32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quách Thành vuốt ve khuôn mặt đẹp tuyêt trần của con gái,yêu thương nói: " Đương nhiên,mẹ con ngày đó ra đi,khi đến cầu độc mộc,uống canh Mạnh bà,liền quên hết kiếp này,hiện tại mẹ con đã rời chúng ta hơn một năm,giờ phút này chỉ sợ mẹ con đã sớm đầu thai đến nhà khác mà chúng ta không biết...."

"Ba ba,nói cách khác, mẹ sẽ không trách chúng ta đúng không...." Yến Nhiễm tiếp tục khờ dại hỏi.

Quách Thành cười xoa xoa khuôn mặt đáng yêu con gái: " Đương nhiên là không,duyện phận của chúng ta và mẹ con đã chặt đứt từ lúc ra đi,chúng ta cũng không có làm cái gì có lỗi với mẹ con,vì sao lại trách chúng ta?"

Yến Nhiễm mở to đôi mắt xinh đẹp,cái hiểu cái không gật đầu

Nhìn bộ dáng khó hiểu của cô,Quách Thành thật sự là yêu thích không thôi,con gái thật là mềm mại đáng yêu,trong người cô chảy dòng máu của mình,thuần khiết của cô bị mình khai phá, sau đó chết tâm đi theo mình,con gái một lòng,thế gian này tìm đâu ra?

Nghĩ đến đây,Quách Thành hưng trí bừng bừng không nhịn được lại vươn bàn tay da^ʍ,sờ hạ thân con gái,ở trên âm mao đầy bọt tắm của cô,sau đó tay tiến vào hoa huyệt của cô.....

" Ai nha,,,ba ba...ai nha...hu...." Tiểu huyệt mẫn cảm dễ dàng bị cha vỗ về chơi đừa, Yến Nhiễm vươn hai tay trắng nón,ôn lấy thân hình cường tráng của cha,nhỏ giọng rêи ɾỉ.

Quách Thành cúi đầu nói xong lời tâm tình với cô: " Bảo bối,con khép chặt đùi như vậy,cha còn nghĩ con là xử nữ đấy,ai có thể nghĩ đến con bị cha dùng sức thao qua đâu."

"Hu....ba ba....đại sắc lang...." Yến Nhiễm bất đắc dĩ oán trách.

"Ha ha,bảo bối,gậy thịt heo lớn của cha đã tính là gì? Sau này cái cửa động này còn phải sinh con của chúng ta,con nghĩ xem,đứa bé lớn như vậy đi ra từ đây...."

Nói xong,Quách Thành tiến vào trong hoa huyệt con gái thêm hai ngón tay nữa!

Thân thể Yến Nhiễm run mạnh lên,cô dường như cảm nhận được cơn đau khi đứa nhỏ từ đó chui ra.

"Hu hu....ba ba...." Yến Nhiễm tội nghiệp nhìn Quách Thành hoành hành.

Quách Thành nhìn bộ dạng khủng hoảng của cô,biết con gái có bản năng kháng cự việc sinh đẻ.

Hắn cười an ủi con gái: "Đừng sợ,bảo bối, phụ nữ tđều phải trải qua việc này,trải qua sớm càng tốt,chờ con tốt nghiệp đại học, sớm sinh con cho cha, chúng ta một nhà mấy miệng ăn ngọt ngọt ngào ngào trải qua cả đời..."

Yến Nhiễm rúc vào lòng cha,đắm chìm trong bức tranh cuộc sống tương lai tươi đẹp của bọn họ mà cha vẽ ra.

Hết tháng tám,đại học khai giảng,Yến Nhiễm ở nhà lửng lặng chuẩn bị các đồ dùng cần thiết cho cuộc sống đại học.

Lúc ăn sáng,một nhà bốn người vây quanh bàn ăn im lặng hưởng thụ bữa sáng,Yến Nhiễm gắp món trứng chim cha tỉ mỉ vì cô làm,khi trứng chim tiến vào cổ họng,cô đột nhiên cảm giác dạ dày cuộn cuộn bốc lên,một cỗ cảm giác ghê tởm đi lên,thức ăn từ dạ dày nháy mắt tràn lên khoang miệng!

Yến Nhiễm vội vàng che miện,chạy đến bồn rửa mặt trong nhà vệ sinh,vừa mở vòi nước,trong miệng thức ăn liền"Ụa" một tiếng nôn ra!

Vừa nôn ra,Yến Nhiễm thấy dạ dày phiên giang đảo hải- sông cuộn biển gầm, cảm giác buồn nôn càng ngày càng nặng bốc lên.

Cô một bên nôn,một nên ho khan,cuối cùng trong dạ dày không còn gì,đành phải ho khan đứng lên,lại cảm giác được phía sau có người vỗ vỗ vào lưng,hơn nữa đưa cho cô một ly nước ấm nhẹ giọng hỏi: " Chị,chị không sao chứ?"

Yến Nhiễm quay lại nhìn,là em gái Yến Oanh

Khó chịu không chịu nổi,Yến Nhiễm cố nén dạ dày không khỏe, miễn cưỡng mỉm cười nhìn em gái lắc đầu: "Không sao...."

Sau đó,cha liền đi tới, hắn đón lấy cái ly trong tay Yến Oanh ôn hòa nói với cô: " Cha chăm sóc chị con rồi, con vào ăn cơm đi."

Yến Oanh không nói gì nhìn cha,xoay người trở về phòng ăn ăn cơm.

Quách Thành cố gắng cho Yến Nhiễm uống một ngụm nước nhuận nhuận cổ họng,đồng thời nhẹ giọng hỏi cô: " Dạ dày không thoải mái? Mấy ngày rồi?"

Yến Nhiễm nhỏ giọng đáp: " Mới mấy ngày nay...."

Quách Thành nhíu lông mày,trong lòng có chút suy nghĩ.

Buổi tối hôm nay, Quách Thành lặng lẽ đi vào phòng của Yến Nhiễm,đưa cho cô một que thử thai.

Yến Nhiễm nhìn ánh mắt của cha,từ đó thấy được ám chỉ,cô nhu thuận cầm que thử thai đi buồng vệ sinh,lấy nướ© ŧıểυ theo hướng dẫn,cũng thử làm.

Kết quả giống như cô sợ hãi: quả thực mang thai rôi!

Yến Nhiễm cầm que thử hai vạch,minh chứng cho việc cô là người đã có thai,khóc không ra nước mắt chạy về phòng,nhào vào trong ngực cha, thật nhanh hỏi: " Ba ba,điều này làm sao có thể?"

Quách Thành nhìn que thử,trong lòng đều hiểu hết,hắn dùng ngón tay che trước môi,ý bảo con gái không càn kích đọng,đồng thời trầm giọng an ủi cô: " Suỵt, trước hết con đừng để lộ,ngày mai cha mang con đi bệnh viện kiểm tra,có kết quả cuối cùng, chúng ta lại bàn bạc kĩ hơn."

Yến Nhiễm bất đắc dĩ gật gật đầu,cô cắn môi,trong mắt lại hiện ra nước mắt trong suốt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro