Phần 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn xúc động đứng dậy, bước xuống bên dưới, cẩn thận đỡ lấy nữ nhân đang quỳ. Lúc này tiếp xúc gần với dung mạo của nàng, hắn lại càng khẳng định thêm, người trước mặt chính là Du nhi.

Cự Giải mím môi, nhìn tình cảnh lúc này không khác gì năm năm về trước. Về phía các Vương gia, bọn họ vẻ mặt cũng khó hiểu không kém. Trên đời này có bài thuốc "hồi sinh" hay sao????

. . . .

Năm năm trước.

Khi ấy Thiên Yết vẫn còn là một thái tử, hắn thường có sở thích cùng Sư Tử ra ngoài săn bắn. Trong một lần săn bắn, hắn đã tình cờ gặp được một nữ nhân.

"Lần này huynh thua đệ rồi" Thiên Yết cưỡi con hắc mã, cười nói nhìn Sư Tử đang cưỡi một con hắc mã đi bên cạnh.

"Chẳng qua là do đệ may mắn thôi" Sư Tử không phục nói.

"Hahaha . . .Lần sau chúng ta lại so tài"

"Hình như phía bên kia . . .có người" Sư Tử tinh mắt nhận ra.

"Lại kia xem sao?" Thiên Yết đề nghị.

Một nữ nhân đang ngồi bên đường, mặt một bộ y phục màu hồng phấn, đang ngồi khóc thút thít.

"Tiểu thư . . tiểu thư làm sao vậy?" Sư Tử lên tiếng hỏi trước.

Nữ nhân ấy ngẩng mặt lên, khuôn mặt giàn dụa nước mắt, đôi mắt to tròn long lanh, hai má ửng hồng tự nhiên, môi nhỏ hồng nhuận đáng yêu. Thiên Yết lần đầu chạm mặt đã cảm thấy rung động vì vẻ ngoài yếu đuối ấy.

"Tiểu nữ . . .tiểu nữ . .. bị trặc chân . . không thể tự về nhà được" Giọng nói nàng ta nức nở, lại càng khóc nhiều hơn.

"Nhà tiểu thư ở đâu?" Thiên Yết hỏi.

"Nhà tiểu nữ rất gần kinh thành"

"Vậy thì cùng đường rồi, chúng ta đưa cô về" Sư Tử tốt bụng đề nghị.

"Đa tạ hai vị công tử" Nữ nhân ấy cảm kích.

"Vậy . . ." Sư Tử tính đỡ nữ nhân ấy nhưng Thiên Yết đã nhanh tay hơn. Hắn nhẹ nhàng bế nữ nhân ấy lên ngựa. Sư Tử hơi ngẩn người vì hành động khác thường này của Thiên Yết. Nhưng cũng không ý kiến gì, leo lên ngựa.

Kể từ hôm đó, hầu như Thiên Yết lúc nào cũng kiếm cớ tới nhà nữ nhân đó. Qua trò chuyện hăn được biết nữ nhân đó tên "An Du", nhỏ hơn hắn một tuổi. Dần dà mối quan hệ của cả hai dần thân thiết hơn. Thiên Yết đã nhiều lần có ý định lấy nàng làm Thái Tử Phi.

Hôm đó là một ngày trời trong, mây trôi lững lờ, cũng là ngày kỉ niệm bọn hắn một năm bên nhau kể từ lần gặp đầu tiên. Cơ thể nữ nhân ấy lạnh buốt trong lòng hắn, hắn đau đớn ôm chặt lấy nàng, hơi thở nàng dần dần yếu ớt.

"Yết . . .kiếp này không thể được ở bên chàng . .. "

"Du nhi, đừng nói nữa"

"Hứa với thiếp . . . không được yêu ai khác ngoài thiếp . . ."

"Được, ta hứa với nàng" Thiên Yết nét mặt đau khổ nhìn nàng.

An Du dần trút hơi thở, mỉm cười ra đi.

Sau này Thiên Yết mới biết được, An Du bị mắc bệnh nan y từ lâu, nhưng nàng không nói cho hắn biết. Hắn hối hận vì đã không để ý tới nàng nhiều hơn, kể từ đó lòng hắn khép kín, không bao giờ có chút tình cảm nào với bất kỳ nữ nhân nào nữa.

. . .

Xà Phu cười xảo trá, biết là kế hoạch đã thành công. Mọi thứ đúng theo ý hắn, Thiên Yết liền nắm lấy tay nữ nhân đó tiến lên trên. Sắp xếp cho nàng ngồi ngay cạnh hắn.

Bữa yến tiệc lại diễn ra, các phi tử cũng thừa cơ hội lên biểu diễn vài tiết mục mong được Thiên Yết để ý tới, nhưng xem ra mọi sự chú ý của Thiên Yết đều đổ dồn vào nữ nhân bên cạnh.

"Đúng là vua, thấy sắc là mê tít" Xử Nữ bĩu môi.

"Đừng nói bậy, chuyện này còn có ẩn tình bên trong" Ma Kết nhắc nhở Xử Nữ.

"Rõ rành rành ra đấy mà" Bảo Bình cũng không vui, nàng ghét nhất là nam nhân mê gái nha.

"Bảo Bảo ngốc, không biết thì đừng phán xét vội nha" Nhân Mã cốc đầu Bảo Bình.

"Vậy là còn có chuyện gì đó bí mật" Kim Ngưu đăm chiêu suy nghĩ.

"Không tiện kể ở đây đâu" Bạch Dương nói.

"Chừng nào chúng ta tụ họp rồi hẵn nói" Song Tử lên tiếng.

Tiệc tan . . . Thiên Yết đưa nữ nhân ấy về Thanh Loan cung, sắc phong nàng ta làm Chiêu Nghi.

. . . .

Cự Giải tan tiệc lập tức tới Phượng Nghi cung.

"Song Ngư! Song Ngư !" Cự Giải lớn tiếng gọi.

Song Ngư đang nằm ủ rủ trên giường, nghe tiếng Cự Giải liền ngồi dậy.

"Giờ này cô còn nằm ở đây được sao??" Cự Giải trách móc.

"Cái gì chứ? Ai cho phép cô xông vào đây?" Song Ngư bị chọc giận.

"Cô đó, còn tính toán chuyện cũ sao???"

"Rõ ràng là cô ra tay với tôi trước"

"Đúng vậy, là tôi ghen tị với cô"

"Tôi không hề làm gì có lỗi với cô cả, cũng không hề tranh giành gì cả"

Hai người cứ thế cãi qua cãi lại. Đột nhiên Song Ngư cảm thấy choáng váng, thân thể chao đảo muốn ngã xuống.

"Cô không sao chứ?" Cự Giải hoảng hốt đỡ lấy Song Ngư.

"Không! Tôi không sao, cảm ơn"

Sau khi đã ngồi xuống, Cự Giải giúp Song Ngư xoa xoa hai bên thái dương.

"Cãi vòng vo một hồi mà tôi lại quên hỏi, vì sao cô tới đây?"

"Trong bữa tiệc có người dâng lên cho Hoàng thượng một nữ nhân, Hoàng thượng rất hứng thú nên đã sắc phong cô ta làm Chiêu Nghi"

"Cái gì?" Song Ngư xúc động đứng bật dậy, lại cảm thấy choáng váng.

"Cô thật là, đừng xúc động như vậy" Cự Giải đành phải đỡ Song Ngư ngồi xuống trở lại.

"Chuyện này còn có ẩn tình.. . đợi khi cô bình tĩnh, tôi sẽ kể cho cô nghe"

Song Ngư nghe lời Cự Giải, điều hòa lại hơi thở.

"Được rồi . . .cô nói đi"

Cự Giải gật đầu, kể câu chuyện về năm năm trước cho Song Ngư nghe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro