12.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn con gái hưởng thụ như thế, Quách Thành cười dâʍ đãиɠ, cúi đầu xuống, để sát vào hạ thể của con gái, dùng miệng hôn hoa huyệt của con gái, với dầu lưỡi vào bên trong tiểu huyệt thơm ngát.

"A......a......a..... ba ba nha....Không cần a..." đây là muốn lấy mạng của Yến Nhiễm a! Đầu lưỡi linh hoạt của ba ba bừa bãi đùa giỡn hoa huyệt Yến Nhiễm, cái loại cảm giác vừa dương vừa ma này thật không thể tưởng tượng được.

Phía dưới của ba ba càng ngày càng kích động,hắn tận tình hút dâʍ ŧᏂủy̠ ngọt lành không một tia tạp chất của con gái,vẻ mặt đỏ bừng.

Sau hơn mười phút, con gái cuối cùng cũng đạt cao trào, Quách Thành cười, buông cô ra,đi đến bên người cô,tay to xoa nắn vυ' đẫy đà của con gái, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nàng nói: " Cây gậy của ba ba mệt mỏi,cần nghỉ ngơi một chút,ba ba cho bảo bối cắm con được không?"

Mới từ trong sương mù của cao trào tỉnh lại sắc mặt Yến Nhiễm  ửng hồng nũng nịu nói: "Cái gì...bảo bối gì ạ?"

Quách Thành cười, xoay người xuống giường, lấy từ trong tủ ra một cái dươиɠ ѵậŧ giả.Yến Nhiễm không biết là vật gì,đợi cho ba ba đem cái dươиɠ ѵậŧ giả kia nhẹ nhàng đưa vào trong cơ thể nàng,nàng mới biết được đây là cái gì, nũng nụi nói: " A... Cái này...Được không?"

Quách Thành an ủi con gái nói: " Ba ba đã chọn cái kích thước nhỏ nhất cho con, không có việc gì,con xem cắm vào toàn bộ, chỉ chừa một đoạn ngắn ở bên ngoài."

Nói xong,cầm gương cho con gái quan sát.

Yến Nhiễm nhìn tiểu huyệt của chính mình,cái dươиɠ ѵậŧ giả kia cắm vào hoàn toàn,chỉ còn lại bên ngoài một đoạn nhỏ màu đỏ,không khỏi vừa mừng vừa thẹn, biểu cảm trên mặt phức tạp.

Quách Thành mặc kệ cảm giác của con gái, nhẹ giọng dụ dỗ nàng: "Yến Nhiễm,hai chúng ta chơi trong phòng con rất lâu rồi,hay ra ngoài đi dạo một chút được không?"

Trên mặt Yến Nhiễm đầy xấu hổ,nhìn hạ thân của mình: " Nhưng mà ở dưới có cắm cái kia làm sao đi ra ngoài được?"

Quách Thành không sao nói: " Không có việc gì,cái này nhỏ,hạ thân của con hoàn toàn có thể mang nó đi đường,không tin thử xem." Nói xong, không khỏi phân trần, mặc qυầи ɭóŧ giúp con gái, sau đó lại giúp cô mặc áo ngực, phía dưới mặc thêm quần bò sát người, chậm rãi lôi kéo con gái từ trên giường đứng lên.

Yến Nhiễm từ từ đứng dậy, nói thật, trong tiểu huyệt cắm dươиɠ ѵậŧ giả, đi trên đường dù sao cũng có chút cảm giác không khỏe, nhưng bởi vì dươиɠ ѵậŧ giả kích thước nhỏ nên miễn cưỡng còn có thể thừa nhận.

Quách Thành giúp con gái đi giày,Yến Nhiễm lo lắng hỏi: " Nửa đường...liệu có thể...rơi ra ngoài hay không?"

Quách Thành mười phần tin tưởng: "Con gái, không có việc gì cả,ba ba mặc quần bò bó sát cho con,hai bên mông bị ép chặt. Không mang được? Không tin con thử đi một chút?"

Yến Nhiễm trong phòng đi thử vài bước,lúc đi,có thể đi nhưng mà cảm giác không thoải mái, bởi vì ở giữa hai chân còn mang theo vật kia.

Nhân lúc này,Quách Thành cũng không ngừng mặc quần áo, thay áo sơmi và quần, tinh thần trăm phần lôi kéo con gái,ra khỏi cửa.

Ở hành lang,Yến Nhiễm thẹn thùng buông tay cha ra,cô không muốn để người khác nhìn ra được quan hệ thân mật của cha và nàng.

Nhìn con gái vừa thẹn lại đáng yêu,Quách Thành cố tình lại càng yêu thích,hắn nhẹ nhàng dẫn con gái vào thang máy,đi xuống dưới lầu.

Ra khỏi tòa nhà, Quách Thành ở phía sau,chằm chằm nhìn theo hai chân của con gái,từng bước đi nhỏ nhẹ,trong lòng không cao hứng không được: Hạ thân của Yến Nhiễm đều đã bị mình thao qua,hiện tại dươиɠ ѵậŧ giả trong người nàng đã chứng minh chính mình có được nàng!

Đối với con gái do mình sinh ra không khỏi cảm thấy tự hào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro