CHƯƠNG 22: Muội càng xin tha, ta càng không nương tay (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Uyển Uyển của ta không có chỗ nào bẩn."

Triệu Viêm hôn lên mật huyệt nàng, không chỉ để khiến nàng thoải mái, mà quan trọng nhất chính là, hắn muốn làm Uyển Như lên đỉnh trước một lần. Chỉ khi dưới thân nàng hoàn toàn thả lỏng mới có thể tiếp nhận đại côn thịt, hắn chính là không nỡ làm đau nàng.

Triệu Viêm hôn xong liền đem ngón giữa tiến vào trong hoa huyệt, bên trong thật mềm mại, quá chặt, ngón tay vừa đi vào đã bị thịt non gắt gao bao vây lấy. Hắn có thể tưởng tượng, đợi một lúc nữa nhục căn hắn tiến vào thì sẽ còn mất hồn đến mức nào.

Ngón tay dài của Triệu Viêm nhịp nhàng từng cái thọc vào rút ra, cắm Triệu Uyển Như khiến nàng thở dốc liên tục: "A a a không muốn, ca ca, ta từ bỏ, a, thật thoải mái......."

"Thoải mái còn nói không muốn hử? Uyển Uyển thật là khẩu thị tâm phi, muội muội không nghe lời như vậy, muội nói xem, có phải nên chịu phạt một chút hay không?"

Triệu Viêm xoa nàng âm đế hỏi nàng.

Nàng nức nở: "A, đúng vậy........ Là muội không ngoan, a, muốn ca ca trừng phạt......."

"Muội nói xem, ca ca nên trừng phạt thế nào?"

Ngón tay cái của hắn ở đế vẽ lên mấy cái vòng tròn, đây là động tác kích thích nhất, Triệu Uyển Như chịu không nổi, mới vừa chạm một chút mà dâm thủy đã chảy ra rất nhiều. Nàng bắt lấy tay năn nỉ: "Ca ca đừng, a....... A, ta muốn......."

Tiểu cô nương sinh ra đã kiều mị, trong cơn khát tình con ngươi như chứa đầy dục vọng, khiến ai nhìn vào cũng nhịn không được muốn chiếm hữu nàng ngay lập tức. Triệu Viêm dưới thân căng thẳng, thanh âm cũng khàn khàn theo: "Uyển Uyển ngoan, muội muội muốn cái gì, nói cho ca ca."

Triệu Uyển Như đỏ mặt: "Muốn....... Muốn ca ca tiến vào......."

"Muốn ca ca tiến vào đâu? Uyển Uyển không nói rõ, ca ca làm sao biết?" Ngón tay hắn thong thả ung dung, ở trong thân thể nàng không ngừng đưa đẩy. Triệu Uyển Như bị hắn xoa đến thốt ra từng tiếng rên rỉ mị hoặc, thanh âm của nàng quá mức kích thích, Triệu Viêm nhịn không được cúi xuống, trên cái bụng tinh mịn của nàng lại rơi xuống một nụ hôn; "Uyển Uyển ngoan mau nói cho ca ca, nói rồi ca ca sẽ cho muội, ca ca cái gì cũng đều cho muội......."

Triệu Uyển Như lỗ tai đỏ rực, nàng kiều suyễn, nhu nhược nói: "Muốn ca ca...... Muốn cái kia của ca ca tiến vào......"

"Muốn cái gì của ca ca tiến vào vậy, là ngón tay tiến vào sao?"

Triệu Viêm lại duỗi ra một ngón tay, hai ngón tay ở trước cửa mật động xoa xoa, sau đó dò xét đi vào, dùng sức đỉnh lộng bên trong nàng, Triệu Viêm nói: "Ca ca không phải đang dùng hai ngón tay thao muội đây sao? Vẫn còn muốn nữa? Muội đây là muốn ba ngón tay hửm?"

Hắn đại khái khoa tay múa chân một chút, nói: "Không được, tiểu huyệt của Uyển Uyển nhỏ quá, ba ngón ca ca vào không được, chỉ có thể tiến vào hai căn, muội tạm chấp nhận một chút được không?"

Triệu Uyển Như nào có nói muốn thứ này, nàng rõ ràng muốn chính là thứ khác!!!

Nàng buồn bực trừng mắt hắn: "Ư.... ca ca!!! A, ta không thèm để ý tới huynh nữa......."

Nói rồi cố ý xụ mặt, quay đầu đi.

Thấy nàng bị chọc cho tức giận, Triệu Viêm vội vàng hôn xuống, dỗ dành: "Uyển Uyển ngoan, đừng giận đừng giận, ca ca cho muội đánh được không?"

Triệu Uyển Như làm sao nỡ thật sự đánh hắn, đỏ mặt mắng: "Cái đồ đáng ghét, chỉ biết bắt nạt ta thôi."

"Nhưng ca ca chỉ muốn bắt nạt muội, chỉ muốn khi dễ Uyển Uyển bảo bối của ta thôi." Triệu Viêm hôn lên môi nàng, từng cái từng cái một, mút lấy bờ môi thì thầm nói: "Uyển Uyển ngoan kêu ta một tiếng phu quân được không? Muội gọi ta là phu quân, ta liền cho muội ăn côn thịt lớn, được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro