1461.Đại chiến dị hình(13)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bên cạnh có sẵn một nhiệm vụ giả, Ninh Thư liền nhờ Văn Hưng cố vấn.

Ninh Thư trong lòng có loại cảm giác này, có lẽ nàng thật sự sẽ cùng 2333 tan rã.

Văn Hưng sửng sốt một chút "Cơ bản không thể, bởi vì là đôi bên cùng có lợi mà trói định ở bên nhau, cô đại biểu cho ích lợi của hệ thống, hệ thống cũng đại biểu ích lợi của cô."

"Cô vì cái gì mà hỏi vấn đề này?" Văn Hưng kinh ngạc hỏi.

Ninh Thư nhấp nhấp môi, "Có lẽ là tôi đa nghi, nếu là một thể, vậy không có việc gì."

Văn Hưng nói: "Cô chắc là biết hệ thống cũng là một linh hồn hai bên cộng sinh với nhau."

Ninh Thư đột nhiên ý thức được, cô vốn dĩ không nên hỏi vấn đề này.

Cô lo lắng 2333 sẽ ruồng bỏ cô, vì vậy mà còn lo lắng sốt ruột.

Ninh Thư cảm thấy nội tâm mình chưa đủ mạnh, mới có thể vì vậy mà lo lắng.

Cô phải nhìn thẳng vấn đề là cô và 2333 chung quy không phải cùng một người.

Vốn dĩ cô cùng 2333 chính là người xa lạ, hiện tại trói định ở bên nhau,hai bên đều không vì đối phương mà hứa hẹn cái gì, chưa nói tới một hai phải trung thành với đối phương.

Tuy rằng tương lai sẽ có ngày phân ly, tới ngã tư rồi thì cũng phải tách nhau mà đi.

Nhưng chưa tới thời điểm đó thì cô cùng 2333 vẫn là một thể, cho nên cô căn bản là không cần phải lo lắng.

Thay vì lo lắng thì không bằng tự mình cố gắng cường đại lên, đến lúc đó có thể ứng phó với các biến cố, có thể bảo toàn thân mình.

Cần thiết có thế giới của chính mình, không riêng gì vì không bị mạt sát, càng là vì ứng phó tương lai .Một ngày nào đó, cô cùng 2333 đi đến cuối, có thể sống sót.

Nghĩ như vậy,trong lòng liền bình thường trở lại, hết thảy đều là lo sợ không đâu, bởi vì cô hiện tại không có cường đại có thể ứng phó với hậu quả khi hệ thống thoát ly, cho nên nội tâm mới buồn rầu.

Hết thảy thấp thỏm đều do không đủ cường đại.

Trong khoảng thời gian ngắn, loại chuyện này sẽ không phát sinh, 2333 cường đại hơn, nàng cũng sẽ trở nên cường đại.

Đến lúc đó 2333 phải rời khỏi, đối nàng mà nói căn bản chính là không đáng nhắc tới.

Ninh Thư thở ra một hơi, phun ra buồn bực trong lòng, cũng đem này tảng đá từ trong lòng đá văng ra.

Kỳ thật chuyện này vẫn luôn đều đè ở Ninh Thư trong lòng, hiện tại ngược lại có động lực vô cùng.

Văn Hưng thấy Ninh Thư biểu tình trở nên nhẹ nhàng, vừa rồi đều vẫn là mặt ủ mày ê, hiện tại khinh phiêu phiêu.

Nội tâm hoạt động phong phú như vậy sao?

"Thời tiết thật tốt." Ninh Thư cầm súng hướng Dị Hình nã một phát.

Văn Hưng yên lặng nhìn bầu trời âm u, thật sự nói không nên lời ' là khá tốt ' như vậy là trái lương tâm nói.

Hắn lương tâm sẽ đau.

"Nghỉ ngơi đi." Văn tâm gỡ hộp y tế xuống, ngồi xuống, uống một ngụm nước.

Ninh Thư cũng ngồi xuống, ngửi quần áo của mình, đều là mùi hôi , quần áo cũng ô uế, Ninh Thư cảm giác như đang ở mạt thế.

Dù sao hiện tại cách chỗ cô thuê nhà đã rất xa, nơi nào có Dị Hình liền chạy tới nơi đó, Ninh Thư đều tìm không thấy đường về nhà.

Ninh Thư cũng cầm bình nước uống nước, nhắm mắt lại dưỡng thần.

Ninh Thư cùng Văn Hưng một câu cũng không nói, rốt cuộc nói chuyện thực hao tâm tốn sức.

Đặc biệt là Văn Hưng còn muốn tìm kiếm Dị Hình, đối hắn là gánh nặng rất lớn.

Nhìn dáng vẻ, nàng cũng phải học tìm đồ vật.

Lại lần nữa xuất phát, Ninh Thư cầm hộp y tế, đi theo phía sau Văn Hưng.

Người bên trên rốt cuộc có tới không?

Lúc bắt đầu, Ninh Thư còn tưởng rằng tới rồi, rốt cuộc nhiều lực lượng vũ trang dũng mãnh vào thành phố này.

Nhưng là Ninh Thư cùng Văn Hưng gặp lực lượng vũ trang, phát hiện những người này dùng đều là vũ khí thời đại này, cũng không có vượt qua khoa học kỹ thuật vị diện này .

Liền biết người không tới.

Chẳng lẽ không coi trọng vị diện này?

Không nên a, Ninh Thư đã từng thấy cảnh tượng vị diện hỏng mất, chỉ là rửa sạch mảnh nhỏ vị diện cũng khiến cho người hỏng mất, một cái vị diện hỏng mất, đối với vị diện chung quanh có ảnh hưởng rất lớn.

Thật giống như một đống rác rưởi đột nhiên bay vào nhà ngươi.

Dựa theo tốc độ sinh trưởng sinh sản Dị Hình, thực mau thế giới sẽ bị mấy thứ này chiếm lĩnh, phải làm như thế nào?

Văn Hưng cũng nghi hoặc, hỏi hệ thống của mình,hệ thống nói bên trên đã có hồi đáp, nói có phái người tới.

"Nói người đã tới, nhưng là chúng ta không thấy được người." Văn Hưng buông tay nói.

Ninh Thư:......

Có lẽ người tới, chọn lựa chính là thân phận cao, có thể điều động lực lượng vũ trang.

Ninh Thư lấy ra Tích Cốc Đan, cho Văn Hưng một viên, chính mình ăn một viên.

Ninh Thư giật giật ngón tay cứng đờ, hoạt động khí huyết, không riêng nổ súng, còn phải dùng dao phẫu thuật.

Hiện tại Dị Hình trưởng thành, không hướng trong bụng chui vào, liền gặm thực người, gặm đến một mảnh huyết nhục mơ hồ.

Ninh Thư thậm chí gặp qua nữ nhân xương chậu xương cốt đều lộ ra, chính là bị Dị Hình gặm.

Hơn nữa bị Dị Hình chui vào trong bụng nữ nhân, nếu là sống sót, thân thể bị hư hao, khả năng về sau không mang thai được nữa.

Sinh sản là quyền lợi nữ nhân, nhưng là bị Dị Hình hư hao thân thể, thật là làm nhân tâm không cam lòng oán hận.

Người ủy thác chính Đoạn Tuyết cũng bị nó giết: Mẹ kiếp, ta chưa có yêu đương, còn chưa có mua phòng, trong thẻ vất vả tiết kiệm tiền, cái gì đều không có trải qua .

Văn Hưng tay gối đầu, nằm trên mặt đất nhìn bầu trời ngôi sao.

Tư thái rất phong nhã trông như sĩ tử.

"Tằng kinh thương hải nan vi thủy, trừ bỏ Vu Sơn không phải mây." Văn Hưng nhắc mãi.

Ninh Thư:......

Này là thương tâm sao, nhìn dáng vẻ bi thương.

"Trước khi trở thành nhiệm vụ giả anh là người cổ đại à?" Ninh Thư dò hỏi.

"Nhìn ra rồi sao, tôi là người cổ đại, đại gia tộc đọc sách, có người nói ta trên người có khí chất con mọt sách quá rõ ràng." Văn Hưng có chút bất đắc dĩ mà nói.

Con mọt sách thì cũng không đến mức ấy, nhưng là vừa thấy thì là đọc đủ thứ thi thư cái loại.

Văn Hưng nhìn Ninh Thư, "Tôi đoán cô là người hiện đại."

"Có một số thứ đã khắc vào trong xương cốt."

Ninh Thư gật gật đầu, "Tôi là người hiện đại."

Văn Hưng nhìn sao trời, "Tuổi trẻ khi không biết ' mệnh ' là vật gì, rơi vào tiểu tình tiểu ái ra không được."

Ninh Thư: Hả, có chuyện bát quái......

"Anh buổi tối hôm nay sao thương tâm vậy." Ninh Thư xoa chân nói.

"Thật cũng không phải thương tâm, người đọc sách, nhìn đến hoa , tòa thành trong lòng liền ngo ngoe rục rịch, muốn ngâm một phen."

Ninh Thư:......

Nội tâm Ninh Thư cũng ngo ngoe rục rịch muốn nghe chuyện bát quái, đặc biệt là nghe được Văn Hưng nói rơi vào tiểu tình tiểu ái ra không được.

Ninh Thư nghẹn đến mức trong lòng đều phải bạo phát, nàng muốn nghe bát quái, điều tiết điều tiết tâm tình.

Đặc biệt có thể nghe được người khác vì cái gì thương tâm muốn chết, khẳng định có thể điều tiết tâm tình.

Ngươi có cái gì thương tâm liền nói ra đi, làm đại gia vui vẻ vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro