Chương 2: Lễ vật 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor:Gạo

-----------------------------

Đây là nơi nào?

Tam Tam mơ mơ màng màng mà mở mắt ra.

Kỳ quái, như thế nào cả người đều không có sức lực.

Liền muốn lấy tay giơ lên nhưng sức lực không đủ bị ánh đèn ngăn trở. Tam Tam đành phải nỗ lực mở to mắt quan sát hoàn cảnh lạ lẫm.

Phòng to như thế, lấy màu xanh biển làm chủ đạo, phảng phất người trong không gian này thâm thúy thần bí. Bố cục đường cong nước chảy thanh thoát, vật trang sức cũng không ngoài sức tưởng tượng nhưng rất tinh xảo.

Không thể nghi ngờ, đây là phòng của một người đàn ông.

Phỏng đoán đến nơi đây, thần kinh Tam Tam không khỏi căng thẳng. Ngực nổi lên một cổ bất an, cô tựa hồ có thể đoán được sẽ phát sinh cái gì.

Đáng tiếc cơn mệt mỏi làm cô lại lần nữa nhắm hai mắt lại.

Ở một giây cuối cùng, cô hình như nhìn đến một người có thân ảnh cao lớn đĩnh bạt đứng ở mép giường.

Phong Ương đứng ở trước giường, lấy cao ngạo tư thái nhìn xuống Tam Tam.

Mấy vải lụa màu đỏ quấn quanh trên cơ thể trắng nõn, vải lụa từ chiếc cổ tinh xảo tiếp theo đến mật đào nhi, nơ con bướm che đậy hồng nhạt đào tiêm, giấu đầu lòi đuôi, làm đến người muốn đem con bướm chướng mắt xốc lên, một lần nhìn cho đã mắt.

Theo cực nóng ánh mắt đi xuống, vải lụa liền càng ít.

Gần từ hai bên eo trái phải kéo căn vải lụa, mưu toan bao vây vùng tam giác thần bí tràn ngập ảo diệu.

Xem kỹ cảnh tượng mê người, Phong Ương tức khắc hạ bụng nóng lên.

Cao lớn thân hình đem thân hình mảnh mai của Tam Tam hoàn toàn ôm lại, một tay ở một bên đầu cô. Đầu ngón tay khẽ chạm khuôn mặt cô, truyền đến xúc cảm mềm mại, trơn nhẵn.

Bên dưới lông mày là đôi mắt khép kín, đôi lông mi cong. Chóp mũi nhỏ mà dễ thương và ngay thẳng, đôi môi thủy nhuận làm người sinh hỏa cảm.

Phong Ương không tự chủ được mà phủ lên môi cô, có chứa lực dụ hoặc mà liếm láp.

Nhàn nhạt vị ngọt ở đầu lưỡi tản ra, cô so trong tưởng tượng mỹ vị hơn nhiều. Sau một hồi nếm hương vị của cô, Phong Ương một lần lại cuồng mút mật dịch trong miệng của cô, cường thế mà giáo huấn cô bao thuần trong hơi thở nam tính.

Tiếp theo, bàn tay to kia đi xuống thăm dò, đi vào tuyết trắng xinh đẹp miên nhũ, vuốt ve da thịt xúc cảm mềm mại. Bất quá làm Phong Ương tiếc nuối chính là, thiếu nữ này cũng không thuộc về khoản đẫy đà sóng gió mà hắn thích.

Nhưng là bánh bao có hình dạng cùng xúc cảm đều là hắn chứng kiến tốt nhất. Màu hồng phấn đỉnh, nhút nhát sợ sệt mà treo ở trên kiều mềm tròn trịa, dụ hoặc nam nhân tiến thêm một bước thực thi hành động độc ác.

Phong Ương cúi đầu một ngụm ngậm lấy bên trái anh đào, nhẹ nhàng liếm láp. Thực mau, hắn cảm nhận được thiếu nữ ngây ngô phản ứng, nho nhỏ đầu vú ở trong môi lưỡi hắn nhếch lên, chống lại hàm răng hắn.

Phong Ương trong đầu hiện lên một tia rung động, hắn dục hỏa thế nhưng dễ dàng bị thiếu nữ mền mại bộc phát. Dường như là trả thù, Phong Ương dùng hàm răng cắn tiểu đậu đỏ vừa mới nhếch lên tỏ ra như ham muốn.

"A ... đau." Tam Tam nhíu lại mi hô đau nói, từng cơn đau cũng mang ý thức cô trở về.

Chậm rãi mở mắt ra, Tam Tam hoàn toàn choáng váng.

Chỉ thấy người đàn ông trước mắt tùy ý khoác áo tắm dài ở trên cơ thể tinh tráng, mở rộng cổ áo không thể nào che được cơ bụng rắn chắc.

Ngửa đầu hướng lên phía trên, mày kiếm anh khí bay chau lại một đôi mắt xinh đẹp thâm thúy nhiếp nhân tâm hồn, lôi kéo người trầm mê, mũi cao xứng với môi mỏng, tinh xảo đến không thể bắt bẻ!

Hoàn toàn không thua kém với người mẫu nam ở công ty giải trí của Tam Tam, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.

Trong thời gian Tam Tam phản ứng lại, bên môi Phong Ương xuất hiện nụ cười ma mị.

"Tỉnh? Xem ra, tôi có thể thúc đẩy." Đầu di chuyển xuống, tiếp tục múc trước ngực Tam Tam.

Trước ngực lại là cảm giác kì quái, Tam Tam kinh hô, "A! Không cần!"

Trời ơi, ai tới nói cho cô biết đây là chuyện gì xảy ra. Cô chỉ nhớ rõ hôm nay lúc ăn cơm chiều, chị Đường Viện nói cho cô, chị ấy sắp xếp cơ hội cho cô giành một bộ điện ảnh, sau lại cô cảm giác đầu choáng váng hồ hồ cái gì cũng không nhớ rõ.

Tam Tam trong lòng chợt lạnh, cô rốt cuộc vẫn là trốn bất quá bị người khác đưa lên giường.

Thật ra quỹ đạo cuộc sống Tam Tam hẳn là rất đơn giản, cao trung tốt nghiệp sau đó thăng lên đại học, nghe theo an bài cùng người thích hợp thân cận, đi vào cuộc sống hôn nhân, cuối cùng dịu dàng giúp chồng dạy con.

Có lẽ sinh hoạt như vậy ở trong mắt những người khác tương đối đơn điệu không thú vị, chính là cái loại sinh hoạt này đối với Tam Tam ở hiện đại đều thành hy vọng xa vời.

Cô từ nhỏ không có mẹ, hai năm trước cha bởi vì luôn nhớ đến, đem tiệm cơm kinh doanh khổ tâm đóng cửa, mà chính hắn cũng bị kết án, mới mười lăm tuổi Tam Tam không nơi nương tựa.

Mặc dù có người thân giúp đỡ, nhưng cứ mãi ăn nhờ ở đậu cũng không phải biện pháp, bọn họ ngoài vui vẻ hòa hợp, nhưng sau lưng lại lấy Tam Tam làm gánh nặng.

Thiên Chúa sẽ luôn luôn nhìn vào một cửa sổ trước mặt những người tuyệt vọng, tướng mạo Tam Tam xinh đẹp có bạn tốt là Sở Cấm kéo đi phỏng vấn, vừa vặn đã được một nhà giải trí công ty, làm một người mới.

Đã truyền cảm hứng cho Sở Cẩm cùng Tam Tam lại thành công ký hợp đồng, Sở Cấm mỗi khi nghĩ đến điểm này liền thẳng hô hối hận, sau đó ân cần mà dạy bảo dạy dỗ Tam Tam, về sau thành đại minh tinh, tuyệt đối không thể quên mất cô.

Tam Tam lại luôn là mỉm cười gật đầu.

Kỳ thật, cô trước nay không nghĩ tới nổi danh, nếu muốn ở giới giải trí đại bạo nổi bật, nói dễ hơn làm.

Cô vẫn luôn là hiểu đạo lý này. Sở dĩ tiến vào cái vòng luẩn quẩn này, người không có sở trường đơn giản chỉ là muốn tìm đến một công việc có thể nuôi sống chính mình mà thôi. Chờ đến chính mình tiết kiệm một số tiền nhất định, đợi đến lúc rời khỏi tới bản thân kinh doanh một cửa hàng nhỏ, an an ổn ổn mà sống quãng đời còn lại.

Tuy nhiên, cô không ngờ rằng những lý tưởng đơn giản sẽ bị thực tế phá vỡ quá nhanh.

==========

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro