real life: 2. heavenly | 18+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cảnh báo: smut, pwp, người đọc cái này coi chừng có quỷ theo sau 💀

phần kế tiếp của " dress"






Thùy Trang dưới ánh đèn chập choạng chớp nháy của bữa tiệc hậu Lễ Trao Giải, không khí nhộn nhịp cùng những tạp âm pha trộn với tiếng nhạc lại khiến Thùy Trang khó chịu vô cùng, nếu một cuộc vui luôn có sự góp mặt của em, thì bây giờ Trang lại ngồi một góc nhìn mọi người vui vẻ, đặc biệt là nàng Diệp Anh đang vui vẻ cùng các chị Đẹp khác, phong thái tự nhiên, thoải mái đến mức chính em không nghĩ người phụ nữ này vừa có một màn tình ái với em.

Tiếng nâng ly chúc mừng của đám đông, lại khiến Thùy Trang không hòa hợp mà vội từ chối những ly rượu, thấy thế mọi người cũng không ai ép rượu Trang vì biết bạn nhỏ hôm nay có vẻ hơi mệt và chừa cho em một khoảng trống để nghỉ ngơi. Cứ vậy trôi qua đến 12 giờ đêm, khi ai cũng say hay mệt lả người rồi vội rút quân, rồi để lại một bạn Cún ngơ ngơ đang với nét mặt hồng hồng vì say.

" Ôi bé Trang đem xe đến khi nào vậy?"

" Em thấy tối nên kêu trợ lý để xe ở đây, không phiền các bạn tới lui ạ", Trang nói, rồi nhìn mọi người rời khỏi tiệc

" Ơ, thế em tiện đem nhỏ Diệp về không, say vậy về một mình lại không an toàn"

" Vậy để em đưa Diệp Anh về, khuya rồi không làm phiền mấy bạn quản lý nữa" Trang vừa nói, vừa chủ động câu tay nàng, dìu đến phía cửa xe, để Diệp Anh đang ngà ngà vì rượu kia yên vị trên hàng ghế đầu.

Ánh đèn đường mờ tịt rọi chiếu lên gương mặt Thùy Trang như nhắc nhở em đang quay lại thực tại, ở một thời khắc em nhận ra mình đang cùng Diệp Anh trở về căn hộ của em, có những lúc Trang trộm lén nhìn người bên cạnh khi dừng xe chờ đèn đỏ, nét mặt nàng ta ửng hồng lại càng thêm nhiều phần quyến rũ đến lạ kì bởi những bởi ánh đèn đường ngoài kia.

Ngay hiện tại, nếu có thể được ước, Thùy Trang nghĩ rằng em sẽ ước thời gian bây giờ sẽ ngừng lại, để Trang được ngắm nhìn Diệp Anh kia xinh đẹp biết bao, hay hôn lên má nàng ấy để cảm nhận nước da mịn màn như một cánh hoa lướt ngang, hay thậm chí hôn lên đôi môi kia để cảm nhận sự căng mọng, liệu chúng có ngọt ngào như em tưởng tượng. Thậm chí em còn ước, ít nhất chỉ riêng thời gian của Trang trôi nhanh, để riêng em hôn lên đôi môi kia, dẫu đấy chỉ là cái lướt môi, chạm nhẹ, cũng làm em thỏa mãn và sướng râng lên như muốn hét lên cho thế giới biết rằng Ừ, tớ mới hôn Diệp Lâm Anh đấy!

Rồi Thùy Trang thấy nàng ta tỉnh, nghiêng đầu nhìn em, có đấng mới thấu em hồi hộp ra sao khi nàng ta cứ nhìn chăm chăm vào em, ngại ngùng lẫn lo sợ vì người kia sẽ nhắc lại chuyện vài tiếng trước, khiến em xấu hổ mà muốn quên ngay từ khi bước xuống xe.

" Vợ không có gì muốn nói với mình sao?" Diệp Anh nói khi đang ngắm nhìn em

" Không, bạn mệt rồi, bạn ngủ đi, khi nào tới em sẽ gọi bạn dậy" Thùy Trang tránh né câu hỏi của người, dẫu vậy lại làm Diệp Anh hứng thú muốn trêu ghẹo, nàng ta tựa như hồ yêu trong truyền thuyết bước ra, dựa dẫm lên em mà đùa chọc, một tay nàng ta dẫn dụ cầm lấy tay em rồi vuốt ve, hướng dẫn tay Trang tìm đến đùi trần của mình rồi ' dạy' chúng âm yếm lên làn da mịn mướt đó

" Khi nãy mình chạm bé như vậy, bé ướt lắm"

" Lúc đó mình cũng...ướt." Diệp Anh nói trong cái điệu lẳng lơ của nàng, khiến Thùy Trang nghĩ, giờ đây cái người này có thật sự say hay tỉnh mà lại có thể nói ra những từ ngữ dung tục đến thế, chúng khiến em ngại đến chẳng muốn nghe, rồi em vội cắt đi lời người kia.

" Bạn say rồi, bạn nghỉ ngơi đi!" vội vàng rút tay khỏi cặp đùi kia, khiến bản thân Trang cũng có chút tiếc nuối, hoặc hối hận, người xưa bảo có sai? Mỡ dâng đến miệng mèo, vậy mà...

" Bé không tin mình sao? Tới giờ mình vẫn còn ướt này, vợ không tin thì xem thử đi"

" Bạn say-"

" Không cóa say, ướt thật đây này, mình chạm thử đi"

" Bạn ngoan cho em lái xe, sắp đến nhà em rồi" nghe thế bạn Cún chỉ biết cụp tai yên lặng suốt quãng đường.

Thùy Trang về đến tận cửa căn hộ là đã gần 1 giờ sáng, khó khăn dìu cái con người cao lớn đi vào nhà. Điều đó khiến người con gái vốn quen nhẹ nhàng lại vật vã đến đỗ mồi hôi ra sao. Đặt nàng ta xuống chiếc giường của mình, bất giác lại tiếp tục nghe lời trêu trọc từ người kia.

" Vợ chu đáo quá, sợ đánh thức con mình, nên đưa mình về nhà cho tiện phải không"

" Bạn ngủ đi, đừng nhắc chuyện lúc nãy nữa"

" Vợ nghĩ chúng mình là gì?" rồi bỗng Diệp Anh hỏi em

" Là bạn!"

" Vậy hôm nay đừng làm bạn nữa! Làm bạn tình đi"

Vừa nói thế, Diệp Anh liền câu em xuống rồi hôn mình, cái hôn như thức tỉnh kiềm nén bấy lâu của Trang. Nói chi những ngại ngùng, xấu hổ, giờ đây trong Trang chỉ mang một ham muốn, rằng ham muốn ấy chính là Diệp Anh ngay bây giờ, người phụ nữ nàng ví như vị thần Aphrodite, sắc đẹp lẫn sắc dục luôn làm người tay thèm khát. Tâm trí Thùy Trang giờ đây hiện hữu hình ảnh xinh đẹp của nàng, cảm thán mà thốt lên chúng lại càng xinh đẹp biết bao khi dáng người ấy ửng hồng lên vì chất cồn, nhìn cử chỉ nàng dụi vào hõm cổ như cầu xin sự âu yếm

Chắc có lẽ Diệp Anh đâu hề nghĩ, bản thân em đã trông chờ điều này biết bao lâu rồi, từ khoảnh khắc nàng ta khiêu gợi trên sân khấu lúc nãy, khiến Thùy Trang phải hốt lên trong đầu hư hỏng! Tay của Thùy Trang chạm đến đùi nàng, để rồi mới nhận váy ngắn đã vô tình bị vén lên cao tận đùi.

Em âu yếm vuốt ve gương mặt con người đang nhắm mắt mà hưởng thụ từng khoái cảm mà Trang mang đến. Hôn lên trán Diệp Anh một nụ hôn, hôn má một nụ hôn nữa, rồi cuối cùng là đôi môi em ao ướt bấy lâu muốn chạm đến, chúng mềm mại, ẩm ướt. Ban đầu là cái nồng nặc từ rượu còn vươn lại trên đầu lưỡi nàng, vẳng sau đó là vị ngọt đang loa tỏa. Nếu ví cái vị ngọt này, Thùy Trang chúng còn ngọt ngào hơn bất kì món ngọt tráng miệng mà Trang từng thử qua.

Cho cuộc tình ái, người phía dưới lại càng mãnh liệt hơn mà kéo Trang, chủ động đến từng cái hôn, Đến âm thanh gợi tình của nàng vang lên giữa nụ hôn lại làm Thùy Trang thêm hào hứng mà cảm thụ sự hài lòng của Diệp Anh.

" Vợ xem mình có ướt không?" giọng Diệp Anh khàn khàn giữa cơn hoan ái.

Thùy Trang rụt rè lần tay đến đùi trong nhưng lại ngập ngừng khi chạm đến nơi kia, những cái vuốt ve vô tình kia lại làm Diệp Anh ướt thêm mấy phần, nhưng bạn gấu hồng kia vẫn ngập ngưng không dám chạm đến.

" Vợ ngại hửm? Thế mình phải tập bé nằm trên nhiều nhiều"

" Bạn đừng nói nữa"

" Mình có ướt không?"

" Có..."

Váy của Diệp Anh được thoát ra, để lộ thân hình nóng bỏng khiến Trang cũng phải ngẩn ra vài giây để chiêm ngưỡng cái đẹp ấy. Tay nhẹ nhàng cởi đi lớp nội y, kể cả mảnh vải đã ước đi cả một mảng, gương mặt động tình của người kia như đang thúc đẩy Thùy Trang. Say mê nàng như châu báu mà tạo hóa ban tặng, chạm nàng qua từng cái hôn, đủ để vương vấn ít nhiều trên da thịt này. Nếu câu hỏi Diệp Anh từng hỏi trước cuộc tình ái này rằng chúng ta là gì? Thì bây giờ Thùy Trang lại nghĩ rằng họ là tình yêu, một cặp tình nhân thật sự.

Thùy Trang cảm nhận nàng qua từng cái hôn phớt trên người, những khoái mà nàng đang có. Giờ đây nếu có ai hỏi em rằng, thiên đường là gì? Một khắc em sẽ liền trả lời đấy là nơi này, tại thời khắc này chính là thiên đường, chúng quá đỗi ngọt ngào đến vô thực khiến em lầm tưởng mà đi lạc. Ngón tay vuốt ve đến nơi đó rồi chầm chậm tiếp vào. Diệp Anh nâng hông, cảm nhận ngón tay Thùy Trang bên trong mình, nóng rực đến mức những tiếng rên rỉ từ từ thoát ra khỏi nàng.

Âm thanh nàng gợi cảm tạo ra càng làm Thùy Trang thêm hưng phấn, động tác càng nhanh đến khi khoái cảm cứ thế ập đến. Chậm rãi rút tay ra khỏi, để trong cơ nàng giờ đây là một chút vương vấn từ cuộc ân ái vừa qua. Thùy Trang cứ thế ngắm nhìn nàng, người phụ nữ em ao ước bấy lâu, rồi chỉ nhẹ nhàng hôn lên môi người tình.

" Bạn ngủ đi"

" Bé ôm mình ngủ đi"


END.




Note: Quí dzị khôm ngờ chớ gì? Hường Chang đã dừng lại, Diệp Anh bà chủ như đã hứa =))))). Nhưng mà để cô Chang top khó thật trời ới :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro