Chapter 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


GÓC NHÌN THỨ 3

Izuku đi về phía cơ quan Dynamite mang theo một hộp cơm trưa hơi nặng đối với cậu. Sau đó cậu dừng lại trước cơ quan và nhìn vào nó.



💭"Đó là một cơ quan rất lộng lẫy và nổi tiếng. Có rất nhiều anh hùng làm việc trong cơ quan này và tất cả họ đều do Kaachan lãnh đạo." Izuku nghĩ khi nhớ đến nụ cười hiếm hoi của Katsuki.



💭"Cậu ấy thật là một chàng trai đẹp trai và tuyệt vời, không ngờ cậu ấy lại cưới một người như mình." Izuku nhìn xuống. Cậu ôm ngực nơi chiếc nhẫn đang treo trên sợi dây chuyền và mỉm cười.



💭"Tốt nhất là mình nên vào trong." Izuku nghĩ khi bước vào Cơ quan với một nụ cười.



Cậu mỉm cười đi tới chào nhân viên lễ tân.



"Uhm xin chào..." Izuku nói và người phụ nữ ở quầy lễ tân (WR) cũng chào cậu.



"Ồ xin chào, tôi có thể giúp gì cho cậu?" WR cho biết.



"Ừm... Tôi đến đây vì anh Dynamite, anh ấy có ở đây không?" Izuku nói.



"Hôm nay anh ấy nghỉ trưa... Cho tôi mượn giấy tờ tùy thân của cậu được không?" Cô ấy hỏi và Izuku ngần ngại đưa ra ID của mình nhưng cậu đã làm vậy và cậu lo lắng vì cậu biết rằng một khi ID được quét trên máy tính, họ sẽ biết rằng cậu là Vô năng.



Linh cảm của cậu đã đúng, vẻ mặt của người phụ nữ từ thân thiện chuyển sang ghê tởm khi cô nhìn cậu.



"Cậu muốn gì với ông Dynamite, một anh hùng bận rộn?" Cô ấy hỏi.



"T-tôi cần đưa cho anh ấy một thứ..." Izuku nói.



"Cậu có hẹn à?" Cô ấy hỏi.



"Tôi có cần một cái không?" Izuku bối rối nói khi nhớ lại rằng Katsuki đã nói với cậu rằng cậu có thể đi vào trong.



"Đúng, nhưng ngay cả khi cậu có được một chiếc thì Mr.Dynamite cũng không đời nào chiêu đãi một người vô năng, vô dụng và vô giá trị như cậu. Ông ấy không có thời gian dành cho một người như cậu." Cô vừa nói vừa ném giấy tờ tùy thân của cậu cho cậu với vẻ kinh tởm.



Izuku thất vọng nhìn xuống và cảm thấy bị tổn thương trước lời nói của người phụ nữ. Cậu học cách im lặng trước những lời nói đó nhưng nó vẫn khiến cậu tổn thương sâu sắc. Cậu thở dài và quyết định chọn ID của mình nhưng một bàn tay đã lấy nó cho cậu. Cậu nhìn xem đó là ai và đó là Red Riot.



"Ồ ồ... Anh là Red Riot!" Izuku vừa nói vừa nhìn anh thích thú.


"Wow, Anh thật ngầu. Trong trận chiến, những bước di chuyển của anh thật đáng kinh ngạc, anh rất mạnh mẽ và tuyệt vời. Năng lực của anh cũng rất tuyệt vời, anh có thể làm được nhiều việc như ......" Izuku bắt đầu lẩm bẩm và khen ngợi Kirishima đóng băng nhưng lại mỉm cười.



Anh biết mình là một anh hùng vĩ đại và nổi tiếng, nhưng thật vui khi được gặp những người hâm mộ sẽ ngạc nhiên về anh. Nó làm cho anh ấy tự tin hơn và khiến anh ấy tự hào hơn.



"Ồ, tôi xin lỗi vì đã lầm bầm... Đó là thói quen cũ của tôi." Izuku xấu hổ nói khi nhận ra mình đang lẩm bẩm.



"Ồ không, không sao đâu. Tôi luôn rất vui khi được gặp một người hâm mộ như cậu. Đặc biệt là một người trông dễ thương như cậu." Kirishima vừa nói vừa nhìn Izuku, người trông giống quả dâu tây, đặc biệt là những vết tàn nhang nổi bật.



"Cậu ta có thể trông dễ thương nhưng cậu ta vẫn vô giá trị." Nhân viên tiếp tân nhận xét.



Kirishima nhìn cô mà không nở nụ cười thường ngày. "Cô không thể đánh giá một người như vậy. Điều đó không đúng." Kirishima nói.



"Tôi đúng khi đánh giá nếu anh nhìn vào một thứ không có gì đặc biệt. Chúng chẳng có giá trị gì cả." Cô ấy nói với vẻ kinh tởm.



"Họ vẫn là những con người có trái tim và giá trị. Họ không phải là đồ vật hay người mà cô nên đánh giá như vậy. Nếu cậu áy vô dụng thì cô là một người không có trái tim, một kẻ xấu xa nếu tôi có thể nói. " Kirishima nói với giọng nghiêm túc rằng người phụ nữ đó đang bị sốc. Kirishima nhìn Izuku đang khóc.



"Tôi...tôi...tôi xin lỗi...Tôi-tôi đã nói gì sai à?" Kirishima hoảng hốt nói.



"Không, không,...." Izuku vừa nói vừa lau nước mắt. "Tôi rất vui khi một Anh hùng như anh nói những lời đó với tôi. Đây là lần đầu tiên có người bảo vệ tôi như vậy. Cảm ơn Red Riot rất nhiều." Izuku vừa nói vừa nở một nụ cười ấm áp.



Kirishima thót tim trước nụ cười đó. "Wow, nụ cười của cậu thực sự rất dễ thương." Kirishima vô thức nói.



Izuku đỏ mặt.

Kirishima lắc đầu. "Nhân tiện, cậu đang làm gì ở đây thế?" Kirishima nói.



"Cậu ấy đến đây vì Dynamite và tôi nghi ngờ rằng liệu anh ta có hài lòng với cậu ta không." Người phụ nữ vẫn còn chán ghét nói.



"Đừng tin cô ấy. Tôi chắc chắn rằng Dynamite sẽ không phiền khi tiếp đãi cậu ngay cả khi cậu không có siêu năng. Tuy nhiên, anh ấy nói chung không thực sự giúp tiếp đãi cho mọi người và anh ấy không thích nhận quà từ người hâm mộ và anh ấy luôn la hét với mọi người.." Kirishima nói.



Izuku cười khúc khích. "Ồ, tôi biết điều đó." Izuku nói.



"Nhân tiện, tên cậu là gì?" Kirishima hỏi.



"Là Izuku." Izuku nói.



"Vậy thì Izuku, Tôi tên là Kirishima Eijirou và tôi chắc chắn rằng cậu đã biết điều đó. Nhưng, cậu có thể gọi tôi là Kirishima nếu muốn. Tôi cũng có thể đưa cậu lên lầu Dynamite." Kirishima nói.



"Thật sao!? Cảm ơn anh rất nhiều." Izuku nói.



"Thật sao? Anh định mang thứ đó vào trong à?" Người phụ nữ nói.



"Không ai hỏi ý kiến ​​của cô cả... Con khốn." Kirishima nói và Izuku ngạc nhiên khi nghe anh chửi như vậy. Người phụ nữ cũng quá bối rối để có thể nói lại.



"Đi thôi Izubro." Kirishima mỉm cười nói trong khi nắm tay Izuku và kéo cậu về phía thang máy.



"Chờ đã!"



Kirishima và Izuku quay lại và thấy Pro Hero Hawks đang tiến về phía họ. "Tôi cũng cần nói chuyện với Bakugou nên đi thôi." Anh vừa nói vừa kéo họ vào thang máy.



Khi vào trong anh ấy nhìn Izuku. "Và anh chàng dễ thương này là ai? Anh ấy có phải là bạn trai Riot không?" Hawks nói.



"Tôi không phiền nếu cậu ấy là thế." Kirishima nói và mỉm cười với Izuku đang đỏ mặt.



"Uhm...Uh..." Izuku nói nhưng Kirishima nhìn cậu bằng ánh mắt trấn an.



"Tôi chỉ đùa thôi Izubro. Tuy nhiên, tôi có thể nói rằng trông bạn cậu sự rất đáng yêu, đặc biệt là những vết tàn nhang." Kirishima nói.



"Ồ... Cảm ơn vì lời khen. Ý tôi là Kirishima-san." Izuku nói với một nụ cười dịu dàng.



Kirishima cười khúc khích và Hawks nhếch mép cười. "Cậu Tàn Nhang bên phải cậu có nụ cười dễ thương" Hawks nói.



Izuku xấu hổ nhìn xuống.





💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫

Trong khi đó



Một vài giờ trước.



Những anh hùng còn lại vừa bước ra khỏi cuộc tuần tra của họ.



"Đã đến giờ ăn trưa rồi." Jirou nói khi cô nhìn vào thời gian.



"và không chỉ vậy, có vẻ như họ đã ở đây cùng nhau." Sero vừa nói vừa nhìn xung quanh và thấy những người còn lại. Thật hiếm khi tất cả họ đều có giờ nghỉ trưa giống nhau vì điều đó phụ thuộc vào lịch trình. Nhưng bây giờ anh có thể thấy hầu hết mọi người đều ở xung quanh.



"Ồ đúng rồi. Chúng ta nên ăn trưa cùng nhau! Giống như một cuộc đoàn tụ vậy!" Kaminari hào hứng nói.



"Đúng, đúng. Sẽ rất vui." Mina nói cũng hào hứng như Kaminari.



"Chà, nếu cậu nói như vậy ~" Momo nói.


"Chúng ta nên gọi cho những người khác và xem họ có nghỉ trưa giống nhau không, sau đó chúng ta thực sự có thể tổ chức một cuộc hội ngộ như một bữa tiệc nhỏ!" Hakagure nói.



"Chúng ta nên, chúng ta nên." Mina vừa nói vừa rút điện thoại ra chuẩn bị gọi cho Ochako và những người khác.



"Cậu nên mời Bakugou đến." Sero vừa nói vừa quay sang Kirishima.



"Tại sao lại là tớ?" Kirishima nói.



"Bởi vì, cậu thân thiết với Bakugou và cậu là người duy nhất mà cậu ấy chịu đựng." Shinso nói.



"Tớ vẫn thắc mắc tại sao hai cậu không hẹn hò đi. Rõ ràng là cậu thích cậu ấy và cậu ấy cũng thích cậu ." Jirou cười khẩy nói với Kirishima.



Kirishima chỉ nở một nụ cười ngượng ngùng với họ. Đúng, trước đây anh ấy có thích Katsuki, anh ấy thậm chí còn tỏ tình với Katsuki nhưng Katsuki đã từ chối anh ấy. Anh nhớ lại những gì Katsuki đã nói ngày hôm đó.


"Xin lỗi, Ei... Tao đã yêu một người khác rồi."

và đó là lần đầu tiên trong đời Kirishima Katsuki gọi tên anh và đặt cho anh một biệt danh. (Không phải biệt danh 'Tóc khốn nạn' hay 'Đầu óc') Và cách Katsuki nói những lời đó với anh thật chân thành. Giống như Katsuki nói thật lòng và Kirishima có thể nhìn thấy qua đôi mắt hồng ngọc đó rằng Katsuki thực sự quan tâm đến người này là ai.



Vì vậy Kirishima chấp nhận lời từ chối nhưng họ vẫn là bạn bè. Nhiều năm trôi qua, tình cảm yêu mến Bakugou của Kirishima dần phai nhạt và thay vào đó anh đã đến với một người khác.



"Nào anh bạn~ Mời cậu ấy đi chơi đi." Kaminari nói.



"Tớ không nghĩ Bakugou đã sẵn sàng cho bất kỳ mối quan hệ nào. Hơn nữa, cậu ấy luôn bận rộn phải không?" Kirishima nói.



"Không, ý tớ là Hãy hỏi cậu ấy xem cậu ấy có sẵn sàng ăn trưa không. Không giống như 'mời cậu ấy đi chơi'. Chà, nếu cậu muốn, ai ngăn cản cậu?" Sero nói.



abd Kirishima đỏ mặt xấu hổ.



"Không hay đâu anh bạn!" Kirishima tranh cãi và những người còn lại chỉ cười.



"Các cậu, tớ đã gọi cho Ochako và cô ấy nói rằng cô ấy và Iida, cùng với Shoto và Froppy có thể rảnh rỗi để ăn trưa với chúng ta" Mina vui vẻ nói.



"Tuyệt, điều đó thật hoàn hảo." Jirou nói và mọi người đột nhiên nhìn Kirishima.



"Cái gì~?" Anh nhìn họ bối rối.



"Hỏi Bakugou." Hagakure nói.



"Được rồi, được rồi tớ sẽ hỏi cậu ấy. Nhưng tớ biết cậu ấy sẽ từ chối chúng ta." Kirishima nói khi bắt đầu đi đến thang máy.



"Cậu ấy có thể từ chối chúng tớ nhưng không phải cậu!" Jirou hét lên và những người còn lại cười khúc khích.


Kirishima thở dài khi cửa thang máy đóng lại. 💭 "Tại sao mọi người lại nghĩ đến Bakubro và mình thích điều đó? Chắc chắn rồi, trước đây mình cũng thích cậu ấy nhưng..." Kirishima nhớ lại lần Bakugou từ chối anh, đặc biệt là biểu cảm của Bakugou khi nói những lời đó.



💭"Mình không thích cậu ấy như vậy nữa, ngoài ra cậu ấy còn thích một người khác. Tuy cậu ấy không nói cho mình biết đó là ai nhưng ít nhất cậu ấy cũng thích một người." Kirishima sau đó nhận ra điều gì đó.



💭"Nghĩ lại thì, đã 6 năm kể từ khi chuyện đó xảy ra và mình vẫn không biết ai là người mà Bakubro phải lòng. Nếu mình hỏi câuu ấy thì rõ ràng cậu ấy sẽ làm mình nổ tung." Kirishima thở dài khi nghĩ vậy.

💭"Đôi khi cậu ấy thật phức tạp và bí ẩn." Kirishima nghĩ. Cửa thang máy mở ra và anh đi đến văn phòng của Katsuki. Anh gõ cửa vài lần trước khi bước vào và thấy Katsuki đang làm việc gì đó.



"Này, những người còn lại sẽ ăn trưa. Cậu có đi cùng không?" Kirishima nói.



"Hôm nay tao đang ăn trưa với một người khác, và con chim bồ câu sẽ đến đây để thảo luận điều gì đó về nhiệm vụ sắp tới." Katsuki nói, hắn thậm chí còn không thèm nhìn Kirishima mà chỉ tập trung vào công việc.



"Được rồi, mọi người đi. Sẽ không có gì vui nếu không có cậu. Vậy nên hãy đi cùng chúng tớ nhé." Kirishima nói với vẻ cầu xin.



Katsuki cuối cùng cũng nhìn anh. "Thôi cái vẻ mặt đó đi, trông mày đã đủ xấu rồi. Hơn nữa, mày đã hoàn thành công việc giấy tờ tao bảo mày làm chưa? Hôm nay Bồ Câu cần nó." Katsuki nói.



"Ôi chết tiệt! Thật sao?" Kirishima nói.



"Ồ, có vẻ như mày phải bỏ bữa trưa rồi." Katsuki nhếch mép nói trước khi quay lại làm việc.



"Không hay đâu anh bạn! Tại sao cậu lại hành hạ tớ như thế này?" Kirishima nói ai sẵn sàng khóc.



"Tao thích nhìn tụi mày bị tra tấn mỗi ngày." Katsuki nói.



"Cậu đúng là một kẻ ác nhân." Kirishima nói.



"Và mày là đồ ngốc, Bây giờ hãy im lặng và hoàn thành công việc của mày!" Katsuki nói.



"Hai, hai..." Kirishima nói khi bước vào văn phòng và quay trở lại hành lang nơi những người khác đang ở. Nhưng khi anh đến nơi thì những người còn lại đã biến mất.



Sau đó anh ấy nhắn tin cho Sero.


Răng cá mập

📲💬: Này?

📲💬: Mọi người đâu rồi?

Chàng tay người Tây Ban Nha

📲💬: Chúng tớ đã đi trước

📲💬: Cậu chỉ có thể đi bộ với người yêu tương lai của cậu tay trong tay ở đây 🤭🤭



📲💬: Ôi im đi, cậu biết đấy chúng tớ không như vậy!.

📲💬: và, chúng tớ không thể đi.

📲💬: Bakubro nói Hawks đang đến và cậu ấy có một cuộc họp với anh ấy

📲💬: Cậu ấy cũng muốn tớ hoàn thành giấy tờ mà cậu ấy đã đưa cho tớ ngày hôm qua, vì vậy tớ sẽ bỏ
bữa trưa cho ngày hôm nay.



📲💬: Chỉ cần nói rằng cậu muốn dành thời gian với Bakugou

📲💬: Chỉ có hai cậu

📲💬: Cậu biết chúng tớ hiểu mà 😏😏

Sero trêu chọc anh ta và Kirishima thở dài mệt mỏi.

📲💬Nhìn này, nó không như vậy được chứ?

📲💬: Cứ thưởng thức bữa trưa của cậu đi.


📲💬: Thưởng thức bữa trưa của cậu với Bakugou nhé

📲💬: và đừng để bị bắt gặp đang ăn thịt nhau trong văn phòng của cậu ấy 😉😉


📲💬: Không hay đâu anh bạn! 👿👿


Kirishima đặt điện thoại vào túi và chuẩn bị đi lên lầu thì nhìn thấy sự hỗn loạn và quyết định giúp Izuku.

💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫

Vì vậy bây giờ,



Cửa thang máy đã mở và họ bước về phía cánh cửa màu đen có in chữ X màu cam khổng lồ trên đó.



"Tuy nhiên, tôi phải cảnh báo cậu, 90% những gì Dynamite nói là không đúng sự thật. Vì vậy, nếu cậu ta xúc phạm cậu bằng mọi cách, đừng để tâm. Cậu ta chỉ như vậy thôi." Kirishima đã cảnh báo cậu.



"Tôi biết..." Izuku nói và Kirishima gật đầu khi mở cửa.



"Bakubro!" Kirishima hét lên.



Katsuki đang ngủ trưa trên ghế bỗng giật mình tỉnh giấc và nhìn thấy Hawks và Kirishima đang đứng ở ngưỡng cửa.



"Mày đang làm cái quái gì ở đây Tóc chết tiệt!? Tao tưởng mày sẽ ăn trưa với đám chết tiệt kia!?" Katsuki sau đó nhìn Hawks.



"Còn bồ câu, ông đến đây hơi sớm phải không!?" Katsuki nói.



"Ừ, thà sớm còn hơn muộn." Hawks nói.



"Im đi và quay về cái hang chết tiệt của ông đi. Tôi đang đợi ai đó và ăn trưa với tôi" Katsuki nói.



"Vậy à? Ngày ăn trưa của cậu không phải là với Hawks à?" Kirishima bối rối nói.



"Ewe, cái quái gì vậy!? Tao phải hẹn hò với một con chim bồ câu chết tiệt!? Tao thà chết với mái tóc tồi tàn còn hơn." Katsuki nói.



"Cậu biết rõ tôi không phải là chim bồ câu. Tôi là chim ưng." Hawks nói.



"Tôi ngạc nhiên là ông không ị phân trắng vào người khác khi bay trên bầu trời" Katsuki nhận xét.



"Heeeyy!!" Hawks nói.



"Tch, bây giờ ông có thể đi đi và để tôi yên." Katsuki nói.



"Nhưng cuộc họp... Và ngoài ra, có người đến đây để gặp cậu." Hawks vừa nói vừa bước sang một bên và Izuku đã ở đó.



"Chào Kaachan." Izuku lo lắng nói, cả Hawks và Kirishima đều ngạc nhiên khi Izuku gọi Katsuki bằng biệt danh dễ thương như vậy.



"Deku chết tiệt, mày có biết bây giờ là mấy giờ không? Tao đã đợi mày khoảng 30 phút kể từ khi mày nhắn tin cho tao rằng mày sắp đến rồi." Katsuki vừa nói vừa đứng dậy đi đến chỗ Izuku và kéo cậu ấy vào trong.



"Tớ xin lỗi..." Izuku nói.



"Đừng lo, tao đói rồi. Ăn thôi." Katsuki nói.



"Được rồi." Izuku mỉm cười nói, nhìn Kirishima và Hawks.



"Các bạn có thể tham gia cùng chúng tớ nếu muốn, tôi nghĩ đồ ăn tớ mang theo đủ cho bốn người chúng ta." Izuku nói.



"Cái quái gì vậy!? Con chim bồ câu và mái tóc khốn kiếp có thể chết đói cũng được ! Tao sẽ không chia sẻ đâu!" Katsuki vừa nói vừa mắng chồng mình và nhìn hai Diều hâu và Kirishima với ánh mắt sắc bén nói


'Mày sẽ không dám nói có đâu, nếu không tao sẽ giết mày'

Nhưng Hawks nhếch mép cười với cậu. "Tất nhiên, điều đó sẽ rất đáng yêu." Hawks nói.

"Con bồ câu chết tiệt!" Katsuki nói.

"Cái gì~? Tôi đói và cậu ấy đề nghị, và xét theo việc cậu âdy mang theo thì có lẽ sẽ có rất nhiều đồ ăn cho hai người." Hawks nói.

"Ughhhh!!!" Katsuki bực bội.💭 "Chỉ một lần, một lần mình và Deku hẹn ăn trưa ở cơ quan này đã bị hai tên ngốc này phá hỏng. Aaagggg!!" Katsuki nghĩ trong khi thực sự thấy khó chịu.

"Đừng như vậy Kaachan. Chia sẻ là quan tâm phải không?" Izuku nói.

"Hãy ăn thôi." Katsuki vừa nói vừa ngồi xuống và trừng mắt nhìn Hawks và Kirishima, cả hai cảm thấy không thoải mái với ánh mắt đó vì Katsuki trông giống như đang âm mưu một vụ giết người và họ biết rất rõ ai sẽ là nạn nhân.

💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫💫


Sớm

Những món ăn đã được bày sẵn trên bàn khiến cả Hawks và Kirishima đều thích thú.

"Wow, tất cả đều trông ngon quá." Kirishima nói với đôi mắt sáng ngời khi nhìn vào đồ ăn.

"Dì có phải mở tiệc hay gì không?" Katsuki vừa nói vừa nhìn xem mẹ vợ cậu đã làm bao nhiêu đồ ăn.

"Ừ... Lúc mẹ nói với tớ, mẹ vô tình kiếm được rất nhiều. Tớ không ngờ lại như thế này." Izuku vừa nói vừa ngượng ngùng nhìn đồ ăn.

"Ồ, đừng bận tâm nếu tao vậy." Katsuki vừa nói vừa chuẩn bị chọn đồ ăn.

"Kaachan! Hãy để họ chọn trước, dù sao họ cũng là khách của cậu mà." Izuku nói

"💢 Hah!? Cái quái gì mà họ chọn đầu tiên!? Họ nên chọn cuối cùng vì ngay từ đầu thức ăn đã không dành cho họ rồi!!" Katsuki nói.

"Nhưng Kaachan~" Izuku nói và Katsuki phớt lờ cậu và chỉ lấy đồ ăn và bắt đầu ăn. Izuku chỉ thở dài.

"Tôi rất xin lỗi thay cậu ấy." Izuku nói với ánh mắt xin lỗi với cả hai.

"Ồ, không cần đâu. Chúng tôi đã biết tính cách đó của cậu ta rồi." Kirishima nói.

"mặc dù vậy, Kaachan?" Hawks nói và anh nhận được một vụ nổ vào mặt khi đáp lại.

"Đừng có gọi tôi như thế!!" Katsuki cảnh báo.

"Kaachan! Cậu không thể làm nổ tung mọi người, đặc biệt là anh hùng cao cấp của cậu! Mooouuu ~" Izuku mắng Katsuki, sau đó cậu chuyển một chiếc khăn giấy cho Hawks để Hawks có thể lau khuôn mặt phủ đầy tro đen của anh.

"Không sao đâu, tôi đã quen rồi. Nhưng tại sao tôi lại phát nổ trong khi cậu ấy lại không~?" Hawks nhìn Katsuki nói.

"Không phải việc của ông, Bồ Câu." Katsuki nói.

"Wow, món này ngon thật đấy." Kirishima mỉm cười nói.

"Tất nhiên rồi. Mẹ chồng tao nấu ăn là ngon nhất." Katsuki nói.

"Hả!? Mẹ chồng!?" Cả Hawks và Kirishima đều ngạc nhiên.

Katsuki kéo Izuku lại gần mình và hắn đảm bảo rằng những chiếc nhẫn nối với sợi dây chuyền quanh cổ họ đều nổi bật.

"Con thỏ này là của tôi và tao sẽ giết bất kỳ ai trong số bọn mày cướp nó ." Katsuki vừa nói vừa trừng mắt nhìn họ đầy chết chóc.

Izuku đỏ mặt (🍓>.<🍓), mặt cậu ấy như quả dâu tây có tàn nhang.


"Kaachan!' Izuku nói khi cậu đánh vào cánh tay Katsuki.



"Chờ đã, Chờ đã, chờ đã!, CẬU ĐÃ KẾT HÔN!? Hawks nói ngạc nhiên.



"Ông bị điếc hay gì đó!? Tôi cứ nghĩ Hawks có một thính giác sắc bén, hóa ra ông thực sự là một con chim bồ câu chết tiệt sau tất cả. " Katsuki nói cười khép lại.


"Không, không, không, bu-nhưng, cậu đã kết hôn và...." Diều hâu đã phá vỡ. Anh ấy đi đến góc và chán nản khi anh ấy bắt đầu lầm bầm.

"Làm thế quái nào mà một anh chàng giận dữ như cậu ta có thể kết hôn trước mình?...


"Đó là điều khiến anh lo lắng à? 😅" Kirishima nói.

"Đợi đã! Hai người kết hôn được bao lâu rồi!?" Hawks đột nhiên hỏi họ.

"Kể từ khi tốt nghiệp." Katsuki nói.

"Kể từ khi tốt nghiệp.... CẬU ĐÃ KẾT HÔN ĐƯỢC 7 NĂM RỒI!?" Hawks ngạc nhiên nói.

"Ôi câm đi não chim!" Katsuki nói.

"Này anh bạn, sao cậu không bao giờ nói với chúng tớ hay thậm chí mời chúng tớ đến dự đám cưới của cậu?" Kirishima nói.

"Hah!? Bọn này đang nói cái quái gì vậy!? Tao đã trò chuyện với nhóm trò chuyện ngu ngốc đó nếu có ai trong số tụi mày muốn đi dự đám cưới vào ngày sau lễ tốt nghiệp, Nhớ không!?" Katsuki vừa nói vừa trừng mắt nhìn Kirishima, người đang cố nhớ lại sự kiện đó, cậu ấy đã...


Hồi tưởng


Một ngày sau khi tốt nghiệp, Nhóm trò chuyện của Bakusquad đã nhận được một tin nhắn từ một vụ nổ vua nào đó Kẻ giết người


Đội Bakusquad

KEM [_]┌∩┐

💥💣: Oi, có ai trong số tụi mày muốn đi dự đám cưới không!?



Răng cá mập🦈❤

🦈❤: Đến một đám cưới?


KEM [_]┌∩┐

💥💣: Đúng vậy Bộ Tóc chết tiệt, đến một đám cưới với tao.


Nữ hoàng ngoài hành tinh💋💖

💋💖: Cái này là gì? Cuối cùng cậu ấy có rủ cậu đi chơi phải không!? \(v)/

SpanishTapeworm🖤🕳

🖤🕳: Thật sao!? Cuối cùng chúng ta có nhìn thấy con tàu ra khơi không!?


Pikatchu⚡🔌

⚡🔌: Tớ biết ngay!.

⚡🔌: Đó là một buổi hẹn hò!



KEM [_]┌∩┐

💥💣: Tụi mày đang nói về cái quái gì vậy!?

💥💣: Mày có muốn đến dự đám cưới hay không!?

💥💣: Đó chỉ là một câu hỏi đơn giản có hoặc không thôi những kẻ ngốc!!



Nữ hoàng ngoài hành tinh💋💖

💋💖: Tớ xin lỗi nhưng tớ không thể.

💋💖: hãy tận hưởng buổi hẹn hò của cậu đi~


Pikatchu⚡🔌

⚡🔌: Tớ cũng không thể.



SpanishTapeworm🖤🕳

🖤🕳: Gia đình tớ đến Colombia để ăn mừng lễ tốt nghiệp của tớ một tuần sau ngày hôm nay.

🖤🕳: vì vậy tớ không thể.


𝘒𝘌𝘔 [_]┌∩┐
💥💣: Tốt.

Kết thúc hồi tưởng

Cuối cùng, Kirishima đã không chấp nhận những gì Katsuki nói vì anh nghĩ rằng đó chỉ là một trò đùa nào đó vì ngày hôm sau, những người còn lại trong đội đã rất phấn khích khi biết về 'ngày cưới' mà họ vừa có nhưng điều đó chưa bao giờ xảy ra.

"Vậy... đó chính là ý cậu." Kirishima nói.

"Mày nghĩ tao có ý gì hả Tóc chết tiệt?" Katsuki nói.

"A~ Hiểu sai hoàn toàn là lỗi của chúng tớ." Kirishima ngượng ngùng nói.

"Tch, đó là bởi vì tụi mày là đồ ngốc." Katsuki nói.

"Đừng như vậy Kaachan." Izuku nói.

"tch, sao cũng được." Katsuki vừa nói vừa tiếp tục ăn.

"Vậy? Hai người hẹn hò bao lâu trước khi kết hôn?" Kirishima hỏi.

"Bọn tao không làm vậy, chính bố mẹ bọn tao đã sắp xếp cuộc hôn nhân cho hai tụi tao." Katsuki nói.

"Chờ đã, cái gì cơ!?" Hawks nói.

"Ông thực sự nên đến bác sĩ thú y và kiểm tra tai của mình . Rõ ràng là nó có vấn đề gì đó." Katsuki nói.

"Bởi vì, cậu cứ nói hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác." Hawks nói.

"Vậy hai người là một cuộc hôn nhân sắp đặt và đã kết hôn được 7 năm?" Kirishima nói.

"Đó là một cuộc hôn nhân sắp đặt. Mái tóc khốn kiếp, không phải một cuộc hôn nhân ép buộc. Đây là hai việc khác nhau nên tốt hơn hết mày nên sử dụng cái đầu chết tiệt của mình đi." Katsuki nói.

"Đúng, đúng..." Kirishima nói.

"Kaachan, đừng đối xử như vậy với họ. Họ là bạn của cậu và Hawks là cấp trên của cậu. Cậu nên đối xử tốt với họ." Izuku mắng chồng trước khi nhìn hai người. "Tôi xin lỗi vì thái độ của cậu ấy. Kể từ đó cậu ấy luôn như vậy." Izuku nói.

"Ồ, cậu không cần phải lo lắng. Chúng tôi đều đã quen với việc cậu ấy như thế này rồi." Kirishima nói.

"Thế giới sẽ kết thúc nếu cậu ấy nói chuyện ngọt ngào và dịu dàng như của cậu." Hawks bình luận.

"Im đi não chim!" Katsuki nói.

"Cảm ơn các bạn đã thông cảm cho Kaachan, tôi biết điều đó sẽ cần rất nhiều sự kiên nhẫn và thấu hiểu từ các bạn." Izuku vừa nói vừa mỉm cười khiến cả hai say mê.


"💢Hah!? Điều đó có nghĩa là gì deku hả!?" Katsuki vừa nói vừa nhéo má Izuku.

"Waachan~!" Izuku nói.

"Wow Izuku, cậu thực sự có nụ cười rất dễ thương." Kirishima vô thức nói.

Katsuki đột nhiên trừng mắt nhìn Kirishima khi hắn bắt đầu phát ra âm thanh bằng các đốt ngón tay của mình. "Mày muốn chết à, Tóc khốn nạn" Katsuki nói khi chuẩn bị giết Kirishima.

Kirishima giơ hai tay đầu hàng. "Đó chỉ là một lời khen mà anh bạn, một lời khen!" Kirishima nói.

"Vậy? Hai người quen nhau bao lâu rồi?" Hawks nói.

"Chúng tôi biết nhau từ khi còn là tã lót." Katsuki nói

"Mẹ của chúng tôi biết nhau từ khi họ còn học cấp hai. Họ gần như là chị em. Đó là lý do tại sao tôi và Kaachan biết nhau từ khi còn nhỏ." Izuku nói.

"Awe~ Người yêu tuổi thơ~" Kirishima nói.

"Đồ khốn kiếp, nếu hôm nay không muốn chết thì tốt nhất hãy im lặng và tiếp tục ăn và đừng bao giờ quay lại đây." Katsuki nói.

"Vậy sao chúng tớ chưa bao giờ gặp chồng cậu? Tại sao cậu không nói cho chúng tớ biết?" Kirishima nói.

"Mày không bao giờ hỏi tao đã kết hôn hay chưa, hay thậm chí là tao đã hẹn hò với ai đó chưa." Katsuki vừa nói vừa chọn một món ăn và ăn nó, Sau khi nuốt xuống, hắn tiếp tục. "Ngoài ra, tao không muốn chuyện này được công khai rộng rãi vì tao không muốn những kẻ xấu nhắm vào chồng tao". Katsuki nói.

"Ồ... nếu cậu nói như vậy thì..." Kirishima nói.

"Nhưng sao cậu chưa bao giờ đến đây thăm trước Izuku?" Hawks nói.

"Tớ-Tớ-không biết. Hôm nay, tớ đoán chỉ là tình cờ thôi. Thông thường, Kaachan sẽ là người đến chỗ làm của tớ và ăn cùng" Izuku nói.

"Cậu làm việc ở đâu?" Hawks nói.

"Tại ngành thời trang M&MB." Izuku nói.

"Đó không phải là một trong những dòng quần áo nổi tiếng sao?" Hawks nói.

"Đó là...Ý nghĩa của M&MB là ngành công nghiệp thời trang của Masaru & Mitsuki Bakugou." Izuku nói.

"Chờ cái gì!? Bố mẹ cậu là nhà thiết kế thời trang và chưa kể còn sở hữu một công ty!?" Hawks nói. .

"Có vẻ như có rất nhiều điều chúng tôi vẫn chưa biết về cậu đấy, anh bạn." Kirishima nói.

"tch, Cuộc sống của tao ngay từ đầu đã không phải việc của mày." Katsuki nói.

"Đúng vậy..." Kirishima nói.

Cảm ơn vì đã đọc

Hy vọng bạn thích ฅ(♥ω♥)ฅ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro