Chương 9 Đầu tuyển (Vòng tuyển chọn ban đầu)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9 Đầu tuyển (Vòng tuyển chọn ban đầu)

Tác giả: Hồng Thứ Bắc
Editor Tùy Tâm Tùy Tính

Thời gian tuyển pháp khí ban đầu của Phá Nguyên Môn càng ngày càng gần, vô số luyện khí sư tán tu chạy tới, toàn bộ Định Hải thành càng thêm náo nhiệt.

Chờ đến ngày đầu tuyển mở ra, bọn Diệp Tố vào thành chạy đến nơi đầu tuyển Phá Nguyên Môn thiết lập, dọc theo đường đi người chen người. Còn chưa tới gần con phố kia, chen bất động.

“Xếp hàng, đều xếp thành hàng.” Một người mặc đạo bào màu xanh xám hô to với đông đảo luyện khí sư chạy tới, “Nếu muốn tham gia tuyển chọn ban đầu đưa pháp khí khí của mình, trước xếp thành hàng!”

“Đây là ngoại môn đệ tử Phá Nguyên Môn nhỉ?”

“Áo màu xanh xám, ngực không thêu ngọn lửa trong tay, chỉ có thể là ngoại môn.”

Diệp Tố đi theo đám đông, nghe thấy hai người phía trước thảo luận, quay đầu bảo sư đệ sư muội toàn đứng phía sau: “Phía trước hẳn là nơi tuyển chọn ban đầu..”

Bọn họ đứng nửa canh giờ, đi theo đội ngũ di động thật sự nhanh, nhưng như cũ không thấy được nơi đầu tuyển.

Lúc này từ phía trước lại đi tới một nam nhân cao ráo mặc đạo bào xanh xám, không lấy ra các loại hộp khôngngừng từ trong túi trữ vật phân phát cho luyện khí sư nhóm xếp hàng. Một lát sau, rốt cuộc đi đến trước mặt Diệp Tố : “Một cái hộp hai viên trung phẩm linh thạch, tặng kèm một tờ giấy, để các ngươi viết thanh pháp khí cách dùng.”

“Hai trung phẩm linh thạch, đánh cướp sao?” Hạ Nhĩ phản xạ có điều kiện nói, mấy tháng trước bọn họ một ngàn hạ phẩm linh thạch đều phải tỉnh hoa, nếu không phải trong khoảng thời gian này kiếm lời chút linh thạch, chẳng phải là liền đầu đưa pháp khí cơ hội đều không có?

Ăn mặc hôi màu xanh lơ đạo bào cao tráng nam nhân không kiên nhẫn nói: “Hai trung phẩm linh thạch đổi cho các ngươi một cơ hội tiến Phá Nguyên Môn, đã là thiên đại ban ân, không muốn phải không, nhưng trước đó cảnh cáo các ngươi, không có thống nhất hộp thu đựng pháp khí, đến lúc đó bình chọn tự động loại bỏ.”

Diệp Tố ngăn sư đệ sư muội, lấy ra tám trung phẩm linh thạch, đưa cho nam nhân cao tráng đạo bào xanh xám: “Phiền toái cấp bốn cái hộp, hai lớn hai nhỏ.”

“Nhớ rõ ở mặt sau viết tên của mình lên.” Đối phương lấy ra bốn cái khắc có con số hộp cho bọn họ, nói xong câu đó, lại tiếp tục đi ra phía sau.

Tây Ngọc quay đầu lại nhìn phía sau vọng bất tận hàng dài nói: “Như vậy tổ chức một hồi xuống dưới, Phá Nguyên Môn nói không chừng còn kiếm được kha kha.”

“Giấy này thế mà thật sự chỉ là giấy bình thường.” Hạ Nhĩ mở ra hộp lớn, lấy ra bên trong một tờ giấy trắng, “Hai trung phẩm linh thạch, ít nhất cũng đến cho chúng ta cây bút tương xứng.”

Giọng nói vừa mới ra, liền có phụ cận tiểu thương nhích lại gần, rao hàng bút lông, mực nước, hiển nhiên đối này bộ lưu trình này thập phần quen thuộc.

Minh Lưu Sa cự tuyệt dựa lại đây tiểu thương, quay đầu đi xem Diệp Tố, “Đại, sư, tỷ, bút.”

Diệp Tố lấy ra bút mực từ trong túi trữ vật, bởi vì vẽ phù nhiều, hiện tại lông bút lung tung lộn xộn, rất nhanh đã trụi lủi, nhưng chỉ viết mấy chữ còn có thể chịu đựng được.

“Chỉ là viết công dụng pháp khí, giấy trắng bình thường đã đủ dùng.” Diệp Tố đem bút đưa cho Minh Lưu Sa, ánh mắt đảo qua đội ngũ phía trước, từ vừa rồi nàng liền phát hiện một sự kiện, những tán tu mỗi người ăn mặc đều không kém, thời buổi này chỉ cần là luyện khí sư, phỏng chừng đều có tiền hơn so với Thiên Cơ Môn.

“Huynh viết nhanh lên.” Tây Ngọc thúc giục cầm bút bất động Minh Lưu Sa.

“Mã, thượng.” Minh Lưu Sa duỗi bút dính chấm chấm mực nước Diệp Tố cầm trong tay, đề bút viết chữ.

Pháp khí hắn luyện chế tên Liên trâm, trâm hoa là một đóa tịnh đế liên hai tấc, mỗi khi chuyển một lần trâm thân, sẽ có một mảnh hoa sen cánh rơi ra, công kích phương hướng kia. Còn Tây Ngọc và Hạ Nhĩ, hai người quy quy củ củ luyện chế đao kiếm.

Chờ mấy người viết xong, đem pháp khí bỏ vào trong hộp, bọn họ lại đi tới hơn phân nửa, qua hơn nửa canh giờ, rốt cuộc có thể nhìn đến điểm đầu tuyển.

Nhìn mặc đạo bào màu xanh nơ ngồi trước cái bàn dài 5 mễ, đại khái hơn ba mươi tuổi, ngực thêu có một đám lửa , trong lửa có thêu bàn tay, nghĩ đến chính là tiêu chí  ‘hỏa trung thủ’ của Phá Nguyên Môn , bên cạnh còn đứng một vị thanh niên mặc đạo bào giống hệt.

Ở chung quanh bọn họ còn đứng hai kiếm tu, mặc đậm quần áo thống nhất màu xanh chỉ là không có dấu hỏa trung thủ, hẳn là đội bảo vệ của Phá Nguyên Môn ở đây giữ gìn trật tự.

Một đám người phía trước Diệp Tố giảm bớt, rất nhanh đã đến phiên nàng.

“Đưa hộp cho ta.” Thanh niên đứng bàn đối đối diện Diệp Tố nói.

Diệp Tố đang muốn đưa qua, đối phương nhìn thấy mặt nàng, đột nhiên thu hồi tay.

Nữ nhân ngồi ở kia cũng phát hiện thanh niên khác thường, ngẩng đầu hỏi: “Phòng Tu, làm sao vậy?”

Thanh niên quay đầu đánh giá phía sau nàng, quả nhiên nhìn thấy mấy nguiiwf Minh Lưu Sa, hắn nhíu mày nhìn Diệp Tố: “Các ngươi không phải là phù sư sao? Tới Phá Nguyên Môn ta xem náo nhiệt gì?”

Diệp Tố thập phần xác định chính mình chưa thấy qua người đối diện, nàng quay đầu lại thấp giọng hỏi thò qua tới sư đệ sư muội: “Các đệ biết hắn không?”

Thấy động tác mấy người nhất trí lắc đầu, Diệp Tố đáy lòng tính toán, cho nhau không quen biết đối phương, rồi lại cho rằng bọn họ là phù sư, đó chính là gặp qua nàng bán phù.

Nàng hơi hơi nhướng mày: “Trước đó cũng chưa từng nghe nói Phá Nguyên Môn tỷ thí không cho phép sẽ vẽ bùa luyện khí sư tham gia.”

Phòng Tu: “……” Ngày đó hắn cùng sư đệ cùng nhau nhìn thấy người này tỷ thí cùng phù sư Ngũ Hành Tông , tuy rằng người này hình như có vài phần bản lĩnh, nhưng trong tiềm thức hắn không ưa nàng.

“Ngươi còn biết vẽ bùa?” Nữ nhân đang ngồi lấy ra mâm ngọc trắng ngà đối với Diệp Tố đùa nghịch một hồi, sau khi bảo đảm đã lưu lại hình ảnh khuôn mặt nàng, mới nói, “Phá Nguyên Môn không có loại quy tắc này , chỉ cần có thể luyện khí, đều có thể tới tham gia tỷ thí.”

“Trưởng lão, không ổn, người này……” Phòng Tu nhìn mấy người này không vừa mắt, còn muốn nói gì đó.

“Được rồi.” Nữ nhân ngắt lời Phòng Tu nói, tự mình đứng lên, tiếp nhận hộp trên tay Diệp Tố, “Đi thôi, ba tháng sau, chỉ cần là luyện khí sư có bản lĩnh đều có thể tới Phá Nguyên Môn chúng ta tham gia sơ thí.”

Chờ mấy người Diệp Tố được ghi chép xong tướng mạo, lấy đi ngọc bài, nữ trưởng lão ngồi ở trước bàn quay đầu lại nhìn thoáng qua đệ tử nội môn còn căm giận bất bình “Bọn họ biết họa phù cùng ngươi có quan hệ gì? Sao lại tức giận”

“Đệ tử cảm thấy bọn họ hành vi kiêu ngạo, sau khi tiến vào có lẽ sẽ gây chuyện.” Phòng Tu nhíu mày nói.

Trưởng lão Phá Nguyên Môn  cười cười: “Nói như vậy, ngươi đã cho rằng bọn họ có thể thông qua đầu tuyển?”

Phòng Tu chém đinh chặt sắt nói: “Không có khả năng, pháp khí bọn họ nhất định luyện chế chẳng ra gì.” Ở đâu sẽ có người vừa am hiểu vẽ bùa, lại am hiểu luyện khí.

Nữ trưởng lão đối với tính tình vị đệ tử này từ trước đến nay bất đắc dĩ: “Tiếp tục thu pháp khí đi.”

……

Minh Lưu Sa mới thoát ra từ trong đám người, chuồn ra một đại đoạn lời nói: “Biét họa phù thì không cho chúng ta tham gia đầu tuyển? Hắn cũng không xem lại chính bộ dángmình, mặt to như chậu lại dài, miệng chuột tai khỉ, mũi lại to như tỏi, tướng ngũ đoản, khoác một thân da xanh lè, căn bản chính là □□ tinh trên đời.”

Tui đoán là "yêu tinh"

Diệp Tố: “……”

Tuy rằng vừa rồi người tên Phòng Tu, xác thật mặt bộ thon gầy, mũi hơi lớn, nhưng trên thực tế ngũ quan miễn cưỡng còn tính đoan chính, cũng không thể xưng là xấu.

Bất quá nàng tập mãi thành thói quen, Minh Lưu Sa ngày thường nói chuyện gằn từng chữ một, chậm rì rì có thể khiến người mệt chết, vừa đến thời khắc mấu chốt, mắng người lưu loát mà như vòm cầu hạ thuyết thư.

Trước kia mắng đệ tử Vô Âm Tông không ít, là máy mắng hình người quan trọng nhất Cửu Huyền Phong của Thiên Cơ Môn.

“Còn tưởng rằng hắn phát hiện thân phận Thiên Cơ Môn của chúng ta .” Nhớ tới, Tây Ngọc vẫn là lòng còn sợ hãi, “May mắn vị trưởng lão kia đồng ý đưa ngọc bài.”

Diệp Tố tùy ý nói: “Đại khái là không hợp nhãn duyên, đến lúc đó chọn người là trưởng lão Phá Nguyên Môn, đệ tử không được lựa chọn.”

Mấy người vừa nói vừa đi, Hạ Nhĩ liên tiếp quay đầu nhìn cửa hàng hai bên, hắn trừ bỏ đi qua cửa hàng tài liệu, kỳ thật còn chưa có chân chính xem qua nơi nào khác.

Diệp Tố ánh mắt đảo qua sư đệ sư muội, hai người tuy không có biểu hiện rõ ràng như Hạ Nhĩ, nhưng trong ánh mắt cũng toát ra tò mò. Bọn họ tới Định Hải thành có ba tháng, cả ngày ở tại miếu hoang ngoài thành,đồ tốt nhất ăn qua chính là bánh bao cửa thành hàng rong.

Luyện chế pháp khí và bùa chú bán được không ít tiền, chẳng qua đầu to toàn bộ gửi về Thiên Cơ Môn, còn mua tài liệu về, có thể cho các sư đệ sư muội trong tông môn có cơ hội được đến tài liệu luyện tập, mấy người có ăn ý mà không tiêu linh thạch, cũng không đi dạo trong thành.

“Đã đưa xong pháp khí, không có chuyện khác, có thể mấy nơi dạo một chút.” Diệp Tố lấy ra hai mươi trung phẩm linh thạch, “Đây là nhiệm vụ của chúng ta hôm nay.”

Đại sư tỷ lên tiếng, ba người cũng không hề áp lực, sôi nổi đi xem khắp nơi.

Chờ Diệp Tố lấy đi một nửa hạ phẩm linh thạch sau khi trở về, Tây Ngọc đi theo sau lưng lặng lẽ hỏi: “Đại sư tỷ, nếu hôm nay tiêu 40 linh thạch, chúng ta còn thừa bao nhiêu tiền?”

Tất cả linh thạch đều ở trong tay Diệp Tố, mấy thứ trên người bọn họ sớm tại thời điểm luyện khí dùng hết rồi.

Diệp Tố vươn một ngón tay, không chờ Tây Ngọc phản ứng, lại thu trở về: “Còn có nhiều như vậy.”

Một viên cũng không có?

Sau khi Tây Ngọc hiểu là ý gì, tức khắc giữ chặt Diệp Tố: “Đại sư tỷ, nếu không vẫn nên tính lại đi?”

“Tiền tiêu xong rồi lại kiếm.” Diệp Tố đưa một viê  linh thạch cho nàng, “Về sau chúng ta sẽ có càng nhiều linh thạch, chỉ cần có thể trở thành luyện khí sư lợi hại.”

Diệp Tố trong đấm bọn họ lời nói có quyền  tuyệt đối, nàng ý bảo, đoàn người nơi nơi mua mua mua, hai mươi trung phẩm linh thạch, trừ phi đi mua pháp khí bí tịch, chỉ mua chút có vật nhỏ, dư dả.

Vẫn luôn đi dạo đến khi hoàng hôn xuống núi, mấy người mới đi vào một nhà tửu lầu, ăn một mâm linh thực.

“Này cũng quá quý.” Hạ Nhĩ đánh cái no cách, “Một mâm thịt hươu muốn hai viên trung phẩm linh thạch.”

“Là linh lộc.” Tây Ngọc nâng chén trà nói, “Ăn xong có chút linh khí chạy trong bụng.”

Minh Lưu Sa có hơi thất thần, chậm rì rì nói: “Muốn biết linh khí dư thừa khi tu luyện là cảm giác gì.”

“Rồi sẽ có một ngày như vậy.” Diệp Tố cười thanh, “Thiên Cơ Môn còn chờ chúng ta lớn mạnh.”

Bốn người cùng nhau giơ lên chén trà, cùng uống cạn.

……

Phá Nguyên Môn.

Sau khi kết thúc Đầu tuyển, các trưởng lão bắt đầu chọn lựa pháp khí đủ tư cách, do đó tuyển ra ngàn danh luyện khí sư tiến vào Phá Nguyên Môn tham gia sơ thí.

Nhiệm vụ này quá đơn giản, thậm chí cơ bản chỉ cần đệ tử nội môn là có thể hoàn thành, rốt cuộc tán tu không có sư phụ chỉ đạo,thư tịch luyện khí truyền lưu trên thị trường thiếu hụt không đồng đều.

Nhưng vì tránh dị nghị, nhiệm vụ chọn lựa vẫn là trưởng lão tới hoàn thành, nội môn đệ tử ở bên quan khán, đồng thời phụ trách sử dụng Tố Hồi mâm ngọc, ghi lại quá trình chọn lựa, để tránh xong việc có người không phục.

Rất nhiều pháp khí cầm trên tay, các trưởng lão thậm chí đều không cần xem hộp giấy, liếc mắt một cái là nhìn thấu huyền cơ trong đó. Càng có vaci pháp khí một đạo linh lực đều gánh không nổi mà vỡ vụn tại chỗ.

Các trưởng lão chết lặng mà thử các loại pháp khí, dẫn tới có chỉ một pháp khí hơi tốt đều có thể khiến cho bọn họ hưng phấn hồi lâu.

“Sư huynh, năm nay pháp khí đầu tuyển tổng cộng bao nhiêu kiện?” Một đệ tử nội môn tuổi trẻ ở bên cạnh điều chỉnh góc độ Tố Hồi mâm ngọc, hỏi thanh niên bên cạnh.

“18472 kiện.” Phòng Tu lãnh trào nói, “Làm khó các trưởng lão muốn từ trong gần hai vạn pháp khí phế vật chọn lựa một ngàn pháp khí.”

“Ba người thành hổ, có lẽ trong đó có chút kỹ xảo đáng giá chúng ta học tập.” Toàn Gia Anh nghiêm túc nói.

Phòng Tu quay đầu: “Sư đệ trong khoảng thời gian này vội vàng luyện khí, có một số việc không biết. Mấy người trước đó ở trên phố bán phù, ngươi còn nhớ hay không?”

Toàn Gia Anh nghĩ nghĩ: “Bán phù? Mấy người tỷ thí cùng phù sư ngoại môn Ngũ Hành Tông?”

“Đúng.” Phòng Tu nhớ tới việc ngày đó liền cảm thấy hoang đường, “Sư đệ, thế mà bọn họ tới đưa pháp khí, một đám phù sư cũng cảm thấy chính mình biết luyện khí, quả thực trò cười lớn nhất thiên hạ.”

Toàn Gia Anh nghe vậy nhíu nhíu mày, như thế nghĩ đến, mấy người kia xác thật khinh mạn luyện khí khó khăn: “Sư huynh, bọn họ trúng cử không được, chạm vào vách tường tự nhiên sẽ lui bước, không cần để ý.”

Phòng Tu oán khí hơi hòa hoãn: “Điều này cũng đúng, mấy người kia còn không biết luyện ra cái phế vật gì, không chừng ở trong đấm những pháp khí rách nát đó.”

Hai người còn nói chuyện với nhau, giữa sân thử pháp khí đột nhiên phát ra một tiếng vang lớn, dọa tất cả những người mơ màng sắp ngủ nhảy dựng.

“Đao tốt!” trưởng lão Thử pháp khí hô to một tiếng, hắn cẩn thận đánh giá thân đao, “Ồ, thân đao còn khắc có hai loại phong văn biến hình hiếm có?”

Mấy trưởng lão nhìn dấu vết tạo thành trên thanh đao, trong lúc nhất thời rất hưng phấn, toàn vây quanh lại đây đánh giá.

“Có thể tạo thành thương tổn lớn như vậy, cây đao này uy lực không tồi.”

“Xem ra còn hiểu phong văn?”

“Các ngươi không cảm thấy phong văn này có hơi quen thuộc?”

“Trước kia một đoạn thời gian Gia Anh si mê loại phong văn này.” Dung Sơ Thu đi tới quét mắt một cái là biết, nàng xoay người vẫy tay bên kia Toàn Gia Anh, gọi hắn lại đây, tầm mắt lơ đãng liếc qua một đống hộp trên mặt đất.

Có mấy hộp trên có khắc mấy chục phân quen mắt, chính là hộp của bốn người ngày đó bị Phòng Tu thiếu chút nữa cự tuyệt?

Dung Sơ Thu nhìn một vòng, phát hiện ba hộp quen thuộc khắc số. Hộp duy nhất nhìn không thấy khắc số chỉ có hộp đã mở ra dưới chân trưởng lão thử đao.

Nàng sửng sốt, khom lưng đóng lại cái hộp đã mở ra, quả nhiên, đúng là dư lại một hộp kia.

“Trưởng lão.” Toàn Gia Anh và Phòng Tu đều đã đi tới, tố hồi mâm ngọc còn mở ra.

Dung Sơ Thu ngồi dậy, chỉ vào thanh đao trong tay trưởng lão khác: “Gia Anh, đến xem phong văn trên thân đao có phải giống với ngươi khắc trước kia hay không.”

.

Ủng hộ tui để có động lực edit nha!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro