Chương 8 : Sự trở về của một người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại sân bây Việt Nam

Có 1 cô bé ăn mặc rất giống con trai

Cô mặc quần hiphop rộng , áo thun ngắn tay và chiếc áo sơ mi khoác ở ngoài

_Taxi , taxi _ Người đó vẫy tay đón 1 chiếc taxi

_Cháu đi đâu _Người tài xế hỏi

_Chở cháu đến địa chỉ này _ Người đó đưa tời giấy cho tài xế

Chiếc xe nổ máy và bắt đầu đi , trên xe người đó luôn nghi

_Đã 10 năm mình ko về Việt Nam , cảnh vật đã thay đổi rất nhiều lẫn cả sân bay cũng khác với ngày đó

__________________________________________________________________________

Chiếc xe dừng lại tại nhà của Thiện , người đó bước vào nhà và vứt chiếc vali xuống nền chạy lên lầu

và gọi

_Mẹ , mẹ ơi , con về rồi _ Người đó chạy hết tốc lực lên lầu và gọi

_Mẹ , mẹ hả ??? , Chẳng lẽ là _ Mẹ Thiện ngạc nhiên vội chạy xuống

Mẹ Thiện chạy xuống , bà đã gặp người đó , toàn thân bà bỗng nhiên tê cứng , tay bà run , bà sắp

khóc

_Mẹ , là mẹ phải ko _Người đó hớn hở nói

_Tr........ , Cuối cùng con cũng về , Trân , cuối cùng con cũng về _ Bà chạy lại ôm người đó

Thật ra người đó là ai , tại sao gọi mẹ Thiện là mẹ

_____________________________________________________________________________

Tại trường học của Nhi và Thiện

_Này bà nghe trường nói gì chưa _ Hồng hớn hở chạy lại hỏi Nhi

_Nghe gì _Nhi bình thản trả lời lại

_Con lạy mẹ , mắt mẹ đuôi , tai mẹ điếc hả _ Hồng nhăn mặt nói lại

_Mà là chuyện gì _ Nhi quay mặt lại hỏi

_Bà ko thấy mấy tụi con gái nhìn bà hả _ Hồng nói

Nghe Hồng nói , Nhi nhìn xung quanh thì đúng như lời Hồng nói , bộn con gái đang nhìn cô bằng con

mắt tia chớp và tức tối , Nhi cảm thấy toát mồ hôi

_Ờhh , đúng he , từ khi tôi trở lại trường học bọn con gái lúc nào cũng nhìn tôi bằng con mắt đó , tại

sao vậy _ Nhi hỏi thầm trong tai của Hồng

_Trời ơi , tôi tưởng chuyện này bà hiểu rõ lắm cơ mà _ Hồng ngạc nhiên

_Hiểu rõ cái đầu của cậu , hiểu rõ rồi hỏi bà làm gì hả _ Nhi cốc đầu Hồng

_Áhh , đau , thì chuyện bà và HotBoy trường mình đó , bà là bạn gái của Thiện _ Hồng hỏi

_Má ơi , đứa nào nói ác thế _ Nhi sửng sốt

Ở đâu từ sau lưng cô , có 1 cánh tay ôm lấy cổ cô và nói

_Xin chào , gà con của anh [Má ơi , nổi da gà ]

Nhi giật bắn người nhảy khỏi ghế

_Anh ở đây làm cái quái gì thế hả , anh ở lớp bên kia mà , tên Thiện háo sắc _ Nhi xì khói nói

_Tại anh nhớ em nên mới qua đây , ko được hả bạn gái _ Thiện nói kèm 1 nụ cười cực kỳ cute

[ Cho mình nói thêm 1 tý , từ khi Nhi đi học lại , Hiệu Trưởng đẫ chia 1 lớp thành 2 , Thiện 1 lớp và Nhi

1 lớp , chỉ có những môn Hóa Học , 2 lớp mới gôm lại thành 1 ]

Thiện nói khiến Nhi đỏ mặt và bọn con gái tức chết

Reng..............reng

Tiếng chuông báo hiệu hết giờ giải lao

Cửa mở ra cô giáo bước vào

_Hôm nay lớp chúng ta sẽ có bạn mới và là 1 người đặc biệt nha , vào đi em _ Cô giáo nói

Bước vào là 1 cô bé cỡ 12, 13 tuổi

Từ khi cô bước vào , tất cả mọi người đều ngạc nhiên tột cùng lẫn cả Nhi và Thiện , còn có người thì thầm

_Ko phải chứ , con bé mới 12, 13 tuổi mà sao chui vào lớp 11 này

_Đây là học sinh mới của chúng ta , chắc các em ngạc nhiên vì cô bé quá nhỏ tuổi đúng ko , nhưng

cúng ko có gì ngạc nhiên lắm đâu , cÔ bé này mới từ Mỹ trở về , ở Mỹ cô là học sinh giỏi được

đưa lên thẳng lớp 11 mà ko cần thi , nên cô quyết định về Việt Nam để học _ Cô giáo giõng dạc

giới thiệu về học sinh mới .

Từ lúc cô bé đó bước vào , Thiện cứ nhìn cô và nghĩ

_Con bé đó là .................. , sao mà nhìn quen thế , khuôn mặt đó , vóc dáng đó sao quen

quá _ Thiện băn khoăn

_Cô bé tên là Trân , em có gì muốn nói cho cả lớp ko ,_Cô giáo nói

_Vâng , em lần đầu mới về Việt Nam , mong các anh , chị giúp đỡ nhiều _Cô nói và cười

_Em ngồi ở chỗ gần bàn của Thiện nhé _ Cô giáo nói

_Dạ

Cô đi xuống và nở nụ cười thật tươi với Thiện và ngồi xuống

Nụ cười đó khiến Thiện bất ngờ

_Bây giờ là môn Hóa , các em mở sách trang 14

______________________________________________________________________

_Cuối cùng cũng đến giờ ra về _ Nhi giang tay lên nói mệt mỏi

Bước ra sân trường Thiện thấy cô bé đó bước đi

_Nhìn đằng sau cô bé đó , thật sự rất giống ........_Thiện nhìn theo cô bé và suy nghĩ

_Này , anh làm gì mà ngơ ngác ra thế hả _ Nhi vỗ vai Thiện

Thiện giật mình quay đầu lại

_Àhh , ko có gì , đi đâu đó , về hả ?_Thiện hỏi

_Hỏi 1 câu lãng xẹt , ko về chứ đi đâu _ Nhi nói lại

_Thôi tôi về đây , ko rãnh nói chuyện với anh _ Nhi vừa đi vừa nói

_Khoan đã _ Thiện gọi lại

_GÌ

_Tới đây _Thiện vẫy tay gọi Nhi lại

Nhi đi đến và

Chụt

Thiện kiss và má của Nhi và nói

_Về cẩn thận nha _Thiện nói

Nói xong Thiện bỏ chạy để lại Nhi đang đỏ mặt và bốc khói

_______________________________________________________________

Tại nhà của Thiện

_Con về rồi đây _ Thiện tháo giày và nói

_Ưh , con về rồi hả _ MẸ Thiện nói

_Mẹ ...._Thiện nói

_Cái gì , con _ Me Thiện nói

_Hôm nay lớp con có học sinh mới , nhưng con bé đó chỉ mới 13 tuổi và đặc biệt là nó rất giống ....._

Thiện ngập ngừng

_Giống ai ?_ Mẹ Thiện hỏi

_Giống....................., mà chắc là ko phải đâu , thôi con lên lầu đây _ Thiện nói rồi chạy lên lầu

________________________________________________________________________

Sáng ngày mai

Tại lớp học

_Bây giờ , điểm danh nha _ Cô giáo chủ nhiệm nói

_Nhi

_Có

_Hồng

_Có

_Thiện

_Có

_Đăng

_Có

-Trân

_Có

_Àhh mà Trân , họ của em là gì , tên đầy đủ của em là gì ?_Cô hỏi

_Dạ là Tôn Thất Bảo Trân

_Hả ? Tôn Thất Bảo Trân ư , cùng họ với Hoàng Thiện _ Cả lớp ngạc nhiên kể cả cô giáo chủ nhiệm

Thiện nhìn Trân và nghĩ

_Họ Tôn Thất rất hiếm người có , nhưng tại sao cô bé này .................._Thiện ngập ngừng khi

nhìn thấy chiếc băng đô trên tay cô

_Chiếc băng đô đó , chính là chiếc băng đô đó , tại sao cô bé này lại có chiếc băng đô này _Thiện kinh

hoàng nghĩ

Thiện đứng dậy và nắm lấy tay Trân , nói

_Tại ....sao ,

em lại có chiếc băng đô này _Thiện nhìn Trân hỏi

Lúc này Trân cười lớn và nói

_Hahahaha, trông mặt anh buồn cười quá , băng đô này là anh tặng em mà anh ko nhớ hả , ANH HAI

_Anh hai , Anh.....hai , _Thiện nhắc lại

_Đúng , anh hai , _Trân cười

Ký ức như đổ ụp về Thiện

Thiện có 1 đứa em gái , nhưng từ nhỏ mẹ đã cách ly 2 anh em Thiện ra , chiếc băng đô đó là Thiện

làm tặng em gái mình nhân ngày sinh nhật 2 tuổi của nó .

Thiện vừa buồn nhưng cũng vừa mơ hồ

_Em là em gái của anh _Thiện nhìn Trân hỏi lại

_Yes , yes và yes , anh còn nghi ngờ chứ gì , vậy thì em nói cái này , ở bên tay phải của anh có 1 cái

bớp và lúc nhỏ anh ..........._Chưa nói xong Nhi bị Thiện bịt miệng

_Thôi đủ rồi cô , đủ lắm rồi , im dùm con đi cô _Thiện vừa cười vừa nói

Thiện mở tay ra và ôm Trân vào lòng

_Đúng là em gái của tôi thật rồi , cái miệng lanh chanh , hay mách lẻo đó là ko ai khác ngoài Alex cả _ Thiện cười

_Ủa , mà em tên Alex mà , đổi Bảo Trân hồi nào vậy _Thiện giật Trân ra và hỏi

_Ờhh ....thì..... , đây là VN chứ có phải là Mỹ , đâu là Alex với Alit trời _Nhi gãi đầu nói

_Mà công nhận , anh hai lớn lên đẹp trai quá xá _ Trân vỗ vai Thiện và nói

2 Anh em nói chuyện mãi mà ko để ý rằng

, cô giáo , bạn bè , Nhi đang nhìn Thiện và Trân , bởi sự

vui vẻ của 2 người cũng khiến cho cả lớp vui theo .

_Ủa , nghe nói anh có bạn gái trong lớp này , ai vậy _ Trân bỗng nhiên hỏi khiến Thiện và Nhi giật

bắn mình .

_Hỏi gì kỳ vậy mày , hỏi câu khác đi _Thiện hét vào mặt Trân

_Mình nhớ lúc này là mùa hè mà sao có mưa phùn trời _ Trân chùi mặt và nói

Giới thiệu nhân vật mới

Tôn Thất Bảo Trân : Em gái của Hoàng Thiện , là 1 cô bé vui vẻ , tính tình thì y chang con trai , đồng

phục nữ của cô là quần chứ ko phải váy , tại từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ mặc váy , đoạt đai đen

karate ở Mỹ , nói là 2 anh em chứ Thiện và Trân gặp nhau nhiều nhất là 2 lần lần thứ 1 là ngày Trân sinh ra và lần thứ 2 là ngày tiễn Trân ra sân bay để bay sang Mỹ , Trân là 1 cô bé mạnh mẽ

lý do cô được đưa sang Mỹ là vì , dòng họ Tôn Thất chỉ để con trai nối nghiệp chứ ko để con gái , lý do

được chuyển về VN , nghe lời mẹ dặn về để .................... [xem truyện sẽ rõ ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro