Chap 62

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Nó được đưa vào phòng hồi sức , hắn đứng ngoài cửa nhìn vào . Đợi đến khi bác sĩ , y tá đi hết , Hắn mới từ từ đi vào . Cũng như lúc ban đầu , khi nó vào viện , gương mặt cũ , vết thương thì nặng hơn so với lúc trước . Sao nhìn Nó lúc yếu đuối lại rất dịu dàng nhưng khi Nó mạnh mẽ thì lạnh lùng vô cùng .

<<< Reng ...... Reng >>>

- Alo?

[[[ Tìm thấy Jenny  chưa ]]]
Heechul ở đầu dây bên kia hồi hộp

- Ờ ..... ờ ...... Jenny  đi chơi với mình mà giờ cô ấy ngủ rồi

[[[ Sao đi chơi á ?]]]

- Ừ .... đi chơi ...... xin cho tớ với Jenny nghỉ một thời gian nha

[[[ Ừ , đi đi , vui vẻ , chăm sóc tốt cho Jenny  nha ]]]

- Ừ bye
---------------------
- TaeYeon ơi

- Là ai vậy ?

- Là mẹ đây , con mau lại đây.

- Dạ , mẹ chờ cái.

- Ngoan nào , dạo này con sống tốt chứ.

- dạ tốt

- TaeYeon  , con đã yêu ai chưa ?

- Sao mẹ lại hỏi vậy ?
Yêu sao ? Nó đã yêu ai chưa ?

- Mà yêu là gì vậy mẹ ?

- Ngốc ạ , là một cảm giác đặc biệt với ai đó

- Cảm giác đặc biệt sao ?
Với mọi người kể cả Blue , tình cảm nó đối với họ chỉ là tình thương gia đình nhưng đối với một người nó lại có cảm giác đặc biệt.

- Sao nào? TaeYeon  đã có tình cảm với ai thế ?? Ken ? Justin ? Hay John ?
Hình như mẹ đánh trúng tâm lí nó rồi . Nó lặng im suy nghĩ . Qua lời mẹ nói , không lẽ .............

- Mẹ ơi , TaeYeon không có tình cảm với ai đâu ạ

- Ngại ngùng sao ? Đừng nghĩ mẹ không biết . Để mẹ nói cho con nghe . Con đã có tình cảm với Justin  rồi . phải không ?

- Nào có , đùa hoài . Thôi con không muốn nhắc đến chuyện tình cảm_ Nó cố lảng tránh.

- Được rồi , mẹ chỉ nhắc con thế này " Hãy yêu khi còn có thể và hãy trân trọng khi nó đến với ta . TaeYeon , hãy hứa với mẹ , bằng mọi giá con phải hạnh phúc và hãy bảo vệ bố con , anh và em gái con . Mẹ sẽ luôn theo dõi và âm thầm che chở cho tụi con . Hứa với mẹ nha .....TaeYeon

- Dạ , con hứa

- Rồi , con mau nghỉ ngơi rồi tỉnh lại . Mẹ đi đây , hôm khác gặp con.

- Dạ , tạm biệt mẹ.

--------------------
Hai tuần sau .....
Bố Nó và Peter cũng đang trên đường về nhà . Nó và Hắn cũng từ biển trở về nhà . Lúc nó tỉnh dậy , nó với hắn đã làm lành với nhau . Hắn chăm sóc nó rất tốt , nên khoảng thêm hai ngày nó khỏe mạnh trở lại . Cả hai quyết định ra biển chơi xã stress . Hắn đối với nó ngày một sâu đậm còn nó đối với Hắn cũng có chút cảm tình , gương mặt nó cũng bớt lạnh lùng hơn ....

Phải chăng Nó nhận ra và đã nghe theo lời mẹ nó chỉ dạy ?

"Hãy yêu khi còn có thể
Hãy trân trọng khi nó đến với ta"

------------》--------》----》

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro