Chương 648

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 648 ĐỘNG THỦ CHẶT HẮN NĂM NGÓN TAY

Sau một khoảng thời gian nói chuyện với Tiểu Bát Nam Tầm đã tiếp thu được ký ức của nhân ngư

Nhaann ngư ở thới giới không thần bí giống như trong sách cổ đã nói , thế giới của nhân ngư rất đơn giản , ngoài việc ăn ngủ thì là giao phối sinh sản ở dưới biển , chúng nó có chỉ số thong minh rất cao , tuy rằng không thể nói chuyện nhưng có thể ngăm xướng rất êm tai .

Còn nhân ngư màu lam này thì từ nhỏ đã đi lạc gia đình , vẫn luôn cô đơn xin hoạt một mình nơi biển sâu , ở đây nhân ngư màu lam làm bạn cùng cá heo.

Nam Tầm hiếu kì hỏi :" nhân ngư như thế nào mà chết ?"

Tiểu Bát :"Này lam nhân ngư thấy du thuyền ở biển ,muốn đi lại xem không cẩn thận bị cánh quạt chém bị thương, sau đó mùi máu tươi lan tràn trong biển dẫn dụ cá mập đến nó đem nàng ăn luôn"

Nam Tầm :" người này bị ngu sau ?"

Tiểu Bát :" không hề nha , nhân ngư là loài rất lương thiện và đơn thần đặt biệt là nhân ngư màu lam "

Nam Tầm cảm thấy này không phải là đơn thuần mà là ngu xuẩn mới đúng .

Hiện tại có lẽ là ban đêm , bởi vì nàng thấy san hô trong biển sáng lên , còn có các loại cá mà Nam Tầm không biết tên chúng nó bơi lội dưới đáy biển tạo nên một thế giới đầy màu sắc làm cho nơi đáy biển âm u như nhuộm một tần màu sắc tuyệt đẹp.

Các màu sắc chiếu vào đuôi cá Nam Tầm như nhuộm một màu nhàn nhạt huỳnh quang phát sang trong điêm tối.

" Nam Tầm cái du thuyền tới kìa nhanh, nó ở trên kìa "Tiểu Bát đột nhiên nói

Nam Tầm khóe miệng vừa cong :"đây là du thuyền đã làm ta chết hả? ngươi đừng nói với ta là boss ở trên du thuyền đó nha"

Tiểu Bát lập tức nói :" đoán đúng rồi !đây là địa phương duy nhất ngươi có thể cùng boss gặp mặt ngươi phải biết nắm chắc nha, bằng không biển rộng lớn như vậy , thế giới lớn như vậy ,coi chừng ngươi lại không có thể gặp lại "

Nam Tầm hoài nghi hỏi :"Ta không thể lên bờ tìm hắn hả?"

Tiểu Bát :"ngươi đã đọc truyện chưa , ngươi là nhân ngư thì lên bờ vẫn là nhân ngư, cái đuôi của ngươi cũng không thành chân"
Nam Tầm :.....!"

"bất quá ________"!

Tiểu Bát đột nhiên cười hì hì :"cũng không phải không có biện pháp khac nha.ngươi là nhân ngư lại còm là nhân ngư màu lam trân quý, nếu có thể thì.....ngươi hấp thụ nước bọt của loài người hoặc dịch gì đó khụ.....khụ.....(^$#%#$@^)!!! Thì đuôi cá của ngươi sẽ biến thành hai chân nhưng mà thời gian sẽ không được dài."

Mà kia là dịch gì thì oiii mn tự nghĩ ahihi

Nam Tầm đột nhiên minh bạch vì sau Tiểu Bát cho nàng thành nhân ngư .

ở thế giới này nhân ngư trong thời kì cổ xưa cũng được xem như là một nhánh của nhân loại chỉ là nhân ngư sinh sống ở biển rộng cho nên đôi chân biến thành đuôi cá, cho nên ở điều kiện nhất định thì đuôi cá cũng có thể biến thành đôi chân như con người

theo như Tiểu Bát chỉ dẫn Nam Tầm đong đưa đuôi cá dưới nước để bơi đi .

ở biển là một thế giới kì quái , càng lên gần mặt nước thì càng ấm, thẳng khi nhìn thấy mặt biển thì một màu bạc của ánh trăng đã bao phủ lên mặt nước, từ dưới đấy nhìn lên thì một mảng ánh sáng ôn nhu.

Nam Tầm đôi tay vẫy trong nước biển nhu hòa , trên mặt biển là ánh sáng nhu hòa bao vây nhanh chống bơi lội .

Rốt cuộc nàng cũng thấy được du thuyền xa hoa rực rõ , có đèn đuốt sáng trưng , ánh đèn hoa lệ hắc vào mặt nước, chiếu sáng được một vùng biển nhỏ .

Càng đến gần du thuyền càng nghe thấy tiếng trao đổi ồn ào của người ở trên thuyền

Đầu thuyền có một đôi nam nữ đang say tình .người nữ mặc một chiếc váy màu lam đuôi ca dài phết dất ,một tay khoát tay nam nhân một tay khác đang cầm ly rượu vang đỏ .

Hai người đang nói chuyện rất hân say mà không biết nói gì , một lát sau nam nhân đi rồi chỉ để lại người nữ nhân đứng ở đó.

Nam Tầm chậm rãi ló đầu ra, tay hắc mấy tóc dài đang phiêu diêu trên mặt nước , tựa như một chiếc rong biển . dưới ánh trăng da thịt nàng gần như trong suốt , phần ngực như ẩn như hiện ở trong nước.

Có thể vì để cuộc nói chuyện yêu đương diễn ra thuận lợi nữ nhân kia đã chọn vị trí vừa vặn ở góc khuất.

Nam Tầm trong lòng biết đây là một cơ hội tốt, Tiểu Bát còn chưa kịp nhắc nhở thì nàng đong đưa đuôi cá thật nhanh lấy đà từ trong nước cuối cùng tại một thời điểm nàng nhảy lên toàn bộ thân thể đều bay lên . nàng một tay nắm lan can thuyền chỉ bằng lực ở cánh tay mà bò đi lên .

Nữ nhân kia nghe phía sau có động tĩnh bèn quay đầu lại chỉ là chưa kịp thấy rõ thì đã bị người ta đánh hôn mê bất tỉnh.

...................

Sòng bạc ở lầu hai của du thuyền

Mặt bàn hình trứng được lót đá cẩm thạch thật dài, bốn người đàn ông bận tây trang đang ngồi quay quanh , mỗi người đều có trước mặt mình rất nhiều tiền hình xu .

ở cái bàn đó có một nam nhân mặc áo sơ mi trắng như tuyết, một khuôn mặt đẹp sắc sảo , soái đên cực điểm , trong tay kẹp một điếu thuốc lá , đặt ở trong miệng nhẹ nhàng hút vào phun ra một làng khói trắng .

sương khói lượn lờ bên trong phòng , đôi mắt sắc bén mà lười biến nhìn chằm chằm người đối diện .

Nam nhân nhấp môi mỏng mở miệng nói , phát ra tiếng nói trầm thấp :" ngô ,ông chủ trong cuộc đấu này ngươi thua rồi , điều ta muốn không đơn giản chỉ là tiền."

Ngồi đối diện với ông chủ ngô trạt 40 tuổi cái trán đã đổ mồ hôi lạnh , hắn lấy tay lau mồ hôi lạnh , tự trấn định bản thân mà nói:" ta biết Ngụy lão đại có quy cũ, nhưng ta tin lần này ta có thể lật ngược ván bài lại "

Hắn trong tay là 10 , J ,Q ,K, A màu đỏ , trừ phi đối phương là 10 , J ,Q ,K , A màu đen mới có thể thắng. chuyện tới nước này thì ,hắn đã không có đường lui ,nếu giờ đây từ bỏ hắn thực sự tán gia bại sản trong một đêm !

Người nam nhân nghe được lời này khóe miệng nhếch lên tạo nên một độ cong hoàn mĩ , hắn đẫy hết số xu trước mặt mình ngữ khí lạnh nhạt mà phun ra mấy chữ:" chơi đến cùng "

Hai vi lão đại còn lại nhìn mà hút một ngụm khí lạnh .

Vị lão đại này trước mặt có đến mấy tram triệu thế nhưng hoàng toàn 'tố' hết

Vốn dĩ hai người rất có niềm tin với bài của mình nhưng giời đây họ đều bỏ qua ván này .

Nhưng thật không may cho Ngô lão đại đã bị hào quang của tiền làm mở mắt , nhìn chằm chằm vài tram triệu kia

Nam nhân híp mắt ,cười nặng nề nói:"nếu ngươi thắng tất cả là của ngươi nếu ngươi thua thì_______"

Nam nhân đột nhiên lạnh lùng nói:"tối nay ngươi lưu lại năm ngón tay ".

" ta sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng , ngươi muốn bỏ bài hay lật bài ?"nam nhân lười nhác hỏi

Ông chủ ngô nuốt một ngụm nước miếng , kiên trì mà nói :" mở bài"

Nam nhân liếc mắt một cái , đem lá bài còn lại mở lên , lá bài kia là con J màu đen

"không .......chuyệnnày không thể xảy ra được ". Ông chủ ngô kêu to :" ta nhất định sẽ trả lại số tiền....."

Nhưng mà không đợi lâu người này đã bị hai người áo đen che miệng kéo đi , chỉ trong chốc lát trong phòng đã truyền đến tiếng kêu thảm thiết .

Nam nhân nhìn lướt qua hai vị ông chủ , từ trong miệng phun ra một nụm khói , đem tàn thuốc ấn vào trong gạt tàn , lạnh nhạt nó:" thời gian không còn sớm nữa , Vương lão bản ,Lý lão bản ngày mai gặp "

Dứt lời vệ sĩ bên cạnh thật săn sóc mà kéo ghế cho hắn .

Chờ người ngày đứng lên thân hình tạo cho người ta cảm giác bức bách , chờ đến khi thân ảnh khuất dần những người ở đây mới nhẹ nhàng thở ra

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro