Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Tĩnh sau khi về tới nhà liền gọi điện thoại cho Hạ Vũ, nói rằng mình đã được nhận làm ở Khương thị, kết quả là Hạ Vũ còn chưa tan tầm đã kêu Lý Tĩnh tới nhà ăn chờ nàng, sau đó Hạ Vũ đã tới mà Lý Tĩnh còn chưa tới, làm cho Hạ Vũ muốn đem nàng bóp chết, rõ ràng chính mình đã hẹn trước một giờ, kêu Lý Tĩnh sáu giờ tới, vậy mà bây giờ đã bảy giờ mà vẫn chưa thấy người đâu. Ngay lúc Hạ Vũ sắp nổi điên thì Lý Tĩnh rốt cục cũng tới.

"Tiểu Vũ, ngươi đến rồi a~ mỗi lần đều bắt ngươi phải chờ thực ngại quá!"

"Sao lần nào ngươi cũng đến trễ thế! Lần này là kẹt xe hay là cái gì nữa đây?"

"Tiểu Vũ đừng giận mà. Ta chỉ quên thời gian thôi mà, nhưng mà ta cũng tới rồi mà, cũng chẳng trễ bao lâu."

"Không lâu?" Hạ Vũ cảm thấy mình sắp điên rồi " ta nói ngươi sáu giờ tới , ngươi xem coi bây giờ là mấy giờ? Bảy giờ rưỡi rồi."

"Tiểu Vũ, đồ ngọt ở chỗ này ngon lắm nha, để ta kêu cho người một phần" Lý Tĩnh bắt đầu nói sang chuyện khác, bởi vì nàng biết nếu tiếp tục nói thì tiểu Vũ có khả năng rất cao sẽ đi về ngay tức khắc, Hạ Vũ nghe xong liền biết nàng đang cố nói sang chuyện khác, nhưng nàng cũng không nói gì mà bắt đầu kêu món, Hạ Vũ hỏi "Tĩnh Tĩnh, sao hồi đó không phải ngươi nói muốn đi qua công ty của ta làm sao? Như thế nào lại chạy qua Khương thị rồi?"

"Là mẹ kêu ta đi tìm việc làm."

"Không phải nàng đã kêu ta tìm việc làm cho ngươi sao?" Hạ Vũ nhìn chằm chằm người bạn thân của mình, mẹ nàng sợ nàng tính tình mơ hồ, tới công ty khác làm không bao lâu thì bị đuổi nên mới cho nàng tới chỗ công ty của cô, chính mình cũng có thể coi chừng nàng, nhưng mà Lý Tĩnh lại không chịu đi làm mà ở nhà một năm, bây giờ kêu nàng đi kiếm việc thì nàng lại chạy tới Khương thị. Lý Tĩnh nhìn Hạ Vũ nói "Không sao không sao, ta làm ở nơi nào cũng như nhau thôi mà."

"Vậy ngươi ở Khương thị làm chức vụ gì?" Hạ Vũ nghĩ có lẽ nàng làm trong bộ phận nhân sự hoặc gì gì đó.

"Tiểu Vũ, ta làm trên lầu 20 nha."

"Nga...cái gì?! Ngươi làm trên lầu 20, đừng nói ngươi là bí thư của Khương thị tổng tài nha?"

" Tiểu Vũ, ngươi thật thông minh nha, một chút liền đoán được. " Nói xong còn kèm theo vẻ mặt sùng bái nhìn Hạ Vũ, Hạ Vũ trợn mắt trắng liếc nàng một cái " Văn phòng tổng tài của Khương thị ở lầu 20, ngươi không phải bí thư không lẽ là tổng tài. " Nhưng mà không nghĩ tới tổng tài Khương thị lại có thể nhận một đứa ngốc làm bí thư, nghĩ đến việc Lý Tĩnh sẽ mang lại phiền toái cho Khương Hinh Duyệt, nàng liền híp mắt nhìn Lý Tĩnh cười, làm cho Lý Tĩnh ngây người, nhưng dù sao cũng đã quen biết lâu, nàng liền biết Hạ Vũ đang suy nghĩ cái gì đó " Ngươi nghĩ cái gì mà cười ghê vậy ? "

" Không có gì, chỉ là nghĩ đến việc tổng tài Khương thị mời ngươi làm bí thư liền thấy bi ai cho nàng rồi ~ "

" tiểu Vũ ngươi khi dễ ta, ta nói cho ngươi biết ta nhất định sẽ hoàn thành tốt công tác của mình " Hạ Vũ thấy bộ dạng này của Lý Tĩnh liền cười òa lên.

Ở một bàn gần đó, Tiêu Ngọc Nhược thấy được băng sơn mỹ nhân của công ty không thể tin được đang cười, chính mình ở công ty còn chưa thấy nàng cười qua, thật là tò mò không biết ai có thể làm cho nàng cười tới xán lạng như thế, nhưng mà bởi vì có tấm bình phong chặn lại rồi nên nàng cũng chả thấy rõ ai, làm nàng tới người nam nhân bên cạnh đang nói gì cũng chả nghe được.

" Ngọc Nhược...Ngọc Nhược. "

" A ? Sao ? "

" Cơm nước xong mình đi xem phim được không ? "

Tiêu Ngọc Nhược quay lại nhìn hắn nói " Thực xin lỗi, ta cảm thấy có chút mệt, muốn về nhà sớm một chút. " Tên này là gia gia kêu người giới thiệu cho mình nên cũng không thể không đến, không ngờ lại có thể thấy được cảnh băng sơn mỹ nhân cười. Làm cho Tiêu Ngọc Nhược quyết định ngày mai phải tới văn phòng của Hạ Vũ kêu nàng cười cho mình xem một cái. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro