Chương 03 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chung Quốc thanh lý một mớ sữa chua quá hạn trong tủ lạnh, đây chính là những thứ còn sót lại của lần em gái chạy đến đây sau khi cãi nhau với chồng, kết quả, em rể chạy đến mềm nhẹ khuyên can, hốt người về ngay trong đêm, gớm, có thế mà cũng làm ầm ĩ cả lên.

Trí Mẫn ngồi xổm bên tủ lạnh, gắt gao nhìn chằm chằm mớ sữa chua, đầy vẻ thèm thuồng.

"Quá thời hạn không thể ăn, sẽ bị tiêu chảy na." Chung Quốc sờ sờ cằm Trí Mẫn nói nhẹ.

Sống một mình thời gian dài khiến hắn có thói quen nói chuyện với mèo, thông thường Trí Mẫn cũng rất hiểu ý, trong đôi mắt hổ phách ánh lên những tia tình cảm chỉ có ở con người.

Thế nhưng ngày hôm nay...

Trí Mẫn kêu thảm một tiếng dùng móng vuốt cào cào vào bao sữa chua, làm như thể sữa chua là chuột nhắt mà khi dễ vậy, Chung Quốc bỗng nhiên ảo giác có một đám tiểu u linh bay vòng vòng trên đầu Trí Mẫn nhà mình, oán khí đã thực thể hóa ư??!

"Trí Mẫn?" Chung Quốc nghi hoặc kêu một tiếng.

"Meo meo ~" Trí Mẫn bỗng nhiên dừng động tác, ngeo ngeo ngồi xuống lấy lòng Trình Hiến.

A, Chung Quốc trong đầu hiện ra bốn chữ: Giấu đầu hở đuôi.

Mùa xuân qua rồi mà sao nó vẫn còn nôn nóng như thế, quả nhiên mèo đực không thiến sẽ có những biểu hiện kì quái mà.

Tuy em gái đã nhiều lần nói phải đưa Đoàn Tử đi KC, thế nhưng Chung Quốc theo góc độ quyền của mèo biện luận hồi lâu, rốt cuộc dùng tài nói của một luật sư đánh bại em gái, giúp Trí Mẫn bảo toàn hoàn chỉnh là một em mèo đực.

Mèo Trí Mẫn nhà hắn cũng là một em mèo ngoan, không hề chạy ra ngoài đánh nhau, kỳ động dục tới cũng có nôn nóng một chút, quẩn chân Chung Quốc cọ tới cọ lui, có người nói mèo đến kỳ động dục sẽ xem chủ nhân ầ đối tượng mà cầu hoan, xem ra là thật rồi.

"Meo meo ~ meo meo ~" Trí Mẫn đi lòng vòng quanh túi sữa chua, thỉnh thoảng dùng móng vuốt gảy sữa chua quá hạn, sau đó thương cảm ủy khuất ngó Chung Quốc.

"Thích ăn cái này?" Tuấn Chung Quốc ngồi chồm hổm trước mặt nó, phỏng đoán.

"Meo meo."

"Ngày mai mua cho em."

Trí Mẫn vui vẻ ngao một tiếng, nhào vào lòng Chung Quốc cọ cọ, dùng đầu lưỡi liếm liếm chóp mũi Chung Quốc nức nở lấy lòng.

Mặt than tiên sinh rốt cục nhịn không được cười cười.

Tất cả ôn nhu của nam nhân này đều mất trong tay mèo ngoan nhà hắn.

Trí Mẫn thật đúng là một tiểu yêu tinh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro