Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit + Beta : Sú

Tin tức tố vị rựu Brandy cay nồng cùng sự ngọt thanh ngon miệng của tin tức tố vị bạch đào ở trong phòng điên cuồng đan xen vào nhau, xuyên qua từng khẽ hỡ từ từ tràn ra.

Ngoài cửa, nam nhân anh tuấn cùng chiếc bụng to, khuôn mặt tái nhợt gian nan đứng thẳng, ánh mặt lạnh nhạt run rẩy.(Kiểu vừa lạnh nhạt đứng xem vừa tức đến run rẩy)

Tay trái cậu vẫn luôn đỡ sau eo để giảm cơn đau nhứt, tay phải gắt gao nắm chặt hộp quà nhỏ, đóng gói tinh vi, vừa nhìn liền biết được có bao nhiêu tỉ mỉ.

Đáng tiếc cho dù đẹp đến mấy vẫn là không dùng được.

Nam nhân rũ mắt, một chân mở thùng rác, đem hộp quà tự tay ném vào trong.

"Đi ra ngoài. ” Cậu nhàn nhạt mở miệng.

Trong phòng ngủ nháy mắt an tĩnh một lát, nhưng thật mau lại phát ra những âm thanh trêu đùa ghê tởm.

Từng tiếng kêu “Bảo bối” tràn ngập dục vọng nguyên thủy, làm cậu trong lòng bùng nổ sự chua sót cùng phẫn nộ.

Vội vã cả một ngày, mới vừa xử lý xong sự vụ công ty trở về, người chồng Alpha của cậu liền cho cậu một cái kinh hỉ thật lớn ,đúng là châm chọc a.

Omega thời gian mang thai suy yếu lại mẫn cảm, lúc nào cũng muốn bạn đời Alpha phóng thích tin tức tố trấn an.

Đặc biệt là Omega cao cấp như cậu , so với Omega bình thường càng cần trấn an hơn vạn lần.

Tại thời điểm cậu bị tra tấn đến độ phải cần đến thuốc chích và thuốc cưỡng ép khai thông tin tức tố, Chồng của cậu vậy mà lại thả tin tức tố cho Omega khác.

Chỉ riêng mùi tin tức tố trà ra khỏi phòng đã khiến tuyến thể sau lưng cậu hưng phấn đến mức điên cuồng, có thể hiểu được bên trong kia có bao nhiêu điên cuồng.

Nguyên Anh cười một cách tự diễu.

Rốt cuộc đời trước cậu đã làm cái nghiệt gì mà ở kiếp này cậu lại gặp được tên oan gia Triệu Thanh Tư này đây.

Alpha này so với cậu nhỏ hơn tận tám tuổi, chính là đem cậu tra tấn thảm thương.

“Tôi nói lại lần nữa, đi ra ngoài.”

Bên trong vẫn vang lên thanh âm cười đùa như cũ , tựa hồ căn bản không đem chủ nhân của căn phòng là Nguyên Anh để vào mắt.

Nguyên Anh thở ra một hơi thật sâu, đôi mắt vẫn luôn lạnh nhạt toát ra một mặt tàn nhẫn.

Cảnh cáo đã cho.

Cậu cũng không cần thiết phải kiềm chế nữa.

Sau khi nhận diện tròng mắt, khuôn mặt cùng mật khẩu, Nguyên Anh đi vào phòng thí nghiệm, cầm muộn ống thuốc không dán nhãn từ trên một giá thuốc. Trở lại cửa phòng ngủ, một chân đá văng cửa, đi thẳng vào , chính mắt nhìn thấy Alpha trên giường ôm một Omaga, khuôn mặt khiêu khích như nhau nhìn cậu.

Khuôn mặt cậu không một chút biến hóa, con ngươi đen láy vẫn như cũ đẹp tuyệt. Đột nhiên đi qua và kéo chăn ra, Omega kia sợ đến mức hét lên một tiếng nhào vào trong lòng ngực Aplha, ôm cổ hắn nói chính mình sợ hãi.

Hai người đều trần truồng, mới vừa xong xuôi đại sự, mồ hôi ở làn da bên ngoài còn ngưng tụ dày đặc hương vịtin tức tố.

Nguyên Anh ngừng thở, duỗi tay liền bắt lấy sau gáy Omega đem người từ trong lòng ngực Triệu Thanh Tư kéo xuống giường!

“A! Triệu tổng cứu tôi!”

Omega sợ hãi, nước mắt đều đều rơi xuống, hai tay vẫn luôn giãy giụa, đột nhiên sau gáy truyền đến xúc cảm lạnh lẽo, cậu ta rốt cuộc không dám động đậy nữa.

“Cậu, cậu tính làm gì?”

“Vừa nảy vội quá, không thấy rõ mình lấy loại thuốc nào. Một mũi này tiêm vào, tôi không chắc là cậu còn sống.”

Nguyên Anh đẩy ống chích, kim tiêm lạnh lẽo liền cứ gắt gao để ở sau cổ ngay tuyến thể của Omega, chỉ cần cậu hơi dùng sức một chút, kim tiêm liền sẽ đâm thủng niêm mạc chui vào tuyến thể.

Omega có vị bạch đào bị dọa đến run bần bật, run run vài cái liền khóc.

“Triệu tổng, Triệu tổng anh mau quản vợ anh đi.”

“Cút!!”

Triệu Thanh Tư đen mặt, quát.

Hắn không thèm cho Omega một ánh mắt, chỉ là gắt gao mà nhìn chằm chằm Nguyên Anh.

Omega vừa tức vừa sợ, cuối cùng chỉ có thể nhặt quần áo lên mặt lại rồi chạy mất hút.

Trong phòng chỉ còn lại hai người Triệu Thanh Tư cùng Nguyên Anh.

Tin tức tố hỗn độn làm người ta buồn nôn.

Nguyên Anh sắc mặt rất khó coi.

Rất lâu sau, Triệu Thanh Tư mới lạnh lùng mở miệng.

“Làm phiền ngài phải dùng đến thuốc, có phải hay không là chuyện bé xé ra to? Một Omega SS đỉnh cấp tùy tiện ho khan một tiếng liền có thể ép chết một Omega bậc C, ngài thật là không cần thiết làm vậy. Hay là nói…… Ngài đang cảnh cáo tôi?”

“Cảnh cáo tôi, sẽ lại một lần tiêm thứ thuốc này vào người tôi, làm tôi lâm vào trạng thái hoàn toàn mất khống chế, sau đó bị ngươi khống chế, vĩnh viễn chịu đựng tra tấn của ngài.”

Ánh mắt hắn, lạnh băng đến đáng sợ.

Tất cả đều là thù hận.

Nguyên Anh sửng sốt, mắt đột nhiên ươn ướt.

Trong lòng hơi buồn bã.

Vậy ra việc cậu yêu hắn, trong mắt Triệu Thanh Tư cũng chỉ là tra tấn cùng khống chế.

“Tôi……”

Nguyên Anh hơi hé miệng, muốn giải thích cái gì đó.

Cuối cùng lại từ bỏ.

Thôi.

Dù sao cậu nói gì hắn cũng không tin, hà tất phải lãng phí thời gian.

Phản ứng của Cậu trong mắt Triệu Thanh Tư, chính là chột dạ mà thừa nhận.

Triệu Thanh Tư cười lạnh.

Hắn xuống giường đi đến bên cạnh Nguyên Anh, ngón tay thon dài đặt trên bụng Nguyên Anh, gõ xuống hai tiếng nhẹ nhàng.

Chỉ là một sự đụng chạm nhẹ nhàn, đã khiến Nguyên Anh đỏ bừng mặt.

Trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.

Tuyến thể sau cổ cũng hơi tê dại .

Cậu, khẩn trương.

Kết hôn ba năm, cuộc sống tình dục của cậu cùng Triệu Thanh Tư căn bản không ít, ngược lại, tần suất rất cao.

Tin tức tố của hai người độ phù hợp vượt qua 90%, cơ hồ là cặp đôi có độ phù hợp cao nhất Liên Bang.

Dù có ghét nhau đến mấy, họ cũng không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của đối phương. Chấp nhận chết chìm trong cơ thể đối phương một cách thành thật.

Hơn nữa dục vọng chiếm hữu trên giường của Triệu Thanh Tư vô cùng mãnh liệt.

Hắn thích nhất là lặp đi lặp lại việc đánh dấu Nguyên Anh.

Bất kể là tuyến thể sau gáy, hay là... Hay là khoan sinh sản của cậu...

Có lẽ là khi bị đánh dấu, sự khuất phục và mất khống chế của Nguyên Anh khiến hắn sinh ra khoái cảm được trả thù.

Nguyên Anh yêu Triệu Thanh Tư


Cậu khao khát được Triệu Thanh Tư chạm vào.

Nhưng cũng sợ hãi Triệu Thanh Tư vô cùng.

Triệu Thanh Tư không thích cho anh tin tức tố.

Mỗi lần điều chỉ thả một ít xem như bố thí cho việc đánh dấu, sau đó liền không cho nữa.

Trong quá trình làm tình với hắn, cậu như con cá bị vớt lên bờ, cách xa mặt nước.

Cậu khát.

Khát khô đến mức phát điên, như sắp chết.

Sau khi xong việc hắn thường để cậu lại một mình ở trong phòng còn bản thân lại đi lêu lổng, tóm lại thà cho gái điếm tin tức tố chứ không cho cậu.

Ngay khi cậu đang thất thần, hắn đột ngột cầm lấy ống chích trong tay cậu.

Cùng lúc đó, sau gáy chợt lạnh.

"A Tư?"

"Anh nói xem nếu tiêm một mũi thì anh có chết hay không?"

Triệu Thanh Tư chạn ống chích vào cổ anh như cách anh làm với Omega kia.

Đầu kim tiêm lạnh lẽo bắt đầu xuyên thủng lớp niêm mạc, cơn đau bén nhọt truyền thẳng đến tim.

Triệu Thanh Tư không đối sử nhân từ như cậu đã làm với tên Omega kia.

" là một lọai thuốc kích thích đang thử nghiệm, chắc cũng sắp thành công rồi. "

"..." Triệu Thanh Tư ngây cả người.

Và sau đó là sự phẫn nổ vô biên!

Hắn ném ống tiêm xuống bóp chặt gáy Nguyên Anh, ngón tay thô ráp điên cuồng nghiền ép tuyến thể của cậu một cách thô bạo.

Nguyên Anh đau đến mức phát run.

Cắn răng.

Không thốt một lời.

"Anh còn nghiên cứu thứ này, Nguyên Anh rốt cuộc anh muốn gì? Anh hại tôi chưa đủ hay sao còn muốn hại thêm nhiều người khác?"

Nguyên Anh im lặng.

"Rõ ràng chính phủ đã nghiêm cấm nghiên cứu thứ này, chả lẽ anh không sợ tôi báo cáo cho chính phủ sao?"

"Cậu có thể, tôi không ngăn cản." Cuối cùng cậu cũng noia chuyện, chỉ là lời lẻ lại không lọt tai hắn chút nào.

"Anh thật sự rất đáng chết!"

Triệu Thanh Tư kéo Nguyên Anh một cái, đẩy trên giường, không hề để ý đến cái thai trong bụng cậu. Ngồi phía trên và kẹp chặt cậu, sau đó điên cuồng xé quần áo của cậu.

Rất nhanh đã bị lột sạch sẽ.

Thân thể Nguyên Anh lõa lồ trong không khí.

Dáng người thon dài khỏe khoắn giờ đã trở nên tròn trịa nhiều hơn do mang thai, nhưng không có cảm giác mập mạp ngược lại còn mang theo vẻ đẹp của người mẹ.

Bàn tay điên cuồng đùa bỡn véo cấu ở trước khuôn ngực Nguyên Anh, hai múi cơ xinh đẹp bị vặn vẹo thành những kiểu dánh yêu kiều, khiến nó đỏ bừng và trở nên nhạy cảm.

----
[ Tiểu Kịch Trường ]

Trước :

Nguyên Anh : Cậu phải ở cạnh tôi, là bạn đời Alpha của tôi!

Triệu Thanh Tư : Thứ tình yêu kinh tởm, cho chó còn không thèm.
---


Sau :

Nguyên Anh : Tôi buông rồi, cậu dẫn con đi đi...

Triệu Thanh Tư : Nằm mơ!!!

------------

Sú : 1780 chữ, ôi tôi siêng năng quá mà :). Xin phép đăng chương 2 trước rồi off 3 ngày nha mấy chị em :33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro