Ê nhõ kia... yêu sao hok nói (con thieu)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tình hình mìk là mem mới kủa ziễn đàn nì thấy mọi ng' vík truyện hay wá nên pắt chước thôi

***Giới thiệu nhân vật***

Giang Tiểu Mĩ (16t) là một cô gái có đc 1 vẻ đẹp mừ con gái mừ tui nhìn cũng mê nữa huống chi là mí thèg con trai. gia đình cô ko giàu nhưng khá giã, ba cô là một thương nhân nổi tiếng ở nước ngoài. mẹ cô đã mất khi cô còn nhõ. do mất mác quá lớn nên cô trỡ thành ngừoi sống nội tâm ít nói.

Vương Minh Long (16t) là công tữ của một tập đoàn lớn nhất ở Anh. từ nhỏ anh đã đc ba mẹ mua cho 1 căn biệt thự để anh sống tự lập. sỡ hữu nét đẹp vừa Tây vừa Việt...anh đã mê hoặc bík bao nhiu đứa con gái nhưng chưa bao giờ anh iu ai thiệt lòng. anh là người lạnh lùng...phãi nói là rất rất rất rất lạnh lùng

Ngô Thiên Phong, Trần Minh Đại, Lâm Nhựt Tuờng là bạn rất thân của Minh Long từ nhỏ đến bi giờ. ba mẹ của mỗi người họ đều là giám đốc một công ti lớn nhất nhì thành phố...nhưng so với Minh Long thì tính thì họ cởi mỡ vui vẽ và hoạt bát hơn...

Vương Ngọc Như là em họ của Minh Long (16t) là tiểu thư thuộc dạng ko chãnh choẹ, xinh đẹp, học giõi, thông minh là những ggì cô có đc từ lúc mới sinh ra...

***và còn nhiều nhân vật khác từ từ giới thiệu sau***

năm nay nó đc ba mẹ chuyển đến trường sweetdream-đây là một ngôi trường danh tiếng nhất

thành phố.

nó vừa đến cỗng trường là tiếng trống báo hiệu giời vào học kịp thời vang lên. do chưa quen với wi

định của trường mới nên

nó phóng đại chiếc xe đạp của nó vào trường ( thay vì xuống xe dẫn bộ) thì nó đụng phải một tên

con trai. hắn nói:

hắn nói tiếp:

-ra chơi cô phãi xuống đây gặp tôi nhá!!!

-tại sao??? anh lấy quyền gì mừ ép người quá đáng zậy!?! tôi ko xuống thì anh làm gì tôi nào???

-hehe tuỳ cô thôi nhưng mà tôi chắc chắn 1 điều là cô sẽ xuống đây và rất mún gặp tôi lại là 1 chiện khác kakak thôi tui lên lớp trước pp nhá...!!!- hắn põ đi

cái gì vầy nè...hắn tưỡng hắn là ai cơ chứ tại sao ra chơi mìk phãi xuống gặp hắn chứ lại còn quã quyết cái rì mà rất mún gặp hắn là chiện khác...mà làm gì nãy giờ mình nói chiện với hắn mà bao nhiu cặp mắt đứa con gái khác cứ nhìn chằm chằm vào mìk 1 cách mờ ám (chẵng lẽ trường nì nhìu less thế sao)-nó suy ngĩ 1 hơi rồi põ lên lớp...

-Giang Tiễu Mĩ- vừa bước vào lớp nó đã nghe tiếng cô giáo gọi tên nó

- dạ có!

do có vóc dáng cao(1m71) nên nó đc cô cho ngồi bàn cuối, cạnh Ngọc Như.

buỗi học hôm đó khá nhẹ nhàng. hết giờ học tiết 1( xin nói thêm là trường nó học từ 7h30 sáng đến 5h chiều)

-bạn là Tiểu Mĩ mới chuyễn về trường này àk?-Ngọc Như

-ừk! bạn là Ngọc Như hã?-nó

-ừk hình như bạn quen biết với anh Long hã?-Như

-Long nào mình đâu có wen ai tên Long đâu!?!-nó

ừk thôi coi như mình chưa nói gì bạn cho mìk xin sđt có đc h0k vậy-Như

-mìk wên số rồi(đãng trí thiệc) thôi đễ mìk nhá cho Như káj nha- nó nói rồi lục cặp đễ lấy cái điện thoại...nhưng tìm mãi tìm mãi nó chẵng thấy đâu...tìm đến nỗi đỗ cã mồ hôi, nó mới nhớ lại chuyện của hắn( thôi rồi là hắn chứ ko ai hết)

nó ngồi học mà mong cho ra choi đễ xuống gặp hắn lấy lại cái đt (chùi chùi hắn nói trúng phóc lun)

reng.............................................. ...

giờ ra chơi đã đến...

nón 3 chân 4 cẵng chạy thẳng đến nơi mừ hồi sáng nó và hắn gặp nhau...15' sau hắn mới chịu đến

-đồ rùa bò bít tui chờ anh lâu lắm rồi chưa?-nó hậm hực

-ai mượn chờ tui ko đến thì kệ tui ai mượn cô chờ-hắn cười nham nhở

-nhưng còn kái đt của tui thì sao...anh định giữ nó đến khi nào đây hã???-nó bực bội

-hêhê đt nào chứ !!!

-anh........

-cô tên Tiểu Mĩ hỡ ???-hắn hỏi

-ko-mặt nó chù ụ

-hay là tên kẹo???!!!!!

-aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa anh dám mở đt tui coi tùm lum tùm la há anh có biết như thế là xâm phạm chuyện riêng tư của ngưòi khác ko hã?!!!

-tôi mặc kệ...tôi ko cần biết nhưng điều quan trọng pi giờ là cái đt nì đã rơi vào tay tui thì nó là của tui mãi mãi hahaha!!!!!!

-trã đt lại cho tui lẹ lênnnnnnnnnnnnnnnnnn!

-ko trả!^^

-trả koiiiiiiiiiiiiiii

-với 1 điều kiện

-điều kiện gì

-tui chưa suy nghĩ ra (ec) nhưng chắc chắn 1 điều là trong phạm vi cô làm đc!!!

-anh có thấy mìk hơi vô lí ko hã tự nhiên anh lấy đt của tui, tui đòi lại mà anh còn ra điều kiện này điều kiện nọ....xhí

-hêhê tuỳ cô thôi để tối nay tui suy nghĩ...sáng mai gặp cô ỡ chỗ nì tui mới cho cô piết làm thế nào để lấy lại đc cái đt này...còn ko thì......cô cũng pít rồi đấy...-hắn nói rồi bước lên chiếc xe hơi đậu sát cỗng trường cùng với mấy người mặt áo đen đẹo kính đen( ai nhĩ... vệ sĩ chứ ai)(cúp đấy àk...đang ra chơi mà)

nó tức tối ko nói đc lời nào phãi chăng đây là điềm báo cho 1 năm học sui sẽo của mìk nhĩ....................

*****buổi tối tại nhà Minh Long*****( có Phong, Đại, Tường đến chơi)

-hồi ra chơi này thấy mài đứng nói chuyện với ai mừ xinh khiếp vậy?-Đại mỡ lời

-xinh gì mài ơi!!-Long

-ko...xinh đấy...nhìn wa đã mún thương liền!-Đại

-thík nó hã???-Long

-ừk thì...hơihơi- Đại lí nhí

-heheh vậy mún làm bạn trai nó ko

-đc vậy thì tốt quá nhưng sợ nó ko chịu

-yên tâm đi -Long giơ giơ cái đt của nó lên - có cái này là ok rồi

-là sao???-Đại ngơ ngác

-bí mật

tụi thằng Phong, Tường lo ngồi chơi điện tử nên ko thèm quan tâm đến họ nói gì.....................

***Sáng hôm sau***

-giờ này vẫn chưa đến ko pík làm cái gì mà chậm như rùa bò-nó đứng dưới sân trường chờ hắn

vừa dứt câu nó thấy 1 chiếc xe của tập đoàn Ford nổi tiếng chạy đến. một boy bước xuống (ko ai khác mà chính là hắn)

-sao hả?!?-hắn cười nói

-sao trăng gì nữa trã đt cho tui mau-nó

-dễ vậy sao???

-điều kiện gì chứ?!?-nó lườm hắn

-dễ thôi...làm bạn gái của bạn tui nhá-hắn nói

-trời anh có điên hok tự nhiên cái bắt tui làm bạn gái của bạn anh àk...anh có cãm thấy mìk wá trơ trẽn hok...nói cho anh biết tui hok phãi là đứa dễ dàng bắt nạc đâu nhá...anh đừng tưỡng anh lấy đc đt cũa tui làm con tin rồi mún gì ỡ tui cũng đc...xhí!!!!

-nhưng bạn tui thík cô đấy...lại kute...nhà giàu nữa...cô chĩ cần gật đầu cái rụp là vừa có bạn trai kut...vừa lấy lại đc đt cũa mìk...-hắn wấc 1 hơi

-tui hok phãi là hạng người mê trai mê tiền như anh tưởng...!!!

-tuỳ cô thôi nhưng...còn chiếc đt này thì sao???

-tui...anh đừng woá đáng...đt này đối với tui rất là quan trọng...nếu mất nó...tui chết mất...

-vậy giờ cô tính sao???

-làm ơn đi...trả đt lại cho tui y mà!!! >_<

-thì phãi chịu chứ?!?

-anh.............thôi đc rồi...tui...tui...tui đồng í làm bạn gái của bạn anh đấy...xhí

-đã nói là phãi giữ lời đấy...nèk đt của cô nà cẫn thận đừng làm rơi nữa đấy-hắn nói rồi nháy mắt với nó và bõ đi bõ lại nó tức mún xhì khói...

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

đến thời điễm này nó vẫn chưa biết hắn là ai...tên gì...học lớp mấy...nó vẫn chưa hiễu tại sao mọi nguời lại nhìn nó chăm chăm mỗi khi nó nói chiện với hắn...v.v...

bữa đó nó ko có tâm trạng để vào lớp

nó cúp tiết và đi xuống sân sau của trường đễ tham quan...

nó lặng ỡ một nơi khuất nhất của sân trường (lun lun là thế)...nó ko wen với những náo nhiệt, với cuộc sống tấp nập này...

lấy trong túi áo ra sợi dây chuyền mà mẹ nó đã đưa cho nó trước lúc chết...khi nó lên 2...căn bệnh ung thư máu quái ác đã cướp đi mạng sống của ng' nó iu thương...còn ba nó...nó hận ông...với ông dường như chĩ có công việc là quan trọng...suốt ngày ông chĩ biết lao vào công việc mà ko quan tâm đến cuộc sống và cảm giác cũa nó.......

Gió đột nhiên thỗi mạnh vào mắt nó...hang nước mắt từ đôi mắt to sang long lanh nó chảy dài...nó khóc hữ....sao lại khóc...khóc vì cái jì chứ...vì gió hay khóc vì nó bùn vì gia đình...???

-ê!-tiếng nói wen thuộc mà chua chát vang lên, nó vội lau nước mắt ngước mặt lên

-sao lại là anh! Anh ra đây làm jì?-nó cố gắng kìm chế những giọt nước mắt để tỏ ra mạnh mẽ với hắn...

-sao ko đc hả!-hắn gằn giọng

-hừ...tui hok cấm anh ra đây nhưng tui cấm anh lẽo đẽo theo tui í...con trai gì đâu mà suốt ngày bám bám làm cái đuôi theo con gái hok bít nhục hữ ..........hữ - nó vừa nói vừa dí sát vào mặt hắn

-ơh...cô...cô-hắn đỏ mặt (hìng như hắn vừa mới bị nó làm cho 1 fát wê ơi là wê)

-tui sao hã...

-....... (im lặng)

-hừhừ......ế ế wên đã...anh tên gì hữ!?!-nó

-trời...cô...cô có bị gì hok...cả trường này ai cũng bít danh tôi...sao cô lại hok bít hữ-hắn sững sốt

-ơh...anh là ai mà cả trường này bít tên anh...học sinh cá biệt chắc...

-mệt cô lun...giới thiệu cho cô bít...tôi là Long...papa của tôi là chũ 1 tập đoàn lớn nhất ở Anh quốc...ngôi trường này là do papa tôi bõ tiền xây dựng nên tôi đc phép toàn quyền trong ngôi trường này...còn nữa...tôi, Thiên Phong, Minh Đại, Nhựt Tường là bộ 4 nỔi tiẾng kute cá tính nhất trong trường này...đi đến đâu là ai ai cũng phãi ngưỡng mộ- hắn tuôn 1 lèo

Nó chống cằm nghe, sua khi hắn nói xong...nó phát

-ừk...rồi sao nữa...

-ơh...hắn sượng lại-cô hok có phản ứng gì sao?!?

-thế nhiu đó hết rồi hỡ...?!?-nó ngây ngô

-............ừk thì nhiu đó...quá đủ rồi (hắn chuẩn bị...khuôn mặt trắng trắng của hắn đã ững hồng thấy rõ..)

-trời...thế mà tui cứ tưởng gì to tát mà anh bóc fét thế...chĩ vậy thui mà tui cứ tưỡng anh là con của tỗng thống ô-sa-ma-bin-la-đin...xhì xhì xhì

Nó le lưỡi rồi bỏ đi 1 mạch...nnó đâu bít chỉ những lời nói vừa rồi của nó làm hắn nghẹn cứng cổ hok nói đc 1 lời nào...hừ...lần đầu tiên có 1 nguời con gái lại làm cho công tử Vuơng Minh Long bị hố nhìu tập như thế chứ

Đánh trống hết tiết một, nó uể oãi bước từng bước nặng nề xuống căn teen trường. Vẫn như mọi ngày, chẳng có gì khác ngoài cây kẹo mút orange ketchup - loại kẹo mà nó thích nhất. Nó mua 1 lần 3 cây rồi ngồi ịch xuống chiếc ghế khuất nhất trong căn teen - ngồi thả hồn theo cái vị chua chua ngọt ngọt của hương cam ấy

...Bỗng...

-Tiểu Mĩ hỡ !?! - một tên con trai tiến về phía nó. Vóc dáng cao ráo (khoảng 1m8 là ít... tóc để kiễu fantas cực kute)

-Ơh...ơh...anh là ai...sao bít tui...?!?

-Hì...tôi có thể ngồi ở đây đc chứ!?! (ẹc...zám đánh trống lãng câu hỏi của nó)

-Ừk...thì ngồi đi! - nó miễn cưỡng

Hắn ngồi phịch xuống chiếc ghế đối diện nnó...nhìn nó chằm chằm khiến nó khó chịu

-Này...anh làm gì nhìn tui ghê zậy...bộ....mặt tui có dính gì àk ?!?

-Àh...-hắn gãi đầu - đâu có...trông cô dễ thương lắm...mà nè...cô uống gì...tôi bao!

-Hỡ...BAO !?! Sao lại bao tui...tui với anh hok wen hok bít.....anh.......

-Ủa !!! Thế ra... Long chưa nói gì cho cô bít àh !?!

-Long !?! Àh cái tên phiền phức ấy hỡ ! Nói gì là nói gì?

-Her! Thôi ko có gì, cô đừng quan tâm...àh mà sao cô hok vào lớp ngồi đây làm gì?!

-kệ tui...anh hõi làm gì!

-Tôi thík hõi thì sao nào!

-Kệ anh......đồ hâm!

-Cô...cô bảo ai đồ hâm nào...cô đúng là ngang như cua mà...

-Ngang như cua hay như ghẹ gì kệ tui...ai mượn anh đến nói chuyện chi.....hỡ....

Nói dứt câu...nó đứng phắt dậy.tính bỏ đi thì...

-Khoan chờ đã......-hắn níu tay nó xuống

-Áh.......buông tay coi. Đau quá àk....-nó suýt soa

Hắn cầm một vật dúi vào tay nó:

-Điện thoại của cô nè! Mai mốt giữ cẩn thận để rớt nữa ák.

-Hỡ..........tôi...cảm ơn anh nhìu lắm...mà....ở đâu anh có vậy ...?!!?

-Long đưa cho tôi

-Hả !!! Vậy anh........anh là......

-Hìhì...đúng vậy...tôi là Đại...bạn trai của cô (éc éc cách giới thiệu sock nhất hành tinh)

Nó choáng váng.....cái gì thế nà...híchíc....cũng tại tên Long ấy....tên sao chỗi chà ấy..nhất định mình phãi trả thù.......

P/s: Ngoài sân trường, từng tia nắng vẫn len lõi qua tán lá cây xanh mượt. Năm học này chắc sẽ rất khó quên đối với bộ 4 Long, Đại, Phong,Tuờng, nó và Như. Mọi chuyện vẫn chĩ mới bắt đầu thôi...nó vẫn ngây thơ, vẫn vui đùa hồn nhiên

..................Bởi vì đâu ai bít trước rằng tương lai sẽ đến như thế nào...............

***Sáng hôm sau***

-giờ này vẫn chưa đến ko pík làm cái gì mà chậm như rùa bò-nó đứng dưới sân trường chờ hắn

vừa dứt câu nó thấy 1 chiếc xe của tập đoàn Ford nổi tiếng chạy đến. một boy bước xuống (ko ai khác mà chính là hắn)

-sao hả?!?-hắn cười nói

-sao trăng gì nữa trã đt cho tui mau-nó

-dễ vậy sao???

-điều kiện gì chứ?!?-nó lườm hắn

-dễ thôi...làm bạn gái của bạn tui nhá-hắn nói

-trời anh có điên hok tự nhiên cái bắt tui làm bạn gái của bạn anh àk...anh có cãm thấy mìk wá trơ trẽn hok...nói cho anh biết tui hok phãi là đứa dễ dàng bắt nạc đâu nhá...anh đừng tưỡng anh lấy đc đt cũa tui làm con tin rồi mún gì ỡ tui cũng đc...xhí!!!!

-nhưng bạn tui thík cô đấy...lại kute...nhà giàu nữa...cô chĩ cần gật đầu cái rụp là vừa có bạn trai kut...vừa lấy lại đc đt cũa mìk...-hắn wấc 1 hơi

-tui hok phãi là hạng người mê trai mê tiền như anh tưởng...!!!

-tuỳ cô thôi nhưng...còn chiếc đt này thì sao???

-tui...anh đừng woá đáng...đt này đối với tui rất là quan trọng...nếu mất nó...tui chết mất...

-vậy giờ cô tính sao???

-làm ơn đi...trả đt lại cho tui y mà!!! >_<

-thì phãi chịu chứ?!?

-anh.............thôi đc rồi...tui...tui...tui đồng í làm bạn gái của bạn anh đấy...xhí

-đã nói là phãi giữ lời đấy...nèk đt của cô nà

Nó với tay định lấy thì hắn giật lại........

-ê khoan......tui phãi giũ lại phòg khi cô trở mặt.....cái điện thoại này tui sẽ đưa cho bạn trai cô........mai mốt hắn sẽ đưa cho cô......như thế mới hay...hahah-nói rồi hắn bõ đi

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

đến thời điễm này nó vẫn chưa biết hắn là ai...tên gì...học lớp mấy...nó vẫn chưa hiễu tại sao mọi nguời lại nhìn nó chăm chăm mỗi khi nó nói chiện với hắn...v.v...

................đánh trống ra chơi, Như chạy ù xuống căn teen tìm nó thì thấy nó và Đại đang nói chuyện. Như liền xen ngang:

-Wey...Tiểu Mĩ, học sinh giõi mừ dám cúp tiết nhơ........íh anh Đại....ủa 2 ng' pít nhau hỡ.......?

-Hì....tại tớ làm biếng học wá........còn anh Đại thì...

Hok chờ nó nói hết câu thì Đại xen cắt lời:

-Àh....hai anh và Tiểu Mĩ đang quen nhau!

-QUEN !!!- nó và Như đồng thanh

Như quay sang nó:

-Này Tiểu Mĩ...hai người quen nhau lúc nào sao hok nói tớ nghe?!!

Đúng lúc đó, Long, Tường, Phong đi đến, Tường lên tiếng:

-Này....có chuyện gì mà um sùm ở đây vậy.......còn pé này là,,,-Tường chỉ chỉ vào nó

-Ê ê Đại này..anh em hok àh mà có pà xã mới lại đem giấu...chơi kì thế hỡ - Long cười ha hả

Nó trừng trừng mắt nhìn Long. Long le lưỡi chọc nó

Như lên tiếng:

-Àh ..giới thiệu mọi người lun ha....- Như kéo nó lại - đÂy là TiỂu Mĩ lại - đây là bạn gái của anh Đại.....Giang Tiểu Mĩ

Long hớn hỡ:

-Như nè..người ta đang quen em đừng làm vậy người ta ngại gòi sao. Mai mốt hok đc phát ngôn vậy nữa nghe hok. Để anh kiu Phong lên hội trường mượn micro phát cho đỡ tốn công....há........!

Cả đám ôm bụng cười sặc sụa chỉ có mình nó đứng trơ ra cứng họng hok nói đc lời nào

Phong tiếp lời:

-Ác.......làm vậy là ác..nhu thế cả trưòng này sẽ chú ý đến hai người họ thì họ làm sao còn tâm trí để mà học nữa

. Mình chĩ làm gọn nhẹ thôi..sẽ chụp 1 poster to thiệt to có hình Tiểu Mĩ và Minh Đại. Nhưng sẽ che mắt họ lại

Chưa nói hết câu nhưng dường như Long và Tưòng hiểu ý nên bụm miệng cười, còn Tiểu Mĩ và Ngọc Như trơ ra

-Che mắt họ lại chi anh Phong....-Như thơ ngây

-Em ngốc thế......làm vậy để học khõi bị sì can đan chứ chi.....em hok bít khi che mắt một người lại thì mình hok thể bít người đó là ai hay sao!?!....-Phong giảng

-Àh .....àh...em bít rồi....anh làm thế là đúng, có tình người....em duyệt....-Như gật gù...

-Nhưng sau đó chúng ta sẽ đề dòng chữ lớn thật lớn phía dưới tấm poster là Tiểu Mĩ và Minh Đại rồi treo khắp trường...

Cả đám bật cười hã hê......trừ nó

Nó lặng thinh không nói...chính xác hơn là nó không biết nói gì trước sự đùa cợt của bọn họ. Bọn họ đúng là đáng đc tôn lên bậc sư phụ trong sự nghiệp chọc người khác giận điên lên. Hừ......nhưng nó không chịu thua......sao lại chịu thua dễ dàng thế chứ..........................

-A!!!-Nó bất giác la lên như vừa suy nghĩ ra 1 điều gì hay hay

Đại quay sang nó hõi:

--Gì thế Tiểu Mĩ????

-Còn phãi hõi! Chắc là vừa suy nghĩ ra chiêu "lăng xê" mới nhất đây mà!-Long chen ngang

Nó lè lưỡi bĩu môi với Long rồi ra vẻ ta đây:

-Hừ........tui hok chấp nhứt anh làm gì....Anh hok nghe người ta nói là quân tử không chấp kẻ tiểu nhân hay sao???

Long trừng trừng nhìn nó:

-Ý cô là sao hữ???

-Không hiểu sao.....uổng công tui nghĩ anh là người thông minh đấy!!!-Nó kênh mặt

Ngọc Như chen ngang:

-Nhức đầu quá àh!!! 2 người này cứ như oan gia từ hàng ngàn kiếp trước ấy...hễ gặp mặt là cãi nhau

...........................................

Đúng lúc đó, tiếng loa từ hội trường vang lên:

-Alô...!!! Xin mời em Giang Tiểu Mĩ, học sinh lớp 11a6 về phòng Quản sinh có việc gấp...xin nhắc lại...xin mời em Giang Tiểu Mĩ...........

Không ai bảo ai...Đại, Long, Tường, Phong và Như quay sang nhìn nó. Mặt nó lúc này tái xanh...cũng phải thôi...Từ đó đến giờ có bao giờ nó gặp tình trạng này đâu...híchíc...Nhưng dù sao thì nó vẫn phải nhích từng bước nặng nề lên đó.......trông thật uể oãi.........

-Này Tiểu Mĩ-Đại nắm tay nó lại-để tôi đi với cô

-Không cần...

-Sao lại không??!?!

-Không là không...

Nói rồi nó giựt tai lạivà đi nhanh hơn...lạc quan mà nói thì có lẽ hành động vừa rồi của Đại đã giúp nó "tiến bộ hơn về vận tốc di chuyển"

Đại đứng yên nhìn nó..........

-Này!!!-Tường vỗ vai Đại!-Tiểu Mĩ nó không thích mày hỡ???Tao thấy nó lạnh nhạt với mày sao sao ấy!!!

-Tao không biết!-Đại xụ mặt xuống

Như quay sang Long:

-Àh...anh Long làm mai cho họ đúng không???

-Ơh....ừh thì là anh...có vấn đề gì àk?!?!

-Là do anh ép Tiểu Mĩ đúng không???

-Sao em lại nghĩ thế...anh chĩ...........

Đại nghe thấy thế, gắt:

-Tao thích Tiểu Mĩ thật long, bằng mọi giá tao phải làm cho Tiểu Mĩ thích tao.......

-Ép người khác thích mình sao hỡ.....đồ hâm!!!-Long quát

-Không ép! Nhưng tao sẽ chứng minh cho Tiểu Mĩ thấy tình cảm của tao dành cho cô ấy. Rồi một ngày Tiểu Mĩ cũng xiêu long...

-Trơ trẽn-Long nói

-Sao thế Long!Mày ủng hộ chuyện tao với Tiểu Mĩ mà-Đại hạ giọng...

-Ơh...đương nhiên rồi...

Đại nhìn Long, một ánh mắt mắt lạ, dường như Đại đã vỡ lẽ ra 1 điều gì đó.......từ Long ....mà Đại không dám nói..........

................................................�� �...........

Cùng lúc đó, tại phòng quản sinh:

-Ah!!! Chào Tiểu Mĩ, lâu quá không gặp, em lớn hẳn ra!

Vừa bước vào, nó đã thấy 1 đứa con trai cạhc tuổi nó, khuôn mặt rất babe và lai lai nét giống người ngoại quốc chính hiệu. Anh ta mặc cái quần tụt rất bụi có sần vài chỗ ngay đầu gối và chiếc áo pull dài thược, chiếc nón đội lếch qua phải tầm 45 độ. Nhìn sơ qua cũng đủ biết anh ta là 1 dân hiphop hay 1 DJ nhạc rock chuyên nghiệp nào đó.....

-Ơh...xin lỗi...anh là...-Nó nghệch mặt ra

-Đồ vô tâm-hắn dí tay vào trán nó-mới vài năm không gặp mà quên anh rồi sao? Anh là Kenly Nhựt nàk

-Àh...-nó reo lên...-Anh Ken về nước hồi nào sao không báo cho em biết. Trông anh khác xưa nhiều lắm...

-Ừkm...anh mới về hôm qua. Tại anh muốn tạo cho em 1 surprise nho nhõ ấy mà-Hắn lè lưỡi và lấy tay gãi nhẹ lên tóc-em ngồi đi...

Nó ngồi xuống:

-Sao anh Ken vào đây được?

-Àh...mẹ anh là em họ của thầy hiệu trưởng

Nói rồi hắn gỡ chiếc nón ra...mái tóc vuốt Gel bị sụp xuống nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp của một dân chơi thứ thiệt...

-Anh Ken về nuớc có quà cho em không???

-Con pé này! Chưa gì mà đã đòi quà rồi àk. Tối nay đi với anh rồi biết...

-Đi đâu???

-Cứ đi đi. Tối anh qua nhà rước em nha...7h đc không

-Ừh...cũng đc...thôi em về lớp nha, sắp đánh trống rồi...Bye anh!

-Hi...bye em... .....

................................................�� �...................

Vừa bước ra khõi phòng Quản sinh, tiếng trống trường cũng kịp thời vang lên.Nó cũng kịp ghé qua căn teen và mua vài bịch bánh tráng

.................................................. ................................................

Bước vào lớp, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt nó là cái mặt khó ưa và cực kì dễ ghét của Long....nó vội vã:

-Xin lỗi nha...tui vô nhầm lớp - nói rồi nó toan bước đi thì Như lên tiếng:

-Tiểu Mĩ...không nhầm đâu...vào đây đi

Nó bước vào chỗ ngồi cạnh Ngọc Như...giả vờ như không thấy bộ bốn hắn...nó lôi trong túi ra bốn bịch bánh tráng lúc nãy và đưa cho Như hai bịch

-Nãy giờ cậu lên phòng Quản sinh chi thế...có chuyện gì không??? - Như hõi nó

-Àh...không có gì!!! - nó cười mĩm

-Xạo...nếu không có gì thì mời cô lên đó làm kiểng chắc - Long bĩu môi

-Làm kiểng hay để chưng gì mặc xác tui...không cần anh quan tâm

-Thôi kệ Long đi...Tiểu Mĩ nè.....tối nay tớ, anh Long, Phong, Đại, Tường đi ăn kem, cậu đi chung cho vui nhé - Như hỏi nó

-Àh...tối nay tớ có việc rồi...cậu đi ăn vui vẻ nhé!

Phong nghe thế, lên tiếng:

-Này...bạn không nể mặt Ngọc Như cũng phải nể mặt ox bạn chứ...bạn có biết nãy giờ Đại lo cho bạn thế nào không?!!?

Nó nhìn sang Đại, Đại đỏ mặt:

-Ơh...Tiểu Mĩ...tối nay cô đi chung tụi tui cho vui nhé!

-Cám ơn anh đã mời nhưng tui không đi đâu...để khi khác vậy..?!

Long bực...quát lớn:

-Này cô tưỡng cô là ai mà tụi tui mời hết người này đến người kia cô không đi là sao...cô tưởng cô là ai chứ....tại tụi tui thấy thằng Đại nó thích cô thì cực chẳng đã mới rủ cô thôi...chứ bình thường thì cô không có cửa đâu nhá!!!

Nó tức tối nhìn Long.......trong lòng nó trào sôi lửa đốt...........những điều hắn nói vừa rồi đã xúc phạm nó ....xúc phạm rất nhiều.....nó tức lắm nhưng nó không nói gì cả...chĩ thoáng nhìn Long rồi im lặng quay sang hướng khác, nói khẽ:

-Tui không đi!

Long đứng sựng một hồi lâu rồi bõ về lớp...Như mới lên tiếng:

-Anh Long quá đáng thật!

-Ừh...tính nó xưa giờ như thế...thôi giáo viên sắp vô rồi...tụi anh về lớp nha! - Tường nói

................................................�� �................................................� ��....

Tối hôm đó...

Ken phóng chiếc Nouvo sang nhà nó....nó vội vã chạy xuống mở cửa:

-Anh Ken đợi em chút....em vào mang giày rồi ra liền

Ken thoáng giật mình...Tiểu Mĩ thật đẹp trong chiếc đầm trắng muốt...phần dưới hơi xoè dài chấm đầu gối...phần trên tạo điểm nhấn khá mạnh với dây nịt bản to màu hồng phấn...trông nó đẹp một cách nhẹ nhàng...không cầu kì và loè loẹt

................................................�� �....................................

Ken chở nó vòng vòng trên phố rồi ghé vào quán kem Lắc...

Lắc là một nơi dành cho giai cấp quý tộc và những thanh thiếu niên ăn chơi phung phí... nằm cạnh bờ sông. Lắc kô mù mờ như những quán cà phê khác...nhưng cũng không có nghĩa là sáng trưng

Lắc có một màu gì đó lãng mạng và tinh khiết...Và đó cũng là lí do khiến nó không từ chối khi Ken mời nó vào...

Nó và Ken bước vào như là tâm điểm cho mọi người chú ý...Vừa bước vào cổng Lắc...nó thoáng rụt rè vì mọi người nhìn nó chằm chằm...nó bấc giác níu áo Ken...Biết nó lần đầu tiên đến đây và không quen với những nơi như thế này...Ken nắm chặt lấy nay nó và thì thầm: "vào thôi"..........

Phần nó, cảm nhận được làn hơi ấm toả ra từ lòng bàn tay Ken...nó bớt run hơn và bẽn lẽn gật đầu.

Ken dẫn nó vào dãy bàn sát bên phãi...có thể nói đây là một trong những chiếc bàn thuộc dạng đặc biệt ở Lắc...Ken kéo ghế mời nó ngồi

...........................................

Phía xa xa ở cuối quán......một giọng con gái vang lên:

-Ê Tiểu Mĩ kìa! - là Ngọc Như

Không ai bảo ai,...Long, Đại, Tường, Phong quay lại và thấy nó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro