🐾Chương 2🐾

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🐾Chương 2: Bị cắn phía sau gáy, tin tức tố tiến vào đánh dấu tạm thời🐾

Sau khi buổi lễ kết thúc, Thẩm Thụy Trạch liền bị đưa về phòng ngủ.

Cậu chẳng qua là một cô nhi mất cha mất mẹ, nào có khả năng quen biết những vị khách mời kia, có thể trốn vào phòng là chuyện tốt đến không thể tốt hơn. Gương mặt tiểu Omega đến giờ vẫn nóng bừng ửng đỏ, tựa hồ là không cách nào quên đi nụ hôn dịu dàng cùng gương mặt quá mức anh tuấn kia. Nhưng đột nhiên cậu nghĩ tới cái gì, sắc mặt Thẩm Thụy Trạch chậm rãi tái nhợt xuống, hai mày đều nhăn lại.

Cậu có một bí mật.

Một cái bí mật...căn bản không thể nói với người khác.

Nguyên bản tiệc rượu sẽ tiến hành hồi lâu, vậy mà chỉ kết thúc trong vòng một tiếng ngắn ngủi, ngay khi cái gáy bị tin tức tố vị sau cơn mưa đánh úp đến đây, Thẩm Thụy Trạch cơ hồ khẩn trương tới muốn chôn bản thân vào trong chăn. Nhưng cửa vẫn bị đẩy ra, Tống Thế Minh thẳng tắp đứng ở cách đó không xa, dùng một đôi mắt ám trầm, chăm chú nhìn cậu. Gương mặt hắn trước sau không có bất cứ nụ cười nào, bởi vậy làm người khác khó tránh khỏi khẩn trương cùng bất an.

“Tống...Tống tiên sinh...”

Tiểu Omega giống như bé mèo sữa nhẹ giọng nỉ non, “ Ngài đã trở lại a...”

Alpha khàn khàn “Ân” một tiếng.

Hắn thuận tay đóng cửa phòng lại, hoàn toàn không để tâm tới đám quần chúng hoàn toàn không hiểu tại sao hôn lễ lại kết thúc sớm ở ngoài kia. Mãi đến khi đôi chân thẳng thon dài bước vài bước liền tới trước mặt Thẩm Thụy Trạch. Tin tức tố của hắn vẫn bá đạo như vậy, căn bản không cho tiểu Omega bất cứ cơ hội tránh né nào. Trong lúc nhất thời trong không khí những nơi có thể hô hấp đều là hơi thở của đối phương, cho dù cậu còn chưa tới kì phát tình, cũng không nhịn được run nhè nhẹ lên.

“Ngài..ngài mệt rồi sao...” Thẩm Thụy Trạch lắp bắp, ý đồ muốn tìm chút chuyện gì đó để giao lưu với trượng phu. “Khách bên ngoài đều đi hết rồi sao?”

“Mặc kệ bọn họ” Alpha cao lớn cong nhẹ eo, nhẹ nhàng ngửi hương vị của Omega nhà mình. Hắn trước giờ vẫn luôn không ngửi được một chút xíu xiu gì tin tức tố của tiểu gia khỏa này, vẫn luôn suy đoán là cậu vì thẹn thùng nên mới dùng cách trở tề che dấu đi khí vị. Nhưng đến giờ, dựa vào gần cậu như vậy, vẫn là không có một chút hương vị gì. Nghĩ đến một khả năng khác, sắc mặt Tống Thế Minh liền hơi lạnh xuống...

“Ngô...”

Bàn tay to của Alpha đột nhiên duỗi lại đây, nhanh chóng lại dứt khoát cởi ra nút áo trước ngực cậu.

Thẩm Thụy Trạch không nghĩ tới nhanh như vậy đã tới bước này, cậu kinh ngạc đến ngây ngốc tại chỗ, muốn tránh cũng không dám, chí có thể run rẩy ngồi ở mép giường, nước mắt đều thấm ướt hốc mắt. Cậu đến cùng vẫn là sợ...Rốt cục những chuyện này đều không nằm trong dự đoán của cậu. Hiện giờ chỉ mới cởi áo khoác thôi, nếu đến lúc quần cũng cởi ra thì...

Bộ tây trang màu trắng kết hôn tùy ý bị ném qua một bên.

Áo sơ mi của cậu cũng bị cởi bỏ, nhưng chỉ là bị cởi ra mấy nút áo thôi, hắn mở rộng cổ áo, lộ ra cái cổ trắng mảnh khảnh.

Thẩm Thụy Trạch nhấp môi mỏng, Tống Thế Minh đến gần cổ cậu, lại cẩn thận ngửi lên.

Đây là vị trí tuyến thể của Omega, cho dù chưa phát tình, cũng mẫn cảm cực kì, nơi nào có thể cho Alpha tùy ý ngửi như vậy. Hơn nữa mũi nam nhân thật sự quá cao thẳng, tiếp xúc gần như vậy khó tránh khỏi cọ lên tuyến thể của cậu. Thẩm Thụy Trạch có chút nhịn không được thở dốc, nước mắt tích tụ càng nhiều trên hốc mắt liền rơi xuống. Cậu cố gắng lẩm bẩm chữ “Không”, mà Alpha bên cạnh cũng đã vươn đầu lưỡi, một chút liếm láp lên tuyến thể của cậu.

“Ô”

Cảm xúc run rẩy đáng sợ làm Thẩm Thụy Trạch cơ hồ ngay cả ngón chân cũng duỗi thẳng.

Như thế nào có thể...có thể như vậy...

Đại não trống rỗng, cậu thậm chí quên mất hai người hiện tại đã là vợ chồng hợp pháp, đừng nói liếm láp tuyến thể, cho dù bây giờ cậu bị ấn trên giường xâm phạm, cũng sẽ có quan hệ pháp luật bảo hộ. Nhưng Tống Thế Minh chỉ liếm láp một chút, tựa hồ cũng không tính khi dễ tiểu Omega trước mắt. Hắn thần sắc lạnh vài phần, nhưng ngôn từ lần này thập phần chắc chắn__

“Em còn chưa phát tình.”

“Ô...dạ phải...” Thẩm Thụy Trạch cúi đầu nhỏ giọng nghẹn ngào, “Tống tiên sinh...”

“Chuyện như thế nào?” Alpha cao lớn cũng không đứng thẳng thân thể, cứ như vậy cong eo nghe cậu nói chuyện.

Tin tức tố Alpha nồng liệt như cũ gắt gao bao lấy cậu, nhưng Thẩm Thụy Trạch thật sự quá khẩn trương, cũng không ý thức được phía sau cỗ tin tức tố này là chiếm hữu cùng yêu thích. Cậu chỉ biết Thượng Tướng trước mặt đang cực kì không vui, sợ tới mức nước mắt không có cách nào khống chế, “Thật...thật xin lỗi..”

“Đừng khóc.” Thẩm Thụy Trạch môi lại mím chặt vài phần.

Hắn giơ tay lau đi nước mắt trên khóe mắt của Omega, trong lòng rất nhanh suy nghĩ rồi chấn chỉnh lên. Trong phòng ngủ nhất thời an tĩnh cực kì, chỉ có âm thanh nức nở của Thẩm Thụy Trạch. Cậu thầm nghĩ bản thân mình chắc là bị ghét bỏ rồi, cậu rốt cuộc là một Omega mười tám tuổi còn chưa động dục, quá mức hiếm thấy. Hôn nhân như vậy, cậu là Omega tác dụng đơn giản duy nhất là mang thai sinh con...

Nhưng ngay cả tác dụng này cậu cũng không làm được...

Ngón tay Alpha lần nữa lai vuốt ve trên tuyến thể cậu.

Ánh mắt nam nhân có chút ám trầm, lại khàn khàn nói một câu “Đừng khóc”. Ngón cái khối thịt mềm mại nhẹ nhàng cọ sát vài cái, lòng bàn tay thô ráp nháy mắt khiến Omega trong lòng ngực nước mắt càng mãnh liệt thêm mấy phần. Chăm chú nhìn nước mắt của tiểu gia hỏa, Thẩm Thụy Trạch thật sự không có cách nào vui sướng nổi, chỉ có thể hít một hơi thật sâu, giải thích với cậu chuyện hắn phải làm.

“Tôi trước đánh dấu tạm thời cho em, chờ đến khi em hoàn toàn phát tình, thì mới đánh dấu em hoàn toàn.”

Hắn dứt lời, liền cúi đầu, lộ ra răng nanh sắc bén, gọn gàng mà cắn vào tuyến thể của Omega.

Da thịt bị đâm đau đớn làm Thẩm Thụy Trạch không khống chế được khóc nỉ non một tiếng.

Cậu thật sự không muốn như vậy, nhưng ai biết được lần đầu tiên bị đánh dấu tạm thời lại đau như vậy? Tuyến thể còn chưa thành thục đã bị bắt cất chứa răng nanh của Alpha, căn bản không có cách nào chống cự lại cỗ tin tức tố nóng rực bị tiêm vào kia. Thân thể vừa đau vừa thấy khô nóng, còn có một cỗ tin tức tố xa lạ dũng mãnh chảy khắp toàn thân, Thẩm Thụy Trạch chỉ biết chảy nước mắt khóc không ngừng, bị Tống Thế Minh bế ôm vào lồng ngực cũng không ý thức được.

Omega mảnh khảnh trong lồng ngực Alpha cao lớn cường tráng thật như bé con chưa lớn, nhẹ nhàng đã bị hoàn toàn bao lấy. Tống Thế Minh cũng không dừng miệng, cứ như vậy hung hăng cắn phá tuyến thể chưa bị bất cứ kẻ nào đụng vào, bá đạo đem tin tức tố của mình hoàn toàn che kín mỗi giọt máu toàn thân Omega.

“Ô...”

Thẩm Thụy Trạch ủy khuất như động vật nhỏ khóc thút thít.

Đôi tay ôm lấy cậu lại siết chặt thêm mấy phần, chặt chẽ đem cậu giam cầm trong lồng ngực của mình. Tống Thế Minh mày hơi nhăn lại, có lẽ là không hiểu Omega của mình vì cái gì cứ nước mắt không ngừng vậy. Hắn vụng về trúc trắc nâng tay lên vuốt ve sống lưng Omega, ý đồ trấn an Thẩm Thụy Trạch trong lồng ngực mình, nhưng Thẩm Thụy Trạch lại càng thêm kích động khóc hu hu, cơ hồ là muốn nghẹn khí mất.

Thật nhiều tin tức tố..a...ô..

Tất cả đều tiến vào thân thể cậu rồi...

🐾Hết chương 2🐾

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro