Phần 26: Our family

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa's POV:

Đã một tuần kể từ khi tôi gặp Hani và tôi vừa trở lại Seoul. Ngay khi tôi bước vào trong căn hộ, Chaeyoung đã ôm chặt lấy tôi, vùi mặt vào cổ tôi.

Sau khi tắm và ăn tối, cô gái người Úc bắt tôi ngồi trên ghế dài, muốn tôi kể cho em mọi chuyện về chị gái tôi.

Tôi nằm xuống và gối đầu lên đùi em, tìm kiếm sự thoải mái trong từng cái chạm của em khi em vuốt ve mái tóc của tôi. Và đó là cách tôi thuật lại cho em những gì đã xảy ra ...

"Vậy, người đã giải thoát chị ấy bằng cách nào?" Chaeyoung hỏi nhỏ.

"Tôi đã dành hai ngày cùng chị ấy, cho chị ấy xem ảnh gia đình, đi chơi trong ... rừng, tôi đoán vậy. Tôi thậm chí còn kể cho chị ấy nghe về em và thai nhi."

"Người nên nghĩ ra một cái tên thay vì nói 'thai nhi'," Chae cười khúc khích.

Tôi cười với em, hôn lên bụng em qua lớp quần áo, rồi tiếp tục:

"Hani cảm thấy rất tự hào về tôi và muốn gặp em cùng cha mẹ, nhưng... tôi nghĩ rằng chị ấy không thể ở lại thế giới này lâu hơn nữa. Chị ấy đã phải chịu đựng rất nhiều ... "

"Thật là tuyệt khi người giúp được chị ấy."

Tôi gạt đi một giọt nước mắt và hít thở sâu.

"Cuối cùng chị ấy cũng chấp nhận cái chết, Hani nhìn thấy một cánh cổng ánh sáng và đi qua nó, yêu cầu tôi đừng nói với cha mẹ về việc chị ấy đã chết như thế nào. Giờ đây, chị ấy đã ra đi mãi mãi ..."

"Chị ấy sẽ luôn ở trong tim người, Lisa" Chae lẩm bẩm, nắm lấy tay tôi trong tay em.

"Còn Bambam thì sao?"

"Tôi đã tìm kiếm cậu bé, nhưng không bao giờ tìm thấy cậu nữa. Tôi nghĩ cậu ấy cũng ra đi ... Còn em, với chị gái em?"

Người Úc mỉm cười, chơi đùa với những ngón tay của tôi.

"Alice rất vui, ngay cả khi em đã rất khó giải thích với chị ấy về việc em có thai. Chị ấy hỏi em nói chuyện với và em đã đưa số cho chị ấy. Chị ấy sẽ gọi cho người sớm thôi. "

"Tôi sẽ rất vui khi được biết chị ấy. Có lẽ chị gái em sẽ giúp tôi đánh bại tên Man-shit..."

Chaeyoung bật cười, sau đó là một sự im lặng thoải mái bao trùm lấy chúng tôi.

Tôi từ từ đứng dậy dưới ánh mắt của cô gái khi em nhìn tôi quỳ gối trước mặt em.

"Trong suốt quãng thời gian xa em, tôi đã rút ra một kết luận, tôi muốn nói thẳng điều đó với em," tôi tuyên bố.

"... Park Chaeyoung, tôi vô cùng. Yêu em."

Sau những lời nói đó, tôi nghiêng người về phía em và nhẹ nhàng áp môi mình vào môi em.

Tôi hôn em nhẹ nhàng, cẩn thận, như thể em sắp tan chảy ...

-----------

3 tháng sau ...

Chaeyoung's POV:

Thời gian trôi qua càng nhiều, tình yêu mình dành cho Lisa càng lớn. Cô chu đáo, kiên nhẫn, yêu thương ... Tất cả mọi thứ mình cần, đặc biệt khi là một phụ nữ mang thai.

Quyết tâm, người Thái dừng việc học luật, muốn kiếm việc làm càng nhanh càng tốt để có thể lo cho mình cùng đứa con trong bụng.

Cô vào học viện cảnh sát, với hy vọng trở thành cảnh sát, có thể sử dụng sức mạnh để giúp đỡ người khác.

Chúng mình đã thông báo việc mang thai với gia đình và ngay cả khi bố mẹ hơi buồn vì mình đã không tận hưởng tuổi trẻ một cách trọn vẹn, họ vẫn ủng hộ tôi, đó là điều đáng trân trọng.

"Cho nên, em thực sự đấm hắn?" Jisoo hỏi, nhấp một ngụm trà.

Lisa ậm ừ, mỉm cười với kỉ niệm.

Cô đã có cơ hội để đánh Man-Shik và bắt gã. Giờ đây, gã và băng của gã đã ở trong tù khá lâu!

"Chị sẽ rất thích nhìn thấy điều đó," Jennie thở dài. "Tại sao chị luôn bỏ lỡ những niềm vui?"

Mình phá lên cười và dựa vào vai Lisa.

"Với tư cách là cảnh sát, em sẽ đánh hàng tấn tội phạm. Em sẽ gửi cho chị một bức ảnh cho mỗi tên cướp mà em bắt giữ", người Thái nói đùa.

Bốn người chúng mình nói chuyện một lúc thì trời tối, những người bạn phải ra về. Chúng mình chào tạm biệt họ, và khi mình đang đóng cửa, Lisa quay lại ôm mình.

Mình cười khúc khích khi cảm nhận được những nụ hôn nhẹ của cô lướt trên cổ.

"Người đang làm gì đấy?" Mình hỏi, vẫn cười khúc khích.

"Tôi đang bảo vệ cho người vợ tương lai bằng tình yêu và sự săn sóc." Cô trả lời, mình tan chảy.

"Thật là một người nói chuyện ngọt ngào, Manoban."

"Chỉ dành cho em," Cô thì thầm vào tai mình.

Đột nhiên, cả hai đều giật mình kinh ngạc khi cảm thấy một cú đánh từ bụng tôi.

"Là nó..?" Lisa hỏi.

"Em cũng nghĩ vậy ..."

Người Thái đem mình đặt lên giường và nằm xuống bên cạnh, đưa tay che chở bụng mình. Đứa bé cử động thêm vài lần nữa, mê hoặc chúng mình.

"Người đã nghĩ ra tên chưa?" Mình hỏi.

"Tôi có thể?"

"Tất nhiên người có thể!" Mình cười khúc khích.

Lisa im lặng, mình ôm cô vào lòng, hít trọn vẹn mùi hương của cô.

"Tôi thích In Soon, đối với con gái. Nó có nghĩa là" kiên trì, khôn ngoan "hoặc thậm chí là" lòng tốt". Dù vậy, tôi không biết nhiều về tên của con trai. Còn em?"

"Người có nhớ em đã gọi những chú cá cưng của em như thế nào không?"

"Có, Vàng và Cam?"

"Đó là lý do tại sao người không nên hỏi em về tên. Em không muốn con của chúng ta tên Nâu Manoban."

"Em thật dễ thương," Cô cười. "Tôi rất thích có em là một người nhà Manoban."

Mình dựa vào Lisa, gục đầu lên cổ cô. Mình đưa môi lên chạm vào môi cô và hôn cô, thưởng thức hương vị của cô.

"Em yêu người nhiều lắm," mình nói trong nước mắt.

Người Thái khẽ vuốt lưng và lau nước mắt cho mình. Cô đắp chăn cho cả hai, tắt đèn trên tủ đầu giường và ôm chặt mình trong vòng tay cô.

"Tôi cũng yêu em, tôi sẽ bảo vệ gia đình nhỏ của chúng ta bằng mọi giá".

"Gia đình?"

"Ừ. Em, tôi và con của chúng ta."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro