Chương 213 + 214

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 213

Edit + beta: Iris

Buổi họp báo của Nghiêm Thịnh như một hòn đá dậy sóng cả hồ, tất cả truyền thông và quần chúng ăn dưa lập tức sôi trào.

Người nhảy nhót đầu tiên vẫn là fan của Thẩm Dục, thần tượng nhà mình chỉ là thiếu niên đơn thuần dễ tin người, tự dưng bị cư dân mạng mắng mỏ chỉ vì trong lúc vô tình phơi bày mối quan hệ yêu đương, còn bị fan của Nghiêm Thịnh treo lên đánh.

Đừng nói là minh tinh công khai mối quan hệ, ngay cả khi hai minh tinh kết hôn sinh con ở bên nhau đã nhiều năm, fan hai nhà vẫn cứ ngứa mắt nhau, xé nhau túi bụi. Càng đừng nói đến trước đó Thẩm Dục chỉ đơn phương công khai mối quan hệ của mình, mà con đường công khai cũng không mấy chính thức. Thế nên bị toàn mạng người nhạo, còn bị fan Nghiêm Thịnh mắng là cố ý bôi đen Nghiêm Thịnh. Thậm chí còn bị truyền thông cố ý xuyên tạc là rắp tâm bất lương.

Nhưng tiểu vương tử nhà bọn họ chỉ là một đứa nhỏ 19 tuổi, sao có thể có tâm cơ như vậy? Fan Thẩm Dục đau lòng tiểu vương tử nhà mình, chỉ có thể nhắn đi nhắn lại nhiều lần để giải thích rằng Dục Dục nhà bọn họ hoàn toàn không phải loại người này, chắc chắn là có điêu dân muốn hại hắn. Đáng tiếc hiệu quả cực nhỏ.

Đúng lúc này, Nghiêm Thịnh mở cuộc họp báo ôm hết trách nhiệm lên người mình. Fan Thẩm Dục như kiến bò trên chảo nóng cuối cùng cũng tìm được điểm đột phá, ào đến như tổ ong đẩy hết nước bẩn lên người Nghiêm Thịnh, còn thẳng thắn tuyên bố Nghiêm Thịnh là thằng già tâm tư kín đáo, thật sự đáng sợ, một mặt dụ dỗ tiểu vương tử đơn thuần vô tội nhà bọn họ, một mặt bôi đen bản thân khắp mạng để vu hãm Thẩm Dục, hơn nữa còn là tra nam lăng nhăng, căn bản không xứng với Dục Dục nhà bạn họ. Dù sao Nghiêm Thịnh cũng chỉ là một diễn viên bình thường, cho dù có là song kim ảnh đế thì cũng chỉ là diễn viên. Cũng giống như con lừa được dẫn về thủ đô thì vẫn là con lừa, chim sẻ mãi mãi không thể biến thành phượng hoàng, con hát thì vĩnh viễn cũng chỉ là con hát. Đừng thấy có nhiều hào môn bao nuôi nữ minh tinh mà lầm, nữ minh tinh thật sự được gả vào hào môn chỉ là số ít. Hơn nữa sau khi gả vào hào môn, nữ minh tinh được cha mẹ chồng công nhận lại càng ít. Nhưng Thẩm Dục nhà bọn họ thì khác. Mọi người đều biết, Thẩm Dục là… Con nuôi được Thẩm gia cưng chiều nhất.

Vì vậy, Nghiêm Thịnh cố ý làm nhiều chuyện như vậy để lừa gạt Thẩm Dục nhà bọn họ, chắc chắn là vì muốn được danh chính ngôn thuận yêu nhau với Thẩm Dục. Cho dù có mở cuộc họp báo làm sáng tỏ sự thật, cũng chỉ là giả vờ tình nặng ý sâu, mục đích chính là để Thẩm Dục nợ hắn, sau đó để Thẩm gia chấp nhận hắn làm con rể. Trong ảo tưởng của fan Thẩm Dục, thậm chí ngay cả chuyện Thẩm Dục biết rõ trợ lý họ Tào kia nhân phẩm không ổn, nhưng vẫn oán giận Nghiêm Thịnh với trợ lý, khiến trợ lý cầm ghi âm bán cho tạp chí lá cải, sau đó đăng đoạn ghi âm lên mạng, dẫn đến mối quan hệ của hai người bị phơi bày, đều biến thành mưu kế sâu xa của Nghiêm Thịnh.

Fan của Thẩm Dục đang rơi vào trạng thái tự sướng, cảm thấy tuy Nghiêm Thịnh đã là một người già không có tiền đồ gì lớn, còn tâm tư kín đáo không buông bỏ được tiểu vương tử đơn thuần lương thiện nhà bọn họ, hao tốn tâm cơ muốn gả vào hào môn, nhưng xét thấy thằng già Nghiêm Thịnh cũng coi như biết cách làm người, biết tẩy trắng cho tiểu vương tử nhà bọn họ, fan mẹ các cô miễn cưỡng đồng ý cho Nghiêm Thịnh có tư cách theo đuổi Thẩm Dục.

Fan Thẩm Dục tiểu nhân đắc chí nói ẩu nói tả trên mạng, lập tức chọc giận fan Nghiêm Thịnh.

“Nghiêm Thịnh của chúng tôi là thằng già? Là con hát không có tiền đồ? Cố ý bôi đen mình là vì muốn bôi nhọ Thẩm Dục để gả vào hào môn? Nực cười quá. Chưa kể Đại Thanh đã diệt vong bao nhiêu năm rồi, bây giờ còn có người khom lưng uốn gối khúm núm nịnh bợ quỳ liếm người giàu. Có phải fan của người nào đó đã quên chính chủ của mấy người là đức hạnh gì rồi không? Lại còn con nuôi được Thẩm gia cưng chiều nhất, dám dát vàng lên mặt như vậy, đúng là cười chết tôi. Đồ giả tu hú chiếm tổ 19 năm thì có gì cao quý? Đã bị Thẩm gia cho đi tay không mà còn không biết xấu hổ thổi phồng là huyết thống cao quý? Mấy người tưởng đang mua thú cưng hay gì mà còn bàn huyết thống?”

“Mồm thì cứ nói con hát ti tiện, nếu cảm thấy nghề diễn viên không tốt, sao tiểu vương tử giả nhà mấy người lại nóng lòng đi làm diễn viên? Không đúng, tiểu vương tử giả nhà mấy người căn bản không xứng làm diễn viên. Cậu ta nào có trình độ chuyên môn của diễn viên, lời thoại không được, kỹ năng diễn xuất không được, thậm chí ngay cả treo dây thép nhảy cầu cũng là diễn viên đóng thế, thiếu chuyên nghiệp như vậy, cùng lắm chỉ là tiểu minh tinh bán mặt mà thôi.”

“Lầu trên nói sai rồi, Thẩm Dục không phải là tiểu minh tinh bán mặt gì hết. Sở dĩ cậu ta có thể lòe thiên hạ và đi đến ngày hôm nay trong khi scandal quấn thân, rõ ràng là dựa vào mặt dày!”

“Lầu trên nói đúng. Minh tinh thành danh là dựa vào bán mặt, Thẩm Dục thành danh là dựa vào mặt dày.”

“Vả lại, Nghiêm Thịnh không phải là diễn viên nhỏ không thân phận không bối cảnh. Có lẽ fan của Thẩm Dục mắc chứng mất trí nhớ có chọn lọc, đã quên Nghiêm Thịnh chính là người của Nghiêm gia ở thủ đô. Chẳng lẽ chỉ vì Nghiêm gia tòng quân, khi làm chính trị luôn điệu thấp thì cảm thấy Nghiêm gia là một gia đình bình thường hả? Nếu xét về địa vị gia tộc, Thẩm gia chỉ là một thương nhân, e là đến cửa nhà Nghiêm gia cũng không thể vào được. Buồn cười là một đồ giả như Thẩm Dục lại ra vẻ cao quý trước mặt tam đại (thế hệ thứ ba) Nghiêm Thịnh. Fan Thẩm Dục quả nhiên là giống như chính chủ nhà bọn họ, không hề có miếng não*.”

*Nguyên văn là “心里一点B数都没有”, B数 là một thuật ngữ trên Internet. Từ này bắt nguồn từ phương ngữ của vùng Đông Bắc Trung Quốc, thường dùng để chửi, vd “你心里没点b数吗”tức là “Mày không có não à?” Hay “Mày bị thiểu năng trí tuệ à?”

“Thật ra trước đó tôi đã muốn nói rồi. Chẳng lẽ các cậu không thấy lạ khi những tin tức tiết lộ rằng bọn họ mới là bạn gái thật của Nghiêm Thịnh tới dồn dập trên Phi Tấn sao? Chúng tôi có một nhóm người không ngại rắc rối, click vào điều tra, phát hiện có vài acc nhỏ vừa thành lập không lâu, nhưng IP của những acc nhỏ đó đều giống nhau, trông giống acc thủy quân, có vài tài khoản Phi Tấn thì giống acc lớn, xem sơ qua cũng không liên quan gì đến Thẩm Dục. Nhưng nếu xem lịch sử thì hầu hết tin tức đều liên quan đến Thẩm Dục…”

Bình luận này vừa xuất hiện, giống như giọt nước lạnh rơi vào chảo dầu nóng, tình thế vốn đã rất căng thẳng tức khắc bị đẩy lên đến đỉnh điểm. Fan của Nghiêm Thịnh và các cư dân mạng ăn dưa rảnh rỗi không có việc gì làm, lập tức đến bên dưới Phi Tấn của dân mạng đã tố giác ra chân tướng, chính mắt chứng minh những gì dân mạng đó nói là đúng.

Kể từ đó, một số fan của Nghiêm Thịnh hoặc phóng viên truyền thông liên tiếp gửi vài bức ảnh Reuters*, thể hiện rõ phần nào hiện trạng của Nghiêm Thịnh khi đi đóng phim và nhận thông cáo cho các chương trình trong mấy năm qua. Điều đáng sợ hơn nữa là dựa theo những phân tích này của Reuters, có thể thấy những văn bản tin đồn được gọi là “Tôi mới là bạn trai bạn gái thật sự của Nghiêm Thịnh” hoặc “Nghiêm Thịnh ngoại tình trong lúc hẹn hò với nữ minh tinh khác” chỉ được tiết lộ bằng lời nói chứ không dựa trên sự thật. Bởi vì theo tình hình lúc đó của Nghiêm Thịnh, hắn căn bản không có thời gian ra ngoài lêu lổng.

*Reuters (路透): là một trong những hãng thông tấn lớn nhất thế giới. Reuters cung cấp bài viết, hình ảnh, đồ họa và video cho những tờ báo, đài phát thanh, đài truyền hình, Internet và các phương tiện truyền thông khác.

Phát hiện thú vị nhất là, tài khoản Phi Tấn tự nhận là fan của Nghiêm Thịnh tiết lộ rằng Nghiêm Thịnh ngủ với fan, cuối cùng lại bị phóng viên Đào ra là fan của Thẩm Dục. Bây giờ tất cả đã sáng tỏ. Tổng hợp từ tất cả các dấu hiệu trên, hóa ra là fan của Thẩm Dục muốn bôi đen Nghiêm Thịnh.

Một số cư dân mạng ăn dưa theo dõi từ đầu tới đuôi cũng thấy rõ sự thật: “Tôi đã nói mà! Cứ cảm thấy lời thanh minh của Nghiêm Thịnh có gì đó không đúng. Sao lại có người ngốc như vậy? Huống chi Nghiêm Thịnh rất yêu quý thanh danh chú trọng hình ảnh, đã ra mắt nhiều năm nhưng không hề có bất kỳ scandal nào, một quý ông vẫn có thể làm bạn sau khi chia tay bạn gái tin đồn, sao có thể tự bôi đen bản thân lăng nhăng ngoại tình được?”

“Thay vì nói là Nghiêm Thịnh tự hất nước bẩn lên người mình, không bằng nói là người nào đó lo lắng thanh danh Nghiêm Thịnh quá tốt, một khi mối quan hệ tình cảm của hai người bị công bố, sẽ bị tất cả cư dân mạng tẩy chay, thậm chí còn bị Nghiêm gia phản đối. Vì vậy mới nóng lòng bôi đen Nghiêm Thịnh, thế này thì khi hai người họ yêu nhau*, người khác chỉ có thể nói là nồi nào úp vung nấy, không thể phản đối được đúng không?”

*Nguyên văn là “Rùa nhìn đậu xanh (王八绿豆看对眼)”, bởi vì mắt rùa chỉ có kích thước bằng hạt đậu xanh, khi một hạt đậu xanh được đặt trước mắt nó, nó sẽ chỉ nhìn hạt đậu, tức là mắt không cử động được, mắt nhìn thẳng, thường dùng để mô tả nam nữ “phải lòng” nhau.

“Càng nghĩ càng thấy ớn. Bây giờ tôi rất nghi ngờ, có phải Nghiêm Thịnh thực sự bị bỏ bùa hay không. Nếu không sao lại đồng ý loại chuyện này?”

“Tôi thấy Nghiêm Thịnh thật sự rất tốt. Không phải fan của anh ta, chỉ là có ấn tượng tốt mà thôi. Tôi nhớ rất rõ khi tiểu minh tinh mà tôi hâm mộ mới ra mắt, có đóng phim chung với Nghiêm Thịnh, Nghiêm Thịnh cực kỳ quan tâm anh ấy, chẳng những dạy tiểu minh tinh nhà tôi cách tìm vị trí máy quay, mà còn cực kỳ dìu dắt nhà chúng tôi trong lúc ghi hình chương trình. Vì vậy tôi cảm thấy Nghiêm Thịnh là một người tốt.”

“Vậy các cậu nói thử xem, chuyện Thẩm Dục tung tin rốt cuộc đã có trao đổi với Nghiêm Thịnh chưa? Hay là Thẩm Dục tự mình quyết định, Nghiêm Thịnh gánh tội thay cậu ta?”

“Sao có thể trao đổi được? Các cậu không nghe Nghiêm Thịnh nói gì trong buổi họp báo à? Anh ấy không thích trợ lý kia chút nào, sau khi cho người điều tra lịch sử trộm cắp của trợ lý kia, kêu Thẩm Dục sa thải tên đó. Kết quả Thẩm Dục và Nghiêm Thịnh cãi nhau một trận lớn vì không đồng ý, sau đó còn oán giận với trợ lý về chuyện của Nghiêm Thịnh. Trợ lý kia mới nhân cơ hội ghi âm lại rồi bán cho tạp chí lá cải. Sau khi bị bắt, tên đó còn mua chuộc bạn tù để tung tin trên mạng đó thôi?”

“So với cái này, tôi càng nghi ngờ Nghiêm Thịnh thật sự là gay? Trước đó Nghiêm Thịnh từng yêu đương vài lần, đối tượng scandal đều là nữ minh tinh đúng không? Không thấy nói đến chuyện anh ta là gay. Sao đến phiên Thẩm Dục thì như bị trúng tà vậy? Không phải quân không cưới, không phải quân không gả, đến mức đi nhận tội thay quân? Chẳng lẽ Thẩm Dục hạ tình cổ cho Nghiêm Thịnh? Chính là cái loại trên TV hay nói, cổ độc Miêu Cương?”

“Bây giờ tôi chỉ tò mò một chuyện. Mối quan hệ giữa Nghiêm Thịnh và Thẩm Dục đã cho ra ánh sáng, lại còn ầm ĩ đến mức này, Thẩm Dục hại Nghiêm Thịnh thảm như vậy, khiến Nghiêm Thịnh trông như bị trúng tà. Nghiêm gia có đồng ý để họ ở bên nhau không?”

Nghiêm gia đương nhiên không có khả năng đồng ý.

Không nói đến chuyện Thẩm Dục chỉ là đứa con nuôi không rõ lai lịch của nhà họ Thẩm, môn không đăng hộ không đối. Chỉ xét về dòng dõi gia phong của Nghiêm gia, chắc chắn sẽ không cho phép Nghiêm Thịnh yêu đương với loại nghệ sĩ scandal quấn thân, đạo đức suy đồi như vậy.

Năm đó, cho phép Nghiêm Thịnh tiến vào giới giải trí làm nghệ sĩ đã là giới hạn chịu đựng của Nghiêm gia. Cũng may Nghiêm Thịnh biết phấn đấu, vừa ra mắt đã lấy được lên ảnh đế, sau nhiều năm ra mắt, danh tiếng ở trong giới cũng cực kỳ tốt. Lúc này Nghiêm gia mới nhắm một con mắt mở một con mắt đối với sự nghiệp của Nghiêm Thịnh.

Nhưng bây giờ Nghiêm Thịnh lại làm ra chuyện động trời vì một người đàn ông như vậy, thậm chí còn liên lụy đến Nghiêm gia bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, trở thành chủ đề bàn tán của người khác trong những buổi trà chiều. Đối với người Nghiêm gia luôn tòng quân làm chính trị, đây quả thực là sỉ nhục. Càng miễn bàn đến khoảng thời gian trước, fan Thẩm Dục và fan Nghiêm Thịnh đánh nhau, thậm chí còn so sánh Nghiêm gia với Thẩm gia người đầy mùi tiền.

Oán cũ thêm thù mới, người Nghiêm gia vốn phản đối Nghiêm Thịnh làm diễn viên lập tức giận dữ. Cha mẹ Nghiêm Thịnh trực tiếp tìm đến biệt thự cao cấp của Nghiêm Thịnh, áp giải hắn về nhà cũ, chưa đầy ba ngày đã đưa Nghiêm Thịnh đến nước M —— với danh nghĩa là xuất ngoại đào tạo chuyên sâu.

Cha của Nghiêm Thịnh còn nói năng rất hùng hồn lý lẽ, rằng Nghiêm Thịnh thích làm diễn viên mà, vậy thì đến đại học Nam California đào tạo chuyên sâu đi, ít nhất phải học ra cái bằng thạc sĩ rồi hẵng lăn trở về. Nếu có khả năng thì nhân tiện phát triển ở Hollywood luôn, đạt được chút danh tiếng, coi như là mang lại vinh quang cho đất nước.

Một đương sự trong trung tâm lốc xoáy tin đồn đã bị Nghiêm gia một lời không hợp đá ra khỏi biên giới. Bức ảnh Nghiêm Thịnh được mấy vệ sĩ hộ tống trực tiếp lên máy bay được các phóng viên tin đồn canh trước sân bay chụp lại. Mãi đến khi Nghiêm Thịnh lên máy bay, người đại diện của Nghiêm Thịnh là Tằng Ích Hành mới vội vàng đứng ra, lấy danh nghĩa studio của Nghiêm Thịnh để đưa ra thanh minh, rằng Nghiêm Thịnh xuất ngoại đào tạo chuyên sâu, mong là có thể cống hiến nhiều tác phẩm xuất sắc hơn trong tương lai.

Còn bộ phim truyền hình thời nhà Thanh vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị mất đi nhân vật chính, tức khắc rơi vào trạng thái tạm dừng hoạt động. Cũng may Tằng Ích Hành và đội ngũ quản lý của Nghiêm Thịnh không phải loại người vô trách nhiệm. Mặc dù không còn nhân vật chính, nhưng Tằng Ích Hành đã nói với các nhà đầu tư và nhà trường Yến Ảnh rằng chắc chắn sẽ giúp mọi người tìm một nhân vật chính mới. Đồng thời cũng sẽ tích cực liên hệ với các diễn viên nam hàng đầu trong nước đã tốt nghiệp Yến Ảnh.

Mà những diễn viên nam nhận được lời mời, phản ứng đầu tiên của họ là yêu cầu đoàn phim đá Thẩm Dục đi. Vết xe đổ vẫn còn ngay trước mắt, ngay cả siêu cao đỉnh cấp như Nghiêm Thịnh cũng không chịu nổi sự suy bại của Thẩm Dục, huống chi là những người có địa vị không bằng Nghiêm Thịnh như bọn họ.

Người trong giới giải trí có chút mê tín, luôn cảm thấy Thẩm Dục có vấn đề, tốt nhất nên tránh xa.

Còn bên Yến Ảnh, sở dĩ bọn họ nhận Thẩm Dục vào học ở Yến Ảnh, hoàn toàn là vì nể mặt Nghiêm Thịnh, đương nhiên còn có thư viện do Thẩm gia quyên tặng. Nhưng Thẩm Dục vừa nhập học chưa đầy hai tháng đã tạo ra nhiều tin đồn như vậy, ảnh hưởng quá xấu. Ngay cả sinh viên và giáo viên trong trường cũng bắt đầu chỉ trích phê bình. Cho rằng Thẩm Dục là cứt chuột làm hỏng nồi cháo, một người chẳng ra gì làm hỏng cả danh tiếng của toàn bộ Yến Ảnh.

Kết quả là hiện giờ sinh viên và diễn viên Yến Ảnh đều rất bị động, ở trong giới thường bị các diễn viên và sinh viên đại học khác châm chọc mỉa mai trường mình —— đặc biệt là đối thủ cũ của Yến Ảnh, Kinh Ảnh.

Yến Ảnh ngại mặt mũi nên không tiện lập tức đuổi học Thẩm Dục, nhưng cũng đã đưa ra những hình phạt nghiêm khắc như đuổi học và quản chế. Đây là kết quả mà nhà trường đưa ra sau khi mở cuộc họp, ai cũng tin rằng phải cho Thẩm Dục một bài học sâu sắc để hắn hiểu được rằng sinh viên phải an phận học hành, đừng cứ gây rắc rối chỉ vì để nổi tiếng, thậm chí còn liên lụy đến sinh viên quý giá của Yến Ảnh bọn họ.

Bên kia, Nghiêm gia vốn vô tội lại bị liên lụy cũng cảm thấy khó có thể bình tĩnh được. Để xoa dịu tình trạng hỗn loạn, Nghiêm gia đã gửi Nghiêm Thịnh ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu bằng tốc độ nhanh nhất. Nhưng điều này không có nghĩa là Nghiêm gia có thể buông tha cho đầu sỏ gây tội Thẩm Dục.

Nhưng đúng như nhiều cư dân mạng nói, năm nay Thẩm Dục mới 19 tuổi, miễn cưỡng cũng coi như là một đứa nhỏ. Cho dù Nghiêm gia có tức giận đến mấy cũng không thể so đo với một đứa nhỏ 19 tuổi. Vả lại bây giờ Nghiêm Thịnh cũng đã bị đưa ra nước ngoài, tất cả phóng viên truyền thông đều tập trung chú ý vào Thẩm Dục. Nếu ngay lúc này Nghiêm gia nhằm vào Thẩm Dục, ngược lại sẽ khiến cho người ngoài chú ý. Vì vậy tuyệt đối không thể động vào Thẩm Dục, nhưng nếu cứ nghẹn cục tức này ở trong lòng —— chắc chắn sẽ bị nghẹn chết.

Người Nghiêm gia tức giận, cuối cùng chỉ có thể đặt tầm mắt lên tập đoàn Thẩm thị. Hoa Hạ có câu “nuôi mà không dạy là lỗi của người làm cha”, Thẩm gia đã dạy ra một đứa con nuôi không rõ thị phi, tham lam, ích kỷ, không biết điều như vậy, có thể thấy được gia giáo cũng chẳng ra gì. Nghiêm gia không thể so đo với một đứa nhỏ không có đầu óc, nhưng có thể đòi lời giải thích từ đám người lớn nhà đó.

Cho dù tập đoàn Thẩm thị có nhân mạch ở Hỗ Thành thì cũng chỉ là một doanh nghiệp tư nhân. Với bối cảnh của Nghiêm gia, đặc biệt là các đệ tử của Nghiêm lão gia tử lại có rất nhiều, nếu muốn làm bẽ mặt một doanh nghiệp tư nhân, căn bản không tốn nhiều công sức. Thậm chí không cần phải mở miệng, chỉ cần thúc giục các nơi kiểm soát chặt chẽ năng lực của công ty, nhất là đấu thầu bất động sản, năng lực xây dựng và xét duyệt cho vay, cũng đủ để tập đoàn Thẩm thị khốn đốn.

Vì vậy, chỉ trong một đêm, cha con Thẩm gia kinh ngạc phát hiện mọi việc trong công ty không hề suôn sẻ. Bên Hỗ Thành thì vẫn không sao, nhưng bên ngoài Hỗ Thành, đặc biệt là ở các tỉnh, thành phố mà Yến Kinh và Nghiêm gia có quyền lên tiếng khá lớn, bất kể quy trình nào cũng xét duyệt rất khắt khe, ngay cả công trường trong quá trình xây dựng cũng thường xuyên có các bộ phận cấp cao xuống kiểm tra các hoạt động an toàn, cũng như kiểm tra phòng cháy trong trung tâm mua sắm, quản lý vệ sinh và an toàn thực phẩm trong khách sạn… Nói tóm lại, không có hoạt động kinh doanh nào của tập đoàn Thẩm thị diễn ra suôn sẻ.

Chuyện nghiêm trọng nhất tất nhiên là việc không được chấp thuận cho vay.

Cha con Thẩm gia biết rõ, đây là vì Thẩm Dục đã chọc giận Nghiêm gia, nhanh chóng nghĩ cách để được Nghiêm gia thông cảm.

Lần đầu tiên trong đời, cha con Thẩm gia cũng cảm thấy Thẩm Dục quá ngu dốt. Ăn của Thẩm gia dùng của Thẩm gia, không hề nghĩ đến việc làm thế nào để báo đáp ân tình của Thẩm gia, chưa nói đến việc lần nào cũng dùng Thẩm Nghiên để chặn họng súng, bây giờ lại còn dám liên lụy đến việc kinh doanh của Thẩm gia.

Thẩm Thần cắt đứt phí sinh hoạt của Thẩm Dục như một sự trừng phạt.

Thẩm Dục hoàn toàn không ngờ chuyện sẽ phát triển thành thế này, tức khắc trợn tròn mắt.

Hắn không biết vì sao lại thành ra như vậy. Hắn chỉ là không cẩn thận nhắc đến chuyện tình cảm giữa hắn và Nghiêm Thịnh với trợ lý thôi mà. Hắn đâu có biết Tào Miểu sẽ quá đáng như vậy, dám ghi âm rồi tung tin ra ngoài. Chẳng lẽ chuyện này cũng phải trách hắn sao? Cả chuyện Nghiêm Thịnh bị những người đó bôi đen, hắn không hề làm gì cả, vì sao tất cả mọi người đều mắng hắn? Tình cảm của hắn và Nghiêm Thịnh bị lộ ra ngoài thì có thể thế nào? Chẳng lẽ Thẩm Dục hắn đáng xấu hổ đến mức nói chuyện yêu đương còn phải che che giấu giấu sao?

Hiện giờ Nghiêm Thịnh xuất ngoại, trước khi đi còn không gặp mặt hắn một lần. Hắn bị người đại diện của Nghiêm Thịnh đá ra khỏi đoàn phim, trường học còn xử phạt nặng ghi lại vi phạm của hắn vào học tịch, cha và anh trai cũng oán trách hắn. Thậm chí cắt đứt phí sinh hoạt của hắn. Thẩm Dục không biết tại sao lại như vậy nữa.

Hắn khóc lóc gọi điện cho Nghiêm Thịnh, nhưng Nghiêm Thịnh không hề bắt máy. Hắn gọi điện cho Tằng Ích Hành, Tằng Ích Hành đã bị hắn làm phiền muốn chết từ sớm nên đương nhiên sẽ không giúp hắn tìm Nghiêm Thịnh. Nghiêm Thịnh bị Nghiêm gia dùng thái độ cứng rắn đá ra nước ngoài, ném lại cục diện rối rắm cho Tằng Ích Hành và đội ngũ quản lý giải quyết hậu quả. Bây giờ Tằng Ích Hành vừa phải liên hệ với truyền thông để quan hệ công chúng tẩy trắng cho Nghiêm Thịnh, vừa phải liên hệ với fan của Nghiêm Thịnh nghĩ cách giữ lại fan, vừa phải thu xếp nam chính cho đoàn phim, chuẩn bị khởi động máy, quả thật bận đến mức chỉ việc ăn ngủ đi WC thôi cũng thành một thứ xa xỉ. Lấy đâu ra sức để phản ứng lại đầu sỏ gây tội Thẩm Dục?

Thẩm Dục không gọi được cho Tằng Ích Hành, ngay cả bạn cùng phòng cũng bỏ đá xuống giếng, ghét bỏ Thẩm Dục khóc lóc trong phòng ngủ phiền quá thể, hơn nửa đêm đuổi Thẩm Dục khỏi phòng ngủ, để hắn ra ngoài khóc.

Thẩm Dục chỉ có thể khóc lóc đi ra khỏi trường, không biết nên đi đâu. Thậm chí ở cổng trường cũng không có phóng viên nào.

Thẩm Dục tủi thân ngồi xổm ở cổng trường, vùi đầu vào cánh tay khóc lóc thảm thiết. Đang khóc thì nghe trên đỉnh đầu có người cười nói: “Này, sao lại khóc thành như vậy thế?”

Mắt Thẩm Dục sưng đỏ, đôi mắt đẫm lệ mông lung ngẩng đầu, hít hít mũi, kinh ngạc nói: “Lâm tam ca ca?”

Lâm tam công tử nhìn từ trên cao xuống, quan sát cậu bé tội nghiệp chạy đến cổng trường khóc không ngừng, khóe môi công lên nghiền ngẫm: “Không ai quan tâm em à?”

Thẩm Dục ấm ức oán giận: “Bọn họ đuổi em ra ngoài.”

“Làm vậy tàn nhẫn quá.” Lâm Dung An nghiêng đầu. Không thể không nói, mặc dù tính cách Thẩm Dục có tệ đến đâu, nhưng khuôn mặt hắn thật sự rất đẹp. Dưới ánh trăng, thiếu niên thon gầy xinh đẹp khóc thút thít, như tỏa ra một lớp ánh sáng dịu nhẹ. Lâm Dung An nhìn một hồi thì dâng lên hứng thú, ngỏ lời mời sâu xa: “Nếu em không có nơi nào để đi, hay là ra ngoài chơi với tôi nhé?”

Thẩm Dục hít hít mũi, tò mò hỏi: “Đi đâu?”

Lâm Dung An nghiền ngẫm cong khóe môi: “Đương nhiên là… Nơi chơi vui nhất.”

°°°°°°°°°°

Lời editor: Rồi xong, kiếp trước Thẩm Dục còn có ông Nghiêm Thịnh cứu khỏi tay ông Lâm, kiếp này chắc không còn ai cứu được rồi :)))

🍑🍑🍑🍑🍑

Chương 214

Edit + beta: Iris

Bởi vì Nghiêm Thịnh và Thẩm Dục tuôn ra dưa lớn kinh thiên động địa, vào ngày thứ bảy sau khi 《 Huyết nhục trường thành 》 phát sóng, cũng là tập 14 mà Đào Mộ xuất hiện, dưới tình huống không ai chú ý, vô cùng điệu thấp xông lên 11%, trực tiếp phá vỡ kỷ lục ratings trong nước năm 2009.

Mà lúc này, đúng lúc Nghiêm gia ra tay áp mọi tin tức liên quan đến Nghiêm Thịnh. Cuối cùng giới giải trí truyền thông trong nước cũng thoát khỏi bữa tiệc dưa này, có tinh lực chú ý đến những tin đồn khác trong giới giải trí.

Sau đó thì ngạc nhiên phát hiện, 《 Huyết nhục trường thành 》 đã yên lặng không tiếng động phá vỡ kỷ lục rating hàng năm, nghiễm nhiên trở thành hắc mã rating.

Đáng tiếc là gần đây đài quốc gia đang bận phát sóng các chương trình liên quan đến lễ Quốc Khánh 60 năm, thậm chí còn thành lập một chương trình chuyên theo dõi đưa tin về những vấn đề liên quan đến việc các cựu chiến binh đến Yến Kinh. Có quá nhiều chuyện phải làm, không có thời gian để ăn mừng một bộ phim truyền hình. Web Phi Tấn thân là nhà làm phim lại không tuyên truyền chuyện này, mà là đang bận… emmmm, sưu tập những tin nhắn bôi nhọ Đào Mộ trên mạng của cư dân mạng, tiếp tục bắt đầu một đợt kiện tụng mới.

Nhưng lần này, đội ngũ pháp lý ngày càng hùng mạnh của web Phi Tấn không chỉ nhắm vào những cư dân mạng cho rằng ẩn danh là có thể nói lung tung mà không cần chịu trách nhiệm, mà còn hốt thuốc đúng bệnh, sau kỳ nghỉ Quốc Khánh kéo dài 7 ngày, trực tiếp lấy lý do “Dẫn dắt dư luận cố tình bôi đen Đào Mộ, gây tổn hại đến danh dự của bản thân Đào Mộ và web Phi Tấn”, gửi thư của luật sư cho Thẩm Dục - kẻ bịa đặt tin đồn.

Tuy nhiên, sau khi lá thư luật sư do đại luật sư Chu soạn thảo cẩn thận được gửi đi, nó đã không nhận được sự tôn trọng và quan tâm từ phía đối phương. Bởi vì một vị đương sự khác là Thẩm Dục tiên sinh lại vướng vào một sự kiện cực kỳ bùng nổ khác, căn bản không rảnh để ý đến lá thư luật sư nằm trong Yến Ảnh.

Đào mộ cũng cực kỳ sốc trước danh tính của hai bên có liên quan đến “sự kiện cực kỳ bùng nổ” này.

“Cái gì, chân của Lạc Dương lại bị người ta đánh gãy? Người đã đánh gãy chân của Lạc Dương là Lâm Dung An của Lâm gia ở Hương Thành? Sau đó trong quá trình đánh nhau, Lạc Dương đã tiễn cái chân thứ ba của Lâm Dung An đi mất?” Hơn nữa, nguyên nhân khiến cho hai vị ăn chơi trác táng là Lạc Dương và Lâm Dung An không hề quen biết nhau lại vung tay đánh nhau là vì tranh giành tình cảm của Thẩm Dục?

“Đúng vậy đó. Cha tôi tức đến mức lên cơn đau tim, cũng may tôi phát hiện ra sớm, kịp thời đưa người đến bệnh viện. Bác sĩ nói nếu trễ thêm 5 phút nữa, có khả năng cha tôi đã…” Nhắc tới chuyện này, Lạc Hi tức khắc giận sôi máu.

Từ khi Lạc lão gia tử biết đứa con trai quý giá của mình không phải là người thừa kế công ty, ông đã hạ quyết tâm từ bỏ Lạc Dương, sau đó dồn hết tâm huyết và sức lực nên người Lạc Hi, quan hệ giữa hai cha con mới hài hòa hơn. Mặc dù Lạc Hi là một người phụ nữ mạnh mẽ dã tâm hừng hực, nhưng dù sao cô cũng còn trẻ, từ khi còn nhỏ đã cố gắng đọc sách cố gắng làm việc, chỉ để được cha công nhận. Bây giờ đã được như ước nguyện, cô hóa thân thành một cô con gái nhị thập tứ hiếu, vừa kính trọng vừa hiếu thảo với Lạc lão gia tử, chăm sóc vô cùng chu đáo.

Lần này, Lạc lão gia tử bị Lạc Dương chọc tức đến phát bệnh, chính Lạc Hi đã kịp thời đưa người đến bệnh viện. Vân Kiện Hành - viện trưởng của bệnh viện Nhân Dân 1 Yến Kinh đã đích thân thực hiện ca phẫu thuật, cuối cùng thành công cứu sống người.

“Ratings 《 Huyết nhục trường thành 》 phá vỡ kỷ lục ratings, vốn là chuyện tốt, phải tổ chức tiệc ăn mừng cho 《 Huyết nhục trường thành 》. Nhưng với tình hình hiện giờ của lão gia tử nhà chúng tôi, tôi không thể rời đi được, không có cách đến tiệc ăn mừng.” Đầu bên kia điện thoại, Lạc Hi cầm điện thoại đứng trên hành lang bệnh viện, áy náy nói: “Lại phải làm phiền Đào tổng tiếp quản tình hình chung.”

“Là chuyện nên làm.” Đào Mộ cười nói: “Bây giờ lão gia tử thế nào rồi?”

“Hiện đã qua giai đoạn nguy hiểm.” Lạc Hi thở dài một hơi: “Cha tôi là quân nhân đã xuất ngũ, luôn lớn tiếng nóng nảy, nhưng danh tiếng khá tốt. Em trai tôi lại không như mong đợi, học theo người ta tranh giành tình cảm rồi bị đánh gãy chân, chỉ vì thứ đồ chơi không đáng giá kia. Bây giờ chuyện này đã ồn ào khắp thủ đô. Mặt mũi của cha tôi đã mất hết, bây giờ còn đang đấm giường kia kìa. Nói là muốn ném thằng nhóc Lạc Dương vào bộ đội để cải tạo, nhưng chân của em tôi đã bị người ta đánh gãy, nằm ở trên giường không xuống được.”

Nói tới đây, Lạc Hi vừa đau lòng cho cha vừa đau lòng cho em trai, chỉ có thể oán giận mắng: “Họ Thẩm kia đúng thật là sao chổi, ai dính tới cậu ta cũng gặp xui xẻo! Thằng em ngu ngốc kia của tôi, tôi đã nói với nó bao nhiêu lần rồi, đừng quan tâm Thẩm Dục đừng quan tâm Thẩm Dục, cậu xem, sao hai đứa nó lại dính với nhau được vậy? Bộ không nhìn thấy, chỉ cần là người thân thiết với Thẩm Dục là sẽ bị cậu ta hại thành cái dạng gì sao? Chuyện của Nghiêm Thịnh còn chưa giải quyết xong đâu. Cậu nói xem, sao thằng em ngốc nhất của tôi lại không nhớ lâu được vậy…”

Đào Mộ nghe Lạc Hi càu nhàu trong điện thoại, bất giác mỉm cười: “Ngã một lần sẽ khôn hơn một chút, hy vọng sau vụ việc này, Lạc Dương có thể trưởng thành hơn. Người xưa có câu, gặp họa lớn mà không chết ắt có phúc cuối đời, lão gia tử đã vượt qua lần này, tương lai chắc chắn sẽ sống lâu trăm tuổi con cháu đầy đàn.”

Đào Mộ là người từng trải, đương nhiên biết Lạc lão gia tử nhất định phải gánh chịu kiếp nạn này. Chẳng qua lúc ấy cậu còn nghĩ mình giăng bẫy Lạc Dương một lần là có thể giúp Lạc lão gia tử tránh khỏi một kiếp. Chỉ là không ngờ đến thời điểm mấu chốt này, Lạc lão gia tử vẫn không né khỏi. Nhưng cũng may, có Lạc Hi ở bên cạnh quan sát, cuối cùng bình an vượt qua.

Về phần Lạc Dương và Lâm Dung An hả. Đào Mộ thật không ngờ hai người này lại có thể chạm trán nhau. Dù sao thì ở kiếp trước, khi Lạc Dương come out khiến Lạc lão gia tử tức chết, bị Lạc Hi đuổi đi tay không, Lâm Dung An vẫn chưa lên sân khấu. Theo bối cảnh cốt truyện, sau khi Lâm Dung An chuốc thuốc mê Thẩm Dục thất bại, bị kẻ ái mộ Thẩm Dục, cũng chính là quạt giấy trắng Lương gia cho biến thành thái giám.

Kết quả kiếp này, Lương Thư Văn bị một tờ giấy hợp đồng của Lệ Khiếu Hằng tống cổ đến khu đông Lưỡng Quảng làm chuyển phát nhanh. Lâm Dung An khi không chạy đến Yến Kinh tới. Cùng lúc đó, dẫn Thẩm Dục đến một câu lạc bộ giải trí nào đó. Nam chính Nghiêm Thịnh vốn nên đi theo cốt truyện thì lại xuất ngoại, kết quả gặp phải Lạc Dương hăng hái làm việc nghĩa. Trong lúc đánh nhau, bị Lạc Dương đá bay cái chân thứ ba.

Xem ra số phận Lâm Dung An đã định sẵn là sẽ làm đại nội tổng quản.

“Vậy thì mượn lời tốt lành của cậu.” Lạc Hi cười nói ở bên kia điện thoại, cô cũng biết chuyện thư luật sư mà web Phi Tấn gửi cho Thẩm Dục, tức giận nói: “... Cái loại người này phải bị dạy cho một bài học. Tại sao mỗi lần cậu ta gây chuyện mà người gặp xui xẻo lại là người khác? Từ Thẩm Nghiên cho đến thằng nhóc nhà tôi đều biến thành áo chống đạn cho cậu ta. Trên đời này sao lại có nhiều người mắt mù như vậy, coi trọng cậu ta cái gì?”

Lại dặn dò Đào Mộ: “Cậu đừng có mềm lòng. Lần này hãy cho cậu ta thấy cậu mạnh mẽ như thế nào. Đỡ cho tên họ Thẩm đó mỗi lần có chuyện đều kéo cậu xuống nước. Cảm giác như bị sâu lông rớt lên người vậy, nó không cắn nhưng cũng khiến người ta ngứa muốn chết.”

Đào Mộ cười nói: “Tôi muốn đi thăm lão gia tử một chút. Không biết lão gia tử có sức lực không, có tiện không?”

Lạc Hi cười nói: “Có cái gì mà không tiện chứ? Lão gia tử nhà chúng tôi rất thích cậu. Nếu cậu có thể tới thăm ông ấy, ông ấy chắc chắn sẽ rất vui.”

Sau khi cúp máy, Đào Mộ đang nghĩ xem nên chuẩn bị tiệc mừng 《 Huyết nhục trường thành 》 như thế nào thì thấy Mạnh Tề vui vẻ phấn chấn đẩy cửa bước vào.

“Cha Tiểu Tề, có chuyện gì mà trông cha vui vậy?” Đào Mộ cười nói.

“Quảng Điện không hài lòng với nghệ sĩ nào đó không có tác phẩm mà thích lăng xê thiên vị, chỉ có thể đưa ra những tin tức mặt trái, dẫn đường dư luận tiêu cực. Ra lệnh cho tất cả các nhà truyền thông phong sát Thẩm Dục.” Mạnh Tề vui vẻ khi người gặp họa.

Năm 2009 là kỷ niệm 60 năm thành lập nước Hoa Hạ, để kỷ niệm sự kiện này, quốc gia đã tổ chức rất nhiều hoạt động trong dịp Quốc Khánh, chẳng hạn như cuộc tổng duyệt binh, các tiết mục và tuyên truyền tưởng nhớ những vui buồn lẫn lộn. Bao gồm cả hoạt động viết bài luận do web Phi Tấn tổ chức, người đoạt giải cũng tuyên bố ngày 1 tháng 11. Ngoài ra còn có bộ phim 《 Huyết nhục trường thành 》 do đài truyền hình quốc gia phát sóng, cũng là một bộ phim kháng chiến rất kinh điển.

Kết quả là có nhiều chuyện có ý nghĩa như vậy, nhưng không có chuyện nào thu hút được sự chú ý của cư dân mạng, ngược lại scandal của Nghiêm Thịnh và Thẩm Dục lại ồn ào xôn xao trên mạng. Các bộ phận liên quan rất không hài lòng. Cộng thêm Nghiêm gia cố ý tạo áp lực, một minh tinh nhỏ chưa vào hạng ba, bê bối quấn thân như Thẩm Dục đương nhiên là bị phong sát.

Web Phi Tấn vừa nhận được thông báo từ bên trên, Mạnh Tề đã yêu cầu bộ phận kỹ thuật chặn tất cả các mục có liên quan đến Thẩm Dục. Sau đó mới vội vã tới báo tin vui cho Đào Mộ.

—— Thẩm Dục ỷ vào hắn yếu đuối hắn có lý, luôn kéo Đào Mộ xuống nước trong tất cả các trường hợp, một loạt hành vi không phân xanh đỏ trắng đen đã bôi đen Đào Mộ đã khiến bạn bè thân thích của Đào Mộ tức giận từ lâu. Nếu để cho Lưu Diệu và Mạnh Tề làm theo ý bọn họ muốn, bọn họ đã sớm ra tay tàn nhẫn với tên khốn Thẩm Dục chuyên bắt nạt kẻ yếu kia lâu rồi. Cố tình Đào Mộ ngăn lại không cho.

Lưu Diệu và Mạnh Tề không biết Đào Mộ đang lo hai người họ sẽ bị cốt truyện biến thành bia đỡ đạn, còn tưởng rằng Đào Mộ không muốn đắc tội Thẩm gia, nên mới nhẫn nhịn. Lúc này thì hay rồi, không cần bọn họ ra tay, bên trên đã trực tiếp ra lệnh phong sát loại nghệ sĩ nhơ nhuốc này. Web Phi Tấn chỉ cần nghe lời làm theo là được.

“Nói đến tàn nhẫn, vẫn là Nghiêm gia tàn nhẫn nhất.” Nói tới đây, Mạnh Tề mỉm cười cảm thán: “Người xưa có câu, nhất nhật phu thê bách nhật ân*. Họ Nghiêm kia, ngoài mặt thì giả bộ tình sâu như biển, có thể vì Thẩm Dục mà không màng tất cả. Sau lưng lại ra tay tàn nhẫn như vậy, đây là trực tiếp chặt đứt đường lui của Thẩm Dục đó. Thần kỳ nhất là cậu ta chẳng những chặt đứt đường lui của người ta, mà còn có thể mang theo vầng sáng tình nặng ý sâu trốn ra nước ngoài tránh đầu ngọn gió. Khiến những fans nhỏ không biết chân tướng cảm động không thôi. Không hổ là song kim ảnh đế, kỹ năng diễn xuất ngoài màn ảnh chân thật hơn nhiều so với kỹ năng diễn xuất trên màn ảnh.”

*Nhất nhật phu thê bách nhật ân (一日夫妻百日恩): một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa. Trong xã hội phong kiến, phải mất ít nhất ba tháng (một trăm ngày) từ việc giới thiệu qua bà mối cho đến mai mối, hẹn hò, đính hôn, tặng quà, chọn ngày lành tháng tốt và kết hôn để trở thành một đôi.

Với lòng dạ tâm cơ của Mạnh Tề, có thêm lượng thông tin khổng lồ của web Phi Tấn và thế lực của Lưu Diệu, cộng với kinh nghiệm cá nhân ở kiếp trước của Đào Mộ, những thủ đoạn nhỏ của Nghiêm Thịnh và đội ngũ quản lý của hắn sao có thể giấu được đám người này.

Chỉ là Đào Mộ rất thích xem chó cắn chó, không muốn đắc tội Nghiêm gia, nên mới lười vạch trần màn diễn xuất của Nghiêm Thịnh. Cậu sống lại một đời, thật ra cũng không có chấp niệm sâu với việc báo thù. Thay vì lãng phí thời gian trên người đám người Thẩm dục, còn không bằng sống một cuộc sống nhỏ bé của mình thì hơn. Đào Mộ luôn cho rằng, sở dĩ kiếp trước cậu lưu lạc đến kết cục đó, là bởi vì giá trị của cậu không cao bằng Thẩm Dục, vì vậy mới bị mọi người lần lượt vứt bỏ. Nếu nói về chấp niệm, chấp niệm trùng sinh của Đào Mộ chính là kiếm tiền tự lập, có thể làm những gì mình muốn mà không cần dựa vào người khác, đồng thời bảo vệ được những người mà cậu muốn bảo vệ.

Nếu không phải Thẩm Dục cứ từng bước ép sát, lần nào cũng muốn kéo cậu xuống nước, Đào Mộ cũng lười nhớ đến người này. Lần này cậu để Chu Thận Hành gửi thư luật sư cho Thẩm Dục cũng là vì muốn dạy cho Thẩm Dục một bài học. Sau này đừng có chuyện gì cũng treo cậu trên miệng.

Chỉ là Đào Mộ thật sự không ngờ tới, so với kẻ thù truyền kiếp là cậu, việc Nghiêm Thịnh từ fan biến thành anti lại gây ra sát thương to lớn đến thế.

Đây là muốn trực tiếp chỉnh chết Thẩm Dục!

Nghĩ đến đây, Đào Mộ cũng có chút khâm phục Thẩm Dục. Làm cách nào mà có thể biến tình yêu đích thực kiếp trước thành kẻ thù được vậy? Đây có thể coi là não tàn đến mức vầng sáng cốt truyện cũng không thể cứu nổi không?

Quả nhiên hiện thực và phim thần tượng khác nhau ít nhất 18.000 tên Thẩm Dục. Đào Mộ cảm thán, lại gọi điện cho đại luật sư Chu nhỏ yếu đáng thương bất lực nhà mình.

Kỳ nghỉ Quốc Khánh vừa kết thúc, công việc của bộ phận pháp lý của web Phi Tấn không nhiều lắm. Tuy nhiên, đại luật sư Chu lại tìm mọi cách để ở lại công ty tăng ca, chỉ để được cọ bữa tiệc đứng vào buổi tối.

Lúc nhận được điện thoại của Đào Mộ là đúng 8 giờ tối. Đại luật sư Chu khép máy tính lại, đi đến căng tin, vừa chạy bộ vừa nghe điện thoại, thở hổn hển nói: “Đào tổng, cậu chờ tôi một lát, tôi đến căng tin ăn xong sẽ gọi lại cho cậu.”

Đào Mộ nghe điện thoại phát ra tiếng tút tút, bất đắc dĩ lắc đầu.

Lương một năm của đại luật sư Chu nhà bọn họ đã sắp hơn 3000 vạn rồi, nhưng phong cách vẫn… cần kiệm giản dị như vậy.

°°°°°°°°°°

Lời editor: Công nhận dính tới sự nghiệp thì ông Nghiêm Thịnh tỉnh táo hẳn ra, bình thường Thẩm Dục không liên lụy đến sự nghiệp của ổng, ổng cưng chiều hết mực, giờ đụng tới sự nghiệp của ổng, ổng cho Thẩm Dục hết đường lui.

Đăng: 31/3/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro