Phần 28: It started

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa's POV:

Hiện tại, Chaeyoung đã mang thai được gần 9 tháng và em bé có thể chào đời bất cứ lúc nào.

Nhưng Aussie vẫn phải đi họcvà tôi luôn lo lắng về việc em không nghỉ ngơi đầy đủ. Tôi đảm bảo chuẩn bị cho em những bữa ăn lành mạnh, quan tâm và thể hiện cách tôi quan tâm đến em. Em là điều quý giá nhất đối với tôi. Tôi phải kiên nhẫn, đặc biệt là với tâm trạng thất thường khi mang thai, nhưng tôi không bận tâm.

Đôi khi, Chaeyoung rủ tôi đi mua đồ mà em muốn ăn, ngay cả khi đó là điều kỳ lạ nhất từ ​​trước đến nay. Và đêm nay là một trong những khoảnh khắc ấy ...

Tôi đang ngủ yên với em bên cạnh thì  cảm thấy những ngón tay chọc vào má mình. Tôi rên rỉ, liếc nhìn đồng hồ báo thức và cảm thấy tuyệt vọng không biết đã muộn đến thế nào rồi. Chaeyoung nắm chặt lấy áo của tôi và hôn lên bờ vai trần của tôi (tôi đang mặc áo ba lỗ với pyjama).

"Tình yêu, em rất tiếc khi đánh thức người dậy, nhưng em thực sự muốn một ít cá tẩm bột với bánh trứng," Aussie ngại ngùng nói, chắc chắn là cảm thấy có lỗi.

Tôi ôm lấy khuôn mặt em giữa hai bàn tay và cắn môi em, thưởng thức hương vị ngọt ngào của em. "Đừng lo. Nó không làm phiền tôi miễn là nó làm hài lòng em."

Chúng tôi tiếp tục hôn nhau thêm vài phút nữa thì bụng em réo lên. Tôi cười khúc khích và Chae đỏ mặt vì xấu hổ. Tôi buông em ra, đứng dậy lấy quần áo. Tôi mặc áo khoác vào và lấy ví, hôn lên trán cô gái.

Rời khỏi căn hộ của chúng tôi, tôi mất khoảng 10 phút để đến một cửa hàng bán đồ ăn đêm bằng cách đạp xe. Tôi tìm kiếm cá tẩm bột chất lượng và lấy bất kỳ loại bánh trứng nào tôi có thể tìm thấy, quá mệt mỏi để nướng chúng.

Đêm trong lành, tĩnh lặng; hoàn toàn xứng đáng.

Tôi trở về nhà trong một khoảng thời gian ngắn và thấy Chaeyoung đang ngủ gật trên ghế. Tôi chạy nhanh đến chỗ em, để đồ đạc trên quầy bếp.

"Lẽ ra em nên ở trên giường thay vì đợi tôi. Em đang làm mệt chính mình đấy!"

"Dù sao thì em cũng không thể ngủ được," em ngáp. "Người đến ngồi cạnh em đi."

"Em không muốn ăn đồ của tôi sao?"

"Lát nữa, em nhớ người..."

Tôi cười khúc khích và làm theo ý em, để em tựa vào vai tôi.

Em vùi mặt vào cổ tôi và tôi rùng mình khi chạm vào môi em. Chaeyoung thực sự đã có thể khiến tôi cảm nhận những điều không thể tin được; tình yêu của tôi dành cho em là ngoài sức tưởng tượng. Cuộc sống của tôi sẽ thật trống rỗng nếu không có em!

"Em ước đứa bé đã ra đời rồi. Bụng em to quá không thể ôm nhau được", em nói với giọng trầm.

"Chúng ta có nhiều thời gian để âu yếm mà, đừng lo."

Chaeyoung im lặng khá lâu. Khi tôi liếc nhìn em, em đã ngủ say.

Tôi hôn nhẹ lên trán em và dựa em vào ghế dài. Tôi sợ sẽ làm đau Chae nếu tôi bế em vào phòng ngủ của chúng tôi.

Đắp cho em một chiếc chăn bông, tôi ngồi trên sàn, giữ tay em trong tay tôi. Tôi nhắm mắt lại, một nụ cười ngọt ngào vẽ trên mặt và chìm vào giấc ngủ.

-----------

Jennie's POV:

Tôi đang lặng lẽ rửa bát, xem TV thì Jisoo xông vào bếp. Nàng đang lẩm bẩm điều gì đó, trông rất tức giận.

Tôi hôn môi nàng khi nàng bám vào vai tôi, ôm sau lưng tôi.

"Honey, tâm trạng như này là sao vậy?" Tôi hỏi. "Chị có vẻ khó chịu."

"Chị và mẹ chị tình cờ gặp nhau. Bà ấy muốn nói chuyện với chị và chị đã cố gắng lắng nghe bà ấy, kiên nhẫn ... Nhưng bà ấy vẫn vậy."

Tôi trở lại trong vòng tay của nàng, bàn tay ướt của tôi giơ trong không khí.

Hôn lên chóp mũi của nàng, tôi dựa trán lên trán nàng, nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen tuyệt đẹp của nàng. Bằng cách nào đó, nàng bình tĩnh lại và giữ eo tôi, đứng gần cơ thể tôi hơn.

"Bà ấy đã nói gì?"

Jisoo thở dài và cúi gằm mặt, mệt mỏi. "Bà ấy ước chị không phải là người đồng tính và cứ nói những điều thô lỗ về em. Jin đã gửi tin nhắn cho chị, nói rằng anh ấy đang cố gắng hết sức để bà thay đổi ý định, nhưng bà ấy thật cứng đầu."

"Bà ấy có thể không ủng hộ, nhưng mọi thứ vẫn có thể thay đổi. Dù gì thì chị cũng là con gái duy nhất của bà ấy".

Tôi bắt đầu hôn lên quai hàm của nàng và một nụ cười xuất hiện trên khóe môi nàng. Tôi bôi một ít bọt vào cằm nàng trước khi bỏ chạy.

"Yah! Jennie Kim, quay lại đây!"

Jisoo bắt đầu đuổi theo tôi, tay nàng chắc chắn đầy xà phòng, tôi nhảy ra sau chiếc ghế dài.

Cô sinh viên kịch nghệ dừng lại, nhếch mép tinh quái với tôi.

"Em nghĩ em làm được gì?"

Tôi lắc đầu cười, cắn chặt môi dưới. Jisoo đẩy chiếc ghế bên phải tôi, tôi chưa kịp làm gì thì đã đẩy tôi lại gần cửa sổ. Tôi lùi lại vài bước cho đến khi lưng chạm vào tường và Jisoo nghiêng người về phía tôi, đặt tay lên đầu tôi. Tôi để nàng hôn tôi trong khi nàng đang từ từ tháo tạp dề của tôi.

"Chị đang cố gắng làm gì vậy, Kim?" Tôi hỏi trong một hơi thở.

Nàng gặm da cổ tôi và tôi cười khúc khích đáp lại, vòng tay ôm nàng.

"Dừng lại, nhột!"

Jisoo cười khúc khích nhưng không buông tôi ra. Nàng tiếp tục trao cho tôi những nụ hôn nhẹ nhàng và ngon lành lên vai tôi cho đến khi chúng tôi nghe thấy tiếng chuông điện thoại của nàng.

"Kệ đi," tôi nói, không muốn nàng dừng lại.

Nhưng ngay sau đó, điện thoại của tôi rung lên trong túi. Tôi và Jisoo nhìn nhau và tôi ngay lập tức trả lời cuộc gọi, bật loa ngoài.

"Unnie, cảm ơn Chúa cuối cùng chị cũng trả lời!"

"Chuyện gì vậy?" Jisoo lo lắng hỏi.

Lisa dường như ngừng thở, giọng run run.

"Tới rồi! Em bé sắp ra đời!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro