Chương 124 + 125

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 124

Edit + beta: Iris

Khi sự việc trên Weibo tiếp tục leo thang, đại ngôn của Từ Kiêu và Trang Dục đều có người tìm đến cửa, nói là hẹn một thời gian nữa, thực ra ai cũng biết đây là những người muốn xem xét lại việc đại ngôn.

Kỳ thực cũng không sao, ít nhất mọi người không có nói chuyện đến mức sống chết, nên vẫn có thể cân nhắc. Nhưng so với tổn thất đại ngôn, cảm xúc cực đoan của fans mới là vấn đề.

Mặc dù Trang Dục chưa từng quảng cáo rùm beng rằng mình là thần tượng, nhưng y hoàn toàn toát ra khí chất của một thần tượng, hơn nữa y còn trẻ, fans phần lớn là nữ giới trẻ tuổi, vì vậy không thể tránh khỏi có một nhóm lớn fan bạn gái.

Những người này đại khái chia thành ba phe — phe thứ nhất là phe không thoái thác, bọn họ muốn đem mấy câu chữ nhét vào trong chai rỗng, như kiểu nói rằng lan truyền tin đồn là phạm pháp khi thấy có ai đó nói về điều này.

Phe thứ hai là phe thất tình, đây là quần thể trung kiên, trong lòng bọn họ đã mơ hồ thừa nhận chuyện này nên trong lòng tràn đầy bi thương, hoặc là uất ức hoặc là khóc đỏ mặt, trên Weibo đăng bài nguyền rủa trên blog của Từ Kiêu.

Phe thứ ba thuộc về phe yêu người nên để người đi, cái chính là Trang Dục phải hạnh phúc, nguyện vọng của bọn họ là Trang Dục được hạnh phúc, tuy không có nhiều người nhưng lại có tài văn chương, văn chương lai láng, khéo đưa đẩy nên trong dư luận rất chiếm ưu thế.

Chính vì ba trường phái tư tưởng khác nhau, không chỉ có người ngoài cuộc xem náo nhiệt, mà nội bộ ba phe cũng không ngừng hỗn chiến, khiến chủ đề của Trang Dục và Từ Kiêu trên Weibo hết lần này đến lần khác trở thành hot search.

Hạ Nghiêu Thuấn Vũ Đáo Minh Viễn: @Từ Kiêu @Trang Dục, mấy người thật trâu bò.

Hạ Nghiêu Thuấn Vũ Đáo Minh Viễn: @Trang Dục, fans của cậu điên cuồng hỏi các cậu rốt cuộc là sao dưới Weibo tôi mãi này, tới người đại diện của tôi cũng hỏi tôi.

Hạ Nghiêu Thuấn Vũ Đáo Minh Viễn: Nhưng anh đây rất hiểu chuyện, anh đây chưa nói gì hết nha [cụng ly]!

XSD- Hà Tử Chiêu:……… Vậy là, đây là thật á?!

Hạ Nghiêu Thuấn Vũ Đáo Minh Viễn: Tử Chiêu ngốc, này còn giả được sao? Tôi đã sớm nhìn ra rồi ka ka ka ka ka ka

Sở Nhiên: Ừm.

XSD- Hà Tử Chiêu: @Sở Nhiên, cái ừm này của anh là nửa câu đầu hay nửa câu sau!

XSD- Hà Tử Chiêu: Nhìn sao ra a, em nhìn mà không phát hiện gì hết!

Từ Kiêu: Em chưa trưởng thành, em không hiểu.

Trần Ngũ: @Trang Dục, Trang ca, muốn em nói với ba ba áp xuống không [thỏ thỏ chọt ngón tay vào nhau.jpg]

Trang Dục: Không sao, không cần.

Từ Kiêu thấy vậy, dùng cùi chỏ chọc vào Trang Dục bên cạnh, ngẩng đầu lên, dùng tay ấn vào điện thoại của Trang Dục: "Thật sự không cần sao?"

"Nếu như anh muốn ép xuống thì em nói những lời này làm gì?" Trang Dục kéo chăn đắp lên cho anh.

"…Nói thật, vẫn còn thời gian để em sửa miệng đó," Từ Kiêu lấy tay giấu dưới chăn, lẩm bẩm, "Có rất nhiều mối quan hệ vượt khỏi cấp trên cấp dưới, cũng không nhất thiết phải cắn chặt cái này."

Trang Dục liếc anh một cái: "Sao, không phải anh muốn công khai sao, bây giờ giống bà mẹ già vậy."

"Anh giống bà mẹ già ở đâu chứ." Từ Kiêu phản bác theo bản năng, nói được nửa câu liền nhận ra gì đó, kịp thời phản ứng lại, đôi mắt đen sáng ngời không chớp nhìn chằm chằm Trang Dục, "Chờ chút, thì ra em là vì..."

Là vì anh đã nói vậy?

"Em không có báo trước," Trang Dục nhẹ nhàng vuốt tóc Từ Kiêu, "Anh sẽ hối hận sao?"

Từ Kiêu đột nhiên nắm lấy cằm Trang Dục, nhanh chóng mổ vào môi y.

Anh cười nhìn Trang Dục: "Em nói xem?"

Trang Dục nhướng mày: "Sau này không còn tài nguyên."

"Không sao đâu, ông xã của em có làm diễn viên quần chúng cũng đủ nuôi em đến già." Từ Kiêu từ dưới chăn vươn ra một tay, đắc ý vỗ vỗ ngực.

"Ông xã?" Trang Dục híp mắt, hai tay chống giường, một giây sau, đột nhiên vuốt lên mặt Từ Kiêu.

Từ Kiêu ngẩng đầu lên, mái tóc đen nhánh của Trang Dục mềm nhũn rũ xuống, đôi mắt mà Từ Kiêu đặc biệt yêu thích như cười như không nhìn anh, giây tiếp theo, y cúi người xuống, vành tai bị y cắn nhẹ một cái.

Trong nháy mắt, Từ Kiêu cảm thấy vết cắn như cắn vào tim anh.

Trang Dục lại chống người dậy, khóe môi nhếch lên, trong mắt Hổ Phách dường như có tia sáng lóe lên, cúi người thổi hơi bên tai Từ Kiêu khiến mặt anh đỏ bừng.

"Đêm nay nhìn xem ai mới là ông xã?"

(Lược bỏ lược bỏ lược bỏ)

Sau một đêm điên đảo, Trang Dục ôm chặt lấy Từ Kiêu, Từ Kiêu không khỏi cứ như vậy ngủ thiếp đi.

Trong một sân viện quen thuộc, Từ Kiêu ngồi dậy từ trên giường, ánh trăng xuyên qua cửa sổ thấp bé, một chút ánh sáng lọt qua khe cửa, Từ Kiêu rón rén cẩn thận mở cửa ra như đã làm vô số lần.

Viện trưởng ngồi bên giường, tuy rằng bà nhìn gầy, nhưng tóc vẫn được chải chuốt tỉ mỉ, sạch sẽ như cũ.

Từ Kiêu ngay lập tức nhận ra, mình đang ở trong mơ.

Viện trưởng gầy như vậy, mọi người trong viện sẽ thế nào đây, phải là ở bệnh viện mới đúng.

Nhưng anh vẫn không khống chế được mà đi đến gần bà cụ gầy yếu.

"Kiêu Nhi," viện trưởng dùng bàn tay gầy yếu nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu của anh, "Đời người, không thể luôn cô đơn một mình." Một mình, viện trưởng luôn lo lắng anh sẽ cô đơn. Mỗi lần bà đi vào giấc mơ của anh, bà luôn nói câu này.

Nhưng lần này, Từ Kiêu vươn tay nắm lấy ngón tay gầy guộc của bà.

Bà nhìn anh hồi lâu, mãi cho đến khi viện trưởng chỉ còn lại có một biểu cảm, mới nhẹ giọng nói: "Con không cô độc."

"Con ở thế giới khác, trong thế giới này," trong mộng và hiện thực đều giống nhau, Từ Kiêu hồng cả mắt, cổ họng khô khốc, thật lâu mới nói nên lời.

"Viện trưởng không cần lo lắng cho con nữa đâu," Từ Kiêu nhìn bà cụ đang nhìn anh với đôi mắt ngấn nước dịu dàng, "Con bây giờ đã có nhà rồi."

--

"... Phế vật... Phế vật!!" Lâm Ý gần như rít gào, "Anh có đầu óc không, khi nào đăng khi nào không đăng chẳng lẽ không biết sao!"

Người đối diện mặc quần áo màu lông sóc, râu ria xồm xoàm như chưa được xử lý qua, người bốc mùi thối rữa như ở trong phòng kín lâu ngày.

Hắn nghe vậy thì cười lạnh một tiếng, không chút khách khí nói: "Là cậu nói muốn đăng, tôi để ý nhiều vậy làm gì? Tôi là ba mẹ cậu à?"

Lâm Ý hít sâu một hơi, chỉ vào giao diện máy tính: "Anh không nhìn thấy hướng dư luận trước đó sao? Bọn họ đều đang nói hắn và Trang Dục!"

"Bây giờ anh lôi Nghiêm Thành Du vào chuyện này có ích lợi gì? Anh dắt hắn vào làm gì?!" Lâm Ý nhìn những tin tức liên tục xuất hiện trên trang web, đôi mắt hắn đỏ hoe, "Tôi không đưa tiền cho anh để anh làm hỏng việc của tôi!"

Người bên kia cười lạnh một tiếng, ánh mắt tan rã, ngữ khí phù phiếm: "Làm sao cậu biết đây là chuyện xấu, kéo Nghiêm Thành Du ra, ít nhất thanh danh của Từ Kiêu sẽ triệt để hôi thối."

"Một người như Nghiêm Thành Du, cậu cho rằng hắn sẽ cho phép Từ Kiêu gây rắc rối lớn cho hắn sao?"

🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼🌼

Chương 125

Edit + beta: Iris

Lâm Ý sắc mặt âm trầm, hừ một tiếng: "Làm sao anh biết hắn sẽ không..."

Nhưng đang nói giữa chừng, Lâm Ý đột nhiên dừng lại.

Hắn rất muốn biết Nghiêm Thành Du sẽ giải quyết vấn đề của Từ Kiêu như thế nào.

Khóe miệng Lâm Ý đột nhiên cong lên một cách quỷ dị, hắn muốn xem vẻ mặt của Nghiêm Thành Du khi đối mặt với chuyện này.

Không phải hắn nói tên đó không giống mình chút nào sao... Bây giờ đến lượt hắn.

Nghiêm Thành Du a Nghiêm Thành Du.

Có phải ngay lúc này anh lại đối xử với hắn như đối với tôi, một chân đạp hắn xuống đất không.

--

Dù tiết trời cuối thu đã bắt đầu dịu mát nhưng lòng người lại sục sôi lạ thường bởi những ngày cuối năm đang đến gần.

3:21 chiều, trong ký túc xá đại học không có tiết học, bốn người nằm chết trân trên giường đều phát ra tiếng voãi.

Bốn người đồng thời im lặng ba giây: "..."

"Các cậu đều thấy hết chưa?" Trưởng ký túc xá mở miệng trước, "Chúng ta đang cùng xem một cái đúng không?"

Học Bá hơi do dự nói: "Là Nghiêm Thành Du kia sao?"

Tiểu Ngụy run rẩy gật đầu: "Phải! Chính là người đó!"

"Voãi, chúng ta đang xem cùng một cái." Tiểu Ngụy nói, "Học bá, ngay cả cậu cũng xem hả?!"

Trưởng ký túc xá: "Tớ hoang mang, không nghĩ tới Nghiêm Thành Du cũng như vậy... Tớ vẫn luôn cho rằng hắn thẳng?"

Tiểu Ngụy chậc chậc chậc chậc: "...Không ngờ, không ngờ, đúng là thói đời ngày sau, lòng người không già."

"Nhưng không phải Từ Kiêu quen với Trang Dục... Tớ vừa nhìn thấy vài ngày trước..." Học bá nhỏ giọng nói, khoảng thời gian này cô thường xem các hot search trên Weibo, vì vậy cô cũng biết một ít về "sự kiện hiện tại".

Tiểu Ngụy giật mình: "Tớ thực sự không ngờ tới... Nói thật, Trang Dục và Từ Kiêu quen nhau thì tôi còn có thể tin, trong Let's Go bọn họ có ái muội, nhưng còn Nghiêm Thành Du?? Chóng mắt, chuyện này thì có liên quan gì đến Nghiêm Thành Du...???"

Cô hỏi: "Chờ một chút, các cậu xem ảnh chụp chưa? Không phải nói có ảnh chụp sao? Tại sao tớ bấm vào lại không thấy?"

Tiểu Ngụy: "Tớ cũng không thấy, có lẽ là bị áp xuống rồi."

Nhưng áp xuống thật sự rất nhanh, Tiểu Ngụy thầm nghĩ, cái hot search này vừa lọt vào top 5, hiện tại độ nổi tiếng đã tụt xuống như điên.

Quan hệ công chúng của Nghiêm Thành Du quá lạy ông ở bụi này, triệt hot search cũng triệt sạch sẽ như vậy, nhìn như hắn còn sợ hơn cả Trang Dục, Tiểu Ngụy thầm phun tào trong lòng.

Cô quay đầu mở WeChat, đi đến nhóm fans để xem.

Tất nhiên, diễn đàn fans Kiêu Hùng bùng nổ rồi, 99+ cuộc trò chuyện, Tiểu Ngụy lướt lên, quả nhiên cô tìm thấy bức ảnh huyền thoại của các chị em thần thông quảng đại trong nhóm, cả ba bức ảnh luôn.

Thoạt nhìn, Tiểu Ngụy cảm thấy có gì đó không ổn, hình như trước đây cô từng nhìn thấy bức ảnh bên trái...

Là một Kiêu Hùng đủ tư cách, nếu cô nhớ không nhầm, đây rõ ràng là bức ảnh Nghiêm Thành Du đến thăm ban khi Từ Kiêu đang thử vai.

Tiểu Ngụy nghi ngờ nghĩ, không phải đâu không phải đâu? Rùm beng cả nửa ngày, nói là Nghiêm Thành Du và Từ Kiêu từng quen nhau chỉ dựa vào bức ảnh này?

Chỉ dựa vào một bức ảnh, rồi bắt đầu bịa đặt?

Nhưng Tiểu Ngụy nhìn lại thì thấy có gì đó không ổn.

Bức ảnh thứ hai... tư thế rất thân mật, nhưng có vẻ như đã được chụp từ rất lâu, hình như được chụp trong khuôn viên trường đại học, cả Nghiêm Thành Du và Từ Kiêu đều trông rất trẻ.

Nghiêm Thành Du mặc một chiếc áo sơ mi đơn giản, tập trung nhìn thẳng về phía trước. Từ Kiêu hơi nghiêng đầu, cười ngại ngùng nhìn Nghiêm Thành Du, cẩn thận nhìn kỹ hơn, luôn cảm thấy trong ánh mắt anh nhìn về phía Nghiêm Thành Du có một chút ngưỡng mộ.

Cảm giác xuyên qua màn trập cảm nhận thanh xuân này, Tiểu Ngụy không khỏi tưởng tượng, nếu năm đó Từ Kiêu quay phim vườn trường còn làm giáo thảo áo sơ mi trắng mà có loại biểu cảm này, thì anh đã không bị người khác gọi là người gỗ chỉ biết giả bộ

Nếu hai bức ảnh này chỉ có một chút ý tứ, thì bức ảnh bên phải lại khiến tim của Tiểu Ngụy lộp bộp.

Nó quá ái muội.

Không còn là ảnh thời đại học nữa, có lẽ là từ mấy năm trước, trong một bữa tiệc, Nghiêm Thành Du cúi xuống, dùng tay phải giữ một bên mặt của Từ Kiêu khiến anh phải nhìn lên.

Bức ảnh đại khái là bị chụp lén, khoảng cách giữa hai người gần đến mức chóp mũi gần như chạm vào nhau, dù phóng to lên vô số lần, biểu cảm của hai người bị mờ đi nhưng vẫn có thể cảm nhận được, dây dưa không rõ, khó lòng giải thích.

Tiểu Ngụy thầm share bức ảnh này cho nhóm ký túc xá.

Bốn người im lặng thêm năm giây nữa.

Trong phòng, cô bạn đối diện sâu kín nói: "...Cho nên, Từ Kiêu và Nghiêm Thành Du mới là thật..."

Tất nhiên, thế giới không chỉ có mỗi ký túc xá của Tiểu Ngụy, cũng không chỉ có mỗi trường đại học này, hàng ngàn chủ đề với cùng một mục đích nhưng được thảo luận nhiều lần, và một chuỗi bằng chứng cho mối quan hệ tay ba giữa Trang Dục - Từ Kiêu - Nghiêm Thành Du nhanh chóng thành lập trên Weibo, hơn nữa còn có cp tà đạo Nghiêm Thành Du x Trang Dục, hình thành một vòng tròn quan hệ yêu đương khép kín.

"Tại sao lại như này? Tôi chỉ mới không truy cập Weibo hai ngày lẻ mấy giờ thôi mà, vì sao thế giới lại thay đổi đến vậy?"

"Bổn Thái Dương Điểu từ chối tiếp nhận, Trang Dục và Nghiêm Thành Du hoàn toàn là Voldemort và Lâm Đại Ngọc, cái này là không thể nào, hai người hai thế giới có được không?"

"Người qua đường tỏ vẻ muốn nhảy tường cp khác. Haizz, Nghiêm Thành Du và Từ Kiêu mấy năm trước cũng rất thú vị."

"0202 cái thế giới ảo ma gì vậy? Một nam đã quen hai nam khác, mẹ nó tôi con gái mà lại độc thân đến bây giờ."

"Vừa rồi tôi không khỏi bật cười với cô, nhưng trong nháy mắt tôi nghĩ, Nghiêm Thành Du và Trang Dục thoạt nhìn có vẻ thắng thép đều thuộc về mỹ nam, trời ơi nụ cười của tôi đông cứng lại luôn. "

"Đừng chỉ tùy tiện coi chụp ảnh rồi xem đó là sự thật, ok? Con cá (Nghiêm Thành Du) sao có thể ở bên nhau với con chim (Từ Kiêu)."

"Lầu trên làm tôi phát hiện ra hoa điếm*! Nếu tôi đổi tên mình thành bất kỳ từ nào có con chim, liệu một người có cách phát âm giống yu sẽ là người yêu tôi không!!"

*Hoa điếm, một từ hot trên Internet, dùng để chỉ những điểm sáng và những thứ thường không được chú ý, có nghĩa là "chi tiết nhỏ".

"Tôi không hiểu tại sao mọi người lại kích động như vậy, tự mình tra một chút sẽ biết mà, gần đây, Nghiêm Thành Du xuất hiện trong Thiên Khải Lục với tư cách là khách mời, vì vậy hắn nhất định có đầu tư vào đó, sau đó Trang Dục cũng theo sau trở thành nhà sản xuất, mấy người chẳng lẽ quên Từ Kiêu cũng có vai diễn trong đó? Mấy thứ này mấy người cũng tin à, vừa nhìn là biết điện ảnh Hoa Diệu đang lăng xê, không thấy giá cổ phiếu của bọn họ tăng lên trong mấy ngày gần đây à, chính là cắt rau hẹ cho đám fans SB* mấy người đó ..."

*SB: ngu ngốc

"Ha ha, suýt chút nữa quên mất, Hoa Diệu vẫn đi đường cũ, giải tán đi, quả dưa chỉ là diễn."

"Ngay cả khi đó thực sự là lăng xê, cậu mới là ngu ngốc."

Dư luận trên mạng dần dần chuyển hướng thành các thuyết âm mưu, trong cuộc họp quan hệ công chúng, Chu Văn thở phào: "Cảm ơn cư dân mạng này, bọn họ rất tốt bụng."

"Đừng nghĩ đơn giản như vậy, chẳng qua là dẫn đường cảm xúc mà thôi, có thể có người đứng sau." Ngụy Cảnh Thăng vẻ mặt nghiêm túc, "Mà thái độ của Nghiêm Thành Du cũng không rõ ràng, cho nên chúng ta không thể xem nhẹ, trước tiên cứ ổn định dư luận đã."

°°°°°°°°°°

Đăng: 25/1/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro