Chapter 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

GÓC NHÌN THỨ 3

Hồi tưởng

Đó là ngày mà Katsuki và Mei sẽ tham gia kỳ thi tuyển sinh ở UA. Izuku chỉ đi cùng hai người đến UA và Mei đang nói với cô ấy những phát minh khác nhau mà cô ấy muốn tạo ra để gây ấn tượng với Powerloader.

"Tớ chỉ thực sự muốn gây ấn tượng với anh ấy đủ để anh ấy quảng cáo những đứa con của tớ với thế giới!!" Mei vui vẻ nói.


"Tớ chắc chắn Powerloader-san sẽ rất ấn tượng với công việc của cậu Mei." Izuku đã nói.


"Nếu nó không nổ. Dù sao thì tất cả những thứ được gọi là "em bé" của mày đều bùng nổ. " Katsuki nói.


"Ít nhất thì bàn tay của tôi không được tạo ra từ những vụ nổ. Tuy nhiên, tôi tò mò, làm thế nào để cậu thủ dâm với loại bàn tay đó hả? " Mei nói cười ne mép.


Cả Izuku và Katsuki đều đỏ mặt vì xấu hổ khi nghe từ cô ấy sử dụng.


"Con đĩ điên rồ chết tiệt!! Cái quái gì vậy!?" Katsuki nói ngạc nhiên trước những gì Mei vừa nói.

"Cái gì~? Đừng nói với tôi rằng cậu chưa bao giờ làm điều đó trước đây~? Ồ, đúng vậy, cậu không thể. Bởi vì nếu cậu làm vậy, dương vật của cậu có thể phát nổ." Mei nói cười ne mép.


"Mày bị cái quái gì vậy!? M-Mày con nhỏ chết tiệt!!" Katsuki nói, hắn kéo Izuku lại gần hắn."


"Tao đã nói với mày mọt sách, chúng ta nên đưa cô ấy vào bệnh viện Pschiatric khi chúng ta có cơ hội! " Katsuki nói.

"Kaachan..." Izuku nói.

"Nếu tớ được nhận vào đó, tớ cũng muốn cậu được nhận vào đó. Đối với tớ, có vẻ như cậu cũng cần một liệu pháp Quản lý Sự tức giận." Mei đã nói.


"Hmmm, tớ hơi đồng ý với Mei-chan với điều này. Izuku đã nói.


"Đồ phản bội! Katsuki nói với Izuku, người mỉm cười và giơ tay đầu hàng.


"Tao sẽ không tham gia vào một Học viên Tâm thần chết tiệt nào đó! Người nên đặt ở đó là hai bạn. Một người có mái tóc màu hồng điên rồ, và người kia là một mọt sách ngu ngốc! " Katsuki nói.


"Và một người Pomeranian giận dữ có hình dạng giống như một con người nhưng sâu bên trong là một con chó." Mei nói.

💢

💢

💢

"Đó là con đĩ điên rồ!! Katsuki nói và hắn chuẩn bị tấn công Mei, người nhanh chóng bỏ chạy cười.


"Chúc may mắn với kỳ thi Mei!" Izuku hét lên.


"May mắn luôn ở bên cạnh tôi Bông cải-kun!" Mei hét lại khi cô ấy đi vào trong UA.


Mặt khác, Katsuki và Izuku dừng lại trước cổng. Katsuki càu nhàu một số lời nguyền rủa rằng hắn sẽ giết Mei sau đó và Izuku chỉ nhìn hắn với một biểu hiện của 😅

Izuku nhìn vào tòa nhà trước mặt họ và cậu nở một nụ cười buồn bã trong khi Katsuki nhìn Izuku. Hắn biết ước mơ của Izuku là được học trường này như thế nào và hắn biết lý do tại sao Izuku sẽ không đạt được ước mơ đó nữa.


Hắn biết rằng hắn đã phá vỡ tinh thần và động lực của Izuku để bước vào ngôi trường mơ ước mà cậu ấy luôn mong muốn.


"Không quá muộn mày biết đấy...." Katsuki nói và Izuku ngạc nhiên.



"Mày vẫn có thể vào." Katsuki nói nhìn đi chỗ khác, Izuku chỉ nhìn chằm chằm vào hắn nhưng cậu lắc đầu và mỉm cười.



"Cậu nên đi, cậu không muốn đến muộn phải không?" Izuku nói.



"Ừ..." Katsuki trả lời.


"Và Kaachan...." Izuku nói và Katsuki nhìn cạu. Izuku sau đó trao một nụ hôn lên má cho Katsuki, người đỏ mặt.


"Chúc may mắn."Izuku nói với một nụ cười trước khi cậu ấy chạy đi mất. Katsuki quá đóng băng để nói, và khi hắn thức dậy từ giấc mơ ngày hôm đó, hắn mỉm cười và chạm vào má nơi Izuku vừa hôn.


💭"Nó ấm áp chết tiệt, mọt sách chết tiệt đó!"Katsuki nghĩ.


Vào cuối ngày, Katsuki đã cố gắng hết sức để trở thành người giỏi nhất. Hắn không muốn lãng phí nụ hôn may mắn mà Izuku vừa trao cho hắn sau tất cả.


💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫


Chuyển sang cảnh tiếp theo


Izuku chỉ đang đi bộ trong Thành phố mà không có điểm đến trong tâm trí. Cậu không thực sự nghĩ mình muốn đi đâu hay nên làm gì.


Trong thời gian cậu vẫn muốn trở thành một anh hùng, cậu luôn đuổi theo các anh hùng và cảnh chiến đấu của họ để phân tích họ và bắt đầu viết vào sổ phân tích của mình. Nhưng hôm nay, cậu biết rằng cậu đã từ bỏ việc trở thành một anh hùng và đó là một giấc mơ mà cậu sẽ không thể đạt được.



Cậu nghĩ về những điều cậu muốn làm, hoặc muốn thử nhưng không có gì xuất hiện trong đầu cậu ngoại trừ khái niệm trở thành Anh hùng.


Cậu thở dài và quyết định lấy thứ gì đó để uống. Nhưng đột nhiên cậu cảm thấy điện thoại của mình rung. Cậu nhấc điện thoại ra khỏi túi và thấy rằng chính Katsuki đã nhắn tin cho cậu.



Từ Kaachan:

📱💬: Mày đang ở đâu?

📱💬: Mày không có nhà.

📱💬: Mày đang đi đâu vậy mọt sách!?

Izuku thở dài và quyết định trả lời Katsuki.

Từ Deku:

📱💬: Tớ chỉ đang đi dạo quanh thị trấn.

📱💬: Tớ sẽ về nhà ngay bây giờ

📱💬: Cậu có muốn gì không?


Từ Kaachan

📱💬: Hãy đi đến khu trò chơi điện tử.

Từ Deku:

📱💬: Hả?

📱💬: Đến trò chơi điện tử?

📱💬: Tớ chưa bao giờ là một trước đây.

📱💬: Nó ở đâu?

Katsuki, người đọc tin nhắn đã đọc lại tin nhắn lặp đi lặp lại cho đến khi nó chìm vào não hắn rằng Izuku chưa bao giờ đến một trò chơi điện tử trước đây.


Sau đó, hắn nhận ra rằng Izuku không có nhiều bạn bè vì hắn và do đó Izuku không bao giờ làm điều gì đó mà bạn bè làm để đi chơi, như đi đến một trò chơi điện tử.


💭"Đây là tất cả lỗi của mày."Lương tâm của hắn nói với hắn và Katsuki chỉ càu nhàu đáp lại và quyết định trả lời Izuku.



Từ Kaachan:

📱💬: Tao sẽ gửi cho mày địa điểm

📱💬: 🖇vị trí đính kèm

📱💬: Gặp tao ở đó.


Từ Deku:

📱💬: Hôm nay tớ không mang theo tiền.

📱💬: Nếu cậu ở trong nhà tớ, ví của tớ được đặt trong ngăn trên TV. Đó là một chiếc ví PresentMic.

📱💬: Cậu có thể lấy nó và mang nó đến được không

📱💬: Tớ sẽ gặp cậu ở khu giải trí.


Từ Kaachan:

📱💬: Được thôi

Nhưng Katsuki không lấy ví và chỉ đi gặp Izuku. Izuku không cần phải chi bất kỳ khoản tiền nào nếu Katsuki ở xung quanh, sau khi Katsuki biết Izuku đã cực khổ như thế nào.

Đủ để cậu từ bỏ ước mơ đến UA và tìm ít nhất 3 công việc và tự mình làm việc quá sức cho đến khi cậu bất tỉnh.

💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫


Khi họ gặp nhau.


"Oi mọt sách, đi thôi!" Katsuki nói khi hắn nhanh chóng kéo Izuku vào bên trong khu giải trí.


"Cái g-! Kaachan!" Izuku nói nhưng cậu chỉ để Katsuki kéo cậu vào trong khu giải trí.


Khi họ ở bên trong, Izuku đã rất ngạc nhiên khi thấy nhiều máy móc và trò chơi mà họ có thể chơi.


"Wow, vậy đây là những gì một khu trò chơi điện tử trông như thế nào. Nó tốt hơn nhiều so với những thứ mà tớ đọc ở mangga hoặc xem trong phim." Izuku
nói.


"Tch, đó là một trò chơi điện tử nhàm chán."Katsuki nói.


"Heh!? Nếu nó nhàm chán tại sao Kaachan lại muốn ở đây? " Izuku hỏi.


"Hãy chơi một cái gì đó! Ở đó" Katsuki nói và chỉ một cái máy mà họ có thể chơi.

"Nhưng tớ chưa bao giờ chơi cái này trước đây...." Izuku nói.


"Tch, tao sẽ chỉ cho mày cách chơi trước sau đó chúng ta có thể chơi. Tao vẫn còn một số đồng xu từ những lần trước tao đến đây vì vậy hãy sử dụng chúng." Katsuki nói khi hắn rút ra một số đồng xu và đặt nó vào máy.


Hắn bắt đầu thể hiện cách chơi và khi Izuku nghĩ rằng cậu hiểu nó,cậu chơi với Katsuki.


"Awe~ Kaachan tớ đã thua..." Izuku nói.


"Không sao đâu, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên của mày. Có muốn thử lại không? " Katsuki nói.

"Ừ! Và lần này tớ sẽ đánh bại cậu!" Izuku đã nói.


"Lên nào mọt sách! Katsuki nói.


Và vào cuối trò chơi Izuku đã đánh bại Katsuki, người không thể tin rằng hắn vừa thua trò chơi trước Izuku.


"Này! Kaachan, tớ thắng!!" Izuku nói một cách hạnh phúc với một nụ cười, và thấy rằng Nụ cười đó xứng đáng với Katsuki.



💭" Tao không ngại thua trò chơi chỉ để thấy nụ cười tàn nhang đó." Katsuki nghĩ.


"Kaachan?"


"Mày thắng trong trò chơi này mọt sách, chúng ta cũng thử các trò chơi khác thì sao?"



"Ồ! Tớ thích điều đó!" Izuku nói và Katsuki đã kéo Izuku đến những cỗ máy khác.


Cuối cùng họ đã chơi nhiều trò chơi và có cuộc thi vui vẻ và thân thiện với nhau và cuối cùng họ đã có đủ vé để mua một mức giá.


"Vậy mọt sách? Chúng ta có đủ vé. Mày muốn nhận giải thưởng nào? " Katsuki hỏi.


"Hê? Ừm... Tớ thực sự không cần một giải thưởng mà cậu biết đấy. Cậu chỉ có thể chọn bất cứ thứ gì cậu muốn Kaachan."


"Mọi sách, tao hỏi mày phải không? Vậy nên trả lời tao."


"Nh-nhưng... Izuku cố gắng tranh cãi.


"Không nhưng, chỉ cần chọn mọt sách!" Katsuki nói và Izuku nhìn xung quanh giải thưởng có sẵn và nhiều trong số đó là những vật phẩm liên quan đến anh hùng mà cậu không muốn vào lúc này.


Vì vậy, cậu chọn một vật phẩm không liên quan đến anh hùng nhưng cả hai đều có thể sử dụng nó. Nó thực sự là một trò chơi mà cả hai đều có thể chơi ở nhà và một số bộ điều khiển.


Sớm.

Izuku đang mang giải thưởng khi đi dạo với Katsuki. Sau đó, cậu nhận ra rằng cậu đã không tiêu bất kỳ khoản tiền nào hôm nay vì cậu không mang theo bất kỳ khoản tiền nào, và Katsuki là người chủ yếu trả tiền cho toàn bộ thời gian đó.


"Kaachan! Tớ quên mất hôm nay tớ đã không tiêu tiền! Tại sao cậu không mang ví của tớ!?"



"Tch, không thể tìm thấy thứ rác rưởi đó. Và, mày không cần phải tiêu số tiền đã cực khổ chết tiệt của mình! Tao là người đã mời mày, phải không? Vì vậy, hãy quên đi mọt sách đó" Katsuki nói.


"Nh-Nhưng Kaachan..."Izuku cố gắng tranh luận nhưng Katsuki ngăn cậu.



"Không nhưng, chỉ cần quên nó đi mọt sách!"
Katsuki nói và Izuku nhìn xuống cảm thấy bị đánh bại và tội lỗi.


Giữa họ im lặng cho đến khi Izuku bắt đầu nói chuyện trở lại. "Vậy..., T-tại sao bạn lại muốn đ-đi đến trò chơi điện tử hôm nay?"



"Tại sao? Chúng ta không thể? " Katsuki hỏi.


"Không-không... đ-đó là không-không...." Izuku nói nhưng hắn chỉ giữ im lặng và hắn rất vui vì họ đã đi đến khu trò chơi cùng nhau. Hắn thích điều đó.


"Tao đã vượt qua kỳ thi, với điểm số cao nhất" Katsuki nói rõ ràng.

Lúc đầu, Izuku bối rối về những gì Katsuki đang nói, cho đến khi cậu nhớ lại kỳ thi tuyển sinh ở UA. Cậu mỉm cười với Katsuki và nhìn hắn với đôi mắt xanh lấp lánh đó.


"Wow! Tớ biết Kaachan có thể làm được mà . Kaachan thật tuyệt vời của bạn!Chúc mừng cậu" .


"Tất nhiên là tao đã làm được nó mọt sách." Katsuki nói.


"Tớ biết... Điều này kêu gọi một lễ kỷ niệm Kaachan. Tớ sẽ nướng bánh Dâu tây yêu thích của cậu thì sao hmm? " Izuku đã nói.



"Tch, tao không thích đồ ngọt mọt sách."


"Nhưng cậu luôn ăn chúng bất cứ khi nào tớ nướng chúng."


"Mày nướng chúng với mục đích ăn uống, nếu mày nướng chúng để trưng bày thì nó sẽ bị lãng phí. Ngốc."



"Được rồi, tớ nghĩ tớ vẫn sẽ nướng nó cho cậu Kaachan! Thôi nào! " Izuku nói và lần này cậu là người kéo Katsuki và bắt đầu chạy.


Và lần này, Katsuki không bận tâm.

kết thúc hồi tưởng


💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫

GÓC NHÌN THỨ 3

Đã đến giờ ăn trưa và Katsuki quay trở lại văn phòng của mình. Hắn cởi bỏ thiết bị và mặt nạ khi đặt nó sang một bên và bước đến chiếc ghế văn phòng của mình, ngồi xuống một cách thoải mái và nghỉ ngơi.

Hắn thở dài mệt mỏi khi mắt nhìn vào chiếc máy tính xách tay đang mở đang đặt trên bàn một cách ngây thơ.

Hắn rên rỉ khó chịu khi thấy mình vẫn còn việc phải làm nên bắt đầu làm việc và sửa chữa mọi thứ trên máy tính xách tay của mình.

Một lúc sau, hắn nghe thấy tiếng gõ cửa và cánh cửa mở khi Kaminari bước vào văn phòng của hắn.

"Yo Bakugou, đây là báo cáo mà cậu muốn chúng tớ cung cấp cho cậu về nhân vật phản diện mà chúng ta gặp phải vào tuần trước." Kaminari vừa nói vừa đưa tờ giấy cho Katsuki, người đã lấy nó và đọc một ít.

"Tch, Deku chắc chắn sẽ vui vẻ phân tích chuyện này." Katsuki vô thức nói.

"Deku? Đó có phải là tên người phân tích bí mật của cậu không!?" Kaminari hào hứng nói.

"Trời ạ! Tại sao chúng ta không thể gặp được thiên tài này?"

"Im đi đồ ngốc! Và bước ra khỏi văn phòng chết tiệt của tao. Mày sẽ nhận được bản phân tích sau 3 ngày." Katsuki nói.

"Hể!? 3 ngày? Nhưng... Cậu thường đưa chúng vào ngày mai à? Có chuyện gì xảy ra vậy?" Kaminari nói.

"Không phải việc của mày. Bây giờ mày có thể tự do ra ngoài." Katsuki nói.



💭"Deku đang ở với mụ phù thủy đó và cậu ta sẽ không về nhà cho đến khi buổi trình diễn thời trang chết tiệt đó kết thúc. mụ phù thủy ngu ngốc, tại sao cô ấy lại cần mang Deku đi cùng khi mà cô ấy có thể chọn bất cứ ai nhưng sao cứ lại là Deku!? Bà phù thủy già chết tiệt đó! mụ ta! luôn cướp chồng của mình!" Katsuki bực bội nghĩ.

"Cậu thật ác ý Katsuki~ Tớ chỉ muốn hỏi cậu có muốn ăn trưa với chúng tớ không~" Kaminari nói.

"Không, bây giờ ra ngoài đi. Tao không muốn phải đối mặt với sự khó chịu của mày" Katsuki nói.

"Lần sau tớ nên đưa Kiri đến và bảo cậu hỏi cậu. Có lẽ điều đó sẽ khiến cậu đồng ý." Kaminari nói.

"Im đi cái mặt Dunce! Tao đang bận và tao có việc quan trọng phải làm. Vì vậy, tốt nhất là mày nên biến khỏi văn phòng của tao nếu không tao sẽ cho mày nổ tung." Katsuki đe dọa Kaminari.

"Đừng lo, tớ sẽ gọi Kiri thay thế." Kaminari nói khi bước ra khỏi cửa.Anh đột nhiên nghe thấy một tiếng nổ và thật may là anh đã dùng cánh cửa làm lá chắn.

"Đừng gọi bất cứ ai mà mày đã nghe thấy tao Đồ ngốc Pikatchu!! Tao sẽ giết mày nếu mày làm vậy." Katsuki đe dọa anh.

Kaminari gật đầu và bắt đầu bước đi. "Trời ạ, cậu ấy lại có tâm trạng đó nữa. Mình tự hỏi chuyện gì xảy ra vậy?" Kaminari nói.

Anh và các anh hùng khác nhận thấy Katsuki bồn chồn hơn, luôn la mắng họ nhiều hơn bình thường, làm việc quá sức và đôi khi họ thấy hắn liếc nhìn điện thoại như đang chờ đợi điều gì đó nhưng hắn luôn có vẻ mặt thất vọng vì vậy dù hắn đang chờ đợi điều gì, nó không bao giờ đến.


"Các bạn, Bakugou lại có tâm trạng đó nữa rồi." Kaminari nói khi đi đến chỗ những người khác.

"Thật sự?" Sero nói.

"Vậy thì chúng ta nên làm việc chăm chỉ." Jirou nói.

"Tớ vẫn không biết lý do đằng sau tâm trạng đó là gì." Kirishima nói.

"Tớ tưởng cậu ta đã kể cho cậu mọi chuyện rồi chứ?" Sero nói.

"Anh bạn, không phải tất cả. Tớ biết Bakubro cũng có bí mật của riêng mình và tớ đánh giá cao điều đó, tớ cũng có bí mật của riêng mình, cậu biết đấy." Kirishima nói.

"Cậu không có bí mật gì cả." Mina nói.

"Chà, không phải bí mật nặng nề đâu. Chỉ vừa đủ thôi. Nhưng Bakubro thì khác, cậu biết đấy. Cậu ta luôn bí ẩn và khi cậu hỏi cậu ấy, cậu ấy chỉ la vào mặt cậu." Kirishima nói.

"Không phải với cậu. Hai cậu rất thân thiết." Shinsou vừa nói vừa nhấp một ngụm cà phê.

"Có lẽ vậy. Nhưng dù vậy, tớ vẫn không hiểu tại sao cậu ấy lại có những ngày có tâm trạng 'như vậy', cậu biết đấy." Kirishima nói.

"Chắc là kỳ kinh nguyệt của cậu ta." Kaminari nói.

"Con trai không có kinh Kaminari." Momi nói.

"Ồ?...Ồ vâng! Tớ quên mất." Kaminari cười nhẹ nói.

"Đồ ngốc." Jirou vừa nói vừa đảo mắt.

"Này!!" Kaminari nói.

"Chà, nếu Bakugou lại có tâm trạng đó nữa. Chúng ta không nên chọc giận cậu ấy nữa. Giống như lần trước, cậu ấy đã bắn kaminari ra ngoài cửa sổ. May là tớ quá nhanh để bắt được cậu ấy bằng một cuộn băng nếu không cậu sẽ ngã xuống mặt đất cứng." Sero nói.


"Ừ... Tớ không biết ngày hôm đó cậu ấy sẽ có tâm trạng 'như vậy'." Kaminari nói.

"Nhưng lý do đằng sau nó vẫn còn là một điều bí ẩn. Tớ cũng khá tò mò." Mina nói.

Và những người còn lại cũng tò mò, nhưng họ thực sự không thể hỏi Katsuki lý do đằng sau việc đó vì họ sẽ bị la mắng hoặc tệ nhất là bị chỉ trích. Thế là họ bỏ qua chủ đề này và chỉ nói chuyện khác.

Mặt khác, Katsuki hành động như vậy vì biết Izuku không có nhà. Khi hắn trở về nhà, không ai chào đón hắn hay hôn lên má hắn, điều đó khiến hắn khó chịu.

Không ai chuẩn bị nước ấm cho hắn tắm (mặc dù hắn không cần nhưng chỉ một hành động đơn giản như thế cũng sẽ khiến hắn cảm thấy có ai đó quan tâm đến mình), không ai làm đồ ngọt cho hắn và ngôi nhà cảm thấy thật trống trải và trống vắng. im lặng.

Quá yên tĩnh.

Khi làm bữa tối, hắn luôn làm cho hai người nhưng sau đó hắn nhớ ra rằng mẹ hắn đã trộm deku của anh nên hắn chỉ gói lại đồ ăn và để dành cho phần còn lại vào ngày hôm sau, hoặc đôi khi hắn chỉ bỏ bữa tối và nhanh chóng đi ngủ. giường.

Hắn khó ngủ, trằn trọc một mình. Hắn còn ôm gối cho chồng ngủ nhưng vẫn không được như cũ nên hắn gọi điện cho chồng.

Một vài tiếng chuông và Điện thoại trả lời, đó là một cuộc gọi video và người đầu tiên anh nhìn thấy là mẹ anh. Hắn trừng mắt.

Katsuki

🎥📞📲: Mụ già khốn kiếp!? Tôi không gọi cho bà!

🎥📞📲: Tôi đặc biệt gọi vào điện thoại của Deku.

Mitsuki

🎥📞📲: Bà đây cũng buồn đấy, thỉnh thoảng mày nên gọi cho mẹ thằng nhóc này !


Katsuki

🎥📞📲: Tôi không quan tâm đến sự tồn tại chết tiệt của bà Mụ già!

🎥📞📲: Bây giờ Deku ở đâu?

Mitsuki quay camera và Katsuki có thể thấy Izuku đang ngủ say trên ghế dài.

Mitsuki

🎥📞📲: Hôm nay thằng bé làm việc chăm chỉ và  thực sự là một người giúp đỡ rất nhiều.

🎥📞📲: Mẹ thật may mắn khi có được một người con rể như cậu ấy.

🎥📞📲: Như mày thấy, chồng mày đang ngủ.


Katsuki

🎥📞📲: Chết tiệt

🎥📞📲: và tại sao bà lại để cậu ấy ngủ trên một chiếc ghế dài chết tiệt vậy hả!?

Mitsuki

🎥📞📲: Cậu ấy khámệt rồi.

🎥📞📲: và~

🎥📞📲: Mẹ có thể gọi người đến chạm vào chồng mày và đưa thằng bé lên giường~


Katsuki

💢

💢

🎥📞📲: Sao bà dám thế

Mitsuki

🎥📞📲: *cười khúc khích

🎥📞📲: Thật tốt khi mày gọi điện khi nhớ chồng nhỉ....


Katsuki:

🎥📞📲: *Đỏ mặt

🎥📞📲: TÔI KHÔNG NHỚ CẬU TA BÀ GIÀ!!

Mitsuki

🎥📞📲: Mày thật sự là một kẻ nói dối dở tệ.

🎥📞📲: Một lần mày nên thành thật với trái tim mình.


Katsuki

🎥📞📲: CÂM ĐI MỤ GIÀ!!.

Izuku nghe thấy tiếng hét và tỉnh dậy. "Kaachan?" Cậu vừa nói vừa ngồi dậy dụi dụi mắt.

Mitsuki đưa điện thoại cho Izuku. "Anh hùng của con đang gọi cho con vì thằng nhóc nhớ con đấy." Mitsuki nói.

Katsuki

🎥📞📲: Không!

🎥📞📲: Tao gọi vì tao chỉ muốn đảm bảo rằng Deku mày còn sống.

🎥📞📲: Mụ phù thủy có thể giết chết mày.

Izuku cười khúc khích.

Deku

🎥📞📲: Cảm ơn vì đã gọi tớ Kaachan (∵∩⌣∩∵)


Katsuki

🎥📞📲: Đúng vậy, mày không nên ngủ trên chiếc ghế dài chết tiệt đó.

🎥📞📲: Mày đã ăn tối chưa?

Deku

🎥📞📲: Chưa, Nhưng tớ hơi mệt.

🎥📞📲: Tớ nghĩ tớ sẽ đi ngủ


Katsuki

🎥📞📲: Mày không nên làm thế đâu!

🎥📞📲: Bữa tối mày cần ăn ít nhất một chút Deku.

🎥📞📲: Nếu không tao sẽ giết mày.

"Nghe này nhóc Izu-chan của tôi~, dù sao thì sức khỏe của con vẫn luôn quan trọng." MItsuki nói.

"Dì không định ăn tối à?" Izuku nói.

"Hôm nay mẹ đã đi ăn với một số khách hàng của chúng ta rồi. Họ mời mẹ đi ăn ở nhà hàng sang trọng này và mẹ định mời con, nhưng con đang ngủ trưa và mẹ không muốn làm phiền con." Mitsuki nói.

"Ồ, không sao đâu dì." Izuku nói.

"Vậy thì, mẹ để con ở đây nói chuyện với thằng nhóc của tôi. Nếu con cần mẹ, mẹ sẽ ở ngay cạnh nhà con yêu." Mitsuki nói và hôn lên má Izuku khi cô bước đi.

Katsuki không vui khi thấy điều đó.

Katsuki:

💢

💢

🎥📞📲: MỤ GIÀAAA!!

Mitsuki:

🎥📞📲: Tạm biệt nhóc.


Katsuki rên rỉ khó chịu.

Deku

🎥📞📲: Thực sự cậu không nên gọi cô ấy là mụ phù thủy.

🎥📞📲: Cô ấy rất tốt bụng, ngọt ngào và xinh đẹp, cậu biết đấy.


Katsuki:

🎥📞📲: Vẫn là bà già.

🎥📞📲: còn mày, mày cần ăn. Đi kiểm tra tủ lạnh hay gì đó đi.

Izuku gật đầu rồi đi kiểm tra tủ lạnh và thấy còn một ít thức ăn thừa.

Deku

🎥📞📲: Chắc là đồ thừa của dì.

🎥📞📲: Tớ sẽ hâm nóng lại thôi.


Cậu vừa nói vừa đặt điện thoại vào một chỗ và làm việc hâm nóng lại thức ăn.

Deku:

🎥📞📲: Thế à? Ngày hôm nay của cậu thế nào Kaachan?


Katsuki

🎥📞📲: Bình thường thôi.

🎥📞📲: Tao đã chiến đấu với một tên phản diện chết tiệt....

Katsuki bắt đầu kể về ngày của mình và Izuku chỉ lắng nghe, cậu ấy cũng kể về ngày của mình với Katsuki. Họ tiếp tục nói chuyện cho đến khi cả hai đều cảm thấy mệt mỏi và ngủ cùng nhau.

Điều quan trọng ở đây là Katsuki có thể nghe và thấy Izuku đang ổn và Izuku cũng vậy. Dù sao thì cả hai cũng không thể ngủ nếu không nhìn thấy hoặc nghe thấy giọng nói của nhau.

-------------------------------------------------- ----————

Cảm ơn vì đã đọc

Hy vọng bạn thích ฅ(♥ω♥)ฅ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro