Chương 25: Ba....a...a.....con xin lỗi...."

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhi ngồi trong lớp, nhớ lại ngày hôm qua, rồi cô chạy lại QUỳnh

_Quỳnh, ba đang nằm ở bệnh viện nào

_Chị hỏi làm gì, muốn tới giết ổng hả_QUỳnh vô cảm nói

_NÓI ĐI_Nhi hét lên

Quỳnh sợ hãi

_Ở, bệnh viện "Click"

Nhi nghe xong, rồi chạy thẳng đến bệnh viện

Tại bệnh viện

_Thưa chị..cho em hỏi..ông Trần Dung Tuấn, ở phòng nào ạ

_Chờ 1 lát

_À...ông Tuấn ở phòng 204b

_Cảm ơn chị

Nhi nói rồi chạy lên phòng

Cô mở cửa phòng, bước vào

Ông Tuấn đang nằm đó, thở bằng ống thở, khuôn mặt xanh xao

Cô đến bên, ngồi cạnh ông

_B...a..ba...à....con xin lỗi.....tại con quá tức giận nên mới nói như vậy....con xin lỗi ba

Ông bắt đầu mở mắt

_Nhi....là...con....đúng ko

_Ba....ba mở mắt rồi hả...con đây...Nhi đây

_Ta rất vui vì...con...đã tha thứ cho ta.....ta thành thật xin lỗi con.......ta ko cố ý muốn bỏ lại mẹ con con....nhưng vì .....gia đình ta quá nghèo....lại mang nợ.....ta chỉ.............

_Con hiểu ba à....con hiểu......nhưng sự tức giận của con làm con ăn nói quá mức.....con thành thật xin lỗi ba

Ông xoa đầu Nhi rồi nói

_Ko sao....ta khỏe.....ko sao....ta biết mà........ta biết con giận ta nhìu lắm.....ta biết......

_Ba nghĩ đi ba.....con về....lần sau con sẽ đến thăm ba

Nhi nói rồi bước ra

Cứ như vậy, hàng ngày Nhi đều tới thăm ông

4 tuần sau

Ông Tuấn đã có thể về nhà

Đêm hôm đó, ông gọi tất cả mọi người đến nhà, lẫn cả Hàm và Kinh

_Ta rất vui vì mọi người đã đoàn tụ, ta muốn nói 1 chuyện quan trọng, ta muốn Nhi kế nghiệp công việc của ta

Quỳnh nghe vậy bức xúc

_Ba...vậy còn con....con cũng là con của ba mà

_Quỳnh....ba biết....nhưng con quá yếu điếu, để kế nghiêp công việc của ba......chỉ có Nhi mới có thể

Ông nói rồi quay sang Nhi

_Nhi.....ta xin con hãy kế nghiệp công việc của ta, nếu con chấp nhận, con phải đi du học ở Mỹ 4 năm, rồi sau đó quay về nước kế nghiệp ta_Ông qùY xuống Nhi nói

_Ba....ba...đứng lên đi...nhưng mà đi Mỹ tận 4 năm..con...............

_Nhi, ta van con....

_Ba....ba.....

Nhi nhìn mẹ rồi nói

_Thôi được, con chấp nhận

_Vậy thì tốt rồi_Hàm nói lên

_Sao tốt_Trân hỏi

_Tôi cũng chuẩn bị đi du học ở Mỹ nè, có bạn rồi, mừng, hihihi_Cười như khỉ [ cái điệu cười truyền kiếp ]

_Vậy thì tốt rồi....._Ông Tuấn nói

Tối hôm đó, gia đình rất vui

Thiện gọi Nhi ra ngoài

_Nhi này......cậu có nghe mọi người thường nói gì ko?????

_???????????????

_Họ nói rằng......mối tình đầu....thường ko bao giờ có kết quả

_Nhi à....Quỳnh đã chịu quá nhìu cú shock lớn, tớ thấy thương cô ấy, có lẽ, tớ thích cô ấy rồi........

_Hihihihihi, ờ vậy chúc mừng cậu, tớ cũng thấy hơi lơ cậu rồi, đúng như mọi người thường nói, mối tình đầu thật ko có kết quả nhỉ

2 người nhìn nhau rồi cười

Và ngày hôm đó cũng đến, cái ngày mà Nhi đi du học

Tại sân bay

_Nhi à, đi cẩn thận nha con, ta sẽ chờ con về, cảm ơn con gì đã chấp nhận lời iu cầu của ta

_Vâng, con sẽ cẩn thận.....ba nhớ giữ gìn sức khỏe

_Chị Nhi à......huhuhuhu....đi thật sao_Trân giả bộ khóc

_Con điên, im đi_Thiện hằn giọng

_Còn cậu....lo cho QUỳnh kĩ vào....cần thận..ko tớ chém_Nhi nói rồi đánh vào bụng Thiện 1 cái

_Sao chị đánh chồng em_Quỳnh ôm Thiện nói

_ỐI giời, thôi em xin lỗi, được chưa

_Thôi chúng con đi đây_Hàm nói

Rồi Hàm và Nhi kéo vali đi lên sân bay, cô nhìn ra, cố gắng ngăn nước mắt mình lại

Trong máy bay

_Cậu đi máy bay lần nào chưa_Hàm hỏi

_Ờ...đi rồi...sợ gần chết_Nhi nói

Máy bay bắt đầu cất cánh

Au chúc 2 anh chị đi măn mắn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro