Chương 25: Em đây là tới kỳ phát tình rồi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Nếu không phải nơi đó của Jeon Jungkook đến bây giờ vẫn còn mơ hồ đau đớn, cậu ấy đã tin câu này của Kim Taehyung.

Rốt cuộc là ai mạnh mẽ hả?

Nhưng Jeon Jungkook không thể nói ra sự thật, đành phải kiên trì, giả vờ khách khí nói:

"Tàm tạm, tàm tạm thôi."

"Ồ, anh chỉ đùa thôi, không ngờ các cậu lại không kín đáo gì cả, thật không nhìn ra nha!"

Min Yoongi huýt sáo, dáng vẻ trêu chọc: "Nhưng nói thật thì, Jeon Jungkook cậu lại đây, để người từng trải truyền thụ chút kiến thức cho cậu."

Min Yoongi nói xong, liền ôm lấy bả vai Jeon Jungkook, hai người giống như anh em tốt mà đi qua một bên, nghe Alpha giàu kinh nghiệm như Min Yoongi nói một chút kiến thức có lẽ đối với Jeon Jungkook mà nói hơi vô dụng.

Jeon Jungkook ngược lại rất nghiêm túc lắng nghe, nhưng càng nghe càng ngượng ngùng, cả khuôn mặt đều trở nên đỏ rực, người sáng suốt vừa nhìn liền biết Min Yoongi nói những chuyện không thích hợp với cậu ấy.

Kim Taehyung nhìn không nổi nữa nên kéo Jeon Jungkook qua, sau đó nói với Min Yoongi:

"Được rồi, Yoongi hyung, anh đừng dạy hư cậu ấy nữa."

Sau khi Min Yoongi nghe xong liền không phục:

"Anh đây là vì muốn tốt cho các cậu, loại chuyện này chỉ dựa vào cảm giác mà đấu đá lung tung là không được đâu, muốn hoàn thành một trận sảng khoái đầm đìa, Jeon Jungkook làm Alpha thì phải chịu trách nhiệm, các cậu còn là sinh viên, phải có các biện pháp bảo vệ thích hợp, trước tiên phải đeo bao, còn có ——"

Miệng của Min Yoongi vừa mở miệng sẽ nói không ngớt, nhưng nhanh chóng bị Park Jimin sau lưng bịt miệng kéo đến phòng thu bên cạnh.

Chỉ còn lại Jeon Jungkook và Kim Taehyung còn tay trong tay, im lặng một hồi trong phòng huấn luyện yên tĩnh.

"Sao hôm nay em lại đến trường, sức khỏe tốt hơn chưa?" Kim Taehyung mở miệng trước để phá vỡ sự im lặng.

Jeon Jungkook nghe vậy buông lỏng tay bị lôi kéo ra trước, sau đó ra vẻ lạnh lùng nói:

"Tớ là học sinh, đến trường học không phải là chuyện bình thường sao?"

"Em biết anh không có ý này, anh chỉ muốn biết em đã suy nghĩ thông chưa thôi?"

Kim Taehyung nhìn chằm chằm Jeon Jungkook, dường như vẫn còn chút khẩn trương.

"Chưa đâu, mới có một ngày thôi mà!" Jeon Jungkook trả lời.

Kim Taehyung hiểu rõ, gật đầu: "Được, vậy anh chờ em."

"Chờ đã, tớ muốn hỏi cậu, bức ảnh mà cậu đã gửi cho tớ ngày hôm qua, là ... Là ý gì?" Jeon Jungkook vẫn nhịn không được hỏi ra miệng.

"Anh nghĩ rằng em sẽ thích, nên đã gửi nó." Kim Taehyung trả lời một cách tự nhiên, như thể đó là một chuyện vô cùng bình thường .

"Chẳng lẽ em không thích sao?"

"Tớ..."

Tất nhiên tớ thích, thích vô cùng, nhưng Jeon Jungkook mới không nói như vậy, cậu ấy đành phải ngậm miệng lại, không để ý đến Kim Taehyung nữa, cứ thế cầm cây đàn guitar bắt đầu luyện tập.

Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã hơn một tuần kể từ khi Jeon Jungkook biến thành Omega, trong khoảng thời gian này, về cơ bản Jeon Jungkook đã quen với sự thay đổi của mình, cũng có thể xuất phát từ tính cách tùy tiện của cậu ấy, cùng với cách ăn ở "thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng" do trời sinh.

Mà mối quan hệ của Jeon Jungkook và Kim Taehyung trong khoảng thời gian này, nói tệ cũng không tệ, nhưng nói tốt cũng không tốt.

Về cơ bản thì Kim Taehyung tôn trọng Jeon Jungkook, để cho cậu ấy có không gian suy nghĩ, duy trì khoảng cách giữa hai bên, cũng hiếm khi đấy quấy nhiễu cậu ấy.

Rất nhiều người xung quanh đều phát hiện ra sự khác thường của hai người bọn họ, dù sao trước đó hai người có thể nói là như hình với bóng, cho nên những người quen biết đều tới hỏi Jeon Jungkook bọn họ đã xảy ra chuyện gì, nhưng Jeon Jungkook đều lúng túng nói qua loa với bọn họ.

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Chương 25:

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

*Au: Hải vương có nghĩa là người câu cá ấy, kiểu lăng nhăng đào hoa, bắt cá 2 3 tay đồ á.

Cho đến một hôm khi kết thúc khóa học buổi sáng, Jeon Jungkook đến căng tin để mua cơm, trùng hợp ngẫu nhiên gặp Kim Taehyung, còn có một tên Alpha rất chướng mắt đi theo cậu.

Alpha này là một học trưởng năm hai của khoa quản lý, nghe đồn người này là một hải vương, miễn là Omega xinh đẹp thì anh ta đều sẽ đi trêu ghẹo, không biết, không biết vị học trưởng hải vương này nghe được tin đồn ở đâu, mà mấy ngày gần đây luôn quấn lấy Kim Taehyung, Jeon Jungkook không thể biểu hiện quá gấp gáp, chỉ có thể nghiến răng chịu đựng ở một bên.

Cũng may Kim Taehyung không thèm nhìn vị học trưởng Hải Vương này, khiến Jeon Jungkook có chút thoải mái.

Nhưng bây giờ học trưởng Hải Vương không biết xấu hổ thấy không có ai bên cạnh vị trí của Kim Taehyung, liền tiến đến đối diện cậu cười hì hì ngồi xuống.

Mẹ kiếp, Jeon Jungkook ngồi ở hai hàng ghế sau, nhìn thấy cảnh này, tức giận nghiến răng dậm chân, cũng không nuốt nổi món gà rán nổi tiếng nhất trong căng tin.

Mà bên này Kim Taehyung cũng bị vị học trưởng dầu mỡ này làm phiền muốn chết, rõ ràng đã nói đừng ngồi ở đây, còn không biết xấu hổ ngồi xuống đòi phương thức liên lạc, Kim Taehyung vốn không thích đến căng tin ăn cơm, chẳng qua gần đây Jeon Jungkook đều ăn ở căng tin, nên mới đi theo.

"Ôi, đàn em Kim Taehyung, đừng cao lãnh như vậy, tôi đã nghe nói rồi, em đang cãi nhau với Alpha tên Kook gì đó, phải không? Cho nên em hãy xem xét tôi một chút đi mà."

Hải Vương học trưởng dầu mỡ nói.

Kim Taehyung thật sự không nhịn được, đang chuẩn bị bưng mâm rời đi, không nghĩ tới lại nhìn thấy Jeon Jungkook đang nổi giận đùng đùng đi tới từ hai hàng sau.

Kết quả là, Kim Taehyung lại buông đĩa xuống, chờ Jeon Jungkook tới.

"Ai nói chúng tôi rạn nứt hả?" Kim Taehyung mắt cũng không chớp nói.

Vừa nhìn thấy cuối cùng Kim Taehyung cũng trả lời mình, ánh mắt học trưởng Hải Vương đều sáng lên, anh ta nói:

"Các em không rạn nứt, vì sao gần đây cậu ta lại không đi cùng em chứ? Trước kia không phải ngày nào hai người cũng dính lấy nhau sao?"

"Chúng tôi gọi đó là tình thú, học trưởng xin anh tránh ra, bây giờ tôi muốn ăn cơm với bạn trai của tôi."

Jeon Jungkook vừa đến chỗ Kim Taehyung, đã nghe được câu nói của học trưởng Hải Vương, cho nên không động não liền thốt ra.

Học trưởng Hải Vương cũng không phải ăn chay, chẳng những anh ta không rời đi, còn trừng mắt khiêu khích nói:

"Tôi đến vị trí này trước, dựa vào cái gì tôi phải đi? Vừa rồi không phải cậu ngồi phía sau ăn rất ngon sao?"

Jeon Jungkook nghiến răng nghiến lợi, đang chuẩn bị phản kích, không ngờ Kim Taehyung bên kia lên tiếng:

"Vậy đàn anh cứ ăn ở đây đi, tôi và bạn trai đi ăn ở vị trí khác." Nói xong, liền bưng đĩa rời đi.

Chỉ để lại vẻ mặt thở hổn hển của học trưởng Hải Vương.

Jeon Jungkook cũng không nói gì nữa, trực tiếp đi theo phía sau Kim Taehyung. Hai người đi đến vị trí trước cửa sổ .

Mông Jeon Jungkook vừa ngồi xuống, liền lâm vào trầm mặc, lần này tốt rồi, hành động xúc động vừa rồi, rõ ràng chính là hành vi ghen tuông bừa bãi của Jeon Jungkook, Kim Taehyung nhất định cũng nhìn ra.

"Bạn trai, em không tức giận sao?"

Kim Taehyung mỉm cười, nhẹ nhàng nói.

Jeon Jungkook không trả lời, có chút lúng túng nắm lấy đũa, nhanh chóng kẹp gà rán chuẩn bị ăn, cố gắng mượn thức ăn để không phải nói, thoát khỏi vấn đề này.

Nhưng không hiểu vì sao vào cuối mùa thu, Jeon Jungkook cảm thấy nóng đến khó chịu, chẳng lẽ do gà rán quá cay, không thể, cậu ấy vẫn ăn cay được mà.

Kim Taehyung đối diện cũng phát hiện Jeon Jungkook có gì đó không ổn, quan tâm hỏi:

"Em bị sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?"

"Tớ. . . . Tớ cũng không biết, chỉ cảm thấy..."

Jeon Jungkook còn chưa dứt lời, thì cậu ấy đã ngất đi.

Đợi đến khi ý thức trở lại lần nữa, Jeon Jungkook vừa mở mắt ra, cậu ấy đã nằm trên giường lớn ở nhà Kim Taehyung, hơn nữa tất cả các triệu chứng khó chịu trước khi ngất xỉu đều không thuyên giảm, không những thế, Jeon Jungkook còn cảm thấy nơi khó mở miệng kia đang ướt đẫm nước, ướt át vô cùng.

Mà Kim Taehyung vẫn luôn đứng chờ đợi bên giường, thấy Jeon Jungkook tỉnh lại liền hỏi:

"Jeon Jungkook, em không sao chứ?"

"Tớ không thoải mái lắm. . . Rốt cuộc tớ bị sao vậy?" Jeon Jungkook khàn khàn nói.

Mà ánh mắt Kim Taehyung nhìn Về phía Jeon Jungkook có chút phức tạp, cổ họng anh lăn lộn, nói:

"Vừa rồi bác sĩ tới, anh ấy nói anh đây là..."

"Đây là cái gì?" Jeon Jungkook rất nóng lòng muốn biết đáp án.

Kim Taehyung nhìn dáng vẻ gấp gáp không nhịn được của Jeon Jungkook, ánh mắt tối sầm lại, sau đó nhẹ nhàng phun ra một câu:

"Em đây là tới kỳ phát tình rồi.."

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Au: ăn chay lâu quá rồi, chương sau H ngập tràn nhé =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro