Chương 1296 : Đích nữ trọng sinh (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Hadiepthaovy

Ninh Thư xem xong cốt truyện, trong đầu liền xuất hiện ba chữ : Cẩu Nam Nữ, thiên hạ quạ đen đều giống nhau cả thôi, ai cũng đừng nói ai.

Vì một nam nhân, thân nhân đều bị tặng cho một vết đao, bị nam nhân đối đãi như vậy, liền oán khí tận trời xanh, kiếp sau muốn các ngươi không được chết tử tế.

Rõ ràng đời trước đã bị tình yêu làm thương tâm, đời này có được một nam nhân, trả thù tra nam, nếu muốn hạnh phúc liền yêu nam nhân đó .

Hơn nữa người nam nhân này thân phận rất tốt, so với tra nam càng cao quý hơn, nếu cô ta gặp nguy hiểm, nam nhân đó liền có thể tới cứu giá.

"Tiểu thư, xong rồi ." Nha hoàn tên Nguyên Hương dùng cây lược gỗ chảy tóc cho Ninh Thư xong xuôi .

Ninh Thư ừ một tiếng, nhìn Lư Nguyệt Vân trong gương đồng, mặt mày non nớt, nhìn bộ dáng cũng chỉ là mười hai mười ba tuổi .

Tướng mạo chưa tới xuất chúng, so với Lư Quân Ninh cùng Lư Minh Huyên, Lư Nguyệt Vân kém họ rất nhiều.

Ninh Thư chạy nhanh đến nội viện, Lư gia là gia tộc như vậy, trong nhà nữ tử phải học tập các loại, nữ hồng, nữ giới nữ huấn, cầm kỳ thư họa dù sao cũng phải liếc mắt một cái là có thể ra tay thông thạo , gia tăng giá trị chính mình.

Liễu tiên sinh là do Vân di nương, mẹ đẻ Lư Minh Huyên mời đến dạy học .

Phi thường nghiêm khắc, đến muộn liền đánh vào tay .

Ninh Thư đến phòng học, thấy chỉ có một người là cô chưa tới.

"Tam muội muội, hôm nay ngươi thiếu chút nữa muội đến muộn rồi ." Lư Minh Huyên gọi Ninh Thư nói.

Ninh Thư đến vị trí của mình ngồi xuống, thở phì phò nói: "Thức dậy đã muộn."

Lư Minh Huyên trên người mặc hàng thêu Tô Châu màu lam, áo đơn gấm, váy thêu bách hợp vừa mềm vừa nhẹ, trên đầu mang theo trâm cài tinh xảo .

Lư Minh Huyên mặc bộ quần áo đã vượt qua quy cách của thứ nữ , là dựa theo quy cách của đích nữ .

Ai bảo mẹ đẻ Lư Minh Huyên là Vân di nương hiện tại đang làm chưởng quản hậu viện Lư gia chứ, cho nên quyền lợi rất lớn.

Hơn nữa Lư Minh Huyên còn có đệ đệ bảy tám tuổi, hậu viện chỉ có một đứa con trai độc nhất, cho nên Vân di nương tự tin mười phần.

Rất muốn được làm chính thê ,nhưng Lư lão gia tốt xấu cũng làm một chức quan to trong triều, nếu đem thị thiếp ra làm chính, như vậy thì thật không ra thể thống gì, tấu chương của ngự sử liền bay đến trước mặt Hoàng Đế.

Cho nên Vân di nương chỉ có quyền hành của chính thê, chứ không có danh hiệu chính thê .

Ninh Thư lấy ra đồ thêu lần trước chưa thêu xong , nhìn một rổ kéo, các loại chỉ kim tuyến, rất nhiều kim châm.

Ninh Thư yên lặng buông đồ thêu xuống.

Ninh Thư đánh giá ba người trong phòng học, Lư Quân Ninh là người bình ổn nhất, mang theo sự thành thục không phù hợp ở tuổi này.

Giữa mày mang theo một cỗ hắc khí cùng sát khí, tựa hồ khó có thể thư giải sự tình.

Làm người nhìn không dám thân cận, thanh lãnh vô biên .

Còn có một người giống nguyên chủ là thứ nữ, tứ tiểu thư, bất quá mẹ đẻ chết tại lúc sinh nàng khó sinh, nhiều năm như vậy vẫn luôn là vú em nuôi nấng, cảm giác tồn tại so nguyên chủ còn thấp hơn.

Có người địa phương liền có giang hồ, có nữ nhân địa phương càng khủng bố, đặc biệt là nữ nhân chung một hậu viện, liền giống như giang hồ, chém giết lẫn nhau.

Tuy không đến mức khủng bố như thế, nhưng có khi là vì một cây trâm, một đôi hoa tai linh tinh, liền có khả năng nháo ra mâu thuẫn.

Cảm giác được có người đánh giá, Lư Quân Ninh nghiêng đầu nhìn về phía Ninh Thư, ánh mắt của nàng ta thanh lãnh, Ninh Thư còn cảm giác được nàng ta nhìn mình bằng ánh mắt mang theo một cỗ khinh thường.

Ninh Thư trong lòng thở dài một hơi, nguyên chủ thường xuyên bị mẹ đẻ mình dạy dỗ, phải cẩn thận chặt chẽ, không nên gây chuyện thị phi, có thể lui ra phía sau một bước liền lui ra phía sau một bước.

Đại tiểu thư Lư Minh Huyên tuy rằng không phải đích nữ, nhưng là là dựa theo chuẩn mực đích nữ mà nuôi dưỡng, mẹ đẻ Vân di nương quản lý toàn bộ hậu viện, nên Lư Minh Huyên rất mực sung sướng.

Nhị tiểu thư Lư Quân Ninh là đích nữ, còn có ông ngoại là Đại tướng quân, tuy rằng mẫu thân mất sớm, nhưng là thân phận tôn quý, không cần cùng Lư Minh Huyên tranh.

Lư Nguyệt Vân thì chỉ bo bo giữ mình.

Một đời kia bị Lư Minh Huyên ban cho một nam nhân đoạn tụ, đến đời sau lại bị Lư Quân Ninh huỷ hoại trong sạch, đã không có giá trị lợi dụng, ngược lại liên lụy thanh danh gia tộc , bị tử vong, sau đó liền bị đưa đến từ đường.

Không tranh cũng không có kết cục tốt, có đôi khi đấu là vì tồn tại, có đôi chút là vì danh lợi, muốn bản thân ở địa vị cao nên đấu.

Mợ nó, giết người không thấy máu a.

Liễu tiên sinh là một nữ nhân đa tài đa nghệ , nghe nói ở trong cung đã làm ma ma giáo tập, Vân di nương lấy giá cao mời đi theo dạy dỗ các tiểu thư trong phủ.

Được ma ma trong cung tới dạy dỗ , giá trị con người các tiểu thư trong phủ sẽ nâng lên một ít.

Liễu tiên sinh cầm thước đi vào, đầu tiên là nhìn quét người ở đây, thấy mọi người đều đã tới , lúc này mới vừa lòng gật gật đầu.

Lư Quân Ninh trong thời điểm nhìn Liễu tiên sinh thần sắc hơi tệ, hiển nhiên là nghĩ tới sự tình gì không tốt.

Liễu tiên sinh lập tức đi về hướng Lư Quân Ninh, nghiêm khắc hỏi: "Nhị tiểu thư, ngày hôm qua ta bố trí nhiệm vụ cho ngươi ,đã hoàn thành chưa? ."

Lư Quân Ninh thần sắc càng thêm thanh lãnh, lấy ra sao chép nữ giới, "Thưa tiên sinh, đã hoàn thành."

Liễu tiên sinh chỉ là tùy ý mà phiên phiến nói: "Không nhất định một hai là ngươi phải sao xong, nhưng là muốn chữ viết tinh tế, người xem chữ người viết, thấy tựa như gặp người, ngươi phải còn luyện nhiều ."

"Ta đã biết tiên sinh." Lư Quân Ninh ương ngạnh mà nói.

Ninh Thư liền đã nhìn ra, Liễu tiên sinh chính là cố ý làm khó Lư Quân Ninh, nếu Lư Quân Ninh không hoàn thành, liền không chạy thoát được gậy đâu.

Sao chép xong rồi lại nói chữ viết không tốt.

Dù sao chính là nghĩ biện pháp làm khó .

Lư Quân Ninh cúi đầu, thần sắc một mảnh châm chọc, đời trước chính là cái lão bà này nói chính mình ngu dốt bất kham, làm thanh danh chính mình trở nên rất kém cỏi.

Là Vân di nương cố ý bại hoại thanh danh mình, bảo tra nam Thẩm Hạo tới cưới mình, lợi dụng mình, lợi dụng nhà ông ngoại bước lên ngôi vị hoàng đế.

Cô ta nhất định phải nghĩ cách thu thập cái này lão hổ bà này.

Ninh Thư bị đánh hai gậy, bởi vì nữ hồng cô chưa có làm xong, lại còn làm được không tốt.

Tứ tiểu thư Lư Ngọc Tĩnh cũng bị đánh hai gậy.

Ninh Thư cảm giác Liễu tiên sinh đánh Lư Ngọc Tĩnh so với đánh cô còn mạnh hơn, bạch bạch hai tiếng, nghe liền đau.

Quả nhiên là xem thường người hạ cấp hơn.

Mẹ đẻ Lư Ngọc Tĩnh không còn nữa, ở Lư gia không có người chiếu cố , Liễu tiên sinh tự nhiên không cần để ý.

Liễu tiên sinh lại dạy một ít nội dung nữ giới , nhiệm vụ là đem nội dung, nữ giới giảng cho phía dưới.

Đây rõ ràng là phong kiến cổ hủ , hạn chế quyền lợi nữ nhân , còn muốn truyền dạy xuống.

Ninh Thư nhìn lướt qua không sai biệt lắm liền làm theo, chuyện làm cô tương đối khó khăn chính là nữ hồng.

Có thể đem quần áo phùng lên liền không tồi, còn mẹ nó một hai phải thêu hoa, còn không phải thêu một đóa, mà là thêu một mảnh, thêu một mảnh liền nhau, còn mẹ nó muốn thêu con bướm nữa chứ.

Ninh Thư trong sinh hoạt bình thường căn bản chơi không tới cái này.

Thoắt một cái liền qua hai cái canh giờ, hôm nay chương trình học liền tính là xong rồi.

Ninh Thư chạy nhanh ra ngoài phòng học , kêu nha hoàn Nguyên Hương chuẩn bị đồ ăn.

Cô thật sự đói không chịu được.

"Tiểu thư, Lưu di nương kêu người qua dùng bữa, nói là có chuyện muốn cùng tiểu thư nói." Nguyên Hương nói.

Ninh Thư gọi Lưu di nương bằng di nương, mà Lưu di nương là mẹ đẻ Lư Nguyệt Vân.

Bất quá không thể kêu nương, chỉ có thể kêu di nương.

Di nương cũng không thể kêu khuê nữ, chỉ có thể kêu tam tiểu thư.

* ( lời của má Tình nè )
Năm chương ~~~ lạnh quá, ngón tay đông cứng, thật vất vả gõ ra tới, thời gian gấp đôi vé tháng đến rồi, tiểu khả ái đem vé tháng ra đi mà, moah moah ~~~~~~~~~~~~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro