Chương 21: Theo chân ái phi vừa ăn dưa vừa đả đảo sự hủ bại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc Vũ Văn Lan còn đang kinh ngạc, lại nghe nàng khóc hu hu trong lòng: 【 Hu hu hu, ta muốn ăn gà hầm, mì thịt kho, thịt lừa nướng lửa lớn, bánh nướng chảo...】

"Nàng bị sao thế?" Hắn không nhịn được nữa, quyết định mở miệng hỏi.

Sao tự dưng trong đầu toàn là ăn ăn ăn thế này???

Yến Xu sợ hết hồn, lắp bắp nói: "Thần thiếp có... có bị sao đâu ạ."

Còn chưa kịp nói xong, bụng nàng lại "rất biết phối hợp" kêu 'ọt ọt' một tiếng.

Vũ Văn Lan: "..."

Yến Xu: "..."

Hắn đánh giá nàng từ đầu tới chân, đột nhiên buồn cười hỏi: "Nàng chưa ăn cơm tối à?"

Yến Xu có hơi xấu hổ, lại càng thêm tủi thân: "Có ăn qua rồi, nhưng mà..."

Nó! Quá! Đạm! Bạc!

Ba bữa hôm nay của nàng đều toàn món chay, buổi tối thậm chí chỉ ăn có hai chén cháo trắng, trên bàn tuy có bốn món ăn nhưng lại là canh khổ qua, củ sen xào giòn, cải trắng xào giấm và đậu hủ hoàng kim.

Mẹ nó chứ, mới nóng trong người có một xíu thôi mà đã bắt nàng làm ni cô rồi, một chút vụn thịt cũng không được ăn, kiểu này thì động vật ăn thịt như nàng làm sao mà sống nổi?

Vũ Văn Lan lập tức hiểu ngay, hắn chỉ đành nhịn cười khuyên nàng: "Phòng bếp cũng chỉ chuẩn bị món ăn dựa theo lời dặn của y sư mà thôi, vì thân thể của nàng, nàng ráng nhịn một chút đi, chờ khỏi bệnh lại tha hồ ăn tiếp."

Yến Xu ỉu xìu đáp một tiếng: "... Vâng ạ."

Hai người lại nhắm mắt lại.

Tiếng thở của Vũ Văn Lan dần trở nên đều đều, mà Yến Xu lại vẫn không thể ngủ được.

Nghĩ nghĩ, nàng thử gọi hệ thống: 【 Thống iu, cậu có gì ăn được hông? 】

Hệ thống: 【??? Gì zậy má? Vượt qua phạm vi nghiệp vụ của tui rồi bà ơi. 】

Yến Xu: 【 Tui sắp chết đói rồi nè, không ấy nhà ai đang có gì ăn ngon cậu kể tui nghe thử, để tui tự an ủi bản thân một chút. 】

Hệ thống: 【... Lần đầu tui biết vụ 'nghe kể cho đỡ thèm' này luôn á. Nhưng cũng trùng hợp ghê, để tui kể bà nghe về bữa tiệc gia đình của Thượng thư bộ Hộ đêm nay nè, tin nóng mới ra lò luôn. 】

Yến Xu: 【? Bộ nhà của bọn họ có cái gì đặc biệt hả? 】

Hệ thống: 【 Bà nghe qua đậu hủ não cá chưa? Dùng não của năm trăm con cá chép mới có thể làm ra một mâm đấy. 】

Yến Xu: 【 Cái gì? Dùng não của năm trăm con cá chép để làm đậu hủ á hả? Lão già kia đúng là không tiếc tiền ha! 】

Quân vương đang mơ ngủ đột nhiên bị tiếng hô này làm giật mình.

—— Hả? Lão già kia? Là lão già nào?

Trong lúc hắn còn chưa hiểu mô tê gì, nàng lại nói tiếp: 【 Tay gấu hầm với sốt thược dược? Trời má sao tàn nhẫn dữ vậy! Gấu cưng sẽ đau lắm luôn á! 】

【 Cái gì? Hơn một ngàn con cá lù đù vàng biển Đông mà mỗi con chỉ lấy một miếng thịt trên mang cá đem chưng thành chả cá? Chậc chậc, cái lão Thượng thư bộ Hộ này còn trâu bò hơn cả hoàng đế nữa, ăn một bữa tiệc mừng thọ thôi mà giết chết bao nhiêu là sinh mạng! 】

Vũ Văn Lan hiểu ngay, thì ra nàng đang nói tới Thượng thư bộ Hộ – Tề Vi Trai.

Không sai, hôm nay đúng là ngày Tề Vi Trai tổ chức lễ mừng thọ.

Nhưng đậu hủ não cá, tay gấu hầm thược dược, chả cá lù đù vàng lại là sao thế này?

Nếu đúng như lời nàng nói, bữa tiệc này phải tốn gần vạn lượng bạc chứ ít gì?

Nhưng mấy ngày trước khi quyên góp cứu tế thiên tai, lão già này còn liên tục tới khóc lóc kêu khổ với hắn.

Không được, xem ra phải cho người đi điều tra Tề phủ mới được.

Nghĩ như vậy, hắn lại sực nhớ ra một chuyện, sao nàng lại biết nữa?

Đương nhiên, những câu đố trên người nàng đã nhiều đến nỗi hắn không giải kịp, thậm chí còn có phần... tập mãi thành thói quen.

Tâm tình Vũ Văn Lan phức tạp cực kỳ, hắn mở miệng hỏi: "Nàng còn đói không? Muốn gọi phòng bếp chuẩn bị bữa khuya bưng lại đây không?"

Ai biết nàng lại nhoẻn miệng cười: "Cám ơn bệ hạ, thần thiếp không còn đói nữa ạ, chúng ta ngủ thôi."

Đây chính là tác dụng của livestream mukbang đó biết hông, nhìn người khác ăn xong mình cũng có cảm giác như vừa được ăn, do đó cũng có cảm giác thỏa mãn theo. Đời trước bởi vì bệnh nặng không ăn được gì cho nên nàng mới thành fan trung thành của những kênh livestream mukbang đó.

Đương nhiên, mấy món đậu hủ não cá rồi tay gấu gì đó, tuy rằng chúng nó đều rất sang quý nhưng nàng lại chẳng hề muốn ăn, nghiệp quá trời quá đất hà!

Cho nên tốt nhất vẫn mau ngủ thôi, sáng mai mở mắt ra là có thể ăn bữa sáng rồi.

Dứt lời, nàng lập tức nhắm mắt lại ngủ.

Vũ Văn Lan: "???"

Nàng nói gì nãy giờ vậy?

Hơn nữa, mục đích chính đêm nay của hắn khi tới là cái gì?

Nhìn nàng ngủ khò khò, hắn lại không hề có chút buồn ngủ nào, trong đầu giờ chỉ toàn bốn chữ 'điều tra quan tham' chạy qua chạy lại...

~~

Mà lúc này trong cung Chung Túy, ma ma bên người Thái Hậu – Trang ma ma – đang nói chuyện với Chu quý phi.

"Quý phi nương nương tuyệt đối không nên gấp gáp, trong cung này có nhiều phụ nữ như vậy, cho dù không phải Lý quý nghi thì cũng sẽ là người khác mà thôi, cho nên ngài tuyệt đối không thể chỉ nhìn trước mắt, phải biết bắt đúng trọng tâm mới được."

Chu quý phi dẩu miệng nói: "Nhưng bắt thế nào bây giờ? Bệ hạ không chịu cho ta cơ hội, cũng im bặt không nhắc tới việc lập Hậu, chẳng lẽ muốn ta chờ tới chết sao?"

Dù sao Trang ma ma cũng là tâm phúc của Thái Hậu, lời này là nàng ta cố ý nói cho Thái Hậu nghe.

Chỉ thấy Trang ma ma cười nói: "Ngài xuất thân cao quý, huống chi trong cung còn có Thái Hậu làm chủ, cần gì phải lo lắng không có cơ hội? Chỉ cần ngài không chạm phải điểm cấm kỵ của bệ hạ, những chuyện còn lại đương nhiên đều sẽ như nước chảy thành sông."

Bà ta nói thế chẳng lẽ là... Chỉ cần nàng ta chịu chờ đợi là sẽ có hy vọng?

Chu quý phi đảo tròng mắt, vội vàng đáp vâng.

---

Điện Cam Lộ.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng quân vương cũng tiến vào mộng đẹp.

Hắn lại nằm mơ.

Trong mơ là một vùng quê rộng lớn, trên đỉnh đầu là trời xanh mây trắng, hắn nằm trên thảm cỏ mềm mại, mùi hoa dại thơm mát quẩn quanh nơi chóp mũi, gió nhẹ khẽ mơn man bên tai, tất cả đều làm hắn thả lỏng cực kỳ.

Một đêm cứ thế trôi qua, đến ngày thứ hai khi trời tờ mờ sáng, Vũ Văn Lan tỉnh lại.

Hắn không quên chuyện quan trọng, vội vàng cúi người xem, quả nhiên cảnh tượng ngày hôm qua lại xuất hiện tiếp, hơn nữa hình như còn tiến bộ hơn hôm qua một chút.

Có hy vọng rồi, hắn nghĩ như thế.

Nếu một lần còn có thể nói là ngẫu nhiên, nhưng nếu xuất hiện liên tục thì nó đã không còn là ngẫu nhiên nữa, hắn đã thấy được hy vọng.

Vũ Văn Lan quay đầu nhìn lại, cô gái kia vẫn còn đang ngủ, nét mặt nàng ấy lười biếng, hai má phơn phớt hồng hệt như đóa hải đường thêu trên bức màn.

Đặc biệt là đôi môi hơi chu lên, chúng nó non mềm ướt át hệt như một trái anh đào mê người.

Sáng nay không có buổi chầu sớm, cho nên hắn cũng không vội vã rời đi, trong lòng chợt nảy lên một ý, thế là hắn cúi đầu.

Nhưng mà còn chưa kịp đụng tới Yến Xu, nàng lại đột nhiên đá ra một đá.

Chuyện nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hắn vội duỗi tay nắm lấy cái chân đó, mà cô gái kia cũng dần dần mở to mắt.

Vũ Văn Lan nhíu mày, hỏi: "Sao nàng lại đá Trẫm?"

Yến Xu vừa mới tỉnh nên còn có chút ngái ngủ, nàng ngơ ngác bảo: "Thần thiếp không có đá bệ hạ, thần thiếp đá tên dê xồm cơ..."

Vũ Văn Lan: "Tên dê xồm?"

Yến Xu gật đầu: "Vâng, thần thiếp mơ thấy mình đang đi trên đường thì tự dưng bị một người kéo vào trong bụi cỏ, kẻ đó muốn giở trò đồi bại với thần thiếp, cho nên thần thiếp giơ chân lên định đá hắn..."

Hừ, lần này còn nhẹ đấy, nếu lần sau còn mơ thấy giấc mộng kiểu này thì nàng sẽ đánh đến má nó cũng nhận không ra luôn.

Vũ Văn Lan: "..."

Hắn thử hỏi: "Mặt mũi tên dê xồm đó trông như thế nào?"

Nàng lập tức đáp: "Thần thiếp không thấy rõ, chỉ nhớ mang máng trên mặt kẻ đó toàn là râu ria xồm xoàm, trông đáng khinh lắm ạ."

Vũ Văn Lan len lén sờ cằm, may quá hắn không có râu ria xồm xoàm, cho nên kẻ đó nhất định không phải là hắn.

Yến Xu nói xong cũng tỉnh táo hẳn.

Khó khăn lắm mới chịu đựng được qua một đêm, nghĩ đến bữa sáng đang vẫy gọi, nàng vội đứng dậy nói: "Để thần thiếp hầu hạ bệ hạ rời giường ạ."

【 Mau mau mau, mau dậy ăn sáng nè ê hê hê! 】

Niềm hân hoan ban nãy của Vũ Văn Lan đã không còn sót lại chút gì, cho nên hắn cũng 'ừ' một tiếng rồi xuống giường.

Sau khi hai người rửa mặt xong, đồ ăn sáng cũng đã được bưng lên đặt trên bàn.

Hí hí, sáng nay hắn ở lại đây, cho nên mình lại có thể ăn ké một bữa ngự thiện rồi. Yến Xu vừa nghĩ thế vừa hưng phấn đi tới bên cạnh bàn, kết quả vừa nhìn thấy món ăn, nàng thiếu điều muốn xỉu luôn tại chỗ.

Chỉ thấy trên bàn bày mười mấy bộ chén đĩa, có món ăn kèm, có canh, có cháo, cũng có món chính, nhưng tất cả đều là đồ ăn chay.

"Sao hôm nay bệ hạ cũng ăn chay thế ạ?"

Nàng kinh ngạc hỏi.

Phú Hải đứng một bên khom người giải thích: "Quý nghi quên rồi sao? Ba ngày sau sẽ có nghi thức cúng tế ở điện Phụng Tiên, cho nên trong ba ngày này trong cung phải trai giới (1) ạ."

Yến Xu: "..."

Ối giời ơi, nàng hoàn toàn quên mất việc này luôn á.

Ba ngày đáng sợ nhất trong năm, NÓ TỚI RỒI!!!

Phải biết rằng, ba ngày này không chỉ đơn giản là không thể ăn mặn thôi đâu, mà những món chiên rán dầu mỡ cũng không được nốt, cho nên trên bàn cơm chỉ toàn là mấy món hấp luộc thôi.

Có thể nói sau khi trải qua ba ngày này, cho dù không muốn giảm béo cũng có thể sút hẳn hai ba cân.

Trong lúc nàng đang ỉu xìu, Vũ Văn Lan đã cầm lấy chiếc đũa lên, đương nhiên còn không quên khẩu nghiệp: "Bữa sáng hôm nay thanh đạm thật đấy, vừa lúc thích hợp cho nàng ăn nhỉ."

Yến Xu: "..."

Đành chịu vậy, nếu không ăn thì nàng phải nhịn đói luôn mất.

Nàng chỉ đành cầm chiếc đũa lên.

Không qua bao lâu, bữa sáng đã ăn xong, đã tới lúc Vũ Văn Lan trở về cung Càn Minh.

Yến Xu tiễn hắn đến cửa, đúng lúc này hắn chợt quay đầu lại nói với nàng: "Ba ngày này Trẫm không thể sang đây được."

Theo quy tắc của trai giới, một là phải ăn chay, hai là quân vương không thể lâm hạnh phi tần, cũng tạm dừng tất cả các hoạt động giải trí cũng như yến tiệc.

Hắn nói ra như thế là muốn xem phản ứng của nàng.

Chỉ nghe nàng hoan hô trong lòng: 【 Tốt quá! Cuối cùng cũng được độc chiếm cái giường lớn rồi! 】

Vũ Văn Lan: "..."

Ha hả, hắn biết ngay mà.

~~

Trở lại cung Càn Minh, Vũ Văn Lan lập tức phái cẩm y vệ điều tra tiệc mừng thọ của Thượng thư bộ Hộ Tề Vi Trai.

Mà cùng lúc đó trong cung Chung Túy, Chu quý phi đang bưng một hộp đồ ăn chuẩn bị ra cửa.

Cung nữ Tú Vân hầu hạ bên người Chu quý phi lại có chút do dự, nàng ta nhịn không được hỏi: "Nương nương, làm vậy ổn thật sao ạ?"

Tú Vân biết chủ tử nhà mình đã bỏ một thứ không nên bỏ vào trong điểm tâm, nàng ta rất lo lắng, nếu việc này mà bị bệ hạ phát hiện thì...

Chu quý phi lại liếc nàng ta một cái: "Có gì mà không ổn? Khó khăn lắm bổn cung mới có được cơ hội này."

Hiện tại đang trai giới ba ngày, người bình thường không quen ăn đồ chay, cho nên thường sẽ ăn thêm chút điểm tâm vào khoảng gần buổi trưa và buổi xế, bởi vậy Thái Hậu mới cố ý cho nàng ta cơ hội này.

Bệ hạ nhất định không thể từ chối được.

Khó khăn lắm nàng mới kiếm được thứ thuốc này, nghe bảo là trăm phát trăm trúng, nếu không nhanh tay chớp lấy thời cơ thì không biết cơ hội lần sau là khi nào nữa!

~~

Cùng lúc đó, trong điện Cam Lộ, Yến Xu đang viết tiểu thuyết thì nhận được tin tức từ hệ thống: 【 Bà ơi bà ơi, dưa size khủng nè, Chu quý phi định cho hoàng đế ăn thuốc kích dục á. 】

Gì vậy trời???

Yến Xu suýt nữa viết sai chữ: 【 Thuốc... thuốc kích dục ấy hả??? 】

Hệ thống: 【 Đúng dị, lúc này bả đang cầm bánh hạt dẻ ra cửa, u chà chà, sắp tới cung Càn Minh rồi kìa. 】

Yến Xu: 【... Từ đã nào, nàng ta bất ngờ đi đưa điểm tâm như vậy, chẳng lẽ hoàng đế cũng cho nàng ta vào sao? 】

Hệ thống: 【 Mượn danh nghĩa của Thái Hậu là vào được ngay ấy mà, nếu không hoàng đế bị mang tiếng là bất hiếu với Thái Hậu thì sao. 】

Yến Xu: 【... Tuy là như vậy thật, nhưng hoàng đế có "lên" được đâu, ăn thuốc kích dục cũng không có hiệu quả gì, yên tâm đi. 】

Hệ thống: 【 Chưa chắc nha bà, lần này thứ mà Chu quý phi dùng là Tỏa Tình Tán đó, thứ này xếp hạng thứ ba trong số các loại thuốc kích thích trên giang hồ, đàn ông bình thường ăn trúng xong cứ bum ba là bum là được, còn ai mà bị bất lực không thể này nọ như hoàng đế ấy hả, rất có khả năng kinh mạch sẽ bị hỗn loạn sau đó tẩu hỏa nhập ma luôn. 】

Yến Xu: 【!!! Trời đất quỷ thần ơi ác dị luôn á hả? 】

Thử nghĩ coi, hoàng đế chính là đùi vàng của nàng đó, nếu hắn mà bị tẩu hỏa nhập ma thì...

Ngay lúc này, hệ thống lại nói: 【 Chu quý phi đã vào tới Ngự Thư Phòng rồi kìa bà. 】

Yến Xu đứng ngồi không yên, nàng suy nghĩ một lát, tiện tay chộp lấy một thứ trong điện rồi vội vàng ra cửa.

Tác giả có lời muốn nói:

Vị hoàng đế nào đó: Ái phi tới cứu Trẫm kìa! Cảm động tóa!

Yến Xu: Đại ca anh đừng có hiểu lầm, tui tới ăn dưa hoy.

Vị hoàng đế nào đó: ...

Chú thích:

1. Trai giới: Hành xử đúng theo các quy tắc của việc cúng lễ, thường sẽ phải ăn chay, tắm gội sạch sẽ, không tham gia tiệc tùng và các hoạt động giải trí, không làm chuyện 18+.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro