Chương 1061: Trấn Đồng Tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1061: Trấn Đồng Tử

Tác giả: Phong Hành Thủy Vân Gian
Editor: Tùy Tâm Tùy Tính

Nhưng hiện tại nếu đối phương sử chiêu thức ấy ra, Ẩn Lưu nếu quá thật thành không tiếp chiêu, vậy hơn phân nửa sẽ có hại, “Âm Cửu U thủ đoạn cao minh,Phủ Chủ nhưng có lương sách chống đỡ?” Nàng không tin Mịch La buồn bực chịu thiệt thòi lớn.

Khóe miệng Mịch La chậm rãi gợi lên: “Chẳng lẽ là nàng có phương án suy tính?”

Ninh Tiểu Nhàn trầm ngâm nói: “Loại đồ vật  như lời đồn này, càng giải thích lại càng giống che giấu, làm sáng tỏ vô dụng.” Nàng biểu đạt thật sự uyển chuyển, kỳ thật muốn nói chính là tình huống hiện tại của Liên quân chính là đất đỏ rơi vào đũng quần, không phải sai cũng là sai, “Biện pháp tốt nhất, vẫn là khiến cho những người đứng xem đều dời đi lực chú ý.”

Nàng nói lời này ra, Mịch La tuy đã biết nàng trời sinh tính linh hoạt, lại vẫn là vỗ tay khen hay một tiếng: “Nói rất đúng!” Nhân tính vốn ác, cũng nguyện ý mọi việc đều hướng chỗ hỏng suy nghĩ. Chẳng sợ Liên Quân Ẩn, Phụng hiện tại nắm giữ sở hữu chứng cứ rõ ràng, quần chúng hơn phân nửa cũng vẫn không tin bọn họ trong sạch. Cùng với như thế, còn không bằng lại ném ra một viên bom nổ dưới nước, dẫn hứng thú của bọn họ tới nơi khác đi mới tốt. Nàng có thể nói ra lời như vậy, liền chứng minh nhận thức của nàng đối với nhân tính có hiểu biết sâu sắc.

Ninh Tiểu Nhàn liếc xéo hắn nói: “Tình báo của Phụng Thiên Phủ cường đại, Phủ Chủ trong tay nếu nắm Quảng Thành Cung nhược điểm, nhưng trăm triệu không cần bủn xỉn chia sẻ cùng chúng ta.”

Mịch La cười cười nói: “Thật là có hai sự kiện trùng hợp có thể bàn bạc, Tiểu Nhàn cô nương có hứng thú nghe chăng?”

Ninh Tiểu Nhàn đôi mắt lập tức sáng: “Thật trùng hợp, ở dây ta cũng đang có một tin đồn thú vị.” Vừa dứt lời, Trường Thiên đã đứng lên, chắp tay sau lưng đi ra lều lớn. Trong trướng còn có vài tên phụ tá, nàng và Mịch La cũng không phải một chỗ.

Mịch La biết hắn đi cũng đi không xa, cố ý hơi hơi nâng âm lượng nói: “Thần Quân đại nhân tại sao xuống sân khấu?”

Ninh Tiểu Nhàn thấy hắn mắt đỏ quang hoa lưu chuyển, mang theo hương vị thập phần câu hồn, không khỏi buồn cười nói: “Làm này đó nhận không phản ngươi làm, từ trước đến nay là ta mạnh mẽ ép buộc.”

Mịch La xem nhẹ trong ngữ ý nàng châm chọc rất nhỏ. Cố ý đi đến bên người nàng ngồi xuống, hai người một phen khe khẽ nói nhỏ, trao đổi tình báo. Từ góc độ này của hắn, vừa lúc có thể thấy trên gò má bạch ngọc của nàng một lúm đồng tiền, trên trán rũ xuống một sợi tóc đen nhẹ phẩy, hắn liền cảm thấy đầu ngón tay kỳ ngứa, rất muốn duỗi tay thay nàng vén ra sau đầu. Chỉ là Hám Thiên thần quân tuy rằng rời đi. Thần niệm lại không thả lỏng. Trong lúc song quân liên thủ, hắn cũng không nghĩ đắc tội trên đầu con thần thú này, bởi vậy vẫn nhịn xuống động tác thân mật. Cười nói: “Việc này mau chóng sai người thực thi thì tốt hơn.”

Ninh Tiểu Nhàn cũng cười: “Vậy đi làm luuon thôi.”

#####

Dân cư Trấn Đồng Tử có 5700 người, nhân số nhiều, ở phụ cận thị trấn đầu cư một lóng tay.

Một ngày này buổi chiều, êm đẹp ngày nắng đột nhiên mây đen giăng đầy. Sấm sét ầm ầm, ngay sau đó chính là trời giáng mưa to. Này một bộ tổ hợp quyền đánh đến nhanh nhẹn lưu loát vô cùng. Trước sau không đến mười lăm phút, từng nhà mái ngói ướt đẫm.

Thời tiết Tháng sáu, chính là tùy hứng như vậy, bất quá mới đến giờ Thân (3h chiều). Sắc trời đã đen như đã vào đêm.

Ông trời biến sắc mặt quá nhanh, người đi đường lữ khách sôi nổi trốn mưa. Trấn trên có hai dịch quán, một khách điếm. Vốn trời mưa to  nên đều là lưu khách, tổng hội đưa tới nối liền không dứt khách trọ. Đáng tiếc nhân gần nhất mọi người đều biết tai họa, một canh giờ trôi qua, khách điếm cũng chỉ thu được bảy, tám khách nhân, thật là với khi xưa đâu bằng nay.

Hầu hạ xong các vị khách ăn uống, nhìn ngoài cửa sổ cao cao treo lên màn mưa tử, chưởng quầy và tiểu nhị đều có chút uể oải ỉu xìu. Trời mưa lên tựa như không có cuối, dựa theo kinh nghiệm bọn họ, thời tiết như vậy hẳn là sẽ không lại có khách nhân tới cửa. Tuy nói lúc này có thể giữ được mạng sống đã không tệ, chỉ là chỉ cần còn có thể suyễn khẩu khí nhi* người sẽ nhịn không được phải vì sinh kế về sau mà suy xét đúng  không?

suyễn khẩu khí nhi*

Đúng lúc này, ngoài mành đột nhiên một hiên, đi vào hai thân ảnh một cao một thấp, đều là đội nón có màn sa, thân khoác áo choàng. Áoo khoác trên người bọn họ nhìn nhan sắc không hiện, chất liệu lại như cực tốt, sau khi vào cửa nhẹ nhàng run lên, phía trên nước mưa liền như châu chảy xuống trên mặt đất, trên áo lại không có nửa điểm vệt nước.

Có vụ kiến lời tới cửa, tiểu nhị lập tức dậy lên tinh thần tiến lên tiếp đón: “Hai vị khách quan, nghỉ chân hay là ở trọ nha?”

Người vóc dáng cao nói trước, thanh âm thuần hậu: “Có thượng phòng không?”

“Có, có.”

“Một gian thượng phòng, muốn thanh tĩnh chút.”

Tức khắc một thỏi bạc ném tói×. Tiểu nhị thân thủ nhanh nhẹn mà đón, người kia mới nói xong, vóc dáng thấp cũng nói: “Đưa một thùng nước ấm đến trong phòng, ta muốn tắm gội.” Thanh âm thanh thúy, lại là nữ nhân.

Hai người duỗi tay lấy sa nón xuống, tiểu nhị tức khắc nhìn đến ngây người, nam tử tuấn mỹ vô trù, nữ tử kiều tiếu thanh lệ, đứng chung một chỗ giống thần tiên trong đám người, đến thính đường xám xịt cũng tựa như sáng ngời lên. Đôi mắt của hắn gặp qua nhiều thương lữ như vậy, chưa bao giờ có người dung mạo khí chất có thể đuổi kịp này một đôi bọn họ.

Cũng may hắn cũng coi như kiến thức rộng rãi, thấy nam khách đỉnh mày hơi nhíu chợt phản ứng lại đây, chạy nhanh dẫn hai người nhập tòa nói: “Ta đây liền đi chuẩn bị nước ấm, công tử và cô nương cần phải dùng cơm trước không? Bên ngoài lạnh, ăn chút đồ nóng cũng có thể đuổi hàn khí!”

“Được, chọn mấy món sở trường mang lên.”

Tiểu nhị nhìn nhìn Ninh Tiểu Nhàn, đè thấp âm lượng nói: “Hai vị có thể ăn món thịt được hoan nghênh đó không?”

Trường Thiên không rõ nguyên do, Ninh Tiểu Nhàn đã đáp: “Ăn, chuẩn bị đi.”

Như vậy thời kì giáp hạt thời khắc, thật vất vả gặp gỡ hai khách nhân hào phóng, tiểu nhị mặt mày hớn hở mà đi. Hai người tất nhiên là Trường Thiên và Ninh Tiểu Nhàn, hai người bọn họ thu hơi thở toàn thân, trừ bỏ tư dung thắng người nhất đẳng, hiện giờ thoạt nhìn chỉ giống công tử tiểu thư nhà giàu bình thường ra ngoài.

Trường Thiên vốn không chịu thả nàng khỏi đội quân, lần này hành động này vẫn là nàng năn nỉ ỉ ôi đòi đi, không biết cho phép nhiều ít chỗ tốt cho hắn. Hắn thật sự không lay chuyển được này tiểu ma tinh, lại biết trấn Đồng Tử khoảng cách Đại Quân Ẩn Phụng không xa, lấy cước trình của hắn quay lại cũng không cần thời gian hai ngày, bởi vậy dứt khoát làm xa phu cho nàng cùng đi. Ẩn Lưu trong quân cơ cấu có thể tự chủ động hành, sự vụ lại có đám người Lang Gia cầm giữ, ban đầu hai người bọn họ mấy tháng chưa đến đều không gì vấn đề lớn, đương nhiên cũng không kém hai ngày này.

Nơi này gần vùng núi, tuy rằng khi đến tháng sáu, nhưng trời mưa lúc sau thời tiết liền chuyển lạnh. Tiểu nhị thực tri kỷ mà bưng lên tích hồ, bên trong là năng tốt Nữ Nhi Hồng.

Trường Thiên mới vừa cho nàng cùng chính mình các đổ một chén rượu, liền nghe Ninh Tiểu Nhàn thấp giọng cười nói: “Có người nhìn chằm chằm chàng kìa.”

Hắn trừng mắt nhìn nàng một cái. Không cần phải quay đầu cũng biết, ngồi ở bọn họ tay phải ba trượng một bàn là bốn nam một nữ, đều là yêu tu. Trong đó nữ tử từ khi hắn cởi sa nón liền nhìn đăm đăm nhìn hắn, trong mắt chớp động quang mang hắn cực kì quen thuộc. Nếu không phải này một chuyến ra vẻ phàm nhân hành sự bí ẩn, hắn đã sớm dùng thần thông khiến nàng không thể mở được đôi mắt.

Bốn người khác cũng không phải người lương thiện. Hắn và Ninh Tiểu Nhàn vừa đi tiến vào, liền nhận ra hơi thở mang theo nồng hậu huyết tinh trên người mấy người này.

______
Đừng quên ủng hộ tui nha!😁
Follow tui để nhận thông báo truyện mới nè!!💞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro