Chương 11: Học bá công vị dâu tây (11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Minori

Thời Vũ chưa bao giờ ở nơi công cộng ăn những món khẩu vị nặng, lúc này trong ánh mắt hâm mộ ghen tị của mọi người, mở ra hộp đồ ăn.

Năm khay xíu mại thịt băm nấm hương, một hộp thuỷ tinh hoành thánh bốc hơi nóng, chỉ ngửi mùi hương cũng khiến cho người thèm nhỏ dãi. Xíu mại da mỏng nhân đủ, cho dù không phải là tín đồ ăn uống cũng sẽ bị chinh phục bởi món ngon trọn vẹn; hoành thánh tròn xoe như nguyên bảo, vỏ mỏng và nhân thơm nồng mùi cây tề thái, khiến người khác phải nốt nước miếng, canh nấu vị vừa đủ, uống xong cả người đều ấm lên.
Quả thực là hưởng thụ cực hạn.

Lý Lâm Linh trông mong quan sát một lát, thật sự không có mặt mũi mở miệng hỏi Cẩu Lương đòi ăn, vì thế lôi kéo Cẩu Lương và Trần Lý Bạch ríu rít nói chuyện phiếm dời đi lực chú ý.
Ngoài mặt Cẩu Lương bình tĩnh nhưng thực tế một chữ cũng không nghe vào, cậu đang thảo luận sôi nổi với hệ thống về việc tăng độ hảo cảm thêm +25.

【 Cẩu Lương: Tôi biết không ai có thể cưỡng lại đồ ăn ngon của tôi mà ha ~ (╭ ̄3 ̄)╭ 】

【 Hệ thống: Chủ nhân, hiện tại không phải lúc khoe khoang độ hảo cảm +65! Đã vượt qua mốc 60, chúng ta mau ngẫm lại làm thế nào thu vào tay mảnh vỡ đi! Vô cùng nhiệt tình.】

【 Cẩu Lương giội cho nó gáo nước lạnh: Cậu trước hết hãy tìm vị trí mảnh vỡ bị khảm đi, rồi nói sau. 】

【 Hệ thống:...... Nguyên nhân có lẽ là độ thân mật hồn thể còn chưa đủ cao, tiếp tục tăng độ hảo cảm hẳn là có thể tìm được, chủ hệ thống cũng sẽ cung cấp manh mối cho ngài sớm nhất có thể. 】

【 Mí mắt Cẩu Lương cũng không nâng một chút: "Có lẽ", "Hẳn là", "Manh mối"? Ha. 】

Hệ thống: Tuy rằng chỉ có một chữ a, nhưng đã bị dính đầy mặt phải làm sao đây. 〒▽〒

Ăn xong bữa sáng thứ hai của ngày hôm nay, Thời Vũ cũng không thấy khó chịu vì bụng no căng quá mức, ngược lại, tâm trạng của hắn còn tươi tỉnh hơn bao giờ hết. Cẩn thận cất hộp đồ ăn vào trong cặp sách chính mình, sau đó hắn nhìn về phía Cẩu Lương tự cho là ẩn nấp tốt mà lấy đôi mắt nhỏ đánh giá chính mình, chê cười cậu: "Đau lòng sao? Nhưng muốn đổi ý đã không còn kịp rồi. Cảm ơn bữa sáng của cậu, bạn cùng bàn."

"Ai đau lòng......"

Cẩu Lương còn đang cân nhắc nguyên nhân Thời Vũ đối cậu độ hảo cảm tăng mạnh, cùng với thời khắc độ hảo cảm đột phá +65, hệ thống gấp không chờ nổi địa lợi* dùng hồn lực của cậu tiến vào hồn thể mục tiêu tìm kiếm vấn đề chỗ mảnh vỡ mà không có kết quả, khi nói chuyện có chút không chút để ý. Nhưng khi chạm đến ánh mắt Thời Vũ, tư duy của Cẩu Lương bỗng dưng chết, tiếng nói chuyện cũng ngừng lại.

*Địa lợi: lợi ích hay lợi thế.

Thời Vũ đang cười.
Chân thành, nụ cười lan tràn trong đáy mắt.
Hơn nữa, ánh mắt hắn nhìn mình quá mức nghiêm túc......
Cẩu Lương không hiểu sao có chút không được tự nhiên, ra vẻ bận rộn mà từ trong hộc bàn lấy ra một lọ nước trái cây cắm ống hút vào, một bên kỳ quái mà nhìn Thời Vũ rõ ràng không đúng chỗ nào.

Thời Vũ quá nhạy bén, trong lòng bất ngờ, cười cười hỏi: "Làm sao vậy?"

"Không có gì." Cẩu Lương hút một ngụm nước trái cây, vị sữa bò đu đủ rất độc đáo mềm mại khiến người ta càng thêm tản mạn, cậu liếc Thời Vũ, nói: "Chính là cảm thấy cậu hôm nay tâm tình phá lệ đặc biệt tốt."

Thời Vũ khụ một tiếng, biểu cảm lại khôi phục mỉm cười tiêu chuẩn, nhưng ý cười trong ánh mắt không hề phai nhạt.

Hắn nói: "Tâm tình của tôi tốt thực sự rất kỳ quái sao?"

Cẩu Lương thầm nghĩ: Quả nhiên không bình thường, ngày thường căn bản lười tiếp lời cậu nói, bỗng nhiên trở nên nói nhiều như vậy...... Chẳng lẽ đây là chỗ tốt của độ hảo cảm gia tăng sao?

Không đợi Cẩu Lương nghĩ ra lý do, chợt nghe hệ thống khẩn cấp xuyên phá ↓

【 Đinh, chủ nhân! Diệp Huy xảy ra tai nạn xe cộ!! 】

【 Cẩu Lương:?? 】

Cẩu Lương: "Khụ khụ khụ khụ!"

Cậu giật mình trước tin tức ngoài dự tính này, đột nhiên không kịp phòng ngừa mà sặc, vừa che miệng ho khan vừa hỏi hệ thống sao lại thế này? Diệp Huy cũng không thể ở lúc mấu chốt này mà chết! Nếu không nguyên chủ không thể mượn tay hắn, chính mình danh nghĩa tới báo thù, bộ phận hồn lực phụ liên quan tới Diệp Huy kia không có biện pháp được tinh lọc.
Đây chính là việc quan trọng để xem xét hồn tệ!

Thời Vũ bị cậu làm hoảng sợ, vội lấy khăn giấy cho cậu, nhìn Cẩu Lương sặc đến đỏ mặt, nhíu nhíu mày quở trách: "Làm sao không cẩn thận như vậy?"

Lý Lâm Linh và Trần Lý Bạch đều nhìn lại, hỏi cậu có sao hay không, người trước còn đứng lên duỗi tay phải vỗ lưng cho Cẩu Lương thuận khí, Thời Vũ giơ tay chắn chắn tự mình vỗ lưng cho cậu, cười cười với cô nói: "Để tôi làm đi, cảm ơn."

Lý Lâm Linh bị hắn cảm ơn đến không thể hiểu được.
Cẩu Lương lắc đầu với bọn họ tỏ vẻ chính mình không có việc gì, một bên nhịn ho một bên xem hệ thống phóng hình ảnh theo dõi.
Diệp Huy là ở cửa bệnh viện bị xe máy gây chuyện đâm phải.

Đối phương rõ ràng chủ mưu độc ác, Diệp Huy vì vội vàng né tránh mà té ngã trên mặt đất, người gây họa còn cấp tốc quay xe trở lại hung hăng dùng bánh xe nghiền qua hai chân Diệp Huy, sau đó nhanh chóng đào tẩu.

Nhìn Diệp Huy ôm chân kêu đau, xác định thương thế này không đủ để lấy mạng đối phương, Cẩu Lương lập tức thả lỏng lại, tâm tình rất tốt mà tra tài khoản cá nhân của mình, quả nhiên vào tay một khoản giá trị khen thưởng sung sướng! Niềm vui như vậy, cậu yêu cầu càng nhiều =v=.

【 Cẩu Lương vui mừng say sưa mà nói: Còn không phải là bị thương nhẹ sao, nhìn chút tiền đồ này của cậu xem, tôi còn tưởng rằng hắn tại chỗ đã chết rồi. 】

Bị trào phúng chuyện bé xé ra to nhưng chân thật kinh hãi đến hệ thống:...... Không hổ là chủ nhân từ thế giới quá độ, loại hình ảnh này không hề có áp lực QAQ.

【 Cẩu Lương: Thế giới này có câu nói nói rất đúng, thiên lý sáng tỏ báo ứng xác đáng. Cậu xem hắn ta mới vừa cùng người khác lên kế hoạch đối phó tôi, hiện tại đã bị tai nạn xe cộ, thật là xứng đáng. Tiểu Tứ, nhớ rõ phát sóng trực tiếp vẻ mặt hắn ta khóc lóc thảm thiết, lương tâm Thích Trình sẽ thích biểu diễn như vậy. Đúng rồi, đuổi kịp người gây họa kia, nói không chừng, chúng ta có thể trở thành bạn bè đấy. 】

【 Hệ thống:...... Tuân lệnh, chủ nhân. 】

Diệp Huy sở dĩ sẽ ở sáng sớm trường học học bù lại xuất hiện ở cửa bệnh viện, còn phải từ tối hôm qua nói tới.
Không ngoài dự đoán của Cẩu Lương, Diệp Siêu ngày hôm qua liền cùng Trình Lị đưa ra yêu cầu để bà tự mình tới chiếu cố tình trạng sinh hoạt của Cẩu Lương gần đây, đặc biệt dặn dò bà mang theo Diệp Diệu đi cùng.

Trình Lị ban đầu còn không vui lắm: "Diệu nhi không thích anh hai nó, đang êm đẹp còn làm gì để nó không vui? A Siêu, có phải Thích Trình nói gì đó với ông phải không? Đứa nhỏ này cũng thật là, nếu là nhớ nhà, để nó trở về mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm thì tốt rồi, nào có đạo lý để người lớn đi qua nhìn nó? Còn nữa, tôi qua đó có thể làm cái gì?"

Diệp Siêu hỏi bà: "Bà biết thành tích kỳ thi tháng của Tiểu Trình lần này không?"

Trình Lị không cần nghĩ ngợi mà nói: "Thành tích của nó có cái gì tốt để hỏi, không phải hạng nhất đếm ngược đã không tồi rồi. Haizz, A Siêu, nói đến chuyện này, Tiểu Huy lần trước làm bài thi thất thường sau đó thân thể vẫn luôn không tốt, muốn chúng ta ——"

"Nó thi được 1049 điểm, kém một điểm là được điểm tuyệt đối, xếp thứ hai toàn khoá."
Diệp Siêu ngắt lời bà.

Thấy Trình Lị giật mình đến miệng có thể nhét một cái nắm tay, ông nhíu mày một chút lại thật mau buông ra, đối với bà nói: "Bà trước kia luôn yêu cầu Tiểu Trình không cho nó có thành tích tốt hơn Diệp Huy, sợ Diệp Huy trong lòng không vui, lúc ấy tôi đã cùng bà nói không cần phải như vậy. Bà xem, Tiểu Trình là đứa trẻ thông minh hiếu thuận, bà mang Diệp Diệu đi cùng qua chỗ nó ở chung nhiều, đừng làm bọn nó tình cảm anh em xa cách. Đúng rồi, lần trước Diệp Diệu đối Tiểu Trình nói những lời đó, bà cẩn thận làm tốt công tác tư tưởng cho nó. Tuy nói hai anh em không có thù hận một sớm một chiều, nhưng cũng phải có đúng mực, để nó ngày mai chính thức nó nói lời xin lỗi với anh trai. Về sau, Diệp Diệu sẽ có rất nhiều thứ muốn nhờ vào Tiểu Trình hỗ trợ, bà hiểu rồi chứ."

Trình Lị sửng sốt một chút, ngay sau đó trên mặt dâng lên một trận mừng như điên, miệng đầy đáp ứng.
Diệp Siêu cố ý để con riêng trở thành trợ thủ cho Diệp Diệu, điều này có ý nghĩa gì Trình Lị đều nghe hiểu, huống chi là Diệp Huy đứng ở ngoài thư phòng nghe lén?

Cẩu Lương lấy bọn họ làm trò tiêu khiển sau bữa ăn cũng ngồi thu nhận bộ phận hồn lực phụ được tinh lọc khi được Diệp Siêu để ý, nhìn sắc mặt u ám của Diệp Huy, liền biết hắn sẽ có điều hành động.

Vậy nên, sáng sớm hôm nay Diệp Huy liền dựa vào lý do đi bệnh viện lấy thuốc, cùng mấy người nằm viện trong nhóm chân chó trước kia hỏi thăm liên hệ nhóm thanh niên không tốt ngoài trường. Hắn định nhờ người cho Cẩu Lương một chút dạy dỗ, lại đưa tiền để đe dọa Diệp Diệu —— đây cũng là thủ đoạn thường thấy mà Diệp Huy đã từng dùng để đối phó nguyên chủ lúc nhỏ, cũng thành công khiến nguyên chủ trở nên nghe lời.

Cho dù Cẩu Lương xuất hiện chứng minh với hắn ta thủ đoạn này khả năng sẽ khiến cho nó mãnh liệt dội ngược lại, Diệp Huy biết rõ Diệp Diệu rất dễ kích động nhưng miệng cọp gan thỏ, quyết định giở lại trò cũ.
Diệp Siêu không phải muốn đem Diệp Diệu bồi dưỡng thành người thừa kế sao? Như vậy hắn khiến cho bố hắn biết con trai nhỏ của ông là mặt hàng gì.

Diệp Huy ở thang máy không người hận ý đều chói lọi viết ở trên mặt, Cẩu Lương không cần đạo cụ cộng tình cũng biết hắn suy nghĩ cái gì.
Nhưng, sự thật chứng minh ý thức Chủ Thần thế giới này tràn ngập năng lượng chính nghĩa, chuyện trái với lương tâm không thể làm.

Diệp Huy chân trước vừa rời khỏi bệnh viện, sau lưng đã bị xe đụng phải.
Thấy Diệp Huy đã được cấp cứu —— ở cửa bệnh viện phát sinh sự cố chỗ tốt chính là phương tiện chạy chữa —— Cẩu Lương cho hệ thống tiếp tục phát sóng trực tiếp tình trạng thảm hại của Diệp Huy, còn mình đối Thời Vũ bọn họ xua xua tay nói: "Không có việc gì, vừa rồi uống quá nhanh."

Thời Vũ cảm thấy không nói lên lời, nhìn cậu ho quá mức mà đôi mắt trở nên ướt át, lời dạy dỗ của hắn không thể nói ra, không đau không ngứa mà nói: "Uống chậm một chút, không có ai giành với cậu."

"Biết rồi, dài dòng." Cẩu Lương nói, bỗng nhiên dừng lại.

Ngay sau đó, Cẩu Lương híp mắt trên dưới đánh giá Thời Vũ, tay đặt lên vai của hắn nói: "Bạn học Thời Vũ, cậu thành thật khai báo, đột nhiên lấy lòng tôi như vậy có phải đánh chủ ý quái quỷ gì hay không? Chúng ta trước hết nói điều xấu ha, cùng tôi vay tiền có thể, nếu là muốn đồ ăn tôi sẽ không thương lượng!" Dù sao cũng không phải tiền của hắn, nhiệm vụ hoàn thành cũng không mang đi không dùng tới, loại sự việc mượn hoa hiến phật này cậu luôn luôn rất hào phóng. Nhưng lại muốn cùng cậu đoạt đồ ăn, có là mục tiêu cũng đừng trách cậu thủ đoạn độc ác vô tình!

Thời Vũ: "......"

Lý Lâm Linh thấy thế ha ha ha mà cười rộ lên.

Thời Vũ sờ sờ đuôi lông mày, nói: "Tạm thời không có yêu cầu ăn cơm."

"Tốt nhất vĩnh viễn cũng không cần có." Cẩu Lương ném xuống một câu, một lần nữa cầm lấy nước trái cây uống, thấy Thời Vũ nhìn bả vai vừa rồi bị mình đặt vào, cậu không hề có thành ý mà giơ tay vỗ vỗ, nói: "Không phải chạm vào cậu một chút thôi sao, đừng như con gái dắt tay một chút liền mang thai được không?"

Vốn dĩ hơi có cảm giác tiếc nuối, Thời Vũ lại lần nữa: "......"

*
Thời điểm giữa trưa tan học, thấy Cẩu Lương không đi hướng rừng phong, ngược lại hướng ra bên ngoài trường, Thời Vũ hỏi một tiếng.

Cẩu Lương cười khanh khách mà nói: "Ngày hôm qua mẹ tôi nói giữa trưa muốn mang em trai tới xem tôi, cùng nhau ăn cơm trưa. Bọn họ đều thích ăn đồ ngọt, tôi đi về trước chuẩn bị một chút."

Đương nhiên, biểu hiện cười đến vô cùng rạng rỡ, vô cùng khát vọng tình thương của mẹ và sự yêu mến của em trai, Cẩu Lương biết được bọn họ hôm nay sẽ không tới.

Vì thế, một giờ sau, tại rừng phong.
Nhìn thấy Cẩu Lương vội vã mang theo cặp sách căng phồng đến, Thời Vũ hơi kinh ngạc, ngay sau đó nhìn cậu ủ rũ từ trong cặp sách lấy ra mấy hộp đồ ngọt đặt ở trên bàn, chủ động hỏi chính mình có muốn ăn hay không, Thời Vũ buông sách đứng lên.

"Bọn họ thất hứa à?"

Thời Vũ hạ giọng.
Cẩu Lương cũng không hỏi hắn làm sao mà biết được, cũng không quan tâm hắn vì sao sẽ phát ra nghi vấn như vậy.
—— cậu biết rõ Trình Lị đang khóc đến mức choáng váng ở ngoài phòng giải phẫu của bệnh viện, hôm nay nhất định sẽ lỡ hẹn, còn tự biên tự diễn vở kịch này, đương nhiên là có nguyên nhân không thể cho ai biết ↓↓
Mục tiêu rất rõ ràng quan hệ thực sự giữa nguyên chủ và Diệp Huy.

Hệ thống tuy rằng nhìn không thấy hắn đang làm gì, nhưng có thể theo dõi nội dung âm thanh hắn cùng người tiếp xúc qua. Ngày Thời Vũ trở lại cùng với ngày xảy ra sự kiện nguyên chủ bị công khai đồng tính, đánh nhau trước mặt nhiều người ở vườn trường —— sự kiện chấn động như vậy, ngay cả Thời Vũ, người luôn thờ ơ với những câu chuyện phiếm, đã mở miệng với người lái xe, người đã hỏi anh ta cảm giác như thế nào về ngôi trường mới trên chiếc xe anh ta đang trở về.

Ngày hôm sau, khi tài xế đưa hắn đi học bí mật hào môn Diệp gia ở thành phố A liền thuộc như lòng bàn tay.
Đương nhiên, Diệp gia như vậy ở trước mặt Thời gia không dám xưng hào môn.

Diệp Siêu đối với con riêng này dường như không có cảm giác tồn tại, nhưng từ khi Diệp Huy vì dạy dỗ cậu hoặc là nói chỉ là đơn thuần mà trêu đùa cậu, liền làm ra sự kiện "phô trương mặt mũi" cho gia tộc như vậy, đủ thấy miếu nhỏ thị phi nhiều.
Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, Cẩu Lương sẽ từ tuyệt cảnh phùng sinh.
Dứt bỏ ỷ lại Diệp gia, cậu bộc lộ mũi nhọn không biết khiến vài người biết chuyện xem Diệp gia chê cười đây.

Nhưng, Cẩu Lương có thể ở trước mặt Thời Vũ công khai thái độ ác liệt đối với Diệp Huy thậm chí công kích người thân, nhưng lại không thể biểu hiện ra không niệm tình cũ với Diệp gia, chân thật đối mặt cái gọi là "người thân" vô tình vô cảm. Lúc này cậu nhấp nhấp môi, má lúm đồng tiền hoạt bát ẩn đến thật sâu, loay hoay với hộp đựng thức ăn mà không có hứng thú, sốt ruột nói: "Cậu rốt cuộc có muốn ăn hay không, bằng không tôi đổi ý nha."

【 Cẩu Lương: Mau nói cậu không muốn không muốn không cần —— ahh. 】

Nhìn người nào đó không nói hai lời ngồi xuống cầm lấy muỗng bạc bắt đầu xâm chiếm đồ ăn ngon của cậu, Cẩu Lương trong lòng bi thương đã chảy ngược thành sông. Lúc này đây cậu không có che dấu, kim đao đại mã ngồi ở đối diện hắn, chỉ lo trừng mắt hung tợn nhìn Thời Vũ ăn cơm, phóng ra sát khí.

Thời Vũ chỉ cho là cậu mượn vào đó để phát tiết bị mẹ và em trai làm thương tâm, không chỉ không cùng cậu so đo còn ở trong lòng lo lắng, đem đồ ngọt hướng trước mặt cậu đẩy đẩy, hỏi cậu: "Không ăn sao?"

Cẩu Lương đau lòng mà nghiêng đầu sang chỗ khác.
Thời Vũ cười, nhưng thấy cặp mắt kia của cậu luôn đựng đầy giảo hoạt và ý cười lúc này đựng đầy thất vọng và nhẫn nại, về phần tâm tình tốt muốn đùa giỡn tới cậu cũng liền tiêu tán theo, vừa ăn vừa nghĩ làm thế nào an ủi cậu mới tốt.

Nhưng rất nhanh, hắn muốn suy xét vấn đề lại không phải là hắn không am hiểu an ủi người khác, mà là...... Năng lực chịu đựng của dạ dày hắn.
Nhìn Cẩu Lương chống cằm rất có hứng thú nhìn hắn cũng không tiếng động mà dùng ánh mắt thúc giục chính mình ăn xong một hộp đồ ngọt, Thời Vũ đã nắm được chính mình có thể làm gì để dỗ dành cậu, người có thói quen yêu thích cạnh tranh với người ngồi cùng bàn. Chỉ là...... Nhịn xuống động tác muốn chống đỡ dạ dày, dưới ánh mắt tha thiết của Cẩu Lương, Thời Vũ tráng sĩ đoạn cổ tay* mà mở ra hộp đồ ngọt thứ tư. Nhìn đôi mắt Cẩu Lương hơi hơi cong lên cùng tái hiện ra dấu vết má lúm đồng tiền nhợt nhạt, hắn âm thầm may mắn chính mình bởi vì buổi sáng ăn quá nhiều mà dự kiến trước ăn ít cơm trưa.

* 壮士断腕 – Tráng sĩ đoạn cổ tay: Tráng sĩ chặt tay (truyện kể vị tráng sĩ nọ bị rắn độc cắn vào cổ tay liền dứt khoát chặt cả bàn tay tránh chất độc lan toàn thân) - dùng để hình dung cách làm việc quyết đoán, không chần chừ.

Cho đến khi Thời Vũ đem mười hộp đồ ngọt ăn xong, Cẩu Lương biết rõ đối phương cũng không thích đồ ngọt nhìn biểu tình hắn no đến nhíu mày, đã sớm không tâm không phổi mà nở nụ cười.
Thời Vũ nhìn cậu một cái, giống như là hoàn thành nhiệm vụ gian khổ hạng nhất mà trút được gánh nặng, phun ra một hơi, buông xuống cái muỗng.

【 Đinh! Độ hảo cảm của mục tiêu đổi mới, độ hảo cảm hiện tại: +70. 】

【 Cẩu Lương kinh ngạc: Tiểu Tứ...... Cậu thành thật nói cho tôi, mục tiêu có phải có khuynh hướng chịu ngược hay không? 】

Ở trong biển ý thức của chủ nhân, nghe thấy cậu nguyền rủa mục tiêu bụng no căng sau khi chết, vẫn luôn nhìn chằm chằm độ hảo cảm không dám thả lỏng, sợ bóng sợ gió một hồi hệ thống tỏ vẻ: Chủ nhân cũng không biết tôi chỗ nào biết chứ? Tuy nhiên nhìn điểm mù lớn ở trình tự mắt cũng tràn ngập đánh giá ý vị sâu xa.

Thời Vũ nhìn Cẩu Lương cười tủm tỉm bởi vì "bắt nạt" chính mình mà mặt đầy vui sướng và đắc ý, chủ động thu thập bộ đồ ăn, hỏi cậu tiếp theo muốn làm gì.
Cẩu Lương duỗi eo một cái, lười nói: "Thời tiết tốt như vậy, thời gian còn rất sớm, đương nhiên là ngủ rồi." Nói xong liền nằm trên ghế dài, dặn dò hắn thời điểm rời đi nhớ đánh thức mình.

Thời Vũ nhìn cậu quả thực nhắm mắt lại ngủ, chỉ chốc lát sau lại nghiêng đầu giơ tay che ở trên đôi mắt, an tĩnh lại.
Hắn một lần nữa cầm lấy sách chưa đọc xong, chỉ là một khoảng thời gian rất dài đều không chuyển động một tờ.

"Bạn cùng bàn?"

Hắn thử gọi một tiếng.
Chính là dựa trên danh nghĩa ngủ say sưa, vui vẻ mà nhìn tiếp sự kiện Diệp Huy bị tai nạn xe cộ, Cẩu Lương không đáp lại hắn.
Hệ thống theo dõi, Trình Lị và Diệp Siêu được bác sĩ tuyên bố: Hai chân Diệp Huy nếu không cẩn thận trị liệu, rất có thể sẽ để lại tàn tật. Mà trước mắt có thể xác định chính là, thời gian yêu cầu hắn nằm viện ít nhất ba tháng, tận lực duy trì nằm trên giường.

Diệp Siêu gắt gao cau mày, ra khỏi văn phòng bác sĩ, lại lần nữa gọi điện thoại thúc giục cảnh sát điều tra thủ phạm, mà Cẩu Lương xuyên thấu qua hệ thống cùng truy lùng toàn thành phố đã biết đáp án càng vui vẻ.
Người ta nói vật họp theo loài, người phân theo nhóm, chân thành không lừa dối ta.

Cho Diệp Huy đón đầu một kích không phải ai khác, chính là Ngô Dũng đang ở bệnh viện này dưỡng thương.
Cùng những người được Diệp Huy ưu ái, thậm chí có thể nói rõ báo giá giao dịch với nhóm học sinh chuyên thể dục bất đồng, Ngô Dũng rất rõ ràng Diệp Huy lúc trước nói cho chính mình trong ngăn kéo "Thích Trình" cất giấu chứng cứ phạm tội cậu ta thích Chiêm Vĩnh Triết, muốn lợi dụng hắn làm cái gì. Hắn cùng Chiêm Vĩnh Triết có thù oán, cũng sẵn sàng bị Diệp Huy lợi dụng để nhìn Chiêm Vĩnh Triết xấu mặt.

Nhưng không có nghĩa thời điểm hắn xui xẻo nguyện ý nhìn Diệp Huy đắc ý.
Dựa vào cái gì chứ, hắn bị Diệp Huy làm một hồi thương thế, lại là trúng độc và trọng thương, mỗi ngày đau đến chết đi sống lại, uống những loại thuốc khó nuốt, bị đau như muốn lấy mạng, cuối cùng còn bị cha Diệp Huy uy hiếp nhà trường đuổi ra khỏi Nhạc Thành!
Diệp gia không một thứ gì tốt, cố tình ba mẹ hắn còn chỉ nghĩ một điều nhịn là chín điều lành.

Trong lòng hắn sớm sinh ra hận ý, biết được Diệp Huy ở bệnh viện và những học sinh chuyên thể dục chuẩn bị hại người và gây bất lợi cho bản thân trong viện, liền muốn cho Diệp Huy một chút dạy dỗ.
Đây cũng không phải là việc quá lao lực, những học sinh chuyên thể dục có thể bị Diệp Huy dùng tiền đả động, cũng có thể vì lý do tương tự mà giúp hắn bận bịu. Vì thế, liền có một màn Diệp Huy bị xe máy nghiền thương tổn hai chân.

"...... Thích Trình?"

Thời Vũ lại gọi một tiếng.
Cẩu Lương nhìn Diệp Huy thống khổ, Trình Lị khóc thút thít, Diệp Siêu bực bội, vui sướng hài lòng đi theo chỉ số sung sướng của hồn thể một đường bò phía sau nguyên chủ nhặt hồn tệ, làm lơ Thời Vũ quấy rầy hứng thú của cậu ×2.

Đang lúc khóe miệng cậu duy trì giơ lên.
Có một ngón tay cẩn thận sờ sờ má lúm đồng tiền của cậu.
Hô hấp thuộc về một người khác tới gần, hai mảnh đồ vật mềm mại ở vị trí má lúm đồng tiền của cậu hôn xuống, thật mau, chuyển dời đến khóe miệng cậu, đụng vào một cái nhẹ nhàng.

【 Đinh! Cập nhật độ hảo cảm của mục tiêu, độ hảo cảm hiện tại: +75. 】

【 Đinh!! Tiến độ nhiệm vụ được đẩy mạnh, tiến độ hiện tại: 0.1%!!! 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro