[Kaiser x Isa x Rin] Moonlight

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở bát bằng một con hàng sếch bùng lổ. Bà con bơi vô bơi vô.

Cảnh báo: Siêu bệnh! Siêu bệnh! Siêu bệnh!

Tóm tắt:

Khoảng 10k chữ, không có gì ngoài pỏn. Kaiser và Rin bất phân thắng bại về độ điên.

⚠️ Ngụy mob (trong suốt quá trình Isagi không biết đối phươnh là ai), 3P, chuốc thuốc, cưỡng hiếp, che mắt, khẩu giao, dirty talk, mất khống chế, cùng với rất nhiều tag không ổn khác.

Lời mở đầu:

Bọn chúng là những kẻ điên sợ hãi tình yêu. Đứng trước thứ cảm xúc thiêng liêng ấy, chúng không dám bộc bạch tâm trạng của mình, chỉ có thể dùng dục vọng hèn mọn để giảm bớt cơn khát điên cuồng đang ngày một trào dâng trong lòng.

_

Lúc đầu, Isagi không cảm nhận được bất kì điều gì cả.

Không gian trắng xóa mang lại cho người ta một cảm giác dễ chịu, thoải mái. Dường như cậu đang từ từ rơi xuống, tựa loài bướm giang cặp cánh xinh đẹp, uyển chuyển của mình, nhẹ nhàng đậu lên trái mâm xôi thơm lừng mới vừa ngắt xuống. Hoặc có lẽ là quả dâu tây, phúc bồn tử hay quả quýt mật, Isagi không rõ lắm. Chóp mũi tràn ngập hương thơm ngọt nị khiến ai vô tình hít vào cũng phải choáng váng. Dưới ánh nắng ấm áp đang chiếu rọi, nhiệt độ cũng dần tăng lên, khiến cho trái mâm xôi khi nãy bắt đầu có dấu hiệu lên men, rồi chuyển sang hư thối. Nước trái cây từ nó ứa ra, chất lỏng nhớp dính bám vào cơ thể, dù có cố lau thế nào cũng không biến mất.

Cậu bị chôn vùi trong đống hỗn độn đó, không thể động đậy. Vị quả tanh ngọt phủ lấy năm giác quan, song Isagi lại chẳng hề thấy khó chịu chút nào. Nói đúng hơn, giờ phút này, cậu bỗng cảm nhận được một sự vui sướng khó tả, đến từ chính cơ thể mình. 

Có lẽ cậu đang ở trong giấc mộng xuân nào đó chăng? 

Dù sao cũng đang ở độ tuổi thanh thiếu niên, thỉnh thoảng mơ thấy vài điều khó nói cũng không có gì khó hiểu. Nhưng có lẽ do luôn dành mọi tâm trí cho bóng đá, thành ra Isagi không quá quan tâm tới vấn đề này. Giấc mộng xuân đầu tiên của cậu cũng chính là lần đầu tiên cậu mộng tinh, đã lâu tới nỗi Isagi không thể nhớ nổi chính xác mình đã mơ thấy gì. Đối với cậu, không gì quan trọng hơn trái bóng tròn cùng những trận đấu kịch liệt trên sân cỏ, từ đầu tới chân, từ thể xác đến tâm hồn cậu đều dành trọn cho bóng đá, đào đâu ra tâm trí để ý tới việc khác.  

Cho nên khi kịp nhận ra bản thân đang dần chìm vào cảm xúc sung sướng kì lạ này, bên cạnh việc vô cùng thoải mái, Isagi đột nhiên sợ hãi không rõ nguyên nhân. 

Độ ấm tiếp tục tăng lên, như thể không có điểm dừng, từng đợt không khí hít vào phổi cũng trở nên hiếm hoi.

Tựa dòng dung nham nóng chảy, cứ thế liên tục tưới lên huyết nhục cậu. Isagi cảm tưởng mình sắp bị hòa tan, cả cơ thể như bị thiêu đốt từ tận sâu bên trong. Cơn nóng kinh khủng thấm vào từng mạch máu trong người, làn da mịn màng ướt sũng nước, ngay cả không khí để hít ra thở vào cũng nóng rực vô cùng. 

Cơn nhiệt triều không biết từ đâu đến này, tuy thật nóng, nhưng nó lại dễ dàng khơi dậy nỗi khao khát tưởng chừng đã bị chôn vùi tận sâu trong trái tim Isagi. Cậu hoang mang, không biết mình nên làm gì. Từng tấc da trên người, từng thớ thịt trên cơ thể đều muốn được người ta vuốt ve, vừa muốn được người ta giày xéo thô bạo. Trái tim nóng ấm nhảy lên liên hồi, ở một nơi mà Isagi chưa từng động đến, cái miệng nhỏ chưa có một ai khai phá yên lặng hé mở, chuẩn bị nghênh đón khoảnh khắc sắp xảy đến với mình. 

Thiếu niên tựa như trái thạch lựu chín mọng đang chờ người tới hái. Lớp vỏ bên ngoài căng bóng như muốn vỡ tan ra bất cứ lúc nào. Thịt quả phấn hồng tràn ra nước sốt ngon ngọt, lấp lánh đến là ngon miệng, quanh quẩn đâu đó là hương thơm nức mũi, dường như đã đạt đến độ chín nhất của một thức quả. Thơm ngon đến nỗi khiến các vị khách không khỏi thèm thuồng, chỉ muốn lao đến nhấm nháp từng chút một. 

Cậu khó khăn cuộn tròn cơ thể, hai chân không nhịn được mà cọ xát với nhau, cốt cũng để giải quyết phần nào sự nôn nóng mà dương vật cương cứng giữa hai chân mang đến. 

Isagi không biết có người đang nhìn mình.

Cậu cố gắng bình tĩnh lại, dứt mình khỏi cơn mê mang nãy giờ. Trước mắt chỉ toàn là bóng tối đen kịt, qua một lúc cậu mới nhận ra bản thân đã bị ai đó bịt mắt lại. Cảm giác thô ráp truyền đến từ tấm vải che như một phần của chiếc lồng giam bí bách, khiến cậu bỗng đờ ra vài giây.

Ý thức của Isagi dường như vẫn đang bị chôn trong thứ hương ngọt nị kia, đầu óc không tài nào suy nghĩ rõ ràng được, đồng thời không thể di chuyển tay chân mình. Hắn ý thức giống như còn bị bao phủ ở kia phiến ngọt nị quả tương, vẩn đục không rõ, cũng vô pháp thao tác thân thể của mình.

Cậu bay giờ tựa con mèo nhỏ vừa mới được sinh ra, hoang mang di chuyển đầu, tâm trạng bất an xen lẫn khủng hoảng cứ thế hiện hết trên khuôn mặt bị tấm vải che đi một phần ba kia. Chóp mũi thanh tú khẽ nheo lại, đôi môi khô ráo mềm mại vì lo lắng mà hé mở, vô tình để lộ ra đầu lưỡi đỏ hồng như thạch lựu. 

Isagi vận dụng toàn bộ trí nhớ của mình, tìm mọi cách để nghĩ ra xem tại sao bản thân lại rơi vào hoàn cảnh này. Hôm nay là ngày nghỉ của Blue Lock, sau khi nhận lấy điện thoại của mình, vẫy tay tạm biệt chị Anri, cậu đã đi qua một đầu hẻm không người. Kẻ đứng trong bóng tối ngay lập tức tóm lấy cậu, dùng chiếc khăn tẩm thuốc mê khiến Isagi ngất đi. 

...Mình bị bắt cóc ư? Hay là...

Cố mãi cũng không thể nghĩ thêm được gì. Nhiệt độ nóng mãi không ngừng dần ăn mòn mọi suy nghĩ vừa nảy ra của cậu. Isagi vô lực quằn quại trên giường, hé miệng thở hổn hển.

Đối với kẻ vẫn đang nhìn chằm chằm Isagi nãy giờ, không thể không nói, khung cảnh khi nãy tựa một bức tranh thần tiên tuyệt đẹp trong mắt hắn. 

Thiếu niên cả người không một mảnh vải che thân, được bày biện trên chiếc khăn trải giường tối màu. 

Thân hình cậu so với trong tưởng tượng của hắn còn ngon miệng hơn nhiều. Mặc dù trong Blue Lock mọi người vẫn hay mặc quần áo nịt bó sát cơ thể, nhưng ít nhiều vẫn che đi hầu hết các bộ phận. Hiện giờ thiếu niên đã không còn gì che đậy, nằm ngoan ngoãn trước ánh nhìn chất chứa thèm khát của hắn. Xinh đẹp giống như ánh trăng trên trời, không hề giữ lại thứ gì mà sẵn sàng phơi bày tất cả.

Con dê bị hiến tế. Trái lựu đã đến độ.

Làn da trắng nhưng không mang lại cảm giác yếu ớt, trái lại khi nhìn những thớ cơ khẽ phập phồng trên người, cũng đủ để chứng minh chủ nhân của chúng chẳng hề dễ chọc, lúc này lại phơn phớt hồng. Thân hình thiếu niên tuy gầy, nhưng lại săn chắc đúng chỗ, no đủ đúng nơi, tầng cơ bắp mỏng di chuyển nhẹ nhàng theo từng nhịp thở của cơ thể, tựa như cánh bướm gãi vào đúng chỗ ngứa của kẻ đang ngồi đây. Bởi vì vẫn ở tuổi thiếu niên, khung xương chưa phát triển chưa hoàn toàn, cổ tay thon gầy tinh tế, cảm tưởng có thể dễ dàng bị nam nhân dùng một tay cũng đủ khống chế cậu. 

Song đối với hắn, điều khiến hắn ấn tượng hơn cả, cơ thể của Isagi so với người đồng trang lứa trong Blue Lock lại quá nhỏ gầy. Vòng eo thon thả, hơi ấn lên một chút, liền sẽ để lại vết đỏ, lại dùng thêm chút sức nữa, liền sẽ dễ dàng bẻ gãy.

Đơn giản như bẻ một đóa hoa hồng, hoặc xé rách đôi cánh của một con bướm.

Khoảnh khắc trong đầu hắn xuất hiện dòng suy nghĩ như vậy, cảm xúc thương tiếc bất chợt nảy lên trong lòng, nhưng nó nhanh chóng bị chèn ép, phá hủy, thay thế bằng dục vọng phá hư cùng chiếm hữu đầy tối tăm, điên cuồng. 

—— Biến mất đi, cặp mắt trong sáng ấy, nụ cười tươi đẹp ấy. 
—— Ngã xuống vì tao đi. Tuyệt vọng đi. Sa đọa đi. 

Mang trong mình tâm tư ác ý như vậy, khoảnh khắc bọn họ quyết đinh hạ thuốc Isagi không hề có chút do dự, thậm chí còn vô cùng mong chờ. 

Trong lúc Isagi còn mải vật lộn với đợt sóng tình sắp ập đến, cậu chợt nhận có người đang tiến đến chỗ mình.

Bắt đầu với tay, hơi lạnh. Người nọ nhẹ nhàng vuốt ve phần tóc mái đẫm mồ hôi của cậu, lại men theo đường cằm sờ xuống xương quai xanh, ngực, cuối cùng dừng lại ở chiếc bụng nhỏ phẳng lì,

Động tác chậm rãi như đang thưởng thức một tác phẩm khiến Isagi bất an vô cùng. Cậu ngẩng đầu lên, cần cổ trắng ngần vì động tác này mà lộ rõ hoàn toàn. Bản thân cậu không hề biết rằng, mình bây giờ, khiến người ta muốn chà đạp ra sao.

"Ai đấy...?"

Isagi mở miệng, cố tình nâng tông giọng lên để tỏ vẻ đáng sợ, ai ngờ âm thanh phát ra lại nhỏ nhẹ như tiếng mèo kêu, thậm chí còn hơi khàn vì đã lâu không nói chuyện.

Cặp mắt xanh đậm bị lớp vải dậy che khuất, thành ra không thể nhìn thấy gì cả, bên kia cũng không định đáp lại cậu. 

Đột nhiên, đối phương bóp chặt lấy cằm Isagi. Hơi thở nóng rực phả lên khuôn mặt khiến cậu bỗng rùng mình, muốn lùi ra xa nhưng lại không thể động đậy. Isagi nhận thấy người nọ càng lúc càng đến gần mình, sau đó...qua một lớp vải dệt, hôn lên mắt của cậu. 

Hắn liếm lên phẫn lõm xuống giữa lông mày với lông mi, dùng đầu lưỡi cẩn thận miêu tả phần mắt bị che mất của cậu. Sau đó theo sống mũi dọc dừa mà dừng lại ở chóp mũi, khẽ cắn yêu lên đó một cái. Hắn nghiêng đầu, hôn lên chiếc má mềm mại mà mình vẫn luôn yêu thích, dùng răng nhẹ nhàng ngậm, thưởng thức khối thịt mềm trắng nõn ấy. Song song với những động tác ái muội đó, chiếc mũi cao thẳng của người kia cứ liên tục chọc vào sườn mặt cậu. Hơi thở nóng bỏng, tiếng nuốt nước bọt sắc tình, hâm nóng khiến cả người Isagi cũng đỏ rực.

Khoảng cách giữa hai người quá mức thân mật. Nếu là người yêu thì không nói làm gì, nhưng những hành động này lại đến từ một người đàn ông xa lạ. Isagi khó chịu, muốn tránh đi, đối phương trái lại càng thêm dùng sức, bàn tay to rộng như chiếc gông cùm cố định lấy hàm dưới của cậu, có cố như nào cũng không thoát ra được.

Cuối cùng, hắn hôn lên môi cậu.  

Nhịp thở đều đặn nãy giờ của nam nhân bỗng chốc trở nên điên cuồng. Hắn thô bạo giày xéo đôi môi phấn nộn của Isagi, lại dùng lưỡi mình cuốn lấy lưỡi cậu, buộc Isagi phải bước vào trận chiến tranh giành hơi thở này. 

Isagi vô lực ngã vào lồng ngực người nọ. Đầu lưỡi người kia thật dài, cảm tưởng như có thể dễ dàng chạm đến tận bên trong cổ họng của cậu, đối phương dường như không chịu thua, còn muốn chạm vào sâu hơn nữa. Nghĩ đến đây, Isagi không khỏi rùng mình, toàn bộ khoang miệng đều bị chiếc lưỡi dài của hắn tấn công, nam nhân lạ không ngừng mút mát lấy cổ họng cậu, thậm chí Isagi còn có cảm giác, đối phương muốn dùng đầu lưỡi nóng ướt kia chiếm lấy thần kinh, xâm nhập cả vào óc cậu. 

Đáng sợ quá.

Thiếu niên vội vàng lùi về sau, ngay lập tức cổ liền bị đối phương tóm chặt. Lòng bàn tay to rộng, ấm nóng bao lấy toàn bộ chiếc cổ thon gầy. Cậu không thể làm gì khác, chỉ có thể phát ra tiếng cầu xin đầy nghẹn ngào,  sau đó lại bị người trước mặt nuốt trọn...ngay cả giọng nói của cậu, hắn cũng tuyệt đối không bỏ qua.

Không biết đã qua bao lâu. Cảm giác hắn đã hôn cậu rất lâu, cánh môi hơi hé bị nam nhân chà đạp, ửng hồng đến là ngon miệng. Tâm trí cậu chết lặng, mặc kệ người kia như thể chưa thỏa cơn thèm, liên tục dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn lên thịt môi mềm mại, lại liếm lên phần lợi nhạy cảm, cuốn lấy đầu lưỡi nhút nhát đang chạy trốn mà mút lấy đầy ái muội.

"A...ưm....đừng...."

Xung quanh vang vọng mỗi âm thanh môi lưỡi giao nhau, nước bọt không kịp nuốt xuống, chảy ra nhễu nhão xung quanh miệng cũng bị đối phương tranh thủ lúc cậu đang thở dốc bèn liếm đi. 

Người kia rốt cuộc cũng chịu tha cho môi cậu. Hắn hơi nghiêng đầu, vài sợi tóc mềm mại vô tình quẹt qua gương mặt Isagi, hơi thở nóng rực, gợi cảm phả lên vành tai nhạy cảm của cậu, khiến ngay cả tai Isagi cũng đỏ bửng, một màu hồng hây hây trải dài từ trên mặt xuống tận cổ.

Cả người cậu bị ép dán sát vào cơ thể đối phương, hô hấp nóng bỏng cũng theo hành động của hắn mà thay đổi. Nam nhân dọc theo đường cong của cằm, để rồi dừng lại ở cần cổ đang run rẩy, chạm vào hầu kết nho nhỏ, rồi cắn mạnh. 

Isagi gần như giật nảy người. Nơi yếu hiểm bị đe dọa khiến cậu không thể khống chế được hành động của bản thân, bất chấp tất cả mà mạnh mẽ giãy dụa hòng thoát ra khỏi đây. Đúng lúc này, một bàn tay lạnh lẽo xuất hiện từ phía sau, đè bả vai cậu lại, sức lực mạnh tới mức khiến Isagi khó mà nhúc nhích.

Không đúng...Có gì đó lạ lắm!

Trong nháy mắt, Isagi thở gấp, sống lưng bỗng lạnh toát.

Cằm cậu vẫn đang bị nam nhân trước mặ giữ chặt. Vậy đôi tay phía sau, là của ai?

—— ở đây không chỉ có mỗi hai bọn họ.

Còn có người thứ ba, vẫn đang quan sát bọn họ nãy giờ.

Tiếng cười trầm thấp đột nhiên vang lên, như thể rất khoái chí trước sự sợ hãi của cậu. 

Nam nhân lạ dần tiến lại gần cậu. Động tác rất thong thả, chậm rãi, dường như gã đang cố tình kéo dài thời gian ra đến vô hạn, khiến Isagi càng thêm khẩn trương gấp bội, thậm chí quên cả việc thở. 

Nơi bả vai bỗng thấy hơi ngứa, Isagi nghĩ thầm, có lẽ do tóc của người đang rủ xuống vai cậu. Không giống nam nhân khi nãy có mái tóc ngắn, tóc gã ta lại dài hơn một chút, đủ để vắt qua cổ cậu.

Gã từ từ liếm lên đầu ngón tay cậu, rồi đến lòng bàn tay, đầu lưỡi nóng ấm mút lấy cánh tay mềm mại. Động tác không hề có chút gấp gáp, vội vàng nào mà rất từ tốn, cẩn thận. Tựa vị Đế vương cao quý đang nhấp nháp, thưởng thức từng chút một thức ăn ngon miệng được kẻ dưới dâng đến cho mình. Lại cũng giống như một con dã thú đang mải đùa bỡn con mồi của mình, trước khi xơi tái từ đầu đến chân nó. Thong thả ung dung, mà không kém phần cao cao tại thượng.

Không biết vì sao, Isagi luôn cảm thấy rất chán ghét gã. 

Isagi muốn né tránh. Cậu cực kì không thích thái độ của kẻ vừa mới xuất hiện. Cảm giác gã làm gì cũng rất thong thả, chậm rãi, hơi thở thì đều đặn, ổn định, hành xử như thể bản thân chẳng liên quan gì đến việc Isagi bị bắt ở đây, hay cả việc gã có ý cưỡng hiếp cậu. 

Điều này khiến Isagi thấy vô cùng nhục nhã.

Mang theo tâm trạng khó chịu, ngay khoảnh khắc đối phương còn mải đùa nghịch với ngón tay cậu, Isagi dùng hết mọi sức lực tích tụ nãy giờ, vung nắm đấm.

Cú đánh không phải quá mạnh, nhưng trong không gian yên tĩnh này vẫn tạo thành một tiếng "bốp" nhỏ.

Người trước mặt không nể nang gì, phì cười đầy chế nhạo, giọng nói bị hắn cố tình gằn thấp xuống, làm cậu khó lòng phân biệt được đó là giọng của ai. Gã đàn ông phía sau cậu khẽ híp mắt lại, nhìn mu bàn tay phiếm đỏ của mình, ý vị không rõ. Trong màn đêm tối tăm mơ hồ có thể thấy được từng đường nét xăm trổ phức tạp, uốn lượn dọc cánh tay. 

Đương nhiên ở góc nhìn của Isagi, cậu vẫn không hề thấy gì cả. Sức cậu vốn đã không còn bao nhiêu, nắm đấm vừa nãy tuy gây được tổn thương với người nọ, song đồng thời cũng triệt tiêu mọi cơ hội phản kháng của cậu. Cả người yếu ớt mềm nhũn, từng đợt sóng tình không còn gì ngăn chặn liền ào tới, bao phủ cậu trong bể sắc dục.

Gã ta cười khẽ, hàm răng trắng nhọn cắn lên gáy cậu.

"Được rồi, bắt đầu thôi."

Isagi đờ đẫn nhìn nhìn khung cảnh đen kịt trước mặt, ý thức cậu mơ mang không rõ. Thân hình gầy nhỏ, săn chắc bị nam nhân đè dưới thân xâm phạm, bị đối phương coi như món đồ chơi vô tri mà tha hồ đùa bỡn.

Nhiệt độ trong cơ thể cậu không ngừng tăng lên, nơi làn da trắng trẻo, mịn màng dần xuất hiện những vệt ửng đỏ như sắc của trái thủy mật đào chín tới, bên trong ướt đẫm, qua một lớp da toát lên thứ mùi tanh ngọt. Giữa hai chân cậu khó chịu vô cùng, vừa muốn kẹp chặt lại muốn kiềm chế cơn khát, lại bị hai bàn tay nóng rực của nam nhân thô bạo bẻ ra.

Vòng eo mảnh khảnh theo bản năng vặn vẹo, cơ bắp phần bụng căng chặt, cuối cùng đành bất lực thả lỏng.

Hơi thở của người nọ phả vào giữa hai chân cậu. Mặc dù đầu óc đã hoàn toàn bị bao phủ trong làn sương mờ, không thể suy nghĩ, không thể phản kháng, nhưng cảm giác có người lạ đang nhìn vào chỗ nhạy cảm của mình cũng đủ khiến Isagi ngượng chín mặt. Chiếc miệng bé xinh kia như thể bị kích thích bởi cảm xúc của chủ nhân nó, hai nụ e ấp không ngừng co ra rút vào, dâm dịch liên tục tràn ra, đến cả dương vật phía trên cũng căng cứng khó chịu vô cùng.

Muốn được chạm vào, muốn được vuốt ve.

Ai cũng được...ai cũng được...

Isagi hé miệng, khó khăn phát ra một tiếng rên rỉ kiều diễm. Đầu lưỡi hồng hào như ẩn như hiện sau hàm răng trắng muốt, chới với cố gắng hấp thụ từng chút không khí một.

Một bàn tay từ đằng sau vươn tới, chậm rãi nâng cằm cậu lên. Ngón tay hơi lạnh, như xiềng sắt nắm chặt lấy cằm cậu. Gã dùng sức thật mạnh hòng khiến Isagi phải thè lưỡi ra, tùy ý để cho kẻ xâm phạm xông vào làm bậy.

Miệng trên bị bắt nạt, phía dưới cũng không được buông tha. Cảm giác căng thẳng giữa hai chân làm dâm dịch chảy ra càng nhiều. Lòng bàn tay của nam nhân nóng đến dọa người, bóp chặt lấy bắp đùi non mềm khiến nó hằn rõ từng dấu ngón tay. Hắn cúi xuống, hơi thở nặng nề phả lên hậu huyệt, tiếp theo đó, đầu lưỡi nóng bỏng liền chạm lên phần đùi non của cậu, thưởng thức miếng thịt mềm nơi ấy.

Nụ hôn kịch liệt làm toàn bộ cơ thể Isagi phải rùng mình. Cậu không nhịn được khẽ rên rỉ, âm thanh vừa phát ra nhanh chóng bị gã nuốt chửng.

Cậu có cảm giác bản thân lúc này tựa như món ăn ngon miệng được bày biện đẹp đẽ trên bàn, từ đầu đến chân, từ bộ phận bên trong đến những thớ thịt bên ngoài, tất cả chúng đều được hai vị thực khách đây cắn nuốt, thưởng thức. Bọn họ một mặt khen ngợi không ngớt, một mặt lại nuốt xuống máu thịt cuối cùng của cậu. Cậu không hề chết, mà chỉ đơn giản tiếp tục tồn tại trong cơ thể của họ, đời đời kiếp kiếp không thể tách rời.

Giữa ý thức mông lung ấy, Isagi chợt nghe thấy tiếng của một thứ gì đó bị xé ra.

Ngay sau đó, có vật gì đó được thả xuống, rơi trên người cậu. Thứ đó nho nhỏ, kích cỡ chỉ bằng một viên bi. Isagi khịt mũi, dường như cậu ngửi thấy một hương thơm rất ngọt ngào. Thức hương ấy theo động tác xé mở của nam nhân càng bùng nổ mãnh liệt hơn trong không khí, tỏa ra một thứ mùi ngọt nị như đường.

Isagi bỗng nức nở. Cậu biết mùi này.

Chính là mùi của những viên kẹo đường cậu thường mang theo cùng mình. Nào là vị mật ong, vị kim quất, rồi nào thì vị cam ngọt. A, nhớ ra rồi. Trước khi rời khỏi Blue Lock, quả thật cậu có để trong người một túi.

Một viên kẹo lăn xuống, dừng lại nơi chiếc bụng nhỏ đang khẽ phập phồng. Ngay lập tức đã có người nhanh chóng liếm lên phần eo mảnh khảnh của cậu, đồng thời cuốn theo cả thứ ngọt lịm kia.

Isagi rùng mình một cái, các giác quan trời sinh đã nhạy cảm, giờ đây lại bị che mắt khiến mọi thứ đối với cậu như được phóng đại lên gấp trăm lần. Cậu muốn chạy trốn, nhưng lại bị gã đàn ông phía sau ôm lấy, ngả ngớn liếm mút vành tai ửng đỏ của cậu.

Bên tai không ngừng vang lên tiếng mút mát, tiếng nước bọt đầy ái muội. Cơn nóng dưới thân từ nãy đến giờ chưa từng rời đi. Nam nhân kia thông qua viên đường ngọt ngào, cẩn thận cắn lên làn da mịn màng phía dưới. Viên đường lành lạnh bị đầu lưỡi nóng rực của hắn làm cho tan chảy, cảm giác dính nhớp khiến trong lòng Isagi dần xuất hiện cơn hứng tình khó nói. Thứ kẹo yêu thích của cậu bị hơi thở đối phương biến thành một bãi nước nhớp nháp, men theo đường cong gợi cảm mà chảy xuống, cuối cùng dừng lại ở điểm bí ẩn nằm sâu giữa hai chân.

Hắn thở gấp. Cặp mắt xanh mòng két ngày thường luôn lạnh nhạt, giờ đây bị bao phủ bởi một mảnh khói mù, mang theo vô vàn dục vọng nhìn xuống thiếu niên dưới thân.

Là trái cấm khiến người ta muốn nếm thử nơi vườn địa đàng. Là loài mãng xà bị nó dụ dỗ, đầu lưỡi dài rung lên, dùng cặp mắt độc ác nhìn chằm chằm vào thứ được gọi là căn nguyên của dục vọng.

Tấm vải đen không biết từ khi nào đã đẫm những giọt lệ của Isagi. Cậu cắn chặt môi, cố gắng lắm mới không để nước mắt rơi xuống, kiên quyết không chịu khuất phục.

Bóng tối khiến tâm trạng cậu càng thêm lo lắng, bất an. Bàn tay to lớn của nam nhân mang theo sức mạnh tuyệt đối, cứ như vậy mạnh bạo túm đầu gối cậu nâng lên, vắt qua bả vai dày rộng của hắn.

"...Không được....Không được mà...."

Do tác dụng của thuốc nên Isagi không thể nhận thức rõ ràng mọi chuyện đang xảy ra. Song cậu vẫn thừa hiểu, nếu cứ tiếp tục như này, điều tiếp theo nhất định sẽ khiến Isagi tuyệt vọng phát điên. Cậu muốn chạy trốn, muốn ôm lấy cơ thể nhằm bảo vệ nó khỏi tầm tay của hai gã đàn ông lạ. Nhưng chút sức lực ấy trong mắt kẻ đối diện chẳng thấm là bao. Hai chân bị đối phương mạnh mẽ mở ra càng lúc càng rộng, cơ bắp co rút khiến cậu đau nhức không thôi. Nơi yếu hại nhất, chỗ nhạy cảm nhất, tượng trưng cho lòng tự tôn của một người cứ thế bại lộ trước nam nhân xa lạ. Cả người Isagi run rẩy không ngừng. Thật nhục nhã biết bao.

"Suỵt, bé ngoan, cưng nhất định sẽ rất thích."

Nam nhân phía sau trấn an cậu. Hàng môi mỏng khẽ đặt lên gáy thiếu niên một nụ hôn dịu dàng, song hai tay rắn chắc lại giữ chặt nửa người trên của Isagi, không cho phép cậu chạy trốn. Isagi đột nhiên ngửi thấy trên người gã một hương vị rất quen thuộc, nhưng lại không nhớ bản thân đã từng gặp ở đâu.

Suy nghĩ này rất nhanh đã bị Isagi ném ra sau đầu, bởi cậu cảm nhận có một luồng khí nóng cháy đang dần tiến gần nơi được giấu giữa hai chân cậu. Hậu huyệt co rút kịch liệt, liên tục kêu gào muốn được ai đó lấp đầy, tiết ra vô số dâm dịch dính nhớp. Đầu ngón tay có phần thô ráp của nam nhân đùa nghịch xung quanh cửa vào của chiếc miệng nhỏ. Isagi há miệng thở dốc, đang lúc không biết hắn định làm gì, thân hình thon thả ấy bỗng chốc cứng đờ.

Cảm giác dị vật xâm nhập vào cơ thể quá mức bất ngờ, quá mức kích thích. Ngón tay dài của nam nhân đâm sâu vào trong lỗ huyệt ướt át của Isagi, quấy ra cả một hồ nước sắc tình. Isagi muốn hét lên thật to, nhưng mọi âm thanh cậu có thể phát ra đều chỉ là những tiếng rên rỉ yếu ớt.

Ngón tay của hắn vừa dài, vừa thô, không ngừng vuốt ve dọc quãng đường bản thân đi vào. Đột nhiên, hắn bỗng cong tay, dùng đốt ngón tay mạnh mẽ chạm thẳng vào tuyến tiền liệt của cậu. Khoái cảm phê pha khiến tâm trí Isagi như tê dại. Cậu rên rỉ, ra sức giãy dụa hòng ngăn chính mình chìm sâu hơn vào đợt sóng tình nguy hiểm kia. Nhưng chống cự bao nhiêu cũng vô ích, người kia chỉ dùng một tay đã dễ dàng ngăn lại cậu, sau đó liền đút vào thêm một ngón tay khác. Hai ngón thô dài mô tả động tác giao hợp, liên tục đâm vào rút ra.

Không khí ám muội rất nhanh truyền đến tiếng nước òm ọp khiến ai nghe cũng phải đỏ mặt, chân run. Isagi kinh hãi vô cùng, hai mắt mở to muốn che lại tai mình, trốn tránh hiện thực tréo nghoe của bản thân, song lại không ngăn được cơn sung sướng đang dâng trào trong cơ thể.

Đợt xuất tinh đầu tiên đến ngay sau đó. Nam chân chỉ dùng mỗi hai ngón tay, đã có thể chơi cậu phải bắn ra. Dương vật xinh xắn run rẩy giữa bầu không khí lạnh lẽo. Isagi thất thần, thở hổn hển, mơ hồ nghe thấy tiếng nam nhân phía sau phì cười.

"Bộ dáng cao trào của cưng thật đẹp."

Gã không tiếc lời khen ngợi cậu, khẽ mân mê đôi má mềm mại của thiếu niên. Sau đó dịu dàng ngậm lấy môi Isagi.

Nụ hôn này rất dịu dàng, khiến Isagi có chút đê mê. Đúng lúc này, người kia bèn rút ngón tay mình ra khỏi người cậu. Lỗ huyệt không còn gì lấp đầy hơi co rút, và rồi hơi thở nóng rực của người nọ chợt phả lên chiếc miệng bé xinh ấy.

Isagi cứng người trong một khoảnh khắc. Sau đó, ngay lập tức, cậu liền bị kích thích mà cong hẳn người thành một vòng cung tuyệt đẹp.

"———!!!"

Tiếng rên rỉ của thiếu niên bị nam nhân nọ nuốt hết vào cổ họng. Còn người còn lại vươn đầu lười dài ngậm lấy lỗ huyệt của cậu.

Phát điên mất thôi.

Đồng tử xanh đậm bị che lấp bởi tấm vải đen đột nhiên mở to, kinh hãi nhìn khoảng tối đen trước mắt. Chiếc lưỡi trơn trượt, nóng bỏng bắt chước hành vi giao phối mà liên tục thọc vào, rút ra nơi hậu huyệt nhễu nước. Hai chân cậu bị đối phương bẻ ra hết cỡ, tất cả đều để giúp hắn thuận tiện trong việc xâm phạm cơ thể mơn mởn của thiếu niên. Nguyên phần thân dưới của cậu gần như bị gã đàn ông nâng lên, mông thịt mềm mại cũng bị hắn bóp chặt. Hai mông núng nẩy, trắng ngần, sờ lên rất sướng, thịt mông do chèn ép quá mức từ khe hở giữa các ngón tay tràn ra, nom hệt một cục bông gòn ngon miệng.

Đối diện với cơn kích tình mãnh liệt ấy, lỗ huyệt như đáp lại sự ghé thăm của đầu lưỡi nam nhân, như chào đón mà liên tục tiết ra càng nhiều dâm thủy để lấy lòng đối phương. Nước dâm tiết ra bao nhiêu liền bị hắn nuốt hết. Tiếp theo đó, Isagi mơ màng cảm thấy có thứ gì đó thông qua chiếc lưỡi ấm nóng kia, đang từ từ được đẩy vào trong cơ thể của mình.

Năm ngón tay thanh mảnh cứ nắm chặt rồi mở ra. Cậu đột nhiên phát hiện, đó chính là viên đường mình mang theo.

Là hương vị mà ngày thường Isagi thích nhất. Vị quýt mật.

Cậu hiện tại, đang dùng chiếc miệng phía dưới của mình, nhấp nháp từng chút một viên kẹo ngọt kia. Đường đi nhỏ hẹp, vừa thấy có thứ gì đi vào đã tham lam nuốt lấy. Viên đường rất nhanh đã bị nhiệt độ hâm nóng, hòa tan thành một bãi nước đường dính nhớp. Nam nhân thỏa mãn mỉm cười, thè lưỡi ra liếm sạch.

Một viên tan. Lại bỏ thêm một viên. Cứ như thế, cho đến khi bụng nhỏ phẳng lì bắt đầu trướng lên, toàn bộ nước đường ngọt ngào đều đã được hắn ăn cho bằng hết.

Tâm trí Isagi trống rỗng.

Miệng dưới bị hành hạ, miệng trên của cậu cũng nào được buông tha. Đầu lưỡi đỏ hồng bị gã đàn ông cuốn lấy trêu chọc. Chiếc lưỡi mềm mại đó giờ chưa từng bị đối xử thô bạo thế này, cơn đau đớn do cọ xát nhiều khiến Isagi nhíu mày, cậu không ngừng lắc đầu muốn tránh né.

"Ăn nhiều quá nên ngấy rồi sao?" Nam nhân có hơi bối rối, đưa tay vuốt ve đôi môi sưng tấy của thiếu niên, đè thấp giọng khẽ hỏi: "Anh cho cưng nếm thử món khác nhé?"

Isagi rùng mình, chợt nghĩ đến những viên kẹo vừa được đẩy vào người mình. Cậu sợ hãi co rúm người, vội vã lùi ra xa, không muốn để ý tới gã nữa.

Nam nhân rởi khỏi người cậu trong vài giây. Không đợi Isagi kịp tử hỏi, cậu bỗng cảm thấy có thứ gì đó đang chọc vào má mình, rất nóng, thô to cương cứng.

Gã chà sát chất lỏng đáng ngờ lên khắp má cậu. Isagi cũng là con trai, nhanh chóng biết đó là cái gì, gương mặt thanh tú nhanh chóng trắng bệch.

Dương vật to lớn đứng thẳng, đầu khấc mang theo chút tinh dịch khẽ lướt qua các bộ phận trên khuôn mặt Isagi. Bắt đầu ở hốc mắt, rồi đến mũi, dường như đối với gã, mọi lỗ trên trên người cậu, đều là nơi có thể giao phối.

Cự long thô to chu du mãi rồi cũng chán, cuối cùng dừng lại nơi đôi môi ướt át của Isagi, nhẹ nhàng cọ xát.

"Bé ngoan, ăn hết đi."

Ý thức Isagi tạm dừng trong vài giây, hồi chuông báo động nhanh chóng rung lên bảo cậu mau chạy đi. Thiếu niên thành công trốn được khỏi tầm kiểm soát của hai gã đàn ông, nhưng cũng không được bao lâu, ngay sau đó liền có người tóm lấy mắt cá chân Isagi, kéo cậu quay về vị trí cũ.

Gã cười cười, không quá ngạc nhiên trước vẻ sợ hãi của cậu. Bàn tay to rộng vuốt ve bắp đùi chắc nịch nọ, xoa nắn một cách đầy sắc tình. Isagi cắn chặt môi, cố kiềm tiếng rên thoải mái mà bản thân suýt chút nữa đã bật ra. Cậu nhắm tịt mắt, thầm cảm thấy lực đạo của đối phương từ sờ soạng nhẹ nhàng, dần mạnh hơn, cuối cùng gần như xiềng xích trói lấy xương đùi cậu.

Nam nhân mở miệng, tông giọng trầm khàn mang theo sự điên cuồng tột độ.

"Nếu cưng vẫn tiếp tục hành xử như này, không chịu ngoan ngoãn..." Hắn đè thấp giọng, ghé sát bên tai Isagi, thì thầm đầy trìu mến: "Anh sẽ bẻ gãy chân của cưng."

—— Thằng điên.

Isagi nhất thời không nghĩ ra từ gì hay hơn để mắng đồ mất nết khùng điên kia. Cậu theo bản năng đưa tay về phía nam nhân kiệm lời, ít nói kia, dường như trong tiềm thức Isagi luôn có một nhận định khó hiểu rằng, có lẽ hắn ta sẽ bình thường hơn chút. Mang trong mình suy nghĩ như vậy, Isagi bèn tìm kiếm sự che chở từ hắn.

"Chậc." Kẻ bị vứt bỏ không thể hiện thái độ tức giận, trái lại chỉ cong môi nở một nụ cười trào phúng.

Yoichi, ngốc nghếch quá đấy.

Cậu rơi vào vòng tay ấm áp của người nọ, quanh quẩn nơi chóp mũi là mùi hương thanh đạm của hắn, không hiểu vì sao cảm thấy thật quen thuộc. 

Isagi thầm nghĩ, song rất nhanh đã bị động tác của nam nhân làm cho phân tâm. Hắn cúi đầu, một lần nữa hôn lên khóe mắt bị che khuất của cậu, sau đó một thường đi thẳng xuống, khẽ cắn phần xương quai xanh ướt mồ hôi, lại chạm lên đầu ngực xinh xắn đứng thẳng.

Cậu bấu chặt tấm ga dưới thân, miệng nhỏ không nhịn được phát ra từng tiếng rên rỉ đứt quãng. Hai tay mảnh khảnh duỗi ra muốn đẩy thân hình to lớn của nam nhân tránh xa khỏi người mình, năm ngón vùi vào mái tóc ngắn mượt mà của đối phương, đã chẳng thể tránh thoát được, ngược lại càng khiến người ta có cảm giác bản thân rất hoan nghênh. Isagi cảm giác như có lông chim nhẹ nhàng gãi vào ngực mình, cậu hơi nghĩ, chắc hẳn do tóc mái của hắn, hoặc do phần lông mi quá dài vô tình chọc vào da cậu. Tất nhiên, đống suy nghĩ vừa nảy ra này cũng rất nhanh bị tình dục bao phủ.

Isagi chưa từng nghĩ ngực mình cũng có thể trở nên nhạy cảm như vậy. Đầu vú bị môi lưỡi đối phương mân mê, đùa bỡn. Hàm răng nhọn của khẽ cắn lên, sau đó từ từ liếm mút ngon lành. Cậu gần như không thể chịu nổi, vùi gương mặt đỏ bừng vào tay, cố kiềm những tiếng kêu xấu hổ từ miệng mình. 

Cậu có cảm giác người kia đang cười mình, chỉ dựa vào lồng ngực chợt phập phồng mạnh hơn của hắn cũng đủ biết. Nam nhân tiếp tục dời nụ hôn xuống sâu hơn, cuối cùng chạm lên bắp đùi non mịn của Isagi. Hắn xoa bóp thịt đùi mềm mại, thuận tay lần mò cặp mông no đủ đằng sau. Trong lúc Isagi còn mải chìm trong vô số những cảm xúc đê mê do người kia mang lại, đối phương bất chợt giơ tay cao, tát thật mạnh vào thịt mông căng tròn, khiến nó khẽ rung lên đầy dâm dục. Ngay cả lỗ huyệt phía sau cũng bị kích thích theo, liền chảy ra một bãi nước dâm. 

Dâm đãng.

Nam nhân cau mày, tỏ vẻ ghét bỏ. Rồi cúi đầu liếm sạch những giọt nước trong suốt giữa hai chân thiếu niên.

Isagi nắm dưới thân hắn run rẩy không ngừng, cả người rực một màu đỏ ửng. Đáng tiếc hắn không thể nhìn thấy cặp mắt đang bị che đi kia của cậu, không thể thấy biển trời xinh đẹp vì hắn mà trở nên kinh hãi, thất thần.

Hầu kết nam nhân khẽ lăn lộn. Hắn thở ra đầy nặng nề, đưa tay cầm lấy cự vật to lớn sớm đã cương cứng, đặt ngay trước hậu huyệt ướt đẫm.

Isagi như cảm nhận được điều không ổn sắp xảy đến, bắt đầu giãy giụa kịch liệt.

"...Xin đừng...Làm ơn..." Cậu lẩm bẩm những câu chữ không rõ trong cổ họng, gương mặt thanh tú trở nên mê mang, yếu ớt, lộ ra một biểu cảm mà hắn chưa từng gặp bao giờ.

Isagi.

Nam nhân nhủ thầm tên của cậu. Sau đó đẩy hông, thân dưới cường tráng dùng sức đâm mạnh vào. Cuối cùng, hắn đã chiếm được cậu.

Cả người Isagi nhấc bổng lên trong không trung. Bụng nhỏ run lẩy bẩy, hai chân thon dài kẹp chặt lấy hông hắn. Cậu mở to miệng, không khí vốn đã ít ỏi lúc này càng được tham lam hít lấy, như kẻ thiếu hơi sắp lìa đời đang bấu víu lấy thứ gì đó để sống sót. Nước bọt không được kiềm chế chảy dọc thao đường cằm duyên dáng, mơ hồ có thể nhìn thấy đầu lưỡi đỏ tươi. Cậu muốn hét lên thật lớn, nhưng lại chẳng thể phát ra bất kì một âm thanh nào. Tựa như loài thiên nga xinh đẹp cố gắng giãy dụa lúc hấp hối, sau lại chết đi trong sự im lặng đến rợn người.

Vào giây phút này, bọn họ chính thức hòa làm một. Hai cơ thể dán sát vào nhau, không một khe hở. Đến cả trái tim cũng dường như hòa cùng một nhịp đập. Ở một nơi Isagi không bao giờ biết, người nọ ngẩng đầu, thở một hơi dài đầy sung sướng, hàng mi cong dài như cánh bướm dập dờn mãnh liệt. Đồng tử xanh mòng két lóe lên từng tia thỏa mãn, tựa loài sói đói vừa được giải được cơn đói dai dẳng trong lòng mình. Tuy nhiên, ăn một miếng rồi, thì sẽ càng thèm hơn nữa. Trải qua sự tạm dừng ngắn ngủi đó, chờ đón hắn sẽ là một cơn khát lớn vô tận, vĩnh viễn không thể hóa giải.

Không thể dừng lại. Cũng không muốn dừng lại.

Hắn chỉ muốn cắn nuốt tất cả mọi thứ của thiếu niên, ăn trọn cậu đến tận xương tủy.

Mái tóc mướt mồ hôi, cặp mắt khép hờ, chiếc mũi hơi cau lại, hàng môi hồng khẽ nhếch.

Hầu kết đang lăn lộn, xương quai xanh tinh tảo, đốt ngón tay thon nhỏ, cần cổ trắng ngần.

Lồng ngực phập phồng, vòng eo mảnh khảnh, bụng nhỏ phẳng lì, bắp đùi căng chặt, cùng với lỗ huyệt ngọt ngào đang nhiệt tình bao bọc,  mút lấy dương vật to lớn của hắn.

Gân và xương, máu và thịt.

Hắn đều muốn ăn hết, một chút cũng không lãng phí.

Nước bọt nơi khoang miệng dần tiết ra nhiều hơn, như chuẩn bị cho bữa ăn thịnh soạn sắp tới, song đều bị hắn đè nén ngược trở lại. Đầu lưỡi ấm nóng của nam nhân liếm một đường dọc theo những thớ cơ mỏng trên người cậu, vừa mút vừa cắn. Isagi khó khăn vặn vẹo, cả cơ thể đều bị hắn chi phối.

Hắn chưa từng có ý định nhịn xuống nỗi khao khát dành cho cậu. Khi ta vừa nảy ra ý định sẽ tha thứ cho con mồi, chỉ cần được phân phát một chút yêu thương để giải tỏa đii phần nào nỗi cơ khát trong lòng là đủ...thì nó lại rũ bỏ bản thân, phơi bày những gì chân thật nhất trước mắt chúng ta...

Thử hỏi, hắn nhịn sao nổi.

Lí trí ít ỏi vốn luôn bị trói buộc lâu ngày, chính giây phút nhìn thấy cơ thể ngon miệng của thiếu niên, đã hoàn toàn biến mất. Dã thú thoải mái tung hoành, để mặc bản năng dẫn lỗi. Hắn vươn hàm rănh sắc nhọn, thật sự cắn xuống.

Đâm thủng làn da mềm mại, lưu vào huyết nhục cậu dấu ấn của mình. Con mồi đau đớn quằn quại, thốt lên những âm thanh nức nở khàn khàn. Lại tựa con tuần lộc đang hấp hối, chỉ có thể nằm gọn trong tay hắn, bất lực chống cự chờ đợi kết cục sắp tới.

Hắn nếm được vị máu. Ngon ngọt hệt như hắn vẫn hằng tưởng tượng. Thậm chí làm con người ta phát nghiện.

Dường như đối với nam nhân bây giờ, máu tươi cũng đã trở nên ngọt lịm như mật ong, kích tình như xuân dược.

"Này."

Có người nào đó bất chợt cất lời. Cánh tay với xăm chi chít trải dọc đột nhiên vươn ra, mạnh mẽ ôm Isagi quay trở lại lồng ngực mình.

"Đi quá giới hạn rồi đấy, ranh con."

Người nọ lạnh giọng cảnh báo. Isagi dựa vào người hắn, rên rỉ đầy đau đớn. Nam nhân híp cặp con người xanh băng của mình, nhìn vết cắn sâu hoắm trên eo cậu.

"Không kiềm chế được bản thân thì cút đi."

"Mày giả vờ tốt bụng cái gì chứ, thằng khốn lưu manh." 

Hắn đánh cái nhìn lạnh lẽo về phía người kia, một tay vuốt ngược mái tóc đẫm mồ hôi ra sau. Nam nhân thở dốc, cố gắng khiến trái tim đang đập nhanh của mình bình tĩnh lại.

Isagi vẫn đang run rẩy trong lòng người kia, xem ra thật sự bị dọa sợ rồi.

"Giờ thấy rõ bộ mặt của nó rồi chứ?" Gã cười mỉm, cắn nhẹ lên tai cậu: "Cưng nên biết chọn đối tượng để lấy lòng mới phải." Yoichi.

Bọn họ đè thân hình thon thả của Isagi xuống giường, một lần nữa thay đổi tư thế.

Cậu lúc này nửa quỳ trên giường, phần mông được nâng cao lên, bị động nhận lấy toàn bộ những cú thúc thô bạo của người đằng sau. Hắn như muốn khiến cậu tan nát hoàn toàn dưới cự vật của mình, cứ rút ra toàn bộ, rồi lại đâm lút cán đến tận sau bên trong. Một chuỗi hành động như thế cứ lặp đi lặp lại.

Isagi đã không còn chút lí trí nào để chống trả. Khoái cảm tột độ đã khống chế tất cả. Khóe mắt ửng đỏ vì nhục nhã, đầu gục xuống, hai đầu gối đáng thương run rẩy không vững. Nếu không nhờ có nam nhân đằng sau vẫn luôn dùng tay giữ chặt lấy eo cậu, bằng không chỉ sợ Isagi đã sớm tê liệt mà ngã nhoài trên giường.

Nam nhân còn lại dịu dàng vén tóc cậu lên. Isagi bị đối phương bóp cằm ép phải ngẩng đầu, ngay lập tức, thứ to lớn nóng rực mà ai cũng biết là cái gì đó, đã không đợi được mà cọ xát với môi cậu, chực chờ đâm thẳng vào.

"Ngoan, há miệng ra."

Đầu óc bị tình dục làm cho say mèm, cuối cùng cũng chiến thắng được lí trí ít ỏi đang trên bờ vực sụp đổ. Isagi hé miệng, ngậm lấy dương vật cương cứng kia.

Cậu cảm thấy mình lúc này nom không khác gì một con búp bê tình dục. Mặc cho đã không còn tỉnh táo, riêng chỉ cảm giác cổ họng lẫn thực quản đang bị xâm phạm là vô cùng rõ ràng. Chiếc miệng bình thường dùng để nuốt đồ ăn, giờ đây lại dùng để chứa dương vật của một người đàn ông khác.

Sự đối lập quá lớn khiến Isagi gần như vỡ tan. Bởi vì không nhìn thấy gì, nên mọi cảm nhận của cậu đều dồn vào chỗ kia.

Quanh chóp mũi toàn là hương vị của nam nhân xa lạ. Mùi hormone nồng đậm của dương vật đàn ông, chiều dài, độ dày, Isagi đều cảm nhận rất rõ ràng. Hàm dưới cậu do bị mạnh mẽ xâm phạm mà đau nhức không thôi, đã mất đi khả năng cắn hay đóng lại. Giờ chỉ như một cái đồ chơi tình dục, cố gắng mở rộng hết cỡ để đón nhận kích thước kinh người của nam nhân. Đây không còn là miệng của cậu nữa, mà chính là một bộ phận sinh dục mới được hình thành trên người.

Càng nghĩ, cậu càng muốn nôn thứ kinh tởm này ra khỏi mồm. Yết hầu mất kiểm soát co rút lại, ai ngờ lại khiến gã ta càng thêm sung sướng, tiếng thở gấp bên trên cũng càng lúc càng nặng nề.

"Bé ngoan giỏi lắm."

Cậu nghe thấy đối phương thở dài đầy thoải mái. Ngón tay lành lạnh như con rắn vòng qua cổ họng cậu, sau đó lại sờ lên khóe miệng không thể ngậm lại:

"Nhưng mà tiếc thật."

Cậu nghe thấy gã cười đùa. Một trò đùa ác ý.

"Mới ăn được có nửa thôi..."

Giống như một "cuộc yêu" chốn địa ngục vĩnh viễn không bao giờ kết thúc.

Thế giới của cậu từ giây phút này chỉ tồn tại hương vị tanh tưởi trong miệng, cùng những cú thúc đâm tới tận linh hồn của nam nhân phía sau. Tiếp đó là mùi của tinh dịch, cùng tiếng nước ì ọp dâm mĩ nơi hạ bộ hắn đang liên tục đâm vào cơ thể cậu.

Bạch, bạch, bạch.

Một âm thanh vừa ám muội, vừa kinh khủng.

Dính nhớp, ướt át. Cậu đã trở thành bồn chứa tinh dành cho mình bọn họ.

Có bàn tay ai đó nhẹ nhàng vuốt ve từng lọn tóc ướt của cậu, như thể đang an ủi tâm trạng đổ nát của cậu. Dịu dàng nhưng không thể chống cự, nắm gáy cậu bắt nuốt vào sâu hơn nữa.

"Miệng mở rộng ra thêm một chút, cưng là thiên tài thích nghi mà, chút chuyện vặt này chắc chẳng làm khó được cưng." Nam nhân cười nhẹ, động viên cậu cố gắng: "Mau ngậm hết con hàng của anh đi nào."

Nam nhân đâm rút kịch liệt, dường như muốn lôi cả thịt huyệt ra ngoài, khiến Isagi vừa đau vừa sướng, cậu muốn gào thét xin tha nhưng cổ họng lại không thể phát ra bất kì âm thanh nào. Chiếc miệng nhỏ xinh hoàn toàn bị lấp đầy, đầu lưỡi đỏ hồng bị ép bao bọc lấy thân dương vật cương cứng, như thể nịnh nọt mà liếm láp cự long thô to, ngay cả những đường gân nổi rõ trên thân cặc cũng được cậu chăm sóc kĩ càng.

Quá đầy, quá sâu, quá trướng.

—— Bao giờ mới kết thúc đây.

Gương mặt thanh tú vì thiếu dưỡng khí mà đỏ bừng, khắp nơi đều nhễu nhão nước, cơn sóng tình quá lớn làm cả cơ thể cậu đều ướt đẫm mồ hôi. Nước bọt mất kiểm soát chảy dài nơi khóe miệng, ngoài ra còn có một thứ khác.

"Sao lại khóc rồi?"

Âm thanh có chút buồn phiền của gã đàn ông truyền xuống từ trên đầu, gã nói, trong giọng nói không giấu nổi vẻ hưng phấn kì lạ. Thiếu niên không nghe rõ lắm, đến tận khi đối phương đưa tay sờ lên miếng vải ướt nhẹp đang che phủ mắt cậu, Isagi mới chợt phát hiện...bản thân đang không ngừng rơi lệ.

"Chết thật, anh bắn mất thôi."

Đúng như lời nam nhân nói, dương vật tung hoành ngang dọc trong miệng cậu nãy giờ bắt đầu có dấu hiệu trướng to hơn. Gã như con thú hoang bị thả xích, hung bạo bóp lấy gáy thiếu niên, dùng hết sức đâm thẳng vào chiếc miệng ướt át, ấm nóng ấy. Mỗi một cú thúc đều chọc sâu tới tận cổ họng cậu. Từ góc nhìn của nam nhân, gã dễ dàng thấy Isagi bất lực đành để bản thân cuốn theo dục vọng vô tận của gã. Thiếu niên hơi ngẩng đầu, mơ hồ nhìn thấy hình dáng dương vật thô to, cương cứng nơi cổ họng yếu ớt. Isagi không sao thở nổi, cặp mắt nằm dưới lớp vải đen vì khoái cảm trợn trắng, cổ họng liên tục co rút hòng hít vào dù chỉ một chút không khí.

Sau một chuỗi những cú thúc kịch liệt như muốn đâm hỏng não cậu, cự vật nóng rực khẽ run lên vì sung suống, để rồi bắn thẳng vào miệng thiếu niên một đống tinh dịch đặc sệt, nhiều đến mức tràn ra khỏi miệng.

Ngay cả lúc bắn tinh, nam nhân cũng không có ý định rút dương vật mình ra. Gã lạnh lùng mà tàn nhẫn giữ chặt lấy gáy Isagi, tận hưởng biểu cảm yếu ớt, gần như vỡ tan của cậu. Đợi đến khi đảm bảo toàn bộ những thứ gã cho là tinh túy nhất đã nằm gọn trong người Isagi, thì mới từ từ rút vật đáng sợ kia ra. Đồng từ xanh cong lại đầy phấn khích nhìn cậu há miệng thở hổn hển, không ngừng ho khan, hai tay ôm cổ, muốn nhổ hết những thứ kinh tởm của người đàn ông xa lạ ra khỏi cơ thể mình. 

Gã cúi xuống, một tay bóp cằm, một tay bịt miệng cậu.

"Ngoan. Nuốt đi."

Rõ ràng tông giọng rất nhẹ nhàng, nhưng lại không thể giấu được sự lạnh lẽo đến tận xương tủy. 

Isagi căn bản không thể chống cự, cuối cùng buộc phải nuốt tất cả xuống. Cậu đờ đẫn ngã vào lồng ngực đối phương. Miệng nhỏ sưng tấy, khóe miệng đau rát do rách, cổ họng thì đau đớn như bị thiêu đốt. 

Gã cầm một viên đường, dịu dàng đút cho cậu ăn. Là vị kim quất mà Isagi yêu thích nhất, chua chua ngọt ngọt, giờ đây lại trộn lẫn thêm cái tanh tưởi của mùi tinh dịch còn đọng lại trong miệng, vừa quái dị vừa hoang đường.

Tại sao lại như vậy? Cậu đã làm gì để phải chịu cảnh như này?

Isagi vô hồn cắn nuốt viên đường, hương vị kinh tởm đang không ngừng nhắc nhở cậu, mọi thứ không thể quay trở lại như trước nữa rồi.

Gã khoái chí vuốt ve làn da láng mịn của Isagi, liên tục hôn lên mái tóc ướt mồ hôi của cậu, cuối cùng hôn lên huyệt thái dương.

"Giá như huyệt thái dương cũng là bộ phận sinh dục thì tốt biết mấy." 

Isagi nghe thấy tiếng cười thần kinh, điên cuồng của gã. 

"Anh thật sự rất muốn đâm vào đây, chơi não của cưng đến nát bét." 

Đôi mắt dưới tấm vải đen sớm đã tan rã, biến thành một màu xanh đậm đặc, không cảm xúc. Cậu vô hồn nhìn bóng tối đen kịt trước mặt. Thân thể đầy vết xanh tím tựa con thuyền cô độc lắc lư giữa mặt biển rộng lớn, bị vứt bỏ, từ từ chìm xuống đáy đại dương sâu thẳm, không thể chống cự số phận, vĩnh viễn không thể cập bến, tương lai phía trước chỉ toàn hắc ám bủa vây. Isagi lầu bầu gì đó trong miệng, cậu nghe thấy bản thân đang nức nở đầy thảm thương. Từng giọt nước mắt vừa kịp trào ra, liền bị bọn họ dịu dàng liếm mất, hạ bộ trái lại càng thêm dùng sức.

Đối với bọn họ, cầu dường như chỉ còn là một vật chứa mang tên gọi Isagi Yoichi. Nhiệm vụ duy nhất là ngoan ngoãn nằm yên đấy, chứa dựng hết mọi dục vọng của họ.

Bàn tay người nọ khẽ ấn lên bụng nhỏ hơi phồng lên của cậu, cách một tầng da mà vuốt ve dương vật đang không ngừng khuấy đảo bên trong cơ thể mảnh khảnh.

"Nếu mày có tử cung, chắc hẳn đã bị tao chơi đến có bầu rồi." 

Nam nhân cúi người, cắn lên phần eo thon nhỏ đầy những vết xanh tím, ác ý thúc mạnh: "Đĩ nhỏ."

Cả người Isagi vô lực, chỉ biết đong đưa theo từng cú đẩy hông của hắn. Bờ lưng gầy ướt đẫm mồ hôi, làn da ít khi tiếp xúc với ánh nắng đã đủ trắng, giờ đây như được rải thêm một tầng kim tuyến lấp lánh, do thở gấp mà khẽ giật. Vài giọt mồ hôi lăn dài nơi tấm lưng gợi cảm ấy, nhanh chóng bị đầu lưỡi nóng bỏng của nam nhân liếm sạch. Isagi cắn môi, thân hình cậu không thể đứng vững nổi nữa, phần lưng như thể bỏng rát, càng run rẩy nhiều hơn, xương bả vai co rút, cả người cong thành một hình vòng cung xinh đẹp, tùy người chà đạp. 

"Đây là tử cung đúng không, mau mang thai đi."

"Tại sao mày vẫn chưa mang thai, đồ vô dụng chết tiệt."

Isagi rốt cuộc không chịu được, tiếng nức nở nhỏ ban đầu dần biến thành âm thanh khóc la thảm thiết. Một khi bắt đầu rơi lệ, thì sẽ không thể kiềm chế lại được. Các nam nhân dường như rất thích chiêm ngưỡng khung cảnh bộ dáng bất lực, khóc thút thít của cậu.

Dù sao bọn họ đã từng chứng kiến toàn bộ khoảnh khắc tỏa sáng cậu đứng trên sân đấu, cho nên ngay cả những khi cậu yếu ớt nhất, bọn họ cũng muốn xem, cũng muốn trở thành một phần nguyên nhân trong đó.

Đáng tiếc, bọn họ vẫn chưa được thấy đôi mắt xinh đẹp vì tình dục mà tan rã của cậu.

Chỉ là "chưa" thôi.

Bọn họ là những kẻ điên sợ hãi tình yêu, chỉ có thể dùng dục vọng hèn mọn để giảm bớt cơn khát điên cuồng đang ngày một trào dâng trong lòng.

Isagi được bọn họ ôm vào trong lòng, hai nam nhân cao lớn bao bọc lấy cơ thể mảnh khảnh của thiếu niên. Ánh trăng sáng ngời ấy cuối cùng đã bị đánh gục, bị họ dùng tay kéo xuống. Có thể hôn lên, có thể đụng vào, có thể hòa làm một. Kẻ mà ai ai cũng đều khao khát ấy, bị dục vọng nóng rực của họ hun thành những giọt nước sau mùa tuyết rơi, cả người ướt đẫm nằm gọn trong tay họ, lại không ngừng trào ra từ khe hở giữa các ngón tay.

Thật thoải mái, muốn được lấp đầy,

Cậu ngẩng đầu, để lộ cần cổ mướt mồ hôi, cặp con ngươi vì khoái cảm triền miên mà mở to, vô thần nhìn hắc ám sền sệt trước mắt.

—— mình hỏng rồi sao?

Tựa chai champagne cuối cùng được khui ra khi chuẩn bị kết thúc buổi hoan lạc, chất lỏng màu vàng bắn ra tung tóe, tại không gian nóng rực, im lặng như tờ này phát ra từng tiếng vang như đập thẳng vào tai cậu.

Thủy triều hết lên rồi xuống, phập phồng kịch liệt.

Lần đầu tiên trong đời, Isagi trải qua một cơn cao trào tình dục mãnh mẽ đến thế, như muốn lấy đi một nửa cái mạng của cậu.

Khác với khoái cảm xuất hiện khi ghi được bàn thắng, thân thể được đẩy đến điểm cực hạn của sự sung sướng, lí trí mấp mé bên bờ sụp đổ, không...cậu làm gì còn chút lí trí nào nữa chứ. Lúc này chỉ cần một người dùng đôi tay nóng rực khẽ chạm vào, hoặc phả lên cơ thể mẫn cảm ấy một hơi thở nhẹ nhàng cũng đủ để đánh gục cậu thêm một vạn lần nữa.

Huống chi, cậu đây là thật sự bị người ta xâm phạm, phá hủy đến từng dây thần kinh trong não, đâm rút mạnh mẽ đến nỗi khiến Isagi có cảm giác đối phương chỉ muốn giết chết cậu.

Đầu óc Isagi trống rỗng, trong một khoảnh khắc, cậu không biết đã xảy ra chuyện gì, tựa như khoảng trắng ngắn ngủi, vô định khi con người ta cận kề với tử vong.

Hai tai cậu như ù đi, phải qua một lúc sau, Isagi mới quay trở lại với hiện thực tàn khốc, cảm nhận cơ thể vô lực của mình ngã xuống, dựa vào lồng ngực rắn chắc của nam nhân. Đối phương có chút tò mò tới gần, sau đó như thể vừa phát hiện ra một bí mật rất thú vị, vội vàng chia sẻ cùng với cậu.

"Đáng yêu quá, cưng tè ra rồi này."

Isagi nghe không hiểu gã đang nói gì, ngẩn ngơ ngây ngốc. Để rồi giống như đứa trẻ sơ sinh vừa có được năm giác quan của mình, cậu ngửi thấy mùi vị tanh tưởi quanh quẩn trong không khí, còn có hậu huyệt vì bị đâm vào trong thời gian dài mà không thể khép lại được, dính nhớp, tê liệt. 

Cậu tin rồi, cậu thật sự tin rằng mình đã hỏng rồi. Thiếu niên với mái tóc xanh đen run rẩy khóe miệng, cuối cùng không thể chịu nổi thêm một giây phút nào nữa, khóc lóc thê thảm.

Đồng thời, trái với thân thể vừa trải qua nhiều đợt kích tình, vẫn mải đắm chìm trong dư vị cao trào mà run rẩy, Isagi chợt nắm chặt hai tay lại, lẩm bẩm trong đầu mình vô số những suy nghĩ lộn xộn.

—— Tao nhất định sẽ giết hết chúng mày.

—— Giết chúng mày. Giết chúng mày. Giết chúng mày. Giết chúng mày. Giết chúng mày. 

Isagi không rõ bản thân có bật những dòng suy nghĩ đó thành tiếng hay không, ngay khoảnh khắc chuẩn bị rơi vào hôn mê, cậu chợt cảm nhận được có người ghé sát bên tai mình, đầy dịu dàng thở dài.

—— Được, tôi sẽ chờ.

Khi Isagi một lần nữa tỉnh lại, lúc này đã là hoàng hôn. Tấm vải đen che mắt cậu được lấy đi, cả người thoải mái, sạch sẽ, quần áo cũng được mặc lại cẩn thận.

Trong một khoảnh khắc, Isagi thở phào nhẹ nhõm. Cậu ngây thơ cho rằng bản thân chỉ vừa trải qua một cơn ác mộng, bây giờ tỉnh rồi, mọi thứ sẽ trở lại như cũ.

Cho đến khi Isagi đứng dậy, cảm giác đau rát nơi hạ thân ập đến ngay lập tức, khiến lảo đảo không vững. Isagi cố đứng dậy, nhưng sức lực chẳng còn lại bao nhiêu, cuối cùng ngã gục trên mặt đất.

Hình như cậu đang ở một kho hàng vứt đi. Xung quanh u ám, tối tăm, góc tường bị che kín bởi mạng nhện lẫn bụi mù bao phủ.

Isagi ngồi im lặng một lúc lâu. Sau đó, chậm rãi ôm mặt.

Cậu đi ra khỏi nơi đó, gọi một chiếc taxi cho mình.

Isagi không muốn về nhà, tự hiểu trạng thái này của bản thân rất dễ bị bố mẹ phát hiện ra đã có chuyện không ổn xảy ra. Vậy nên khi được hỏi đi đến đâu, cậu liền đọc địa chỉ của Blue Lock ra. Tài xế lúc nói chuyện với Isagi, rất nhanh đã phát hiện đây chính là vị Siêu tân tinh mới nổi của Nhật Bản, dọc đường đi khen ngợi cậu không ngừng. Lúc đến điểm dừng còn vui vẻ nói không thu tiền của cậu.

Nếu như bình thường, Isagi khi gặp được người hâm mộ mình nhất định sẽ rất vui vẻ, cười không ngậm được mồm. Nhưng cậu hôm nay đã trải qua quá nhiều chuyện, mệt mỏi vô cùng,

Càng kinh khủng hơn, khi đang ngồi xe, cậu đột nhiên cảm nhận được, từ nơi hậu huyệt bủn rủn, có một chất lỏng kì lạ đang không ngừng chảy ra.

Đám khốn nạn thần kinh chết tiệt đó.

Một bên nghe vô số những lời khích lệ cùng tiếng cười hiền lành của bác tài xế lớn tuổi, cậu mặt mũi đỏ bừng che mặt mình, âm thầm cắn chặt răng. Tài xế còn cho rằng, thiếu niên nhỏ tuổi này do được khen quá nhiều nên ngại ngùng, chỉ có Isagi biết, cậu đây là nhục nhã.

Lũ người đáng kinh tởm đó, chỉ lau khô cơ thể cho cậu, nhưng không thèm để tâm đến đồ vật chúng để lại trong người cậu.

Cậu nhấp môi, khoang miệng cũng ngập ngụa một vị tanh tưởi khó chịu.

Isagi cứ như vậy cả người chứa đầy tinh dịch của hai người đàn ông xa lạ, nhanh chóng đi về chỗ ở của mình. Cậu lúc này chỉ muốn tắm rửa, tiện thể chà sạch những dấu vết kinh tởm chúng để lại trên người cậu.

Vừa bước vào cửa, Isagi bất chợt va phải Rin.

Hai chân cậu vẫn chưa lấy lại sức, chàng trai nhỏ hơn một tuổi kia lại khỏe hơn cậu nhiều. Vừa bị va phải liền đứng không vững, may có Rin kịp duỗi tay giữ cậu lại nên mới không bị ngã. Isagi nương theo sức lực của hắn mà ổn định lại cơ thể, có thế mới khiến bản thân đỡ chật vật hơn chút.

Có điều, không biết do vô tình hay cố ý, lòng bàn tay to rộng của Rin đúng lúc dừng lại ở phần bụng nhỏ, do đang phải đỡ lấy người Isagi mà khẽ dùng sức, ấn nhẹ lên đó.

Khoang bụng cậu càng thêm đau nhức, khó chịu, tinh dịch trong người bị đè ép, bắt đầu có dấu hiệu trào nhanh hơn ra khỏi cơ thể. Quần lót phía dưới đã ướt đẫm. Isagi cắn chặt môi, khóe mắt ửng hồng, cậu dễ dàng cảm nhận sự chuyển động của thứ chất lỏng đặc sệt kia bên trong cơ thể, cách một tầng da thịt và quần áo, tiếp túc với tay của Rin.

Isagi hoảng hốt đẩy hắn ra, đỏ mặt quay đầu đi.

"Rin, trùng hợp thật." Cậu tỏ vẻ bình tĩnh, chào hỏi: "Tôi có việc đi trước đây."

Không đợi đối phương kịp đáp lại, Isagi nhanh chóng vòng qua người Rin đi mất. Hắn cũng không giữ cậu lại, hơi cúi đầu, hai mắt hờ hững nhìn vành tai đỏ rực của thiếu niên.

Răng lại bắt đầu hơi ngứa vì đói, tình dục vừa được giải phóng mấy tiếng trước, một lần nữa trào lên, bảo hắn mau mau đè người kia xuống. Rin chà xát hai đầu ngón tay, nhớ lại cảm xúc sờ lên bụng cậu khi nãy, sau đó quay người, mặt vô cảm rời đi.

Isagi cầm theo đồ tẩy rửa tiêng của mình, vừa quay đầu đã bắt gặp Kaiser đang dựa người vào cửa, cười cười nhìn cậu. Khóe mắt gã cong cong, dường như tâm trạng đang rất tốt, miệng đang cắn cái gì đó.

"Yoichi."

Isagi không hơi đâu nói chuyện với gã. Vừa muốn mặc kệ, bèn bị người kia nắm tay kéo lại.

"Cút ngay." Isagi đẩy Kaiser ra, lạnh lùng nói

"Tính tình nay cáu kỉnh vậy?"

Gã giơ hai tay tỏ vẻ đầu hàng, ánh mắt nhìn Isagi chứa đầy ý nghiền ngẫm khó nói. Thanh niên như đùa giỡn đưa tay, vô tình lướt dọc qua phần hầu kết của Isagi, cuối cùng dừng lại nơi khóe miệng đã bị tổn thương của cậu.

"Sao lại rách rồi?"

"Đừng làm phiền tôi, Kaiser."

Isagi đẩy mạnh vai Kaiser, sau đó đi mất. Cậu thừa biết mình làm vậy chính là đang giận chó đánh mèo. Nhưng ai bảo gã cứ chường cái mặt lẫn tính nết khó ưa ra ngoài, khiến Isagi không sao quý mến nổi chứ.

Kaiser nhìn bóng dáng Isagi dần đi xa, sau đó quặt vào một ngã rẽ.

Gã im lặng, híp mắt, đầu lưỡi mân mê viên kẹo quýt mật trong miệng. Ngọt ngào mà yếu ớt. Hắn dùng hàm răng nhọn của mình, vui vẻ nhai nát nó.

Răng rắc. Răng rắc.

Rửa sạch mấy thứ dơ bẩn kia cũng không hề đơn giản như Isagi tưởng tượng.

Phải tự dùng tay đâm vào lỗ huyệt mình. Miệng nhỏ vẫn còn đắm chìm trong dư vị tình ái khi nãy, vừa phát hiện có người muốn tiến vào liền cắn mút nhiệt tình, khiến Isagi có cảm giác mình bây giờ không phải đang rửa, mà giống thủ dâm hơn. Cậu cắn môi dưới, cố kiếm nên dục vọng đang chực trào lên, nghiêm túc dùng ngón tay đâm ra rút vào, cuối cùng cũng đẩy được chất dịch trắng ngà kia ra ngoài.

Phần chính đã xong, tiếp đó chỉ cần lau rửa qua loa bên ngoài là được. Isagi không khỏi nhẹ nhõm, thở phào một hơi. Hơi nước ấm áp bốc lên, ít nhiều cũng xoa dịu được cơ thể nhức mỏi, đau đớn của cậu. Isagi gắng gượng mà cầm vòi hoa sen xịt lên cơ thể, tiện tay cầm lấy chai sữa tắm, bóp ra lòng bàn tay.

Giữa làn nước mênh mông, mịt mù, chợt bốc lên một mùi hương thanh đạm.

Nhìn giọt sữa màu ngà mình vừa bóp ra, Isagi đột nhiên nhớ tới mùi của thứ tinh dịch mà các nam nhân để lại trong cơ thể cậu. Đồng thời, cậu cũng phát hiện điều gì đó.

Nhớ ra rồi. Hương vị quen thuộc trên người bọn họ.

Sao Isagi có thể quên được chứ. Đó chính là mùi sữa tắm mà Blue Lock vẫn hay dùng.

Hai người kia.

Ở ngay bên cạnh cậu.

__

Edit xong tắt nungws luôn, quá mệt mỏi. 

Hai đứa kia siêu bệnh. Chúng nó muốn ăn luôn Isagi chứ không đơn giản chỉ séch là xong nữa. 

Mốt có chuyện gì ghen tuông xong hai đứa bàn nhau cầm dao, dĩa xẻ thịt, cắn nuốt từ đầu đến chân bé Mầm thì tui cũng thấy không có gì lạ...

_

Link: https://archiveofourown.org/works/52162030

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro