọc trong tay ' thân dưới' bắt đầu phình trướng, không chịu yên thân
Cơ thể Hạ Yên là một sản phẩm không tì vết của tạo hóa. Mắt nàng long lanh như sương mai, da nàng mịn màng tựa như tuyết. Nhìn nàng, người ta không thể tin rằng có một cô gái mà trời phú cho nhiều may mắn, đặc sắc đến thế. Mũi cao thẳng, dang hồng hào, miệng hoa nhỏ, môi đỏ thắm. Dáng đi nàng uyển chuyển, giọng nói của nàng trong trẻo, đầy quyến rũ. Gần nàng người ta sợ như thể có một điều gì đó thất thố, không xứng đáng. Nàng là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt hảo mà thượng đế ban cho con người để chiêm ngưỡng. Bây giờ A Hue không tin Lâm Quỳ có thể bỏ qua cho nàng. Hạ Yên Hợi cựa mình động đậy, quay mặt về phía hắn, A Hue hơi giật mình nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ trầm ổn
cô thấp hơn hắn, đầu dúi lên ngực hắn hơi thở phụ nữ nhe nhẹ phả lên ngực , hắn cúi đầu nhìn rõ cảnh xuất trước mắt, Khuông ngực đầy đặn, nhũ hoa hồng hào như mắc cỡ , một sợi tóc rớt lên ngực cô, A Hue lấy tay kéo nó ra vô tình tiếp xúc với đôi thỏ ngọc vô dụng nhưng đầy dụ hoặc, hơi thở của hắn bất ổn, gương mặt bỏ bừng vì tự ngược, mồ hôi hai bên thái dương chảy xuống má

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro