Chương 4: Khoái cảm tà ác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Bò sữa đáng iuuuuuu

Giản An Ninh bị hắn chọc cười.

Hắn sinh ra đã là diện mạo tuấn mỹ, cười lên lại càng thêm phần anh tuấn. Dù cho Triệu Cảnh Thừa ngày thường thiên vị mỹ nhân tính tình ôn nhu, cũng không thể không thừa nhận, hắn ở thời điểm này thực mê người.

Triệu Cảnh Thừa vốn đang có không ít lời nhục nhã muốn nói ra, nhưng thời cơ không thích hợp, cũng liền thu lại.

Giản An Ninh tự mình cởi bỏ giam cầm, từ trên giá hình phạt đi xuống. Bởi vì hai chân bủn rủn nên bước đi rất chậm.

Triệu Cảnh Thừa nhìn thấy hạ thân hắn ướt át một đoàn, nhịn không được cười nói: "Sảng đến chân khép không nổi rồi?"

Giản An Ninh đứng ở trước mặt, đôi mắt thẳng tắp thu lại tất cả cảm xúc của Triệu Cảnh Thừa, bỗng nâng tay lên vịn sau cổ hắn.

Ngay sau đó hạ xuống nụ hôn nóng rực.

Hai người cắn xé môi đối phương, phía trước đem đầu lưỡi thọc vào khoang miệng, liếm mút, dây dưa lần nhau, phát tiết lẫn nhau tình dục chưa hoàn thành.

Sau khi tách Giản An Ninh ra liền cười lạnh nói: "Biết vì sao mặt sau của ta không bao giờ cho người khác làm không? Bởi vì ta càng thích thao ngươi hơn. Cho nên khi ta ngạnh, cho dù là lúc tay có bị trói lại, ngươi tốt nhất là ít gây chuyện với ta."

Trên mặt hắn vẫn còn mang theo dấu vết ửng hồng của tình dục, nhưng lại cũng như băng tuyết, lạnh lẽo mà vẫn hàm ẩn một chút ôn tồn. Trong lòng Triệu Cảnh Thừa nổi lên một trận nhiệt năng, cái loại ngứa ngáy muốn bẻ gãy hắn, đập vỡ những cảm giác ngọt ngào của hắn lại dâng lên, mở miệng châm chọc mà nói: "Bộ dạng hiện tại của ngươi có thể thao người? Sợ là không đợi cắm vào được bên trong đã bắn đến rối tinh rối mù!"

Giản An Ninh không để ý tới lời khiêu khích đó của hắn, mặt không cảm xúc nói: "Ngươi trở về đi, về sau không cần tới nữa."

Hắn chỉ cho Triệu Cảnh Thừa hướng về phía phòng tắm, nghiền ngẫm chăm chú pha lê bên ngoài, trong lòng không có khúc mắc mà cởi sạch quần áo tiến vào, mở vòi sen. Triệu Cảnh Thừa chú ý tới đồ vật dưới háng hắn vẫn cao kiều, cơ hồ dán đến trên bụng. Hắn cũng không ở trong phòng tắm tự mình giải quyết, liền như vậy chịu đựng cảm giác ngạnh ngạnh. Xem ra từ trong xương cốt xác rất thích chịu ngược.

Triệu Cảnh Thừa thưởng thức một hồi cương dương cường tráng, liền xoay người xuống lầu. Giản An Ninh với hắn mà nói giờ đã là vật nằm trong bàn tay, không cần phải nhất thời nóng lòng.

Căn nhà lớn như vậy mà không có lấy một người giúp việc, Triệu Cảnh Thừa đành phải tự mình mở cửa. Sau khi mở cửa phát hiện bên ngoài không biết trời đã mưa từ khi nào. Đang do dự chờ Giản An Ninh ra tới sẽ mượn ô, vẫn là chạy nhanh vài bước trực tiếp chạy vào trong xe, liền nghe thấy âm thanh từ phía sau truyền tới: "Ở đây có phòng cho khách, ngươi có thể ở lại đến sáng mai."

Giản An Ninh khoác áo tắm dài, đứng ở trên cầu thanh nhìn hắn. Tóc vẫn còn ướt, vạt áo làm lộ ra nửa ngực vẫn còn bọt nước.

Triệu Cảnh Thừa tùy ý cười, tiện tay đóng cửa lại, quay trở lại phòng khách, thoải mái mà ngồi lên sofa. "Lại đây." Hắn hướng Giản An Ninh vẫy tay.

Sắc mặt Giản An Ninh tối tăm, bước đi trầm trọng, từng bước từng bước đi đến trước mặt hắn.

(Ủng hộ mình tại Wattpad: Bò sữa đáng iuuuuuu nhé!) 

"Ngươi kêu chủ nhân ngủ ở phòng cho khách?" Triệu Cảnh Thừa hài hước mà nói, thậm chí vỗ vỗ đùi, ý bảo Giản An Ninh ngồi lên người hắn.

Giản An Ninh cau mày, vẫn không nhúc nhích, chậm rãi nói: "Không muốn ngủ ở phòng cho khách, ngươi là muốn ngủ trên giường ta sao?"

Triệu Cảnh Thừa chính là muốn nghe câu này, lập tức trả lời: "Nếu ngươi nguyện ý cống hiến một chút, tiểu hoa cúc chưa bị ai ngắt lấy kia của ngươi, hôm nay liền có thể được chủ nhân sẵn lòng giúp ngươi khai bao."

Giản An Ninh sắc mặt khó coi, quả thực tốt nhất nên đi ngủ để điều hòa tính khí. Triệu Cảnh Thừa chiếm hết tiện nghi, cười đến tận mang tai đi đến phòng cho khách tắm rửa nằm xuống.

Áo ngủ là đồ mới, giường đệm cũng thực mềm mại khô ráo,Triệu Cảnh Thừa nghĩ đến cảnh tượng lúc nãy lăn lội Giản An Ninh, nhất thời tâm viên ý mã. Hắn sẽ không để chính mình chịu khổ, cởi bỏ dây lưng áo ngủ, làm lộ ra thân thể trần trụi thon dài.

Từ trên dương vật từ từ vuốt ve một hồi, khoái cảm tiệm sinh, ngay cả địa phương bí ẩn kia đều trở nên ngứa ngáy. Hắn nhịn không được lại xốc tầng cao su kia lên, đùa bỡn môi âm hộ cùng tiểu đế nóng bừng. Khí quan đã thác loạn đến thối nát, thoáng khiêu khích một chút liền khoan khoái chảy nước. Triệu Cảnh Thừa vuốt ve dương vật vài cái, nhịn không được khẽ cắn môi, tốc độ an ủi trở nên nhanh hơn.

Hắn sắp tới thời điểm cao trào, ngón chân liền hơi hơi cuộn lên. Cánh cửa phía sau bất ngờ bị mở ra. Dưới ánh đèn vàng nhạt, nhu hòa tỏa quanh phòng, chiếu rọi khung cảnh Triệu Cảnh Thừa trần trụi tự an ủi trước ánh mắt đầy kinh ngạc của Giản An Ninh.

Triệu Cảnh Thừa trong lòng cả kinh, thấy hắn nhìn hạ thân mình, phát giác thân thể khác thường đã bị nhìn thấy. Nhất thời suy nghĩ bị đình trệ, lại không muốn trước mặt Giản An Ninh mất đi khí thể, liền dứt khoát thở hổn hển nói: "Xem cũng xem rồi, còn không mau tới đây hầu hạ chủ nhân."

Thân hình Giản An Ninh cao lớn bước từng bước tới gần mép giường. Từ trên cao nhìn xuống Triệu Cảnh Thừa đang nằm trên giường. Kinh ngạc lúc đầu đã hoàn toàn giấu đi, khuôn mặt khôi phục lại dáng vẻ lãnh đạm thường ngày, lời nói cũng không nghe ra là có hay không châm chọc: "Chủ nhân là muốn ta hầu hạ như nào?"

Triệu Cảnh Thừa cong môi, tùy tay bôi dâm dịch dính trên tay lên người hắn, nói: "Không có gì, chính là đem côn thịt của ngươi ra dùng chút đi."

Hắn nói xong mới ý thức được, nguyên lai chính mình đã sớm nghĩ muốn lên giường cùng Giản An Ninh. Hắn không chú ý nhiều như Giản An Ninh, chỉ cần thoải mái, ở trên hay ở dưới không phải là vấn đề gì lớn.

(Ủng hộ mình tại Wattpad: Bò sữa đáng iuuuuuu nhé!) 

Giản An Ninh phảng phất cười cười, ngồi vào mép giường, bàn tay tiến tới tách ra hai chân của Triệu Cảnh Thừa. Nhẹ nhàng nhưng lại khiến hắn kinh ngạc, ở giữa hai chân kia lại là thư huyệt mềm mại.

Triệu Cảnh Thừa khó khăn run run mà ức một cái. Tự mình chạm vào, cùng cảm giác bị người khác chạm vào rõ ràng là khác nhau một trời một vực. Vừa rồi bị người động vào mà tình triều lại ngóc đầu trở lại, càng ngày càng mãnh liệt hơn. Huyệt thịt non mềm không tự giác mà trừu động, khát cầu động vào an ủi.

Giản An Ninh dọc theo khe nhỏ, từ trên xuống dưới mà sờ soạng một trận, bỗng nhiên nói: "Tôi sẽ không nói ra ngoài."

Triệu Cảnh Thừa bị hắn sờ đến thoải mái khó nhịn, lại thấy hắn dễ nói chuyện như vậy, trong lòng liền thoải mái vui đùa: "Có qua có lại, tôi cũng sẽ không đem chuyện hôm qua anh xuất ra sớm như vậy nói ra. —— Nếu Tần Nghiêu nói ra, cũng không thể tính lên đầu tôi."

Giản An Ninh thay đổi tư thế, dựa lưng lên đầu giường, để nửa người trên của Triệu Cảnh Thừa dựa vào ngực mình.

Tư thế này đem lại cảm giác bao dung, khó tránh cho tâm Triệu Cảnh Thừa muốn kéo dài thêm chút. Vừa phát tác, tay Giản An Ninh đã dò xét đi xuống, vòng qua dương vật đang chờ phát động, ở ngay đỉnh đầu mẫn cảm kia loát động.

Dưới đôi tay kinh nghiệm phong phú, Triệu Cảnh Thừa nhanh chóng bị người đùa bỡn nơi đó một hồi. Hắn cũng lần đầu tiên biết thì ra Giản An Ninh lại có đôi tay linh hoạt như vậy! Mười ngón tay đều được sử dụng, đem hoa môi xoa đến biến hình, giúp hắn tận hưởng cảm giác cọ xát; hoặc là nắm lấy nơi đó lôi kéo hai bên, làm cho nhục động tiếp xúc với không khí lạnh.

Triệu Cảnh Thừa chịu đựng hạ thể tê dại, duỗi tay về phía sau, nắm lấy dục vọng của Giản An Ninh, ra sức nhéo nhéo, mắng: "Lúc này ngươi lại muốn làm S? Liền chơi đa dạng như vậy?"

Giản An Ninh kêu lên một tiếng, động tác trên tay cũng dừng lại một chút. Lại không biết vì sao đột nhiên trở nên mát tính, không chỉ không có giận dỗi tím mặt, mà còn không có vẻ gì giống muốn ghi thù ắt báo. Ngược lại còn nghễnh ngãng dùng đôi môi khô ráo hôn lên sườn mặt Triệu Cảnh Thừa. Loại kiên nhẫn hết sức ôn nhu này quả thực khiến Triệu Cảnh Thừa cảm thấy hắn có phải vừa rồi bị điện giật đến hỏng đầu rồi hay không.

Người Triệu Cảnh Thừa đầy mổ hồi khô nóng, mơ mơ màng màng nghĩ, lại nghĩ tới một khả năng khiến người nghe kinh sợ: Giản An Ninh kỳ thật là thích nữ nhân!

"Ngô ——"

Giản An Ninh không thỏa mãn với việc chỉ xoa ấn bên ngoài, ngón tay tách ra ướt át dính vào âm hộ, sờ đến âm hạch sung huyết đứng thẳng, móng tay lại mềm nhẹ nhanh chóng mà khảy khảy.

(Ủng hộ mình tại Wattpad: Bò sữa đáng iuuuuuu nhé!) 

Cái bộ vị mẫn cảm, yếu ớt kia làm sao mà chịu được sự chọc ghẹo, một trận dâm ngứa đòi mạng xộc thẳng lên tâm trí, Triệu Cảnh Thừa eo không khống chế được mà đỉnh về phía trước, suýt nữa thì kêu lên.

Hắn cực kỳ khó chịu, trong lòng nháy mắt nổi lên ý định muốn giết Giản An Ninh.

Càng tệ hơn là, hắn rất rõ ràng mà cảm nhận được, bởi vì tình triều kích thích, từ trong huyệt động dưới thân bừng lên một cỗ dịch thể dính nhớp. Dâm dịch dính ướt chảy đầy âm hộ, chảy ra tới cả tay Giản An Ninh.

"Thật đúng là báo ứng!"Hắn trong lúc sa ngã mà tự mỉa mai. Bản thân mình dùng khoái cảm để tra tấn hắn,hiện tại cũng bị chính hắn dùng triêu tương tự mà đáp lễ lại. Này con mẹ nó đúnglà báo ứng!

Bò sữa: Tui đã quay lại rồi nè. Chương này siu dài, siu hay cho các bạn đọc siu đã nhaaaaa

Mấy bồ nhớ cho tui 1 vote và 1 cmt nếu được để tui có động lực edit tiếp nhaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro