Chapter 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Hồi tưởng


Góc nhìn thứ 3


Izuku đang chuẩn bị một bữa ăn nhẹ cho ngày hôm nay và đặt chúng vào một chiếc túi dễ thương mà dì Mitsuki đã đưa cho mẹ cậu ấy. Sau khi hoàn thành, cậu mỉm cười với việc của mình và sẵn sàng nhấc chiếc túi và mang nó nhưng đột nhiên một bàn tay nhấc nó lên cho cậu. Cậu nhìn sang một bên và thấy Katsuki.




"Cái túi mụ già đang làm gì ở đây vậy? Và tại sao nó lại hơi nặng? " Katsuki hỏi.




"Đó là món ăn nhẹ của chúng ta cho ngày hôm nay. Chúng ta sẽ đến bãi biển Dagobah để dọn dẹp nó và chúng ta sẽ gặp Mei-chan." Izuku nói.





💢 "Tại sao mày cần rủ con nhỏ đó? Con khốn Goggle đó thật phiền phức." Katsuki nói.



"Cậu ấy không tệ Kaachan. Cậu ấy thật tuyệt vời, đặc biệt là ở những gì cậu ấy làm." Izuku nói.


"Hah!? 💢, Mày hẵng là bị mù! Mày không thấy rằng bất cứ thứ gì nhỏ đó làm đều bị nổ tung sao!?" Katsuki nói.



"Chà, cậu cũng nổ tung mọi lúc. Không có sự khác biệt." Izuku nói.



"Rõ ràng là có! Vụ nổ của tao và của nhỏ đó khác nhau!! Tao không tạo ra những thứ bùng nổ!!" Katsuki nói và Izuku nhìn hắn như thể hắn ngốc nghếch.



"Cái quái gì với biểu hiện đó hả mọt sách! 💢" Katsuki nói.


"Cậu nói rằng cậu không tạo ra những thứ bùng nổ, vậu cậu quên rằng cậu tự tạo ra sự bùng nổ. Đối với tớ cũng vậy" Izuku nói.



"M-Mày💢💢💢 Katsuki cảm thấy thất vọng. "Gaaahhh!! Hãy đi đến bãi biển chết tiệt và gặp con đĩ đó ugh!!" Katsuki nói và mang theo đồ ăn nhẹ khi hắn bước đi.



"Chờ đã kaachan!" Izuku đi theo anh ta.



Nhanh chóng



Họ đang ở trên bãi biển, và trong khi Izuku chỉ đang xem xét phân tích kỳ quặc của mình và viết lại nó trong khi ngồi trên cát ở góc, Mei và Katsuki lại đang chiến đấu.



"Đồ chơi chết tiệt của mày không phù hợp với sự bùng nổ của tao con khốn! Katsuki hét lên và gửi một vụ nổ khác cho Mei, người đã rút tấm khiên và bắt đầu cười.


"Chúng không phải đồ chơi đồ ngốc! Chúng là những đứa con của tôi!!" Mei nói cô điều khiển để kéo một phát minh khác tấn công Katsuki phù hợp với cùng một âm thanh của vụ nổ.




Các trận đánh quay trở lại và pháo cố và có thể nghe thấy tiếng nổ lớn, một số phần cũng bị vứt đi ở đây và ở đó và một số rác đang cháy.


Izuku ngạc nhiên rằng không có nơi cư trú nào gần đó hoặc bất kỳ người nào khác đang đi bộ bị làm phiền bởi vụ nổ và báo cáo hai gremlins.

(gremlin : sinh vật giả tưởng và bị quy là thủ phạm gây rắc rối cho máy móc)

Cậu chỉ thở dài và tận hưởng bài viết của mình, cho đến khi có một vật nhỏ đập vào đầu cậu ấy.


"Ouch." Izuku nói, vật thể không nặng như vậy nhưng nó đủ để khiến cậu đau đầu và thu hút sự chú ý của Katsuki và Mei,hai người nhanh chóng chạy đến chỗ cậu.


"Deku! Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Katsuki hỏi.



"Một cái gì đó đập vào đầu tớ, và nó khiến tôi bị đau đầu." Cậu nói mửa khi cậu ôm đầu.



"Ồ, nó phải là một phần cục cưng của tôi."Mei
nói.



"Đó là lý do tại sao tao nói với mày rằng đồ chơi của mày là những thất bại." Katsuki đã.


"Chà, sẽ không phải là một thất bại nếu cậu không phá hủy chúng!" Mei tranh cãi.



"Chúng sẽ không bị phá hủy dễ dàng nếu chúng không thất bại! "Katsuki lại cãi.



"Tớ nghĩ việc hai cậu la mắng nhau khiến tôi đau đầu hơn những thứ đập vào đầu tớ. Ugh!" Izuku nói và quyết định nằm trên tấm thảm mà cậu đang ngồi.



"Chờ đã? Đây là bao nhiêu? " Mei nói và đưa hai ngón tay của cô ấy cho Izuku.


"Hai, tại sao? Izuku nói.



"Chỉ cần đảm bảo rằng cậu không bị chấn động hay gì đó. Họ nói rằng những cơn đau đầu khiến mức độ ý thức của họ giảm xuống là nguy hiểm. " Mei nói.


"Đừng lo lắng quá, tớ nghĩ tớ ổn. " Izuku nói.



"Tch, chúng ta nên nghỉ ngơi trước. " Katsuki nói ngồi bên cạnh Izuku.



"Vâng, vâng chúng ta nên. Món gì cho bữa ăn nhẹ Bông cải xanh? " Mei nói.


"Nó ở trên túi, cậu có thể chọn bất kỳ món ăn nhẹ nào cậu muốn." Izuku nói.



"Ôi, đồ ngọt. Mei nói khi cô ấy bắt đầu hung hăng trên chiếc túi, nhưng Katsuki giật lấy nó từ cô ấy và bắt đầu hung hăng.




"Tôi trước!" Katsuki nói


"Thật là một quý ông đích thực geez" Mei đảo mắt nói.


"Im đi! Tao chỉ đảm bảo rằng mày sẽ không lấy những gì của tao" Katsuki nói khi cuối cùng hắn cũng lấy ra món ăn nhẹ của mình, được đặt trong một cái vòi màu cam.



"Đây tốt hơn là một chiếc bánh cheeze hoặc tao sẽ giết mày deku chết tiệt." Katsuki nói khi hắn nhìn Izuku.


"Tất nhiên là Kaachan." Izuku nói.



"Làm thế nào cậu có thể làm cho cậu ta một chiếc bánh cheeze ngon như vậy khi cậu ta thậm chí không nói 'cảm ơn' với cậu. Thật là một thằng khốn nạn." Mei đã nói.


"Cái chết tiệt mày nói gì hả mắt kính Google!?"Katsuki trừng mắt nhìn.


"Tôi thực sự nên làm một số máy trợ thính cho cậu! Tôi nghĩ cậu cần chúng." Mei trêu chọc hắn.


"💢💢 Đủ rồi! Mày muốn bị bỏng huh con nhỏ Màu hồng điên rồ!!" Katsuki nói.


"Không nếu tôi đốt cậu trước!" Mei nói.


"Các cậu! Làm ơn... Chúng ta có thể chỉ ăn và có một bữa ăn nhẹ yên bình không? " Izuku nói.



"Tch, Tốt thôi. Nhưng tao sẽ giết mày sau nhỏ màu hồng điên! " Katsuki nói.


"Ngay lập tức trở lại chú chó Pomeranian." Mei nói.



"Ughh!!! Katsuki nói.



Kết thúc hồi tưởng

💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫



GÓC NHÌN THỨ 3


Đó là một buổi trưa lười biếng, đột nhiên Izuku nghe thấy tiếng chuông cửa. Cậu bối rối không biết đó là ai, nhưng cậu vẫn đứng dậy khỏi ghế và đi ra mở cửa.



"Này bông cải xanh!"



Chỉ thấy Mei đang đứng ở ngưỡng cửa và mỉm cười chào cậu.



"Chào Mei, đã lâu không gặp. Vào đi." Izuku vừa nói vừa mời cô ấy. Mei bước vào trong và đi theo Izuku.



"Không phải 'đã lâu rồi' chúng ta gặp nhau vào tuần trước! Và ngoài ra, tốt nhất cậu nên thay đồ đi ~" Mei nói.



"Hả tại sao?" Izuku nhìn Mei nói.



"Chà, tớ phải phỏng vấn một loạt Anh hùng để họ nâng cấp Vật phẩm hỗ trợ và Trang phục và sẽ thật tuyệt nếu cậu đi cùng tớ và gặp họ!" Mei nói và Izuku ngạc nhiên.



"Tớ biết cậu yêu thích anh hùng đến mức nào, hơn nữa, cậu cũng có thể giúp tớ với kỹ năng phân tích của mình!." Mei nói.




"Uhh.." Izuku lo lắng nhìn đi chỗ khác. "Tớ không phải tớ... Ý tớ là ý tớ là... Chuyện-nếu họ không thích tớ thì sao? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu-họ-sẽ hủy tư cách là khách hàng của cậu khi họ tìm thấy Hóa ra cậu có một người bạn không biết gì cả? Điều gì sẽ xảy ra nếu-" Izuku nói khi bày tỏ sự lo lắng của mình.



"Aish! Quá nhiều nếu như!! Nếu tớ là cậu, cậu nên đi thay quần áo trước khi tớ lôi cậu ra khỏi ngôi nhà trông như thế này!" Mei vừa nói vừa nhìn cậu từ đầu đến chân.



"Cậu sẽ không dám." Izuku nói.



"Thử tớ." Mei nhếch mép cười và Izuku không thích điều đó một chút nào.



"Được rồi, tớ sẽ đi lấy quần áo." Izuku nói và đi về phía cầu thang.



"Tuy nhiên, nếu cậu đói, có một chiếc bánh trong tủ lạnh, cậu có thể ăn một ít nếu thích. Chỉ cần đừng chạm vào quả dâu tây là dành cho Kaachan." Izuku hét lên trước khi lên cầu thang và Mei nhếch mép cười khi cô đi vào bếp và mở tủ lạnh. Ánh mắt cô nhanh chóng nhìn thấy chiếc bánh dâu nhỏ nhắn.



"Ồ xin chào cưng~" Cô ấy nói và bắt đầu cười khúc khích.



💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫



Khi Izuku làm xong, họ ra ngoài và đi bộ đến quán cà phê.



"Tớ đã nói với cậu rồi, chỉ cần cậu đồng ý làm trợ lý cho tớ thì cậu sẽ tớ tôi điều hành công ty của Hatsume. Và!, cậu cũng sẽ giống như ông chủ thứ hai của công ty đó! Nhưng cậu luôn từ chối lời đề nghị của tớ chỉ vì tên khốn đó." thằng chồng khốn nạn của cậu." Mei bĩu môi nói.




Izuku cười khúc khích. "Đừng như vậy, cậu biết Kaachan không tệ đến thế mà." Izuku nói.



và Mei nhìn cậu như thể có điều gì đó không ổn xảy ra với cậu. "Cậu chỉ nói thế vì cậu yêu hắn đến điên cuồng thôi." Mei nói và Izuku đỏ mặt.



"C-cái-cái gì!?" Izuku nói.



"Hiểu rồi~" Mei nhếch mép nói.



"Me-Mei!!" Izuku mắng cô ấy và Mei chỉ cười. Sau đó, cô ấy rút điện thoại của mình và bắt đầu nghiêng nó.



"Chúng ta cùng chụp ảnh nhé, chúc mừng nhé." Mei nói và nhanh chóng chụp ảnh cô ấy và Izuku đang đỏ mặt làm nền.



"Này! Tớ chưa sẵn sàng!" Izuku nói.



"Không phải lỗi của tớ bông cải xanh." Mei nói rồi cười khúc khích.



"Mou~" Izuku bĩu môi nói. Mei sau đó gửi bức ảnh cho Katsuki và khi hoàn thành, cô dẫn Izuku đến quán cà phê.



Khi họ bước vào quán cà phê, Mei tìm kiếm những anh hùng mà cô đang gặp và Izuku nhanh chóng phát hiện ra họ.



"Heya các cậu!" Mei chào các anh hùng.



"Chào Mei, lâu rồi không gặp." Một người tóc nâu nào đó nói.



"Ý cậu là gì đã lâu không gặp, tớ mới gặp cậu khoảng 3 ngày trước Urvity-san ~" Mei nói.



"Ồ thôi nào Mei, không sao đâu nếu cậu gọi tớ bằng tên mà cậu biết đấy ~ Chúng ta đã biết nhau kể từ UA." Uraraka nói



"Vâng, vâng chúng ta biết." Mei nói.



"Tớ nhận thấy cậu có bạn đồng hành? Đây có thể là ai?" Iida vừa nói vừa nhìn Izuku, người đột nhiên cảm thấy lo lắng.



"Ồ? Đây là bông cải-kun, bạn thân của tôi!" Mei nói.



"Ừm... Thực ra đó là Izuku Baku-" Izuku cố gắng sửa Mei nhưng Iida đã cắt ngang lời cậu ấy.



"Thật không thích hợp khi đặt biệt danh như Hatsume-san." Iida nói.



"Ôi cái gì thế~ Nhìn kìa, cậu ấy không ngại được gọi là bông cải xanh-kun vì cậu ấy trông giống bông cải xanh dễ thương nhất ở đó!" Mei tuyên bố.



"Ồ, đúng là cậu ấy giống thật đấy." Uraraka nói.



"Vậy tên cậu là Izuku phải không?"



"Hả? Cô biết tên tôi, cô Creati-san à?" Izuku nói.



Creati cười khúc khích. "Momo không sao đâu, cậu cố gắng giới thiệu bản thân sớm hơn để tớ biết nhé." Momo nói.



"Ồ.." Izuku nói.



"Nhưng Mei nói đúng Kero. Cậu trông giống như bông cải xanh dễ thương nhất mà tớ từng thấy Kero."



😅 "Thực ra tôi không phải là bông cải xanh, nhưng... Cảm ơn vì lời khen của cô Frappy-san." Izuku nói.



"Tsuyu ổn mà kero." Tsuyu nói.



"Hãy đến ngồi với chúng tớ, uống trà và ăn bánh ngọt. Chúng tớ rất vui được gặp người bạn thân nhất của nhà phát minh yêu thích của chúng tớ."



"Tớ cũng rất vui được gặp earphonejack, cảm ơn vì lời đề nghị." Izuku nói.



"Không, không, không. Cậu có thể gọi tớ là Jirou, như vậy cũng được và hơn nữa hiện tại chúng tớ không tham gia công việc anh hùng của chúng tớ. Mỗi người trong chúng tớ ở đây đều có một ngày nghỉ." Jirou nói.



"Ồ? Tớ ở đây có ổn không? Tớ không quấy rầy ngày nghỉ của cậu sao?" Izuku nói.



"Vớ vẩn, Mei đưa cậu đến đây nên chào mừng cậu đến đây. Nào, ngồi xuống đi." Momo nói.



"Cảm ơn." Izuku vừa nói vừa ngồi xuống chiếc ghế được đưa cho mình trong khi Mei ngồi cạnh thì thầm.


"Thấy không? Tớ đã nói với cậu rằng họ rất tử tế." Mei nói và Izuku chỉ gật đầu lo lắng.



💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫



sớm



Khi Katsuki làm xong công việc Tuần tra của mình, hắn ngồi trên ghế văn phòng một cách mệt mỏi. Hắn quyết định mở điện thoại ra và thấy mình nhận được tin nhắn từ con nhỏ tóc hồng điên rồ.


🛠🌺CrazyPink

🖇Ảnh đính kèm

💬: Xin chào blasty~

💬: Xem ai là người hẹn hò tối nay của tôi nè~



💢💢 Katsuki rất tức giận khi nhìn thấy bức ảnh, đặc biệt là khi thấy Izuku đang đỏ mặt.



"Tên khốn kiếp đó!" Katsuki vừa nói vừa nhanh chóng nhắn tin cho chồng mình.



🔥💣Kaachan

💬: Tên mọt sách chết tiệt!?

💬: Mày đang làm cái quái gì với nhỏ hồng điên thế!!!?



Anh nhanh chóng nhận được câu trả lời.



💚🥦Deku

💬: Ồ? Tớ xin lỗi tớ đã không nói với cậu
( . _.) 👉👈

💬: Mei vừa đến nhà chúng ta và bất ngờ đưa tớ đi chơi.

💬: Ý tớ là tớ không bận tâm vì dù sao tớ cũng chẳng có việc gì để làm.


🔥💣Kaachan

💬: Hãy nói với tao rằng "cái" con tóc hồng điên đó không đưa mày đến một nơi nào đó mà mày sẽ không thể sống sót!?


💚🥦Deku

💬: Kaachan

💬: Mei vừa đưa tớ đến một quán cà phê và gặp một số anh hùng.


💣🔥Kaachan

💬: Anh hùng nào!?



💚🥦Deku

🖇ảnh đính kèm

💬: Với họ.


Izuku gửi một bức ảnh selfie của Mei sử dụng điện thoại của mình cùng với các anh hùng và Katsuki không vui khi thấy điều này.



🔥💣Kaachan

💬: Tao đến đón mày đây!

💬: và những người đó tốt nhất đừng nói gì về tao nếu không tao sẽ giết chúng nó.



Hắn gửi tin nhắn và không đợi trả lời mà nhanh chóng đứng dậy khỏi chỗ ngồi và thay đồ.



Dù sao thì hắn cũng có một người chồng để đưa về.



Khi thay đồ xong, hắn đi ra khỏi văn phòng và bạn bè đã nhìn thấy hắn.



"Này Bakubro! Cậu sắp về nhà rồi à?" Kirishima nói.



"Vẫn còn sớm, như thường lệ." Kaminari nói.



"Cậu ấy chắc chắn phải có một cuộc hẹn." Sero nói.



Bakugou phớt lờ những kẻ ngốc đó và nhanh chóng lao ra ngoài tòa nhà.


💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫


Trong khi đó, Izuku đang nhắn tin cho chồng và khi nhìn thấy tin nhắn chồng mình sẽ đến, cậu cau mày.



"Hmm? Có chuyện gì vậy Midoriya? Cậu ổn chứ?" Uraraka hỏi.



"Ừ-ừ... tớ ổn. Chỉ là... Chồng tớ nói cậu ấy sẽ đến đón tớ nên..." Izuku nói.



"Đôi khi tớ tự hỏi làm thế nào cậu lại cưới được một người khốn nạn nhưng lại quan tâm như hắn." Mei nói xong ly rượu của mình.



😅 "Tớ cũng không biết." Izuku cười ngượng ngùng nói.



"Đợi đã, cậu có chồng à?" Iida nói.



"Đúng vậy." Izuku nói.



"Điều đó giải thích cho chiếc nhẫn trên ngón tay cậu." Momo nói và Izuku gật đầu.



Jirou đột nhiên cảm thấy rung động trên túi và cô nhìn vào tin nhắn. "Các cậu, chúng ta cần đến phía tây thị trấn. Có một kẻ xấu đang gây náo loạn ở đó." Jirou nói.



"Ồ? Có vẻ như chúng ta phải rút ngắn cuộc gặp này lại." Iida nói.



"Ừ, rất vui được gặp cậu, Midoriya." Uraraka nói.



"Cậu thực sự nên đảm nhận công việc trở thành trợ lý của Mei, Phân tích của cậu thật tuyệt vời khi hỗ trợ các vật phẩm hỗ trợ của chúng tớ." Momo khen ngợi cậu và Izuku cảm thấy vui khi nghe điều đó.



"Tớ sẽ nghĩ về nó." Izuku cười ngượng ngùng nói.



Ngay sau đó, họ đi ra ngoài quán cà phê và nói lời tạm biệt.



"Thấy chưa? Tớ đã nói với cậu rằng cậu nên chấp nhận lời đề nghị của tớ. Tâm trí của cậu thật tuyệt vời và nó thực sự sẽ giúp tớ điều hành công ty." Mei nói.



"Mei, tớ luôn ở đây bất cứ khi nào cậu cần sự giúp đỡ của tớ và tớ sẽ luôn giúp đỡ cậu trong việc phân tích bất cứ khi nào cậu cần. Về mặt kỹ thuật, tớ giống như trợ lý của câui nhưng không phải là quan chức đó, cậu biết đấy..." Izuku nói.



"Tớ giống như... một người On Call Analytics. Bạn có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào bạn cần. Giống như khi y tá gọi Bác sĩ là anh ấy/cô ấy cần sự giúp đỡ của Bác sĩ, nhưng Bác sĩ không ở lại phòng khám. bệnh viện, phòng khám hoặc luôn ở bên bệnh nhân." Izuku giải thích.
*On Call Analytics : là cụm từ để chỉ các hoạt động nhầm phân tích theo dõi hiệu suất cuộc gọi khách hàng.*




"Ồ, tớ đoán là cậu đúng." Mei nói và Izuku mỉm cười.



"Vậy? Khi nào Blasty sẽ đón bạn?" Mei nói và Izuku nhanh chóng kiểm tra điện thoại.



"Tớ không biết, cậu ấy không nhắn tin cho tớ. Cậu ấy chỉ nói sẽ qua đây thôi." Izuku nói.



"Tớ hiểu rồi. Vậy thì, tớ sẽ đi trước vì tớ không muốn gặp Blasty đó, nếu không chúng tớ sẽ giết nhau." Mei nói.



Izuku cười ngượng ngùng. "Tớ biết, tớ thực sự lo lắng về điều đó." Izuku nói.



"Được rồi Bông cải-kun, tớ sẽ đi trước. Hãy nhắn tin cho tớ nếu cậu về nhà và chăm sóc bản thân tốt nhé." Mei vừa nói vừa hôn lên má Izuku trước khi vẫy tay tạm biệt và phóng đi.



"Bảo trọng." Izuku nói rồi vẫy tay tạm biệt và mỉm cười. Cậu đã quen với việc Mei hôn vào má cậu một cách thân thiện, vì đó chính là tình bạn của họ.



Izuku kiểm tra lại điện thoại xem có nhận được tin nhắn nào từ chồng không thì đột nhiên cảm thấy miệng mình bị ai đó bóp chặt. Cậu hoảng sợ và hoảng sợ nên nhanh chóng thúc khuỷu tay vào người đàn ông đó là ai và quay lại định đá anh ta nhưng cậu thấy chồng mình đang ôm bụng rên rỉ đau đớn.



Izuku ngạc nhiên.



"Kaachan!" Izuku lo lắng nói khi giúp chồng mình.



"Tớ rất xin lỗi, tớ không biết đó là cậu... Tớ xin lỗi..." Izuku nói với vẻ có lỗi.



"Tao không sao, đòn tấn công yếu đuối đó của mày chẳng là gì cả! Mày tấn công như một con ruồi vậy." Katsuki nói.



"Nhưng Ruồi rất nhanh, cậu biết đấy. Ngay cả Saitama, một trong những người nhanh nhất và mạnh nhất được biết đến trong thế giới Anime, thậm chí còn không thể giết được một con ruồi." Izuku cãi lại.


💢💢 "Tên khốn đó là ai vậy hả!? Mày đang phản bội tao đấy à đồ khốn!?" Katsuki vừa nói vừa nhéo má Izuku.



"Waachan~ Anh ấy là một nhân vật anime, một nhân vật Anime!!" Izuku tự vệ.



"Vậy chuyện vừa rồi là gì hả!?Nhỏ tóc hồng đó vừa hôn mày một cái và chưa kể hôm nay mày đã hẹn hò với con nhỏ ấy!, Mày căng thẳng quá đấy à!!" Katsuki nói với ánh mắt đầy chết chóc nhìn Izuku.



"Kaachan! Mei luôn như vậy, cô ấy chỉ hôn lên má tớ một cách thân thiện thôi. Có chuyện gì vậy? Cậu cũng làm vậy khi còn nhỏ, nên đó chỉ là cảm giác thân thiện của tình bạn thôi." Izuku cãi lại.



"Đừng có so sánh nụ hôn của tao với nhỏ tóc hồng đó! Của Tao khác và tốt hơn!!" Katsuki cãi lại.



"Hả? Thế nào thì tốt hơn?" Izuku nói và Katsuki cảm thấy khó chịu nên thay vì tranh cãi, hắn nghiêng người về phía trước và hôn lên môi Izuku. Izuku đỏ mặt giận dữ.



Khi Katsuki lùi ra, hắn nhìn vào đôi mắt xanh xinh đẹp đó và Izuku nhìn vào đôi mắt đỏ của Katsuki khiến cậu tan chảy.



"Thấy chưa? Mặt mày đỏ bừng, vẻ mặt như thể mày đã sẵn sàng đầu hàng vậy." Katsuki nhếch mép.



"Tao đã nói với mày rằng nụ hôn của tao tốt hơn." Katsuki nói.



và điều đó càng khiến Izuku đỏ mặt hơn. Cậu tinh nghịch đánh vào ngực Katsuki và quay mặt đi. "Im đi!" Izuku nói.



Izuku biết rằng nụ hôn của Katsuki đã tuyệt hơn,cái chạm của hắn, những cái ôm của hắn, cử chỉ ngọt ngào của hắn đối với cậu đều tuyệt vời hơn nhiều. Cậu ấy đã biết điều đó rồi.



"Tch, dù sao thì. Mày có đói không? Tao thì lười nấu nướng còn mày thì nấu quá dở. Thay vào đó mày có muốn đi ăn ở đâu đó không?" Katsuki hỏi khi rời khỏi Izuku nhưng vẫn nắm tay Izuku.



"Uhm... Chúng ta có thể ăn vài món ăn đường phố. Tớ nhớ những món đó lắm." Izuku nói.



"Trong tất cả những nơi chúng ta có thể ăn, mày muốn ăn đồ ăn đường phố chết tiệt!?" Katsuki càu nhàu.



"Được rồi, lần này chúng ta sẽ ăn vài món ăn đường phố chết tiệt." Katsuki nói và bắt đầu tay trong tay với Izuku.


Izuku cười khúc khích.



"Có chuyện gì mà buồn cười thế hả đồ ngốc!?" Katsuki nói.



"Tớ chỉ... Cậu không muốn tớ ăn mì cốc nhưng cậu lại đồng ý ăn thức ăn đường phố." Izuku nói.



"Bởi vì tao sẽ không để mày bỏ 1000 gram muối vào tô mỳ chết tiệt của mày để hủy hoại thận của mày. Rốt cuộc, tao là loại chồng gì nếu để nửa kia của mình ăn những thứ ngu ngốc." Katsuki nói và Izuku ngạc nhiên khi nghe điều đó nhưng lại cảm thấy vui mừng.



"Đúng vậy, Kaachan quả là một người chồng tuyệt vời." Izuku mỉm cười nói và Katsuki nhìn chồng mình.



"Chết tiệt, nó dễ thương quá. Mình muốn ăn nó chết tiệt." Katsuki nghĩ.



"Đừng cười nữa đồ ngốc!" Katsuki cãi lại.



"Heh~ Kaachan!!" Thay vào đó Izuku bĩu môi nói.



Tối hôm đó, cả hai cùng nhau thưởng thức đồ ăn đường phố và vui vẻ nắm tay nhau về nhà.




———————————————————————————
Cảm ơn bạn đã đọc
Hy vọng bạn sẽ thích nó ฅ(♥ω♥)ฅ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro