Phần 32: Delightful

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaeyoung's POV:

Mình có thể cảm thấy ánh nắng đang mơn trớn làn da mình khi một cơn gió nhẹ lướt qua mái nhà.

Mình cử động trên chiếc giường may mắn mà Lisa đã làm cho bữa tối và dang rộng cánh tay, cố gắng tiếp cận người đẹp Thái Lan. Những ngón tay mình chạm vào bờ lưng trần của cô, vì chắc chắn cô đang nằm sấp.

Đôi mắt mình từ từ mở ra và được chúc phúc bởi cảnh tượng vị hôn thê vẫn đang say giấc nồng. Mình bò đến bên cạnh cô, lắng mình trong lòng cô, thèm khát hơi ấm của cô.

Mình đặt những nụ hôn phớt lên vai cô, nghịch những sợi tóc của cô.

"Babe, wakey wakey," mình cười khúc khích nơi cổ cô.

Lisa ậm ừ, xoay lưng lại và ôm mình vào lòng.

"Sao em dậy sớm vậy?" Cô ngái ngủ lẩm bẩm.

Mình nghiêng người về phía Lisa để hôn lên môi cô, rồi thì thầm bằng giọng nói husky ban mai của mình.

"Bởi vì em bị choáng ngợp khi nghĩ tới cảnh người đã làm tình với em."

Đôi mắt của Lisa mở to khi một vệt ửng hồng dễ thương đỏ hỏn trên má. Thật là một cảnh hiếm hoi khi nhìn thấy cô như vậy; cô thường sẽ là người tự tin.

Vòng tay cô ôm mình chặt hơn, cả hai chỉ âu yếm nhau, tận hưởng khoảnh khắc bình yên trong lành này. Đầu mình tựa vào ngực cô, mình có thể nghe thấy âm thanh thư thái của nhịp tim cô.

Lisa vuốt ve làn da mình và tôi mình chảy khi chạm vào ấy, cảm thấy yêu cô điên cuồng đến mức mình có thể dành cả cuộc đời trong vòng tay cô mà không thấy chán.

Tay cô chạm đến eo mình và rời xuống phần dưới của cơ thể mình vẫn còn được bao phủ bởi tấm chăn mỏng. Những ngón tay cô lướt trên đùi mình rồi lại đi lên, khiến mình run rẩy vì sướng.

Điện thoại của người Thái bắt đầu đổ chuông và cô khó chịu rên rỉ. Mình cười khúc khích và hôn lên quai hàm của cô.

"Trả lời đi, có thể là một cái gì đó quan trọng."

Cô vừa ậm ừ vừa tìm kiếm chiếc điện thoại, chắc chắn đã được giấu giữa đệm. Cuối cùng cô cũng nắm lấy nó, bật chế độ loa, không để ý đến việc mình đang nghe cuộc trò chuyện của cô.

Mình rất tôn trọng quyền riêng tư của cô và cô cũng tôn trọng sự riêng tư của mình, nhưng Lisa là một người cởi mở. Cô không quan tâm đến việc mình nghe thấy điều gì liên quan đến cô.

"Vậy, em ấy nói có đúng không?" ai đó hỏi và tôi nhận ra giọng của Jennie.

"Tất nhiên rồi," mình cười trước khi Lisa có thể nói.

Mình và hôn thê cười khúc khích và nhìn nhau âu yếm.

"Em biết đấy, chị ấy sợ em ấy từ chối lời cầu hôn của em," người bạn của chúng mình tiếp tục.

"Không! Em thực sự rất tự tin, làm sao Chae có thể từ chối em? Ý em là, đó là em. Ai mà không muốn lấy em?"

Mình véo vào hông cô, khiến cô giật nảy mình trong khi Jennie đang cười như điên.

"Đồ dân chơi này!" Mình thốt lên trong khi quay ra khỏi cô.

Lisa cố gắng ngăn cản, nhưng mình vẫn cố thoát khỏi cô, lưng hướng về phía người Thái.

"Jennie, vị hôn thê của em đang giận em, em phải làm sao đây?" Cô rên rỉ như một đứa trẻ.

"Có lẽ em ấy chỉ đang nứng thôi."

"Jennie!" Mình kinh ngạc thốt lên.

"Ừ, có thể," Lisa gật đầu.

Mình thở dài, cảm thấy má đỏ ửng lên trong phút chốc.

"Đừng dirty talk nữa, mấy gái. Lily thế nào rồi?"

"Jisoo đã ngủ cùng bé sau bữa sáng. Chị để họ làm vậy, trông rất đáng yêu."

"Hai người nên có con với nhau. Rõ ràng Unnie đang khao khát một đứa con," mình nhận ra.

"Chị nghĩ em ấy hài lòng với em, trong lúc này. Anygays, chị phải đi. Hẹn gặp lại!"

"Hẹn gặp lại sau!" Lisa nói trước khi cúp máy.

Mình trở lại nằm nghiêng, mặc kệ người Thái kiêu ngạo. Mình cảm thấy cô đang tiến về phía mình, rồi cô gái tóc vàng quay lại ôm mình.

"Em có giận tôi không, vợ?" Cô hỏi với aegyo.

Tay cô sờ soạng trên bụng mình, khiến mình rùng mình. Đột nhiên, cô cưỡi lên người mình, dùng tay khóa cổ tay mình lại. Mình đỏ mặt khi thấy ánh mắt đầy đe dọa của cô đang nhìn chằm chằm vào mình đang khoả thân mà không biết xấu hổ.

"Tôi yêu em và tôi là của em, Park Chaeyoung," Lisa trầm giọng.

Cô đưa cho mình xem chiếc nhẫn đính hôn, nhẹ nhàng kéo những ngón tay mình. Mình chìm đắm trong đôi mắt màu nâu đậm của cô, tóc cô mềm mại rơi xuống ngực và vai mình khi cả hai chỉ cách nhau vài inch.

"Và chiếc nhẫn đó ..." Cô tiếp tục, "... là bằng chứng tôi đã trao thân cho em."

------------

5 năm sau...

"Lily?" Mình gọi từ trong bếp.

Một cái đầu nhỏ ló ra ngoài cửa. "Vâng mẹ?"

"Con đã ăn bánh quy mẹ để trong tủ hả?" Mình cau mày.

"Không, thưa mẹ", bé nói một cách tự tin, nhưng mình sao tin nổi.

"Nói dối?"

"Không, thưa mẹ", bé lại lắc đầu.

"Chuyện gì đang xảy ra ở đây?" Lisa hỏi.

Người Thái bước vào phòng, ngáp dài và mình không thể không nhận ra vệt nhỏ sô cô la nơi khóe môi cô. Mình nhướng mày khi Lily cười khúc khích lúc nhìn thấy cô.

"Tình yêu, có thể tới đây một chút không?"

Lisa làm theo, trông vẫn còn mệt mỏi vì đêm muộn ở nơi làm việc. Cô hiện đang nộp đơn xin thăng cấp tại sở cảnh sát để trở thành trung úy. Cô rất tài năng và đội trưởng của cô đã chú ý đến cô. Mình lướt ngón tay lên môi Lisa và cô mở to mắt nhìn khi mình quét một ít sô cô la cho vào miệng.

"Người đã ăn bánh quy em để trong tủ hả?"

"Không, thưa vợ."

"Nói dối?"

"Không không không."

"Vậy xung quanh miệng người là gì?"

"... Chị đã ăn bánh quy mà Lily giấu dưới gối."

"Mommy!" Cô gái nhỏ kêu lên.

Mình cười khúc khích và lắc đầu. "Em sẽ làm gì với cả hai người đây..."

Lisa hôn lên má mình và chạy theo con gái, vác bé qua vai. Lily ngạc nhiên hét lên, căn phòng tràn ngập tiếng cười sảng khoái.

"Đã đến giờ đi học rồi, tiểu thư!" Người Thái thốt lên trong khi ra khỏi bếp.

Mình đã theo dõi họ chặt chẽ và giúp họ thu thập đồ đạc. Lisa đang mặc đồng phục cảnh sát, trông cô thực sự khá đẹp trai.

Cô buộc dây giày cho Lily khi bé đang chơi với chiếc giày cao gót của bé. Khi cả hai đã sẵn sàng, mình ôm con gái và hôn lên mặt bé nhiều lần, khiến bé cười khúc khích.

Lisa mở cửa và Lily phóng ra ngoài để chạy trên vỉa hè.

Mình bước đến chỗ vợ mình (chúng mình kết hôn ở Úc, ngay cả khi không được công nhận ở Hàn Quốc) và vòng tay qua cổ cô, áp môi mình vào môi cô, thèm muốn được nếm thử hương vị của cô.

Tay cô chu du eo mình và vuốt ve làn da trần dưới áo sơ mi của mình. Mình rên rỉ trong nụ hôn và chúng mình lùi lại, hơi hụt hơi.

"Chị yêu em," cô siết chặt tay mình nói.

"Em cũng yêu người, bảo trọng," mình cười đáp lại.

Lisa vẫy tay chào tạm biệt và chạy bộ trên vỉa hè để bắt kịp cô con gái. Mình đóng cửa lại, chưa gì đã nhớ họ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro